Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 3

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3


"Ơ cái tên này nghe quen quen... Diệp Tiểu Phong... Diệp Tiểu Phong..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Xe dừng lại ở đèn đỏ, quản gia Lưu đưa cho tôi một chiếc thẻ ngân hàng.

"Thằng nhóc c·h·ế·t tiệt này..."

Tôi hiểu chuyện liền lên tiếng trấn an hai vị trưởng bối:

"Cảm ơn ba Lục, hu hu ba mẹ chồng tương lai đối xử với con tốt quá trời hu hu..."

Rồi đứng dậy bỏ đi, không thèm quay đầu lại.

"Gia Gia, lại đây làm quen một chút, đây là chị dâu tương lai của con."

Bầu không khí phút chốc trở nên có phần ngượng ngùng.

"Chào Gia Gia, em chưa tự giới thiệu nhỉ, chị tên là Diệp Tiểu Phong."

Tôi nhận lấy thẻ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lục Gia Trạch, hôm nay anh vừa bóp tay tôi đau điếng, lại khiến tôi tức đến không muốn ăn nổi bữa cơm.

Mẹ Lục ngắt lời con gái đang thao thao bất tuyệt:

"Bố mẹ đừng lo, chuyện đã qua con không để bụng đâu ạ. Con sẽ khuyên bảo anh ấy, 2 người đừng giận kẻo ảnh hưởng đến sức khỏe."

"Không cần."

Mẹ Lục vẫy tay:

Xe từ từ lăn bánh. Trước khi rời biệt thự, mẹ Lục đứng ở cổng vẫy tay với tôi, còn giơ hai ngón tay lên.

"Gia Gia, anh con là tổng tài, thường xuyên phải xã giao, ăn uống là chuyện bình thường. Con đừng nói linh tinh."

"Không phải Lục lão gia đâu, cô nhìn kỹ tên trên thẻ đi."

Lục Gia Trạch đặt bát đũa xuống, ném ra ba chữ:

Bà bình thản, lạnh lùng nói:

Quản gia Lưu bật cười:

Ể ể ể, bây giờ đã bắt đầu... sống chung với Lục Gia Trạch rồi sao?

Tôi hiểu rồi. Tôi bắt đầu mơ mộng về kế hoạch hai trăm triệu nhỏ bé của mình.

"Lục tổng còn dặn thêm, mật khẩu là ngày sinh của cô."

"Ăn no rồi."

"Đại học em bây giờ vẫn còn lưu truyền chiến tích năm xưa chị theo đuổi anh trai em đó, ha ha ha ha..."

Ba Lục tức đến mức đập tay lên bàn:

"Không giới hạn. Lục tổng nói rồi, cứ thoải mái mà quẹt."

"Cô Thành Mạn đó, tâm tư bất chính, muốn giở trò với con trai mẹ — không có cửa đâu."

Tôi quay sang cô em gái:

"Đây là lời dặn của Lục tổng. Từ giờ trở đi, cô muốn mua gì thì dùng thẻ này."

Lục Gia Gia lẩm nhẩm tên tôi, mắt ngước lên trần nhà như đang cố nhớ ra điều gì đó.

Vậy thì tôi sẽ quẹt cho bằng hết tiền trong thẻ anh, quẹt đến mức khiến anh đau lòng muốn khóc!

"Người ăn cơm với anh con hôm đó, là cô gì tên Thành Mạn đúng không?"

Mẹ Lục quay sang nói với người bên cạnh:

"Tiểu Phong, lễ cưới dự định tổ chức vào tháng sau. Mẹ thấy tốt nhất là con nên dọn vào ở từ hôm nay luôn, làm quen trước một chút."

Trời ạ, bà mẹ chồng tương lai này... đúng là không phải dạng vừa.

"Tiểu Phong, đồ ăn có hợp khẩu vị không con?"

Ánh mắt mẹ Lục nhìn tôi đầy hài lòng và tán thưởng.

"Hứ, nhưng cô kia còn chủ động nắm tay anh ấy nữa kìa, ai lại ăn cơm như vậy chứ, rõ ràng không phải quan hệ bình thường rồi! Anh à, anh đừng có trăng hoa quá nha~" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Tốt quá rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Em nhớ ra rồi! Diệp Tiểu Phong, chị Phong khóa trên! Thì ra là chị!"

Tôi bỗng thấy có điềm báo chẳng lành...

"Quản gia Lưu, đưa Tiểu Phong đến cửa hàng mẹ hay đến, mua luôn cho tiện."

May mà bà thích tôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nói xong, bà lại quay sang tôi, nét mặt hiền hậu như mẹ hiền dâu thảo:

Tôi toát mồ hôi trong lòng:

Ăn trưa xong, tôi được mẹ Lục nhét lên chiếc xe riêng của bà.

Là tên phiên âm của... Lục Gia Trạch.

Lục Gia Gia bĩu môi:

Lục Gia Trạch, cái đồ ngốc nghếch, anh cứ đi ăn với Thành Mạn gì đó đi. Ăn cho béo ú ra, nghẹn mà không c·h·ế·t thì cũng nghẹn tức!

"Chuyện đó... có hơi gấp quá không ạ? Cho con vài ngày để thu dọn đồ đạc với ạ..."

Mẹ Lục nghiêm mặt nói:

Tôi vội múc một thìa đầy cơm, nhét vào miệng, liên tục gật đầu.

Lục Gia Gia đặt mấy túi đồ mua sắm xuống, hớn hở chạy đến bàn ăn, cười tít mắt nhìn về phía Lục Gia Trạch:

Tôi nắm chặt thẻ của Lục Gia Trạch, khẽ cười đầy gian xảo.

"Ơ? Anh đổi người rồi à? Hôm trước em gặp anh trong nhà hàng, người ngồi ăn với anh đâu phải chị này nha~"

Khóe mắt tôi liếc sang Lục Gia Trạch, thấy anh cau mày, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.

"Mẹ ơi, con về rồi~ Ơ, hôm nay nhà mình có khách à?"

Tôi cố gắng giữ hình tượng thục nữ:

"Quản gia Lưu, thẻ này giới hạn bao nhiêu?"

Tôi: "..."

Đầu tiên là sinh con giữ chồng, rồi cầm lấy hai trăm triệu ấy trở thành một bà mẹ giàu có vui vẻ.

Làm ơn im miệng giùm cái, cô tổ nhỏ ơi...

Chương 3

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3