Cuộc Sống Thoái Ẩn Của Võ Lâm Chi Vương
Lee Lee Thái Bạch
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 80. Nhân vật anh hùng nhị đương gia (thập nhất)
Hai mắt Phương Tiểu Ngư chợt như chim ưng, nhìn đến Hà Lục giật mình.
“Ngươi là khách khanh của Bắc Chiến thiên vương phủ, ngươi đảm nhiệm chức trách gì? Bình thường, vương gia xưng hô ngươi thế nào?”
“Ờ, nói ra có lẽ ngươi không tin.” Hồng Cửu sờ đầu to, rất xấu hổ nói, “Ta...... Đánh nhầm.”
Nhưng nhị đương gia đột nhiên trở tay đánh một chưởng. Đánh vào ngực Hà Lam đang thừa cơ á·m s·át ở sau, tuôn ra một đám máu lớn.
Hắn bị hỏi cho sốt ruột, chỉ bên ngoài lớn tiếng nói.
“Sao vậy?”
Phương Tiểu Ngư sợ hãi nói: “Vậy những quan binh này, đương nhiên là quan binh thật. Bởi vì bọn hắn muốn bắt chúng ta. Tỷ tỷ ngươi là người của Bắc Chiến thiên vương phủ, bản thân chính là kẻ tình nghi. Cái ấn trên người tỷ tỷ!”
Nói được nửa câu thì im bặt, nụ cười của Hà Lục cũng cứng đơ.
“Tổng cộng mười tám người. Thượng quan ra ngoài xem là biết. Đinh Thường Quan —— Đinh tiên sinh cũng ở đây.”
*************
Hồng Cửu như một con hồ điệp xuyên hoa, xuyên giữa hai người, không hề biết tử thần lâm môn.
Có Hà Lam chủ động gia nhập áp trận, quả nhiên áp lực của Hồng Cửu giảm nhiều, có hi vọng đánh bại Hạn Bạt trong khoảng thời gian ngắn.
Hồng Cửu đánh một lượt khoái chưởng với Hạn Bạt.
Hà Lục cảm thấy mừng rỡ, nói: “Thượng quan ra ngoài với tại hạ là hết nghi.”
Dưới ánh mắt sáng ngời của Phương Tiểu Ngư, hắn bắt đầu nói năng lộn xộn.
“Hỏng bét, bên Hồng Cửu!”
Chợt thấy trên cổ phát lạnh, một thanh kiếm đã gác trên cổ.
Hà Lam rơi trên mặt đất như một con diều đứt dây. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Nếu người này ngụy trang thành bằng hữu của ngươi, vậy người hắn mang đến cũng là phỉ nhân. Bọn hắn kịch đấu bên ngoài cũng là làm dáng.”
“Hắn còn chưa báo tên mà!”
Phương Tiểu Ngư thò đầu ra: “Vậy ngươi mang theo bao nhiêu người?”
“Đương nhiên, tại hạ biết gì nói nấy.”
“Đương nhiên cũng là độc kế giá họa!” Thất gia móc con dấu kia ra, giận dữ quăng đi, “Hà Lục lừa gạt chúng ta ra ngoài, bắt giữ tại chỗ. Sau đó tìm ra miếng ấn này trong người ta, càng hết đường chối cãi. A, gian kế hay lắm!”
“Thượng, thượng quan, ngươi để tiểu quỷ này nghi ngờ tại hạ sao? Tại, tại hạ bên cạnh tiểu vương gia......”
“Vậy các ngươi gặp phải bao nhiêu địch nhân?”
Nội công Thiên Sơn phái vốn mạnh ở khắc chế thất tình lục d·ụ·c, nhưng so với thiền công của Thiếu Lâm tự thì thua một bậc. Sau khi được hắn nhắc nhở, Thất gia mới khôi phục linh đài thanh minh.
Người kia thấy người hoài nghi là một tiểu hài tử, lập tức như trút được gánh nặng, khẽ cười nói: “Tại hạ vội vàng. Tại hạ tên Hà Lục, gia nhập Bắc Chiến thiên vương phủ không lâu. Gia huynh là một trong Hàng Châu tam thương —— Hà Lam. Bây giờ cũng đang ở đây. Gia thế trong sạch, cho nên mới có thể vào pháp nhãn của tiểu vương gia.”
Nhưng hắn cũng chú ý tới, có mười mấy người khoanh tay đứng nhìn, dường như đang chờ ai đó xuất hiện.
“Đơn giản......” Sắc mặt Thất gia càng ngày càng khó coi, cục diện đang phát triển theo hướng nàng lo nhất, “Yêu Nguyên tiềm ẩn nhiều năm như vậy, còn nấp ở nơi thế này. Nếu không có người quyền thế che chở, căn bản không thể. Quan binh nghe bọn hắn...... Chủ yếu bởi vì người lãnh đạo quan binh nghe bọn hắn. Trận này sao, nói không chừng thủ lĩnh kia đang làm bộ làm tịch, hiên ngang lẫm liệt ở đây!”
Hà Lục bị Phương Tiểu Ngư truy vấn cho mồ hôi chảy ròng.
Trong mắt Hà Lam lộ ra ý cười gian giảo, lặng lẽ na di đến sau lưng Hồng Cửu, mũi thương tỏa ra quang mang.
“Ừ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tốt, tốt, tốt...... Ta nhận, nhưng ta muốn biết, vì...... Vì sao ngươi đánh ta?”
“Bên ngoài thật là lão nhân trong vương phủ a.”
Thất gia suy nghĩ, cũng nói.
“Phi Phượng các là chỗ luyện võ của quý nhân trong cung, Bình Chương đài là chỗ nghị sự của đại thần trong triều. Mục Dã suốt ngày trong thư viện. Ngay cả vương phủ có gì ngươi cũng không biết, còn dám g·iả m·ạo?”
Hà Lục cười gượng hai tiếng: “Ờ, xưa nay tiểu vương gia thích đi Phi Phượng các......” Thấy Thất gia mặt mày bất động, đổi đề tài: “Nhưng chung quy thích đi Bình Chương đài nhất.”
Phương Tiểu Ngư thấy hắn nói đến Bắc Chiến thiên vương phủ, truy hỏi.
“Lúc đầu ta chỉ thấy hơi kỳ quái, ngươi tới quá khéo. Để phòng ngộ nhỡ mới hỏi ngươi, nhưng ngươi không chịu được chất vấn.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dứt lời, nói ngắn gọn chuyện đi như thị nữ của vương phủ, còn có con dấu của vương phủ.
“Chờ đã, tiểu thư tha mạng, ta ——” Chưa nói hết đã quay người bỏ chạy.
Thất gia chậm rãi đi tới cửa sổ, ánh mắt nhìn ra phía ngoài, tràn đầy đau thương.
Phương Tiểu Ngư bèn nói.
“Bọn hắn là thật, nơi này rất cổ quái...... Những người kia đang chờ chúng ta ra ngoài, bọn hắn còn không biết Hà Lục đ·ã c·hết. Nhưng...... Nhưng...... Những người này mang quan binh tới g·iết Yêu Nguyên, vì sao muốn giả trang người của vương phủ?”
Nhưng ánh mắt của Thất gia cũng trở nên nghi hoặc, hiển nhiên rất nghi ngờ hắn.
Vào lúc này, Phương Tiểu Ngư lại vô cùng trầm tĩnh, vỗ lưng Thất gia.
“Chờ đã, ta, ta còn một vấn đề.”
Hắn thở hổn hển, biểu cảm rất phức tạp. Đầu tiên là không cam lòng, sau đó là hối hận, cuối cùng mới nhận mệnh.
“Sao ta ngốc thế? Vậy mà không nghĩ ra. Ta sớm biết bọn hắn muốn giá họa vương phủ, sao không nghĩ ra. Nếu không có những người này chứng kiến, chỗ chứng cứ giá họa kia không tính là thật.”
Phương Tiểu Ngư khó hiểu nói: “Nhưng vì sao quan binh nghe bọn hắn?”
Thất gia hơi lưỡng lự, cái tay lấy con dấu cũng ngừng lại.
Hà Lục chưa bao giờ nghĩ tới, thiếu niên nho nhỏ này lại có sức quan sát nhạy bén như thế. Bị hắn nhìn chằm chằm, vậy mà không dám cao giọng nữa.
Thất gia cười nói: “Xin lỗi Hà tiên sinh, đứa nhỏ này bị giam hồi lâu, hơi sợ người lạ.”
Nói đến đây đột nhiên biến sắc.
Mọi người đều ngẩn ra.
Phương Tiểu Ngư cũng đến trước cửa xác nhận, lại phát hiện thật sự như thế. Các quan binh đọ sức với Yêu Nguyên dũng cảm lao lên, thật sự bán mạng g·iết địch. Hơn nữa từ quần áo đến trận hình, đều là binh sĩ triều ta.
Thất gia lặng lẽ nghĩ một hồi, đột nhiên vỗ trán một cái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thất gia gật đầu.
Phương Tiểu Ngư như thanh thiên phụ thể, như đang thẩm vấn, hai mắt càng nghiêm khắc.
“Chúng ta......”
“Nếu ngươi nói bừa một con số, ta sẽ hỏi tiếp. Nếu ngươi nói nhiều, ta sẽ hỏi vì sao quần áo ngươi sạch sẽ? Chẳng lẽ trên đường không động thủ với người? Nếu ngươi nói ít, ta càng muốn hỏi, thấy người nào, binh khí như thế nào? Bị thương ở đâu, sau đó —— đối chứng với tỷ tỷ.”
“Tỷ tỷ, ngươi phải tỉnh lại.”
Hắn nhấc một tay, chỉ Hồng Cửu.
Phương Tiểu Ngư lãnh đạm nói: “Ngươi lớn tiếng như vậy, để hấp dẫn đồng bọn sao?”
Phương Tiểu Ngư trốn sau lưng Thất gia, ngây thơ nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 80. Nhân vật anh hùng nhị đương gia (thập nhất)
“Không...... Người bên ngoài, có rất nhiều quan binh chân chính. Tiểu Ngư ngươi xem.”
Người này tuy giảo hoạt, võ công lại thua xa Thất gia. Thất gia cửu kiếm hợp thành một thức, kiếm quang lóe lên. Trước khi hắn chạy ra ngoài, đã vẽ huyết hoa trên cổ họng hắn. Huyết châu lăn xuống đất, phát ra âm thanh trong trẻo như lưu ly, nhưng bởi vì nội kình kỳ hàn, máu thành băng ngay lập tức.
“Đúng vậy, không có chứng cứ thực chất, thậm chí còn rất dễ phản bác. Nhưng sao ngươi khẩn trương?”
“Ta, tiểu, tiểu quỷ nhà ngươi.”
“Ngươi, ngươi hỏi mấy câu, không có......”
“Đinh đại thúc cũng ở đây sao? Mau gọi hắn tới.” Đinh Thường Quan là lão nhân của Bắc Chiến thiên vương phủ, bình thường cũng nói mấy câu với Thất gia, coi như quen biết.
Ba người giao thủ nhanh như điện thiểm, bóng người xuyên toa, đánh đến khó hoà giải.
Thất gia vung trường kiếm, lẩm bẩm: “Vì sao có kẻ g·iả m·ạo người của vương phủ...... Hắn còn nói, bên ngoài có người của vương phủ......”
“Ngươi không trả lời được cũng đúng. Ngươi không biết số người truy đuổi tỷ tỷ, ngươi cũng không đếm số người mình gặp. Nếu tùy tiện trả lời, sẽ bại lộ sự thật ngươi không gặp bất kỳ địch nhân nào.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.