Cưng Chiều Độc Nhất
Ngã Hữu Giải Dược
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 42
Nhưng A Tửu sẽ đồng ý lời cầu hôn của anh sao?
Trương Thuần cảm thấy chán nản, xét về cơ bản thì tình hình này chính là tỏ ý không cần người: “A Tửu, nếu em múa một mình nhất định sẽ được chọn.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuyển thủ Đoạn Khâm câu lạc bộ Bác Uy: Bạn gái anh múa đẹp quá – Chuyển phát: 【 video 】
Thẩm Vi Tửu nói: “Anh cứ thi đấu cho tốt, khi nào về sẽ múa cho anh xem.”
Trên tai truyền đến hơi thở nóng bỏng, Thẩm Vi Tửu ôm cổ Đoạn Khâm: “Là em, là em, anh đừng hôn nữa.”
Thẩm Vi Tửu gọi điện thoại nói cho Đoạn Khâm, Đoạn Khâm im lặng một lúc rồi nói: “Anh cũng muốn đi xem.”
Đoạn Khâm huấn luyện non nửa năm, bây giờ thay mặt câu lạc bộ ra nước ngoài thi đấu, trận đấu diễn ra trong hai ngày, Thẩm Vi Tửu vốn định tạo bất ngờ cho Đoạn Khâm.
Sau đó, Đoạn Khâm ngồi một bên mát xa chân, còn Thẩm Vi Tửu thì ở bên cạnh luyện kỹ năng cơ bản.
“Vào phòng vệ sinh.” Giọng nói của Đoạn Khâm mang theo một tia đè nén, Thẩm Vi Tửu chớp chớp mắt, ánh mắt dời xuống, lắp bắp nói: “Vâng.”
Đoạn Khâm không thèm nhìn Thẩm Vi Tửu, ôm Thẩm Vi Tửu vào trong ngực, cưỡng chế xoa bụng cho cô, Thẩm Vi Tửu đang cười thì đột nhiên đỏ mặt.
Đối thủ là người Châu Phi, cách thi đấu rất giống Đoạn Khâm, khi phát hiện lần nào Đoạn Khâm cũng bảo vệ mặt thì không khỏi cười nhạo, quả nhiên mấy tên đẹp trai đều rất quan tâm gương mặt, anh ta luôn cố tình đánh lên mặt Đoạn Khâm. Đoạn Khâm bị trúng một quyền, sau đó đối phương lập tức phát hiện khí thế toàn thân Đoạn Khâm đều thay đổi, quyền pháp trở nên xảo quyệt hơn rất nhiều, hầu như mỗi lần không để ý anh ta thường bị trúng một quyền.
Buổi tối, Đoạn Khâm về đến nhà thì phát hiện Thẩm Vi Tửu chưa về, Đậu Đỏ cũng không thấy đâu.
Thẩm Vi Tửu mất tự nhiên, cô khẽ nhúc nhích, sắc mặt ửng đỏ gọi một tiếng Đoạn Khâm, anh vừa xoa bụng Thẩm Vi Tửu, vừa hôn tai cô: “Sáng nay ai không cho anh đi?”
Từ lúc video này được tung ra, toàn internet đều tìm kiếm bạn gái của Đoạn Khâm, thậm chí còn có người tạo một đề tài.
“Được rồi, anh mau đi đi.” Thẩm Vi Tửu tỉnh táo lại, vùi đầu trên giường, sau đó cảm nhận được nụ hôn của Đoạn Khâm rơi trên cổ mình, cơ thể run lên, sau đó cô nghe thấy tiếng Đoạn Khâm mở cửa đi ra ngoài, Đậu Đỏ cũng thuận thế chui vào phòng, Thẩm Vi Tửu dần tỉnh táo lại, đi vào phòng vệ sinh.
Trương Thuần bảo mọi người cùng múa bài 《 Sylvia 》, bọn họ chưa từng tập bài này, quả thật múa cũng không tốt, nhưng đây cũng là lý do mà những bậc thầy trong vũ đoàn ba lê Trung Quốc không thông báo trước mà đã đến đây, bọn họ muốn tìm được người có năng lực bản thân rất tốt dưới tình huống như vậy. Sau khi múa xong, những bậc thầy đó cũng không đưa ra câu trả lời rõ ràng, chỉ nói là muốn xem xét thêm.
Thẩm Vi Tửu rút tay về, trừng lớn mắt: “Có phải anh chê em mập hay không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cũng bình thường, chỉ múa một đoạn ba lê mà thôi.” Thẩm Vi Tửu nói.
“Là ai?”
“Anh muốn hôn em.” Đoạn Khâm chậm rãi nói, đến tận khi hai mắt Thẩm Vi Tửu đỏ lên mới tha cho cô, Thẩm Vi Tửu nhìn Đoạn Khâm đứng dậy, nói: “Anh đi đâu vậy?”
Trương Thuần nhìn dáng vẻ mờ mịt của Thẩm Vi Tửu, nở nụ cười: “A Tửu, em được vũ đoàn ba lê Trung Quốc chọn rồi, người ta mời em mấy hôm nữa đến phỏng vấn đấy.”
Lúc Thẩm Vi Tửu đến Bắc Hoa thì ở đó cũng có tuyết rơi lả tả, có không ít người đến tham gia phỏng vấn đang đứng trước cửa vũ đoàn ba lê Trung Quốc, trên mặt ai cũng tràn đầy hi vọng với tương lai. Lúc Thẩm Vi Tửu phỏng vấn, Đoạn Khâm đang ở nước ngoài cũng bắt đầu thi đấu.
“Hết đau rồi à?” Đoạn Khâm hỏi.
Phòng múa của Trương Thuần đã mở được mấy năm, danh tiếng quả thực không tồi, bởi vậy vũ đoàn ba lê Trung Quốc vừa đến thành phố C đã tới đây đầu tiên, bọn họ đến để tuyển diễn viên múa, sau khi biết tin, mọi người trong phòng múa đều rất kích động, tuy làm việc ở phòng múa kiếm được nhiều tiền, nhưng đã có tiền rồi thì ai mà không muốn nổi tiếng chứ, hơn nữa vũ đoàn ba lê Trung Quốc lại là vũ đoàn ba lê tốt nhất trong nước, nếu được chọn thì đây nhất định là một kiểu tán thành với thực lực của bản thân.
Trương Thuần nói: “Đồ ngốc nhà em.”
Cơm nước xong xuôi, Đoạn Khâm dắt tay Thẩm Vi Tửu đi về hướng nhà, ánh trăng như một tầng sương trắng rơi trên vai hai người.
Đoạn Khâm bèn duỗi tay đặt trên bụng Thẩm Vi Tửu, chậm rãi xoa, kết quả là Thẩm Vi Tửu sợ ngứa, cười chảy cả nước mắt, sau đó lại đau hông.
Chương 42
“Được.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đau bụng quá.” Thẩm Vi Tửu khẽ nhăn mày, Đoạn Khâm lập tức ôm Thẩm Vi Tửu lên: “Anh đưa em đến gặp bác sĩ.”
Thẩm Vi Tửu cười khẽ: “Em biết rồi, chị Thuần, em sẽ đi.”
Hôm nay trời mưa nên bớt nóng: Ngọt ngào quá đi, bao giờ thì kết hôn đây, lúc nào mới cho chúng tôi nhìn cô dâu đây? —— (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thẩm Vi Tửu ngơ ngác nhìn mọi người, sau đó nói: “Thật ạ?”
Đoạn Khâm đặt tay lên trên bàn tay của Thẩm Vi Tửu, thấp giọng nói: “Anh phải chăm sóc chân mình thật tốt, không thì sau này không ôm A Tửu được nữa.”
“Không mập.”
“Nhưng mấy hôm nữa em định đi xem Đoạn Khâm thi đấu.” Thẩm Vi Tửu có chút buồn rầu.
Mà cùng lúc đó, trên mạng có người đăng một video phỏng vấn của vũ đoàn ba lê Trung Quốc ——
Đoạn Khâm khẽ xoa mặt: “Bởi vì đánh vào mặt bạn gái tôi sẽ nhìn thấy, cô ấy sẽ lo lắng.”
Giọng nói của Đoạn Khâm trầm thấp: “Hửm? Sao không cười nữa?”
Về đến nhà, Đoạn Khâm đè Thẩm Vi Tửu trên giường, hôn từ cánh môi rồi chậm rãi xuống dưới.
Bàn tay Đoạn Khâm vừa đặt trên bụng Thẩm Vi Tửu, cô lại bắt đầu cười, Thẩm Vi Tửu né tránh anh: “Không đau cũng không căng nữa, anh đừng chạm vào em.”
Thẩm Vi Tửu nói: “Em ăn nhiều quá, bụng rất căng.”
Bát Giới thích khiêu vũ nhất: Trời ơi, hôm nay đi phỏng vấn va phải một cô gái thật sự rất xinh đẹp, sau khi xin phép tôi đã quay video phỏng vấn của cô ấy, sau đó tôi khóc 【 video 】 thiên nga nhỏ xinh đẹp nhất
Đoạn Khâm giành chiến thắng mà không tốn chút sức nào, sau khi kết thúc, người kia đuổi theo Đoạn Khâm: “Tôi cảm thấy anh không phải loại người để ý tướng mạo, nhưng sao lúc thi đấu lại luôn bảo vệ mặt?”
Đoạn Khâm lập tức cảm thấy dở khóc dở cười, xụ mặt nói: “Anh hung dữ với em lúc nào?”
Đến khi Đoạn Khâm đi ra thì Thẩm Vi Tửu đã sắp ngủ, cô nói: “Anh lâu vậy, em còn phải tắm đấy.”
Trương Thuần chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà nói: “Anh ta thi đấu thì kệ anh ta, đây là sự nghiệp sau này của em, em không đến Bắc Hoa thì chị phải lôi em đi, nhất định phải đi cho chị.”
Tiếng Đậu Đỏ cào cửa xoàn xoạt vang lên bên ngoài, trong phòng, Thẩm Vi Tửu túm chặt ga giường dưới thân, vô lực đón nhận nụ hôn của Đoạn Khâm, lúc Đoạn Khâm tách ra, cô nhẹ nhàng giữ tay anh: “A Khâm, sao anh chỉ hôn em?”
Căn phòng trống trải khiến trong lòng Đoạn Khâm căng thẳng, một lúc sau mới dịu lại, anh gọi điện thoại cho Thẩm Vi Tửu, bên kia truyền đến từng tiếng thở nhỏ của cô, dường như vừa múa xong: “A Khâm, hôm nay phòng múa hơi bận, có lẽ tối nay em về muộn một chút.”
Chăm chỉ học tập: Oa, kỹ thuật của Đoạn Khâm lại tiến bộ rồi
Đoạn Khâm cau mày nhìn Thẩm Vi Tửu, Thẩm Vi Tửu nói: “Anh nhìn em hung dữ như vậy làm gì?”
Gương mặt của cô gái trong video không rõ, nhưng ngay cả người ngoài nghề cũng nhận ra cô gái trong đó múa vô cùng tốt.
Một bàn tay nhỏ rơi trên đùi Đoạn Khâm, Thẩm Vi Tửu hỏi: “Sao hôm nay anh ngoan vậy?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này đã sang thu, buổi tối trời hơi se lạnh, Đoạn Khâm bèn đặt tay Thẩm Vi Tửu vào túi áo mình, dùng bàn tay bao chặt lấy tay cô.
Đoạn Khâm vừa đứng đó, cho dù là người không biết cũng ngỡ anh là minh tinh, chẳng qua là Đoạn Khâm chưa từng cảm thấy mình là minh tinh, nhìn thấy Thẩm Vi Tửu ra, anh dang tay đón cô gái đang bổ nhào đến: “Hôm nay mệt lắm à?”
Thẩm Vi Tửu nhào lên giường: “Bây giờ không cần đi dép nữa.”
Bé ong mật: Haha hehe hihi, tại sao tôi xem thi đấu mà còn phải ăn cẩu lương đầy mồm thế này? ——
Thẩm Vi Tửu nhìn thấy Đoạn Khâm ở bên ngoài, vui vẻ nói: “Chị Thuần, Đoạn Khâm đến đón em rồi, em đi trước đây.”
Thẩm Vi Tửu lại không hề cảm thấy mất mát, cô rất thích cuộc sống hiện tại, nên có được chọn hay không thì cũng không sao: “Chị Thuần, không sao đâu, nếu được chọn em sẽ phải rời khỏi đây.”
Thẩm Vi Tửu gật đầu: “Ở đây có phố ăn vặt, hay là qua đó thử xem?”
“Hôm nay ăn ở ngoài đi.”
Đoạn Khâm nghĩ đến chiếc nhẫn bị anh giấu đi, trái tim đột nhiên nặng trĩu, anh sợ hãi.
Trong tấm gương của phòng vệ sinh xuất hiện một cô gái, tóc tai lộn xộn, trên mặt hơi đỏ, nơi bị Đoạn Khâm hôn hiện lên màu hồng hồng, Thẩm Vi Tửu phải dùng nước để rửa mặt mới dịu bớt lại.
Hôm nay Thẩm Vi Tửu mặc áo khoác màu hồng nhạt, trên cổ quấn khăn quàng trắng, vừa vào phòng múa đã bị mọi người vây quanh: “Chúc mừng A Tửu, sau này A Tửu tham gia diễn xuất, bọn mình nhất định sẽ đến xem.”
“Vâng.”
Cô dùng kỹ thuật múa tuyệt đẹp để thể hiện sự mềm mảnh và linh động của thiên nga.
Trên trán Đoạn Khâm đổ mồ hôi, có trời mới biết anh đã phải tốn bao sức lực mới kiềm chế được suy nghĩ của mình, vậy mà lúc này cô còn kéo tay, không cho anh đi, Đoạn Khâm cúi đầu xuống bên tai Thẩm Vi Tửu, dỗ cô: “Lát nữa anh còn tập huấn, chờ anh về được không?”
Hô hấp của Đoạn Khâm cứng lại, anh thật sự muốn dạy dỗ đồ ngốc A Tửu này một chút, nhưng rồi lại không nỡ, anh phải đợi đến đêm tân hôn mới dạy dỗ cô thật kĩ.
Đoạn Khâm giãn mày ra, sau đó ôm Thẩm Vi Tửu về nhà, đến nhà, Thẩm Vi Tửu cảm thấy bụng không còn đau nữa.
Trương Thuần cứ ngỡ vũ đoàn ba lê Trung Quốc không vừa ý người trong phòng múa của mình, nhưng vào lúc trận tuyết đầu tiên rơi xuống, Trương Thuần nhận được điện thoại của họ, nói là mời Thẩm Vi Tửu đến Bắc Hoa tham gia phỏng vấn.
“Đi đi.”
Đoạn video này đã lên top trending, mà Đoạn Khâm vừa liếc mắt đã nhận ra cô gái trong video này chính là Thẩm Vi Tửu ——
Thẩm Vi Tửu duỗi tay sờ lông mày Đoạn Khâm: “Đây nè, còn hung dữ với em nữa thì bụng em lại đau.”
Video thi đấu truyền đến trong nước, sau khi xem hết trận đấu, mọi người phát hiện có người ghi lại cuộc đối thoại sau trận đấu của hai người ——
Vừa ra khỏi phòng vệ sinh, Thẩm Vi Tửu nhìn thấy Đoạn Khâm đang tự mát xa chân, Đoạn Khâm ngẩng đầu, thấy cô mặc áo ngủ, bàn chân trắng nõn rơi trên mặt đất, anh nhíu mày: “Sao không đi dép vào?”
Phố ăn vặt ngay gần khu tập thể đại học, buổi tối toàn là học sinh đến đây, có không ít người nhận ra Đoạn Khâm là quyền vương, tuy không biết Thẩm Vi Tửu là ai, nhưng nhìn dáng vẻ của cô thì cũng cảm thấy không phải người thường, nhưng Đoạn Khâm và Thẩm Vi Tửu đang bị vây xem lại không hề phát hiện, bởi trong mắt họ chỉ có đối phương.
Điều Đoạn Khâm sợ không phải là Thẩm Vi Tửu mập lên, anh sợ sau này chân mình sẽ tái phát, nếu không chăm sóc chân mình thật tốt, anh sẽ không đuổi kịp A Tửu.
“Không cần.” Thẩm Vi Tửu xấu hổ: “Anh ôm em về nhà uống nước là được rồi.”
“Anh đến đón em.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.