Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Đang Cập Nhật
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 695: Đồng Quy vu tận
Biết bản thân phạm sai lầm khiến cho kẻ địch tung ra sát chiêu. Nó rủa thầm 1 tiếng rồi gào lên, quanh người kim quang cực thịnh tạo ra 1 lớp giáp chặn 1 ngụm long tức đó.
Thật có chút bất ngờ. Dù là hóa thần đỉnh phong nhưng phạm vi lãnh thổ cũng không quá to đi.
Hoặc cũng có thể nó không muốn mở rộng lãnh thổ mà chỉ cần 1 khu vực yên tĩnh như thế này để nghỉ ngơi và tu luyện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Miệng tràn ngập máu, mắt con bạch hổ trở nên đỏ hơn bao giờ hết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng Cầm sẽ từ bỏ sao, tất nhiên là không. Đi vào đây Cầm đã xác định bản thân có thể c·hết bất cứ lúc nào. Đừng nhìn khu vực này theo vận mệnh là không sao. Anh cũng không thể nào có thể cảm nhận vận mệnh của hóa thần trở lên. Như con sư tử kia. Nếu nó nổi hứng khẽ vồ 1 cái sợ rằng anh sẽ lập tức tan thành mây khói.
Nhưng anh rất rõ ràng, nếu cuộc chiến này kết thúc thì kẻ chiến thắng không ngại cho anh 1 đòn nhẹ nhàng để xóa bỏ con ruồi đáng ghét.
Tuy nhiên, sự việc sao đơn giản như vậy.
Nhưng mọi thứ sao có thể dễ dàng như vậy được. Đứng ở trung tâm cuộc chiến mà không có việc gì thì là điều phi lý. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-Hổ Lực. đi c·hết đi.
Nhưng nghĩ đến hóa thần chỉ là khởi đầu của khu vực này thì 1 mình nó có thể chiếm được 1 khu vực như vậy cũng coi như là rộng rãi rồi.
Long NGạo nhận ra không ổn. Nó toàn lực lui lại nhưng Hổ Lực đã muốn liều c·hết sao có thể khiến cho nó lui lại dễ dàng như vậy chứ.
Bây giờ Cầm lại phải lựa chọn xem xem nên đi lại hướng nào. Bởi phía trước là 1 màu đen ngòm. Có thể nói nếu như anh đi tiếp thì chờ đón anh chắc chắn là c·ái c·hết. Xem ra kẻ trước mặt này không hữu hảo rồi. thậm chí hắn có lẽ còn là người hứng thú với Cầm cũng không chừng nữa.
-Đi c·hết đi.
Cửa đầu tiên thuận tiện thông qua, Cầm tiến vào sâu thêm được 1 đoạn dài. Có lẽ khoảng tầm 1km thì anh cảm nhận được khí tức của con linh thú khác.
Con rồng gầm lên giận giữ:
2 tiếng hừ đầy khó chịu phát ra. Rõ ràng việc có 1 con ruồi bu vào trong cuộc chiến sống còn của cả 2 khiến 2 tên này tràn ngập khó chịu.
Nó gào lên:
Im lặng tiếp cận, Cầm cố gắng để cho sự hiện diện của bản thân là thấp nhất. Hi vọng 2 tên kia không chú ý đến anh đồng thời còn tận lực tránh đi dư âm cuộc chiến. Không ngờ khu vực này lại tồn tại 2 con linh thú đang choảng nhau sống c·hết. Cả 2 con đều là hóa thần còn không phải là hóa thần bình thường. Phải là cường giả trong cảnh giới hóa thần. Dư âm của chúng tỏa ra cũng đủ khiến cho 1 linh hồn yếu ớt như Cầm thương nặng.
Tiếp theo đó là 1 t·iếng n·ổ long trời.
Chỉ hi vọng cuộc chiến này có thể kết thúc nhanh chóng nếu không thì anh chắc c·hết mất quá.
Nhưng chỉ 1 chút sơ hở nhỏ như vậy đã làm thay đổi cuộc chiến. Con nhị trảo thần long sao có thể bỏ qua 1 cơ hội như vậy. Từ miệng nó, năng lượng nhanh chóng được ngưng tụ, 1 ngụm long tức đánh thẳng về phía con bạch hổ.
1 tay nó giữ chặt lấy móng vuốt của con rồng. Trong khi đó cơ thể bành trướng lên.
Vận may của anh chàng xem ra vẫn được. Chủ nhân vùng này là 1 con sư tử đang say ngủ. Thực lực có lẽ là hóa thần đỉnh phong nếu Cầm cảm nhận không nhầm.
1 con hổ mang theo 1 vết trảo khổng lồ trên lưng đang tháo chạy. Đằng sau nó là 1 con rồng kiểu phương đông với 2 trảo dưới thân. Trên người nó cũng không thiếu những vết thường nhưng không đến có trí mạng như con hổ này. Xem ra trong cuộc chiến này nó là người chiến thắng 1 bậc.
Cầm bây giờ không hi vọng tìm được 1 đường đi nhanh chóng mà chỉ hi vọng tìm được 1 đường đi an toàn nhất có thể.
Rất nhanh, dư uy khiến cái cây mà anh chàng trốn đăng sau run lên bần bật, rồi b·ị đ·ánh bay, thân ảnh của Cầm cũng theo đó bị lộ ra.
Khó, không phải bình thường khó a.
Quả thật khó khăn nhưng không phải là không có khả năng vượt qua.
Và bây giờ nó là kẻ đang truy đuổi đối thủ của mình.
-Đáng c·hết. TÊn này muốn tự bạo.
-Hừ.
Con hổ đột nhiên dừng lại, quay lại căm tức nhìn con rồng nói:
- Hổ lực, ngươi đến khiêu khích ta bây giờ thua rồi lại nói đến vấn đề đại bàn ư. Nực cười, đừng coi Long Ngạo ra ai cũng có thể khi dễ. Hôm nay địa bàn ngươi ta nhận.
Và đại chiến lại nảy ra giữa biên giới 2 khu vực khiến kẻ đứng giữa là Cầm có khổ không nói được. Đen thế không biết. Giờ di động thôi mà anh còn không dám. Không cẩn thận gây sự chú ý của 2 bên thì c·hết lúc nào không biêt a.Thật sự là quá khổ mà. Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi c·hết mà
Nhưng đến đây, anh gặp khó khăn, bởi vì trừ đường anh đi vào thì tất cả các phía đều có màu đen, chỉ là độ đậm nhạt khác nhau chứng tỏ độ nguy hiểm khác nhau mà thôi.
Con bạch hổ chưa kịp thở 1 hơi thì 1 long trảo đã tiến đến, đâm xuyên lưng nó. Lớp kim quang yếu ớt kia không thể nào lại bảo vệ nó được nữa.
Cầm cẩn thận từng ly từng tý tránh thoát dư âm của cuộc chiến trong khi đó nhích từng tý 1 thoát ly cuộc chiến.
Nó cười đầy giữ tợn.
Lớp ánh sáng cũng yếu ớt đi rất nhiều.
Nhưng không ai ra tay với Cầm, bởi rõ ràng không ai muốn để lộ sơ hở của mình cho kẻ địch. Chúng nó đều đang b·ị t·hương không nhẹ, nếu dính 1 đòn trí mạng nữa thì cuộc chiến này kết cục đã định.
- Hừ,ta là người hổ tộc ngươi dám g·iết ta sao. Đừng nên quên cha ta trong hổ tộc khu rừng này cũng coi như có chút tiếng nói. Ngươi muốn không c·hết không thôi sao.
Cách đơn giản nhất chính là đi vòng theo viền khu vực này. Hơn nữa, 2 con này đánh nhau chứng tỏ khu vực của chúng nó gần nhau. Nếu bây giờ anh vòng qua được khu vực kia thì thoải mái đi thêm càng sâu.
-Hừ, ngươi là người hổ tộc chẳng lẽ ta không phải là người lòng tộc hay sao. Hổ tộc chẳng lẽ vì 1 tên tiểu tốt con của 1 Luyện Hư như ngươi lại đi gâu sự với long tộc sao. Do đó an tâm mà c·hết đi.
-Long Ngạo, đến đây là địa bàn của ta ngươi còn muốn đuổi sao. Địa bàn đã được chia ra rồi còn
Nó rõ ràng đã cảm nhận thấy được sự tồn tại của anh khi anh cách nó tầm 100m. Nhưng nó chỉ hơi nhúc nhích 1 chút rồi thôi. Bởi vì đối với nó, anh chỉ là 1 du hồn vất vưởng ở quanh đây không đáng chú ý. Khiến hắn thậm chí cũng lười ra tay.
-Đừng nghĩ có thể dễ dàng g·iết ta như vậy. dù c·hết ta cũng kéo theo ngươi làm đệm lưng.
Phải đổi đường, đổi đường.
Từng chút 1, Cầm đã vòng ra sau cuộc chiến, chuẩn bị tiến nhập 1 khu vực không người.
Từng chút từng chút 1, Cầm đi 1 vòng thật lớn để đi đến cuối của khu vực này, đến nơi mà vận mệnh bảo anh rằng nó an toàn.
Nhằm thẳng hướng mà hắc khí ít nhất, Cầm lặng lẽ du động. Tâm lý có chút hồi hộp.
Nhưng không thể nghi ngờ gì nữa, xung quanh khu vực này đều là những khu vực nguy hiểm mà đi vào thì anh đều có nguy cơ m·ất m·ạng.
Đôt nhiên, anh cảm nhận được rung động,không chút do dự, Cầm núp vào 1 cái cây gần đó.
Nhưng thế lại khiến anh khó khăn rồi.
Không biết qua bao lâu, Cầm đã nhích được đến địa phận giao giới. Thân ảnh của anh bước qua nó. Lập tức điều đó thu hút sự chú ý của tên bạch hổ, dù sao đây cũng là địa bàn của nó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-Hừ, dù ta có c·hết cũng kéo ngươi theo cùng.
……..
Nhân lúc nó yếu mà đánh bại ư. Nếu như anh còn cơ thể thì có thể thử nhưng với linh hồn yếu ớt thế này thì xin kiếu đi. Còn sống có thể nói rằng đã là vạn hạnh trong bất hạnh.
-Đáng c·hết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chính vì vậy khiến cho Cầm có chút không gian sống sót.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.