Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Cung Tường Vãn Tâm

Đông Tà Tiểu Tiểu

Chương 68: Động trời

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 68: Động trời


"Ha ha, chắc Tuệ tài nhân nhìn lầm rồi, nô tỳ không có ý nhìn ngó Y Lan Điện, cũng không có lén chờ ai cả." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ta không biết."

"Vâng, Hồ công công bảo nô tỳ giám thị hoàng hậu."

"Lan phi? Ngươi ngốc hả, sao ta lại đi bẩm báo nàng ta? Nói cho nàng ta biết chẳng phải hại hoàng hậu sao? Đi, cùng ta đến Tuyên Thất Điện!"

Cái miệng của Hồng ma ma vẫn còn rất cứng, thà nói mình lười biếng cũng không chịu thừa nhận trốn ở đây để gặp ai.

"Tuệ tài nhân tha mạng. Nô tỳ không phải trộm giám thị Y Lan Điện, tài nhân đừng giao nô tỳ cho hoàng thượng."

"Từ lúc đồ ăn ở lãnh cung đột nhiên đổi thành theo quy định của tài nhân, nô tỳ đã thấy kỳ lạ nên chú ý nhiều hơn, nô tỳ nói chuyện với Tần ma ma cũng đưa đồ ăn tới lãnh cung, tuy không hỏi được gì nhưng Tần ma ma có vẻ chột dạ. Vả lại mấy lần nô tỳ đưa đồ ăn đều nghe tiếng của hoàng hậu ở trong phòng giống như buồn nôn. Kỳ lạ nhất là lâu rồi hoàng hậu nương nương chưa từng xuất hiện trước mặt nô tỳ, hoàng hậu chắc là đang trốn tránh nô tỳ, sợ nô tỳ phát hiện mình có thai."

"Cũng chưa chắc, lỡ hoàng hậu khó chịu, bị bệnh gì thì sao?" Tuệ ma ma sợ Hồng ma ma suy đoán sai nên đưa ra giả thiết khác.

"Tuệ tài nhân? Nô tỳ tham kiến Tuệ tài nhân." Hồng ma ma giật mình, vội hành lễ.

Nhưng có một việc Tuệ tài nhân khẳng định Hồng ma ma này là tai mắt của Hồ Đức Hải, cũng là tai mắt của Lan phi.

Vì vậy nàng lập tức tỏ vẻ uy nghiêm, lạnh lùng trách cứ Hồng ma ma: "Bà bớt giận bộ với ta đi! Bà tưởng Tuệ tài nhân ta do hoàng thượng sắc phong là kẻ ngốc hả? Còn không khai ra ngươi ở đây chờ ai, ta đành phải giao ngươi cho hoàng thượng, nói với ngài ấy ta bắt được tên trộm giám thị Y Lan Điện, để xem hoàng thượng sẽ xử lý ngươi thế nào!"

"Vâng, vậy nô tỳ cáo lui."

Ngày xưa khi còn làm cung nữ, nàng từng thấy hai người họ lén lút gặp nhau hai lần, hai lần cách nhau khá xa, cũng không biết họ nói gì.

Nàng ra hiệu bảo Ánh Tuyết cùng mình lặng lẽ vòng ra sau Hồng ma ma, gọi: "Hồng ma ma."

Hồng ma ma bảo đảm: "Tuệ tài nhân yên tâm, nô tỳ biết mạng của mình hiện đang nằm trong tay người, nô tỳ bảo đảm sẽ không nói bậy với ai khác."

Chắc chắn Hồng ma ma kia tới tìm Hồ Đức Hải.

"Tuệ tài nhân, nô tỳ chỉ trùng hợp đi ngang qua, sau đó trốn trong này nghỉ ngơi một chút, thật sự không có ý định nào khác, Tuệ tài nhân phải tin tưởng nô tỳ."

Cẩm Sắt còn trẻ, có thể chịu được hai mươi đại bản.

Sau vụ Cẩm Sắt bị phạt hai mươi đại bản, "uy danh" của Tuệ tài nhân đã truyền khắp hoàng cung, Hồng ma ma thật sự sợ nàng tức giận, bản thân sẽ rơi vào kết cục như Cẩm Sắt.

Nhưng bây giờ, mỗi lần ăn xong, nàng đều cùng nô tỳ của mình đến Ngự Hoa Viên đi dạo, nhìn ngắm cảnh đẹp.

Ánh Tuyết không nhịn được mà hỏi Tuệ tài nhân: "Tiểu chủ, nếu hoàng hậu nương nương thật sự có thai, vậy hoàng thượng có biết không?"

"Không muốn ta giao cho hoàng thượng thì thành thật khai ra, ngươi trốn ở đây để đợi ai? Có gì muốn bẩm báo với người đó? Nếu dám nói dối, ta sẽ bẩm báo hoàng thượng!" Tuệ tài nhân tiếp tục dùng "thanh kiếm" Tiêu Sát, uy h**p Hồng ma ma.

Tuệ tài nhân tò mò, cũng muốn nhân cơ hội này nắm được nhược điểm của Hồ Đức Hải và Lan phi.

"Vậy tiểu chủ có muốn bẩm báo hoàng thượng không? Hay là bẩm báo Lan phi nương nương?"

"Hừ, ta sớm đã đoán được bà muốn tìm gã, sớm nói có phải tốt rồi không, đỡ phải để ta tức giận! Thế bà tới tìm gã là để bẩm báo việc gì?"

"Được rồi, bà đi đi, đừng để bị phát hiện."

Những cung nhân khác trong Y Lan Điện cũng bắt đầu coi nàng là chủ tử.

Hồng ma ma do dự một lúc, chỉ đành nói thẳng: "Tuệ tài nhân, nô tỳ nói thật, nô tỳ tới đây... Tới đây để tìm Hồ công công."

"Được rồi, nếu Hồ Đức Hải hỏi ngươi, bà cứ nói hoàng hậu vẫn bình thường, có nghe thấy không?"

"Được rồi Hồng ma ma, những việc bà nói ta biết rồi. Hôm nay những gì bà nói với ta bà không được nói với ai khác, kể cả Hồ Đức Hải. Nếu không, việc bà lén giám thị hoàng hậu ta không dám bảo đảm ngày nào đó có đột nhiên nổi hứng kể cho hoàng thượng nghe không." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hồng ma ma nhìn ngó xung quanh, cúi đầu bổ đi.

Cũng không biết Hồng ma ma tới tìm Hồ Đức Hải để bẩm báo việc gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Hoàng hậu có thai? Sao có thể? Sao ngươi biết?" Tuệ tài nhân khiếp sợ.

Trước đây dù buồn chán, nàng vẫn ngại dẫn nô tỳ bên cạnh đi dạo Ngự Hoa Viên, sợ gặp những phi tần địa vị cao hơn, không biết phải hàn huyên với họ chuyện gì.

"Vậy sao? Thế không biết Hồng ma ma lén la lén lút trốn ở đây làm gì?"

"Lãnh cung? Gã bảo bà giám thị hoàng hậu?"

Nàng nhớ tới lời Tiêu Sát nói hôm giúp mình khiển trách Cẩm Sắt, nếu muốn nô tài kính trọng mình thì phải biết mình đang ở đâu.

Tuy Lan phi vẫn còn hay nói móc nhưng nàng ta không dám đánh mắng, coi nàng như chỗ trút giận nữa.

Hoàng hậu có thai, việc lớn như vậy trước mắt Tuệ tài nhân chưa biết xử lý thế nào, chỉ có thể mượn Tiêu Sát bịt miệng Hồng ma ma trước.

"Hồi Tuệ tài nhân, Hồ công công lệnh nô tỳ giám thị lãnh cung, nô tỳ tới để bẩm báo Hồng công công tình hình ở lãnh cung." Hồng ma ma cúi đầu, chột dạ đáp.

Nhưng bộ xương già như bà ta thì không được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tuệ tài nhân tức giận.

Mỗi lần theo nàng học búi tóc, Cẩm Tú không dám qua loa có lệ nữa, nói chuyện với nàng cũng trở nên cẩn thận, sợ đắc tội nàng.

"Nô tỳ biết phải nói thế nào."

Tuệ tài nhân suy nghĩ một lát, quyết định dẫn Ánh Tuyết tới Tuyên Thất Điện.

Hôm nay ăn sáng xong, Tuệ tài nhân cùng cung nữ Ánh Tuyết đi dạo Ngự Hoa Viên để tiêu thực.

"Hồng ma ma?" Tuệ tài nhân nhìn theo hướng Ánh Tuyết chỉ, phát hiện đó là Hồng ma ma của Ngự Thiện Phòng.

Dù sao làm tai mắt cho người khác cũng không phải việc quang minh chính đại gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ánh Tuyết đột nhiên chỉ về phía hòn non bộ đối diện Y Lan Điện, hạ giọng: "Tiểu chủ xem, bên kia có ma ma lén la lén lút cứ nhìn chằm chằm Y Lan Điện chúng ta!"

"Hừ, ngay cả hoàng hậu cũng dám giám thị, ma ma đúng là to gan! Vậy hôm nay bà đến để bẩm báo gì với Hồ Đức Hải, chẳng lẽ hoàng hậu ở lãnh cung xảy ra chuyện gì?" Tuệ tài nhân lạnh lùng châm chọc Hồng ma ma, sau đó cau mày hỏi.

Có điều giả thiết này lập tức bị Hồng ma ma bác bỏ: "Nô tỳ không nghĩ thế. Bởi vì mấy hôm nay tâm trạng của Thuần thái phi và nha hoàn Vân Tụ rất tốt. Nếu hoàng hậu bị bệnh gì thì sao họ có thể vẫn nói cười được?"

Nô tỳ Ánh Tuyết ở cạnh nghe xong cũng kinh ngạc.

Lan phi bảo Hồ Đức Hải cài cắm tai mắt vào các cung, việc này nàng từng nghe nói.

Chương 68: Động trời

"Hồi Tuệ tài nhân, nô tỳ không dám giấu giếm người. Theo quan sát của nô tỳ mấy ngày năm, nô tỳ cảm thấy hoàng hậu nương nương... E rằng đã có thai, hơn nữa có lẽ thai còn không nhỏ."

Được Tiêu Sát ủng hộ, sau khi nghiêm trị Cẩm Sắt hai mươi đại bản, Tuệ tài nhân cuộc sống của mình thoải mái hơn nhiều.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 68: Động trời