Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Cuộc Hôn Nhân Ấm Áp

Túy Hậu Ngư Ca

Chương 28

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28


Hàng Tiểu Ý cứng lưỡi: "...Đều do anh, nếu anh tắm lâu hơn, chúng ta đã đi rồi, ai bảo anh tắm nhanh như vậy.

Thiệu Thành Hi nhíu mày, nhíu lại như có chuyện riêng gật đầu: “Đúng vậy, thật ra anh tắm rửa cũng hơi nhanh, nhưng mà khi một người đàn ông tắm, không có chỗ nào để tắm chậm hơn, à, anh hiểu em nghĩ gì rồi....” Thiệu Thành Hi kéo dài chữ cuối, nhìn cô, ra vẻ hiểu rõ.

Thiệu Thành Hi buông tay đang nắm tay Hàng Tiểu Ý ra, hai bước đã bước vào trong căn phòng đối diện thăm dò: "Lão Thiệu, ba thuê phòng với ai, mẹ con có biết không?"

Mắt Thiệu Thành Hi híp lại, ôm lấy cô: “Anh rất cảm động, làm sao bây giờ, Tiểu Tiểu?”

“Hẹn gặp lại, cô Thiệu.” Thiệu Thành sờ đầu của cô, vẻ mặt cưng chiều.

“Đúng vậy, Tâm Tâm, Tiểu Tiểu nói đúng đó, nhất định phải tự tin, chúng tớ đều ủng hộ cậu.”

Ba Thiệu tức giận đẩy anh ra, sau đó liền đổi thành khuôn mặt tươi cười: "Còn không mau giới thiệu cô gái này với ba."

Thiệu Thành Hi nghe cô nói, buồn cười cắn môi cô: “Tiểu Tiểu, anh thật sự càng ngày càng thích em rồi.”

Đã đi đến cổng đài phát thanh, Hàng Tiểu Ý vô lực đẩy Thiệu Thành Hi ra: “Anh Thiệu, anh thắng rồi, hẹn gặp lại.”

Hẹn hò thì gặp được mẹ của anh, trên giường thì gặp được ba của anh, đời người lắm sự trùng hợp, đi đâu cũng gặp người quen.

Hàng Tiểu Ý nhìn trời, có phải cô đã đắc tội với ông trời hay không, vì vậy ông ấy mới mang đến khắc tinh này cho cô.

Suy nghĩ rất lâu, Hàng Tiểu Ý thở dài, đời người vốn ngắn, việc đời lại thất thường khó nắm bắt, chi bằng để tất cả thuận theo tự nhiên đi.

"Dạ chú, hôm khác con đến thăm chú và dì ạ."

"...Hôm qua ba sang bên này để họp, trời mưa lớn quá, không đi về được, liền ở lại chỗ này một đêm." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

*

“Cảm ơn sự yêu thích của anh, em thực sự được cưng chiều mà lo sợ.” Hàng Tiểu Ý nói rất ‘chân thành’.

Hàng Tiểu Ý không hiểu: “...Em có ý gì?” Trêu đùa một chút cũng có ý nghĩa sâu xa sao?

Không hiểu sao lại nhớ đến một câu, da mặt dày, có thể chu du bốn phương.

Edit: Độc Bá Thiên

“Anh đang ở dưới tầng rồi, lập tức đi lên đây.” Hàng Vũ Hằng cười rất vui vẻ.

"...Chú, không phải, con không có ý đó...." Hàng Tiểu Ý nói năng lộn xộn giải thích.

Thiệu Thành Hi làm bộ cúi đầu hỏi Hàng Tiểu Ý: "Có muốn đi hay không?" Sau đó không đợi Hàng Tiểu Ý trả lời, liền ngẩng đầu nói: "Tiểu Tiểu nói, bộ dáng của ba dọa cô ấy sợ, không đi."

“Đồng Tâm sẽ không mời anh ăn cơm.” Hàng Tiểu Ý nhanh chóng từ chối.

“Anh…” Hàng Tiểu Ý chưa nói xong, bên kia đã cúp điện thoại.

Thiệu Thành Hi cúi đầu sát tai cô, nhanh chóng hôn vành tai, nhẹ nhàng nói: “Về sau chúng ta cùng nhau tắm, có thể chậm lại.”

Trên đường, Hàng Vũ Hằng gọi đến, Hàng Tiểu Ý cầm điện thoại ra ngoài nhận… Vừa nghe, đã thấy giọng nói lười nhác trước sau như một của Hàng Vũ Hằng: “Tiểu Tiểu, em đang ở đâu?”

Hai người chỉ mới đi tới góc rẽ, sau lưng ba Thiệu đã cố nói nhỏ nhưng vẫn nghe được rất rõ ràng: "Này bà, bà đoán xem tôi vừa gặp ai nào? Tôi vừa bắt gặp con trai và một cô gái từ phòng ở khách sạn đi ra đó..."

Đồng Tâm thở dài một hơi: “Tuy đây là vòng loại, nhưng lần này không giống vòng loại trước, yêu cầu của bọn họ rất cao, nếu không đạt yêu cầu đó thì cơ hội nhìn thấy ban giám khảo cũng không có.”

“Thiệu Thành Hi, em cho anh biết, anh đừng thấy được sủng mà kiêu.” Hàng Tiểu Ý vẻ mặt nghiêm túc cảnh cáo anh, nhất định phải cho anh một bài học mới nhớ được, nếu cứ như vậy, anh coi trời bằng vung mất.

“Được sủng mà kiêu?” Thiệu Thành Hi trầm thấp nói lại câu của cô, giọng nói dịu dàng: “Ai mới được sủng? Tiểu Tiểu, em nói như vậy, anh sẽ xấu hổ.” Thiệu Thành Hi mập mờ nháy mắt mấy cái với cô.

Thật sự nói trắng ra là cô không biết làm gì mới đúng, thôi thì đừng quan tâm nữa, đây là chuyện tình cảm của Đồng Tâm, cô không thể vì thiên vị cô ấy mà làm bất cứ chuyện gì.

“Tại sao anh biết em và Đồng Tâm đang ở cùng nhau?” Hàng Tiểu Ý nhíu mày.

Nhìn thấy Hàng Tiểu Ý đến, Đường Tư chào hỏi cô, Hàng Tiểu Ý giơ bánh ngọt trong tay mình lên.

Trong nháy mắt khi Thiệu Thành Hi kêu tiếng ba đó, Hàng Tiểu Ý đã thấy không ổn rồi, có cần phải cẩu huyết như vậy không.

Ba Thiệu cảm thấy cô gái này đơn thuần đáng yêu, trong lòng thoải mái, nhìn về phía Thiệu Thành Hi: "Nếu đã gặp nhau thì cùng nhau đi ăn sáng đi."

Hàng Tiểu Ý quay lại ôm anh, nghiêng đầu hôn một cái trên môi anh, nghiến răng: “Chính em cũng bị mình làm cho cảm động.”

Hàng Tiểu Ý quay về phía ba Thiệu cười cứng ngắc: ".... Cháu chào chú..."

Đồng Tâm hát một đoạn rồi dừng, Hàng Tiểu Ý và Đường Tư hăng hái vỗ tay, nhưng Đồng Tâm thấy vẫn chưa vừa ý, lo lắng ngồi trên ghế.

“Đừng ngại ngùng, chúng ta đều vinh quang mà.” Vẻ mặt Thiệu Thành Hi rất chân thành.

“Trên đời này có một loại em rể gọi là anh em tốt.” Hàng Vũ Hằng cực kì đắc chí.

Trong lòng Hàng Tiểu Ý như bị trăm nghìn móng vuốt cào xé, một bên là Đồng Tâm rất yêu thương cô, một bên là anh trai đang “cảm nắng”, cảm giác này quá khó tiếp nhận rồi, cô nên làm gì đây? Tạo cho hai người cơ hội hay bảo vệ Đồng Tâm mà khiến cô ấy rời xa Hàng Vũ Hằng?

Hàng Tiểu Ý khóc không ra nước mắt, cô có nên nói cô đã gặp mẹ anh không nhỉ?

Hàng Tiểu Ý cố gắng giả bộ như không nhìn thấy, mặt vẫn như trước, gằn từng chữ một: “Thiệu - Thành - Hi, em giận rồi.”

Hàng Tiểu Ý xoay người bước vào cổng, thở ra một hơi, cả đời này của cô sợ là sẽ bị người nào đó ăn sạch sành sanh.

“Hẹn gặp lại, anh Thiệu.” Hàng Tiểu Ý đẩy anh ra, chịu không nổi bĩu môi.

Thiệu Thành Hi sờ đầu cô, thở dài một hơi: “Thật đáng thương, chọc tức em rồi, để anh ôm một cái nào.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vòng thử giọng của cuộc thi 《 Tôi là ca sĩ 》 đã bắt đầu, mấy ngày nay Đồng Tâm rất hồi hộp, mỗi ngày đều luyện tập, người hướng dẫn đặc biệt tìm cho cô một bài hát địa phương, để cho cô có thể dễ dàng luyện, người đó cũng không quá mức làm phiền người khác, thỉnh thoảng đến hướng dẫn cô một chút.

Ba Thiệu hứng thú nhìn hai người, vẫy vẫy tay, sợ mình làm cô sợ: "Chú biết mà, cháu không cần khẩn trương vậy đâu, lần sau chúng ta và mẹ Thành Hi cùng ăn một bữa cơm nha, được không?"

“Hắc hắc, Hàng Tiểu Ý, anh phát hiện em thông minh lên rất nhiều rồi, anh biết em và Đồng Tâm đang ở cùng nhau, cô ấy vẫn thiếu nợ anh một bữa cơm, em mau làm cho cô ấy mời anh ăn cơm đi.”

Vẻ mặt Thiệu Thành Hivẫn vui vẻ như trước, xoa đầu của cô như v**t v* lông vũ: "Sao lại tại anh?"

"Ba, ba làm gì ở đây vậy?"

Hàng Tiểu Ý: “...”

Ba Thiệu trừng mắt với anh: “Con sẽ không nói ra chuyện này đúng không?"

Thiệu Thành Hi nói xong, liền ôm Hàng Tiểu Ý đi đến thang máy, Hàng Tiểu Ý bị anh kéo đi, chỉ kịp quay đầu lại nói một tiếng với ba Thiệu: "Gặp lại chú sau ạ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ba Thiệu sờ chóp mũi, phát hiện chuyện con mình thuê phòng, thật sự có chút lúng túng.

Hàng Tiểu Ý cảnh giác: “Anh muốn gì?” Vì chuyện giữa Đồng Tâm và Hàng Vũ Hằng, cô cảm thấy không được tự nhiên.

Thiệu Thành Hi nắm tay cô, kéo cô ôm vào trong ngực, nhìn ba Thiệu nói: "Ba xem ba làm người ta sợ tới mức..."

Ra khỏi khách sạn, Hàng Tiểu Ý nhịn không được liền đánh Thiệu Thành Hi, có chút hung dữ: "Đều tại anh, đều tại anh hết, mắc cỡ c·h·ế·t mất...."

Mắt Thiệu Thành Hi quét một vòng trong phòng, gật gật đầu: "Dạ, không có làm việc gì trái với lương tâm...."

“Tâm Tâm, cậu phải tin tưởng bản thân, nếu không được thì tiếp tục luyện, nhưng trước tiên phải có lòng tin, nếu không có thì làm sao lên sân khấu được, cậu đang huỷ hoại bản thân đó, đã biết chưa?”

Thiệu Thành Hi cau mày nhìn cô, ung dung nói: “Tiểu Tiểu, sao anh lại cảm thấy em rất phiền chán khi nhìn thấy anh vậy?”

Đồng Tâm luyện thêm hai lần nữa rồi đi ăn cơm, Hàng Tiểu Ý và Đường Tư đứng một bên chờ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hàng Tiểu Ý sững sờ, tại anh cái gì? Trời mưa không phải anh quyết định, chuyện còn lại anh tình em nguyện, thế tại anh cái gì?

Mặt Hàng Tiểu Ý lập tức đỏ như lửa đốt.

Hàng Tiểu Ý nghiến răng ken két, tên Thiệu Thành Hi phản bội này.

Chồng già vợ trẻ." Hàng Tiểu Ý bắt đầu chơi xấu.

Vẫn còn có thể tự mình biết rõ, thật sự là không dễ dàng gì, Hàng Tiểu Ý bên ngoài thì cười nhưng trong lòng thì không: “Không, làm gì có chuyện đó, em thực sự rất yêu anh đấy, yêu đến mức có khóc cũng phải tiếp tục yêu.”

Ba Thiệu cười chân thành, nhìn cô bằng ánh mắt vô cùng thân thiết: "Chào cháu, cháu khỏe không? Lần đầu gặp chú chưa chuẩn bị được quà gặp mặt, lần sau chú sẽ đền bù."

"Cô gái này là..." Ba Thiệu chuyển ánh mắt về phía Hàng Tiểu Ý. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Buổi tối sau khi tan làm Hàng Tiểu Ý mua loại bánh ngọt Đồng Tâm thích ăn nhất đến tìm cô, đúng lúc Đồng Tâm đang hát đoạn đầu của bài 《 Trên đường đi có anh bên cạnh 》, còn Đường Tư ngồi một bên nghe.

Ba Thiệu đứng tại chỗ, cười tủm tỉm, cực kì thỏa mãn.

Beta: MTSL

Chương 28

“Cậu sao vậy?” Hàng Tiểu Ý dịu dàng xoa đầu cô.

Hàng Tiểu Ý dùng sức nhéo tay anh một cái: “Anh quyết định đi, quyết định xong rồi mà có phiền phức gì thì nói với em.”

"Chúng con còn phải đi làm, con đi trước, lão Thiệu, ba đi đường nhớ giảm tốc độ một chút."

Hàng Tiểu Ý lại càng hoảng sợ, phản xạ có điều kiện nhéo cánh tay của anh: "Thiệu Thành Hi..."

Đồng Tâm cười với các cô, dang tay ôm lấy hai người: “Tớ biết mà, các cậu đừng lo, chỉ là tớ muốn than phiền như vậy thôi.”

Hàng Tiểu Ý toát mồ hôi, vội vàng mở miệng: "Chú, con là Hàng Tiểu Ý, năm nay hai mươi lăm tuổi, trong nhà còn có hai anh trai...." Nói được một nửa, cảm thấy không thích hợp lắm, Hàng Tiểu Ý lúng túng, im lặng buồn phiền cúi thấp đầu xuống.

Thiệu Thành Hi kéo lấy tay của cô: “Tiểu Tiểu, chúng ta còn chưa nói xong mà, ba mẹ anh đều gặp em rồi, không bằng chúng ta chọn một ngày đến nhà anh chính thức ra mắt đi.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28