Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 479: Làm sao tỏ tình với một người phụ nữ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 479: Làm sao tỏ tình với một người phụ nữ


Các nha hoàn bưng nước nóng và khăn vào hầu hạ rửa mặt.

Trời ạ, dắt thê tử đi thanh lâu, chuyện này chắc chỉ có vị vương gia này làm ra được.

“Nếu nàng đồng ý thì sao?”

Trương Hư Hoài lảo đảo, trước mắt tối sầm, suýt nữa ngã sõng soài xuống đất.

“Chắc người buồn lắm.”

Lý Cẩm Dạ nhìn nàng, gương mặt như men sứ dưới ánh đèn, hỏi: “Nàng biết cả rồi sao?”

Tạ Dịch Vi cầm chén rượu, đặt cạnh chén của Lý Cẩm Dạ, nói: “Chỉ cần người được phái đi hòa thân bề ngoài là người của hoàng thượng, nhưng bên trong lại là người của chúng ta, không những không làm lung lay Bồ Loại, mà vương gia còn có thêm một trợ thủ.”

“Ồ?” Lý Cẩm Dạ nhướng mày.

Lý Cẩm Dạ xoa nhẹ đầu Cao Ngọc Uyên, tay còn lại đặt lên lưng ghế nàng ngồi, gõ nhịp: “Tam gia, tình thế như vậy, bước tiếp theo, ngươi có cao kiến gì không?”

Bên trong, Trương Hư Hoài và Tạ Dịch Vi đang ngồi đối diện nhau, trên bàn đã có mấy bình rượu cạn.

“Rầm!”

Hắn, đường đường là người thừa kế y học Trương gia, thái y viện chính thủ, lại chẳng biết làm thế nào để tỏ tình với một nữ nhân!

Biến cố xảy ra quá nhanh, đến mức Cao Ngọc Uyên và Tạ Dịch Vi phải mất một lúc mới hoàn hồn.

Nhưng lúc này, chỉ thấy đầu mình đau như búa bổ.

Lý Cẩm Dạ kéo Cao Ngọc Uyên ngồi xuống, ánh mắt nhìn thẳng vào Trương Hư Hoài: “Uống rượu không giải quyết được vấn đề. Ngươi định thế nào, có nói với nàng không?”

Nếu không quen biết A Cổ Lệ, nàng đã phải khen ngợi một câu: “Xuất sắc!”

A Cổ Lệ thu đao, hỏi: “Có chuyện gì?”

Chương 479: Làm sao tỏ tình với một người phụ nữ

Kế sách của hoàng đế lần này thật sự cao tay. Ngài khéo léo đưa Bồ Loại vào tầm kiểm soát của Đại Tân, dần dần biến mảnh đất thảo nguyên tự do kia thành một nơi chỉ để chăn nuôi những con ngựa thuần phục.

Lý Cẩm Dạ im lặng, mày nhíu chặt.

“Ừ.” Cao Ngọc Uyên gật: “Cả buổi chiều ta ngồi đây chỉ nghĩ ngợi, sư phụ có về cùng chàng không?”

“Đi rồi nàng sẽ biết.”

“Có nô tài!”

“Tam gia cũng nhìn thấy rồi, Hư Hoài có tình cảm sâu nặng đối với A Cổ Lệ. Hắn theo ta đã nhiều năm, ta muốn tác thành cho họ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giữa việc nói hay không nói, Loạn Sơn chỉ do dự trong chốc lát rồi mở lời: “Trương thái y, còn một việc nữa, vương gia dặn ta nói với ngài.”

Hai người đi qua tiền viện, rồi đến một tiểu viện yên tĩnh. Thanh Sơn vén màn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tạ Dịch Vi ngồi ngay ngắn, nghiêm túc đáp: “Xây dựng lại vương triều Bồ Loại là việc tốt. Hòa thân, cũng là việc tốt.”

“Ta không có ý gì khác, ngươi tự suy nghĩ đi. Thanh Sơn!”

“Đi đâu?”

“Nói đi!”

*

Thanh Sơn nở một nụ cười gượng gạo, thầm nghĩ: “Thôi rồi, mạng ta nằm trong tay Trương thái y. Nếu không bán hắn, ta e sẽ bị hắn b*p ch*t trước mất.”

“A Cổ Lệ có thể chấp nhận việc này sao?”

“Hắn đi Di Hồng Viện uống rượu giải sầu, ta đã kêu Tam gia đi cùng rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn nhích bước, chỉ vào người đang run rẩy bên cạnh: “Trương thái y tìm tiểu thư có chuyện.”

Trương Hư Hoài vừa nói vừa run, cuối cùng dùng tay chân đạp cửa bật mở. Nhưng sau đó hắn lại hối hận, lập tức rụt đầu, nấp sau lưng Thanh Sơn, giọng run rẩy: “Một, một lát nữa nàng ra, bảo là ngươi đá cửa nhé!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trương Hư Hoài bỗng như nghẹn lời: “Ngươi… ngươi…”

Chưa dứt câu, Lý Cẩm Dạ nhanh như chớp điểm huyệt nói của hắn.

“Nhưng còn phải xem công chúa có cho hắn cơ hội để vương gia tác thành hay không.”

Ý của hoàng thượng là muốn kiểm soát Bồ Loại hoàn toàn trong tay mình.

Thanh Sơn lắc đầu bất lực. Nhưng chưa kịp nói gì, đã thấy A Cổ Lệ và Lan Miễu phi thân tới, mỗi người cầm theo một thanh đao lớn.

“Kẻ nào?”

Đến nơi, Cao Ngọc Uyên mới phát hiện ra Lý Cẩm Dạ dẫn mình đến… Di Hồng Viện.

*

“Đưa Trương Hư Hoài đến trước cửa phòng A Cổ Lệ. Nếu hắn vào, ngươi ở ngoài đợi. Nửa canh giờ không vào thì ngươi đưa người quay lại.”

“Còn sư phụ thì phải làm thế nào đây?”

Hay là… cứ đứng đây chờ hết một canh giờ, sau đó nhờ Thanh Sơn cõng về?

Thanh Sơn vốn định nói thẳng rằng hắn trông giống “ma treo cổ”, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, lại cảm thấy không nên quá tuyệt tình.

Lý Cẩm Dạ bước vào, sắc mặt như thường. Cao Ngọc Uyên tiến đến giúp hắn cởi bỏ triều phục, thay sang áo thường ngày. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thanh Sơn đẩy hắn lên lưng, chỉ mấy bước đã biến mất trong bóng đêm.

Khi hoàng đế nhắc đến chuyện hòa thân, hắn thật sự bị chấn động. Nước cờ này quá cao tay, chẳng khác gì dồn người vào đường cùng.

Ánh mắt Tạ Dịch Vi thoáng u tối, thu lại chén rượu, giọng trầm xuống: “Trước khi vương gia tới, ta đã nghĩ đến bước này, nhưng vẫn là cục diện bế tắc.”

“Có, có thật vậy không… Ta hiện giờ… đúng là muốn treo cổ thật!

Chiều hôm ấy, Cao Ngọc Uyên ngồi một mình bên cửa sổ phía tây. Ánh hoàng hôn phủ xuống, nàng vẫn không hề cử động, mãi cho đến khi nghe tiếng người gọi báo vương gia đã về. Lúc đó, nàng mới đấm nhẹ vào đôi chân tê cứng rồi đứng dậy.

Lý Cẩm Dạ ngập ngừng: “Chuyện này chưa phải gấp, còn chút thời gian, để ta suy nghĩ thêm. Nào, thay đồ đi, ta dẫn nàng ra ngoài.”

“Nói thì sao, không nói thì sao?” Trương Hư Hoài phản bác.

*

“Trương thái y, nếu ngài không vào, nửa canh giờ nữa là đến giờ hẹn với gia…”

Trương Hư Hoài cười nhạt, bụng thầm mắng: “Gia nhà ngươi mới là kẻ không có chí khí nhất. Khi A Uyên tỏ tình với hắn, hắn… hắn… Ài, đừng nghĩ xa quá, người ta giờ đã thành vợ chồng, lo chuyện của mình trước đi!”

“Nếu hai người có tình ý, ta sẽ ngăn cản cuộc hôn sự này bằng mọi giá.” Lý Cẩm Dạ nói từng chữ, giọng không hề dao động.

Nhỡ nàng từ chối, thì mặt mũi hắn biết giấu vào đâu?

“Có thế nào để sư phụ đi hòa thân không?”

Do vậy, phải đợi hoàng thượng quyết định xong, mọi chuyện mới có thể bàn tiếp.

Hắn phải nói thế nào đây?

Cao Ngọc Uyên nghĩ thông điều này, kéo tay áo Lý Cẩm Dạ, nhẹ giọng: “Chúng ta cũng qua xem thử?”

Cao Ngọc Uyên không nỡ để Lý Cẩm Dạ tự làm, nàng đích thân dùng khăn nóng lau sạch mặt và tay cho hắn.

Ở bên này, khi Trương Hư Hoài nghe tin đến mức suýt ngất, trong vương phủ, Cao Ngọc Uyên cũng như bị dội một gáo nước lạnh.

“Tuân lệnh!”

Nói xong, Thanh Sơn lập tức nhấc Trương Hư Hoài lên.

“Vậy sư phụ phải làm sao đây?”

“Là ta, Thanh Sơn!”

Lúc này, Trương Hư Hoài đang đứng ngây người trước cổng viện. Trời tháng năm, gió đêm mát lành, nhưng cả áo trong lẫn áo ngoài của hắn đã ướt sũng.

Loạn Sơn nhanh tay đỡ lấy hắn, không để chuyện thêm tệ.

*

“Trương thái y, ngươi… sao trông như người sắp treo cổ vậy!”

Không chỉ vì hoàng thượng sẽ không dễ dàng buông tha Trương Hư Hoài, một nhân tài quan trọng, mà quan trọng hơn, Trương Hư Hoài là người của Lý Cẩm Dạ. Nếu hắn đi, việc hòa thân chẳng có ý nghĩa gì, vì Bồ Loại vẫn nằm trong tay Lý Cẩm Dạ.

“Trương thái y, gia nói làm nam nhân thì không nên mất chí khí như vậy!”

Trương Hư Hoài hoảng hốt, hét lớn: “Lý Cẩm Dạ, ngươi đúng là đồ vô lại! Ngươi lại ép ta đi… đi…”

Lý Cẩm Dạ nắm tay nàng, kéo ngồi lên đùi mình: “Hoàng thượng chỉ tin tưởng sư phụ nàng, làm sao ngài nỡ để hắn đi? Theo ta đoán, hoàng thượng muốn chọn một người phù hợp trong các gia tộc võ tướng.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 479: Làm sao tỏ tình với một người phụ nữ