Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 9: Bò Bít Tết Với Ớt Sung Sướng Tựa Thần Tiên

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Bò Bít Tết Với Ớt Sung Sướng Tựa Thần Tiên


Lúc này Lục Thừa Tư ngược lại ngồi trước bàn ăn, chậm rãi ăn cơm.“Chào cậu Lục.” Tạ Chiêu lên tiếng chào anh, ngồi xuống vị trí cũ của mình.

Nhưng cái này không quan trọng, giống như lúc trước vạch trần Cao Thần, cô c*̃ng không viết sự kiện và nhân vật cụ thể, nhưng ngày hôm sau anh ta bị phốt vô cùng hoàn thiện.Quan trọng là bản thân chuyện này xảy ra, về phần bối cảnh và logic liên quan, lúc xảy ra sẽ tự động hoàn thiện.Tạ Chiêu cảm thấy điểm này vô cùng trâu, cô nguyện gọi là từ không sinh có.Sau khi lưu lại, Tạ Chiêu hài lòng đi ngủ, ngày mai cũng không biết là người nào tốt bụng sẽ đến giải cứu cô.Có thể là nhớ nhung bữa tiệc, sáng sớm tinh mơ Tạ Chiêu đã tỉnh, còn đuổi kịp thời gian Lục Thừa Tư ăn sáng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quản gia lại bưng một đĩa rau lên, trùng hợp bên trong có súp lơ.Mặc dù Lục Thừa Tư không ăn súp lơ xanh, nhưng mỗi ngày phòng bếp vẫn kiên trì nấu.Tạ Chiêu chuyển đĩa của mình đến trước mặt, bí mật quan sát Lục Thừa Tư đối diện.Vốn Lục Thừa Tư muốn xiên một miếng cà chua trong đĩa, nhưng chẳng biết tại sao, bỗng nhiên bị súp lơ xanh hấp dẫn sự chú ý. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lục Thừa Tư hơi kinh ngạc vì hôm nay cô dậy sớm, nhưng anh không nói gì, yên tĩnh ăn bữa sáng của mình.Bò bít tết của Tạ Chiêu c*̃ng đã được bưng lên, dùng bơ và có rắc hạt tiêu.Tạ Chiêu hiếm khi ăn được món ăn có vị, nhưng cảm thấy hạt tiêu còn chưa đủ, thế là cô đặt dĩa xuống, hỏi quản gia bên cạnh: “Xin hỏi có tương ớt không ạ?”Quản gia sửng sốt một chút, trả lời cô: “Có, xin cô Tạ chờ một chút, tôi đi lấy giúp cô.”“Cảm ơn.”Chẳng được bao lâu, quản gia cầm một chai tương ớt mới tinh đến đây.

Bởi vì buổi sáng cô dậy khá trễ, lúc cô xuống Lục Thừa Tư đã ăn sáng lâu rồi, cho nên không thấy anh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

????Khóe miệng cô cong lên, đổi định vị thành tiểu khu của mình, lập tức tìm được một đống quán bán đồ nướng, gà rán, tôm.“Hu hu hu, tôi thảm quá mà.” Tạ Chiêu cuộn tròn trên giường, vô cùng đồng tình với mình, đêm hôm khuya khoắt, cô chỉ có thể dựa vào hình ảnh đồ ăn ngoài và sức tưởng tượng cho đỡ thèm.“Ngày mai có nên xuống núi ăn cơm không nhỉ…” Tạ Chiêu nảy suy nghĩ này, rất nhanh lại bỏ đi, “Thế nhưng trời nóng quá, thực sự không muốn ra ngoài.”Nếu có đồ ăn ngoài thì tốt rồi.Mí mắt Tạ Chiêu giật giật, ấn mở “Cuộc đời Tạ Mỹ Lệ tuyệt đối không nhận thua”, kéo xuống những dòng cuối cùng viết tiếp.“… Tạ Mỹ Lệ ăn bữa tiệc thanh đạm hai ngày, không khỏi bắt đầu hoài nghi cuộc đời.

Nắp chai đã vặn lỏng, Tạ Chiêu mở nắp chai, cúi đầu hít hà.

May mắn là, ngày hôm sau sự việc có bước ngoặt mới, có người đưa tới cho Tạ Mỹ Lệ những món mà cô thích ăn.”Đoạn này Tạ Chiêu viết mập mờ, bởi vì cô cũng không nghĩ ra ai sẽ đến đưa đồ ăn cho cô.

Lúc cô chạy đến phòng ăn, bò bít tết trong đĩa của Lục Thừa Tư còn lại một miếng nhỏ.Bình thường Lục Thừa Tư chỉ có thể ăn chút thịt gà, thịt bò, thịt cá, hương vị cũng đều rất thanh đạm, hôm nay hiếm khi ăn bò bít tết, nhưng quan sát thì là chiên thẳng luôn mà không cần bơ, thậm chí còn không rắc hạt tiêu.Thảm.Tạ Chiêu đồng tình nhìn anh một cái, ngồi xuống vị trí của mình.

Chương 9: Bò Bít Tết Với Ớt Sung Sướng Tựa Thần Tiên

Hơn nữa tình huống hiện tại của anh còn rất không lạc quan… Đột nhiên bị bác sĩ tuyên bố chỉ sống được một năm là cảm giác gì chứ?Tạ Chiêu nhìn tài liệu của mình, thở dài một hơi.Ngày hôm sau, đúng giờ cơm trưa, Tạ Chiêu vô cùng tích cực xuống phòng ăn ăn cơm.

Chỉ cần người ăn cảm thấy ngon, thỏa mãn, vậy nguyên liệu nấu ăn này phát huy trọn vẹn giá trị của nó.

Mặc dù ngửi không thơm như loại mình thường ăn, nhưng đã rất tốt rồi.Cô dùng thìa múc một lượng lớn tương ớt, bôi lên bò bít tết.Lục Thừa Tư đối diện: “…”Anh như nhìn thấy quái vật, không thể tin nhìn Tạ Chiêu: “Cô lại ăn tương ớt với bò bít tết?”Tạ Chiêu ngước mắt nhìn anh một cái: “Có cái gì không thể sao?”Lục Thừa Tư muốn nói đương nhiên không thể: “Cô biết bò bít tết này bao nhiêu tiền một miếng không? Cô đang chà đạp nguyên liệu nấu ăn đấy.”Tạ Chiêu a một tiếng: “Nguyên liệu nấu ăn cao cấp mấy, cũng là để cho người ăn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tạ Chiêu lưu file xong thì nghe thấy cửa phòng bị gõ hai tiếng.“Ai vậy?” Tạ Chiêu quay đầu lại, hướng phía cửa hỏi một tiếng.Lý Tuyền đứng ở bên ngoài nói: “Cô Tạ, là tôi.”Hôm nay Lý Tuyền vừa chuyển tiền cho Tạ Chiêu, Tạ Chiêu nghe thấy tiếng của bà, vội vội vàng vàng chạy ra mở cửa: “Lý tổng, có chuyện gì không?”Tạ Chiêu cười nhẹ nhàng hỏi bà.Lý Tuyền cũng cười nói: “Không có chuyện gì đặc biệt, chỉ là nghe quản gia nói, hôm nay cô và Tiểu Tư chung đụng không vui lắm?”Tạ Chiêu: “…”Không thể nào không thể nào, quản gia còn cáo trạng với Lý Tuyền cơ à?Lý Tuyền thấy cô không nói chuyện, chủ động mở miệng nói: “Từ nhỏ sức khỏe Tiểu Tư đã không tốt lắm, hiện tại lại… Tính cách nó khó tránh khỏi hơi cố chấp, hi vọng cô Tạ không để bụng.”“Không sao không sao.” Tạ Chiêu lắc đầu liên tục, thì ra Lý Tuyền không phải đến hỏi tội, “Tôi có thể hiểu được, tôi không phải trẻ con, sẽ không mang thù đâu.”Nói xong câu này, cô nhớ lại hôm nay viết Lục Thừa Tư cắn đầu lưỡi mình.Ặc…Chuyện này nhất định không thể để người khác biết.Lý Tuyền và Tạ Chiêu hàn huyên vài câu rồi rời đi, Tạ Chiêu đóng cửa lại, nghĩ đến lời nói khi nãy của Lý Tuyền.Một người bệnh lâu ngày, tính tình chắc chắn sẽ không khá là bao, Lục Thừa Tư như thế đã coi như không tệ.

Tạ Chiêu nói tiếng cám ơn với cô ấy, nghĩ thầm cái này không phải là bữa tiệc lớn hôm qua cô viết chứ?Không thể nào, thế này thôi ư?Vừa nghĩ tới đây thì cô nghe dưới nhà truyền đến một chút động tĩnh, giống như có người nào tới thăm hỏi.

Tạ Chiêu vội đi ra ngoài xem, một cô gái trẻ tuổi ăn mặc thời thượng đứng trong sảnh lớn, nhìn qua giống như sinh viên đại học.“Cô Phó Linh.” Quản gia lễ phép gọi cô ta một tiếng.Phó Linh quay đầu lại, vẻ mặt tươi cười nói với ông: “Chú Chu, cháu tới thăm anh Thừa Tư.”Nói xong cô ta còn chỉ túi lớn túi nhỏ trên bàn: “Cháu còn mang theo rất nhiều đồ ăn tới.”Tạ Chiêu nghe nói như vậy, mắt sáng lên.. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngược lại, cho dù nguyên liệu nấu ăn tốt rồi thêm cách làm chính cống, người ăn thấy nhạt như nước ốc, đây mới gọi là chà đạp nguyên liệu nấu ăn.”“…Ngụy biện.”“Làm sao lại là ngụy biện rồi?”Quản gia kịp thời ra cắt ngang cuộc trò chuyện của bọn họ: “Cậu chủ, cô Tạ, đây là nho vừa hái ở vườn, tươi lắm.”Trong cái đĩa đặt trên bàn kính đặt mấy chùm nho căng mọng đen nhánh, bên trên còn dính giọt nước sáng long lanh, trông rất hấp dẫn.Lực chú ý của Tạ Chiêu thành công bị dời đi, cô ăn một miếng bò bít tết bôi tương ớt, lại nếm một quả nho ngọt ngào, cảm giác cả người đều sống lại.“Ngon lắm.” Cô lại cầm một quả nho, nói với Lục Thừa Tư đối diện, “Nho này rất ngọt, anh mau nếm thử.”“Tôi không ăn.”“Nếm thử đi, tôi bóc cho anh một quả.” Tạ Chiêu cố ý đùa anh, bóc nho duỗi dài tay đưa tới bên miệng anh, bị Lục Thừa Tư ngăn lại.“Tôi nói tôi không ăn mà.” Lục Thừa Tư trừng cô.“Không ăn thì không ăn, dữ cái gì mà dữ?” Tạ Chiêu liếc mắt nhìn anh, thuận thế đút nho vào miệng mình, “Ngọt thật.”Cô lại bóc mấy quả nho, nói với quản gia: “Tôi có thể cầm một chùm lên tầng không?”Quản gia nói: “Nếu cô Tạ thích, đợi lát nữa tôi cho người đưa lên cho cô.”“Được.” Tạ Chiêu mỉm cười cảm ơn ông, “Hôm nay đúng lúc tôi muốn ở trong phòng viết bản thảo.”Cô ăn xong bò bít tết rồi cầm một chùm nho lên tầng, sau khi cô đi, Lục Thừa Tư chậm rãi bóc nho ăn: “Nho này không tệ.”Quản gia: “…”Không phải cậu không ăn sao?Sau khi Tạ Chiêu trở lại phòng, vừa mở kịch bản ra thì có nữ giúp việc đi lên đưa nho cho cô.

Lục Thừa Tư không để ý tới cô, tự ăn cơm trưa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Bò Bít Tết Với Ớt Sung Sướng Tựa Thần Tiên