Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Con Mồi

Hắc Khiết Minh

Chương 2-2

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2-2


"thậtlàm người ta tổn thọ nha. A Phong, saoanhcó thể ăn cơm ởmộtnơi như thế hả?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

anhmở tủ lạnh, lấy ramộtlon bia, ngửa đầu uống vài ngụm để bổ sungsựthiếu nước do tắm bồn.anhcảm giác đượccôđangnhìnanh, sau đó dừng lại thở hổn hển, tiếp đến khicôlại nhìnanh, nhìn ngực cùng bụnganh(em cũng muốn nhìn T_T), nhưngcôrất nhanh điều chỉnh tầm mắt, há miệng tiếp tục uống nước,trênkhuôn mặtnhỏnhắn càng trở nên đỏ ửng.

"Trở lại rồi à?"anhđira phía trước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Taycônhỏbé gác ở ngựcanh, nhưngkhôngcó cự tuyệt, chính làcôchưa bao giờ cự tuyệtanh.

anhăn cong cơm và trái cây, lấy từ trong túi giữ ấm ramộtgói to, uốngmộthớp lơn trà khoai lang gừng, nhìn phong cảnh trước mắt mênh môngkhôngbờ bến,khôngnhịn được thở dài.

anhđiđến bên ngườicô, thấy hai gò má ẩm ướt lộ ra nhàn nhạt đỏ ửng.

Loại cần cẩu tháp này cân bằng bằng cánh tay treo,đira ở giữa có lan can, thực ra cũngkhôngcókhôngan toàn như tưởng tượng, chỉ là nó rất cao, nên người bình thường mới thấy sợ.anhnóitrênnày cókhôngkhí tốt làthật,khôngcó nhà cao tầng che chắn tầm mắt, nơi này lại rất cao, mỗi khi gió nổi lên, toàn bộ cần cẩu có thể bị rung, nhưng nếuanhsợ độ caothìđãkhôngchọn công việc này.

"Ừ."cônhanh chóng thu lại tầm mắt, lên tiếng: "đãtrở lại."

anhchờ, chờcôuống xong cốc nước kia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

anhcảm giác đượccôngẩng đầu, mở ra cái miệngnhỏnhắn đáp lạianh.

anhlại uốngmộtngụm trà khoai lang gừng, rồi đem hộp cơmđãbịanhtiêu diệt sạchsẽthu dọn vào, sau đó duỗi mình đứng lêntrênchiếc cầu teo cao 2xx mét (nguyên văn là hai trăm nhiều mét), quay lại phòng làm việc.

anhuống xong lon bia, sau đó đem lonkhôngđặt lên bàn.côtiếp tục uống nước của mình, lần nàykhôngvội vàng như trước, mà uống từng ngụmnhỏ. Chẫm rãi uốngmộtngụm nhõ, mảng hồng hai bên mácôđãlan đến cả hai lỗ tai.

Vừa kết hôn,anhcho rằngcôsẽyêucầu mình chạy cùng, nhưngcôkhôngcó, cứmộtmìnhđichạy, mỗi lần năm km,khôngnhiều cữngkhôngít. Có khianhtăng ca về, còn thấycômặc nguyênmộtbộ đồ thể thao, chạy ở gần nhà, nếu gặpcô,anhsẽđimua lon bia, dừng xe máy ở ven đường chờcôchạy xong rồi cùng nhau về nhà.

khôngcócôở đằng sau lưng, giótrênđường càng thêm lạnh, làm choanhcàng thêm tỉnh táo.

côchuẩn bị choanhmộtđô gs thịt cùng chút rau xanh, còn có cả hoa quả. Trong túi cơm cũngkhôngcó dao, trái cây chỉ càn dùng tay lột vỏthìcó thể ăn thoải mái, thườngsẽlà chuối hoặc quýt, cũng có khisẽcó cam hoặc thanh long (ko biết hỏa long quả là gì nên mình đoán bừa). Nếu vô rảnhsẽcắt sẵn choanh, rồi để vàomộtchỗ riêng của hộp thức ăn.

côdừng động tác uống nước, nhanh chóng quay đầu lại, lại thấyanhchỉ quấn chiếc khăn tắm ngang hông, con ngươi đen sáng ngời mở to, giống như động vậtnhỏbị đèn xe chiếu vào.

côkhônggiống cáccôgáiđô thị thích mốt thời thời thượng,côchưa bao giờ mặc đồđilàm như họ, tuy rằng nhìn tổng quan xinh đẹp, nhưng giày cao gót lạikhôngthoải mái.côhay mang giày bệt, lạikhôngcó trang sức gì đặc sắc, quần áotrênngười đều theo pjong cách đơn giản, thực dụng, nhưng cũngkhôngthiếu phần thanh lịch.côđương nhiên cũng có váy,anhcó nhìn thấy trong tủ quần áo củacô, nhưng nghĩ lạithìkết hôn ba năm, số lầncômặc váy chỉ đếm đượctrênđầu ngón tay.côcũngkhônghay trang điểm, trừ bỏ dưỡng da, bình thườngcôcũng chỉ đánh chút son môi, mà son này cũngkhôngcó màu sắc gì cả.

Chưa bao giờ từng.

Nókhôngcòn thừa bao nhiêu, rất nhanhsẽuống xong,côbiết mìnhkhôngcó khả năng kéo dài lâu lắm,côđãhết khát rồi,anhcó thể nhìn ra được,côkhôngđem cốc đến gần miệng, nhưng lạikhôngbuông nó ra, vẫn cầm thân cốc trong suốt.

anhbiết chính mình rất may mắn mới lấy được người vợ tốt như thế.

Mấy ngày nay thời tiếtkhôngtệ,khôngquá lạnh,khôngquá nóng, xem như làmộttrong số ít ngày bình yên tĩnh lặng trong năm, cho nênanhnghĩ ăn ở vên ngoài, dù sao cũng được nghỉ ngơi mấy giờ rồi mới làm tiếp.

đãba năm,anhluôn luôn cho rằngcôsẽthích thân thể củaanh, nhưng e thẹn là thiên tính (bản tính) củacô, mỗi lẫnanhkhỏa thân, có thể thấy đượccôluôn khẩn trương vàkhôngthoải mái.

Hộp cơm vì đặt trong túi giữ nhiệt nênkhôngđược nóng hổi như cơm hộp ở cửa hàng tiện lợi, nhưng lại an toàn hơn so với bên ngoài, lại có thể làmanhno.

anhngâm mình trong bồn tắm lớn, bởi vì thả lỏng mà thiếu chút ngủ quên, chợt nghe thấy tiếngcômở cửa lớn trở về. Cứ cáchmộtngàycôsẽchạy bộ vào buổi tối.Tuy rằnganhkhônghiểu,côrõràngkhôngăn nhiều lắm,côlấy đâu ra sức để chạy bộ; ba năm trở lại,côluônthậtquy củ duy trì thói quen vận động. Có đôi khi vào những lúccôngủkhôngngon, thậm chí ngày nàocôcũng chạy bộ.

Tám rưỡi tối.

Chương 2-2 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

anhquay đầu lại, nhìn thành phố trước mắt, hítmộthơi sâu.

anhcho tới giờ cũng chưa sợ độ cao,đãsớm thành thói quen làm việc ở những nơi như thế.

Chạy bộ vốnsẽđỏ mặt, nhưnganhbiết bộ mặt đỏ ửng kia có ít nhấtmộtnửa là vìanh.

Bậnmộtbuổi sáng,anhtừ trong phòngđira, ngồi ở gần cần cẩu tháp tầng 40, vừa ngắm nhìn thành phố bên dưới vừa thưởng thức đồ ăncôchuẩn bị choanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Được rồi,anhcẩn thậnmộtchút, nhớ chú ý an toàn." Đốc công cười lắc đầu,khôngnóigì nữa, cầm chai nước khoáng xoay người bỏđi.

Lúc chờ đèn đỏ,anhthấy ở phía xa, bầu trời trong xanh mở rộng hơn hẳn hôm qua, còn có thể ngửi được mùi hương của mặt trời trongkhôngkhí, thời tiếtđãbắt đầu trong.

anhlái xe đến công trường, đến nơi ngừng lại, tháo xuống mũ bảo hiểm, mở cố xe, lấy ra hộp giữ ấm tiện lợi, đem mũ củacôvàanhnhét vào cốp xe, sau đóđivào công trường.anhđithang máy lên tầng 30, chào hỏi đồng nghiệp cùng đốc công, lạiđiđến tháp cần cẩu phía dưới, sau đó trèo thang dâyđilên.

Vô tuyến điện bộ đàm vang lên,anhcầm lấy bộ đàm, cúi đầu thấy đốc công đội mũ bảo hiểm màu vàng phía dưới, cười cườinói: "trênnàykhôngkhí thoáng mát, tôiđilên hít thởkhôngkhí."

anhnắm lấy thân cốc, lấy nó ra từ trong taycô,côcũngkhôngcố giữ, chỉ nhìnanhuống nốt phần nước còn lại, rồi đem nó đểtrênbàn.

Tầng thượng cần trục hình thápkhôngcó thang máy, muốnđilên phải dùng thang dây.

Nếucônghiêm túc trang điểm lên có thểsẽrất xinh đẹp, may mắn cho tới giờ vô cũngkhôngcó ý định này.anhthích con ngườihiệntại củacô, thíchcôăn mặc giản dị, khi cùnganhđứngmộtchỗ tuyệt đốisẽkhôngxung đột.

khônggiốngmộtsố người vừa chạy vừa nghe nhạc,côchưa bao giờ đeo tai nghe khi chạy, cho nên luôn có thể pháthiệnraanhtrước tiên,côsẽcùnganhvẫy vãy tay, sau đó tăng tốc hoàn thành quãng đường còn lại.

anhcũng thích tính cách đơn giảnkhôngphàn nàn lải nhải củacô.

côcảm giác đượcsựhưng phấn củaanh, ngay cảcôít nhiều cũng bị ảnh hưởng (ôi câu này chém 100%). Đây tám phần là lỗi củaanh, nhưnganhthích bộ dáng cả ngươid ướt đẫm mồ hôi củacô

khôngthể khống chế,anhnâng tay chạmnhẹxương cằmcô, khéo léo giữ lấy nó, cảm giáccôngừng thở,anhcúi đầu hôncô, cho đến khi nước trong miệnganhvàcôhòa quyện vào nhau, chỉ còn tiếng hút khí nhonhỏ.

anhtừ trong bồn tắm lớn đứng lên, lấy khăn lông lau người rồiđira ngoài.côkhôngở trong phòng,anhvộiđiđến phòng khách, nhìn thấycôđangngửa đầu uống nước trong phòng bếp. Mồ hôi nóng hổi theo mặtcôchảy xuống, lướt qua chiếc cổ trắng nõn, rồi tiến vào cổ áo củacô. Mô hôiđãsớm thấm ướt áo củacô, làm cho cái áo T-shirt kia bó sát vào ngườicô, lộ ra nội y cùng những đường cong nhưẩnnhưhiện.

côchăm chú nhìnanh, môi hồng dính nước khẽ nhếch, hô hấp dồn dập, đồng tử co rút lại, lông mi cũng có mồ hôi.

anhthích nhìncôchạy, nó mang đếnmộtloại giónhẹ, bình thường lại vui sướng và tao nhã, bộ dángcôthấm mồ hôi cũngthậtmê người.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2-2