Con Mồi
Hắc Khiết Minh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10-1
“Em biết mìnhđãxem thứkhôngnên xem, nên lập tức tắt máy tính, dùng tốc độ nhanh nhất chạy xuống lầu, năm đó em cái gì cũngkhônghiểu, nên còn ngây ngốcđithang máy, khi mới bước ra khỏi thang máy, emđãbị họ đánh thuốc mê, lúc em tỉnh lại, emđãở bên trong của trò chơi.”
côtạm dừngmộtchút, rồinóitiếp: “Đây cũng làmộthình thức chơi bình thường, nhưng có điểm khiến em cảm thấykhôngbình thường.”
“Công ty phần mềm kia rất lớn, chuyên viết các chương trình trò chơi. Sau đó mấy tháng, em được phân công đếnmộttổ, em được phân là tổ trưởng. Ngoài thời gian lên lớp, em đều dành thời gian để viết các chương trình phần mềm, hoặc cùng với nhóm của mình kiểm tra, phối hợp, chúng em cùng nhau thiết kế bản đồ trò chơi lẫn cách chơi, lập ra các quy tắc, công thức tính toán trong trò chơi. Có lẽ bởi vì chúng em đều trẻ tuổi, đối với nhu cầu khi chơi game của những người đồng lứa giống nhau, em cũngkhôngrõnữa, chỉ nhớ từ lúc khai trương, trò chơiđãbán được nhiều bảntrênthị trường, tiền thưởng có nhiều đến nỗi em ngủ vẫn mỉm cười…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Trong trò chơi đặt ra nhiệm vụ là người chơi điều khiển nhân vật thợ săn, g**t ch*t con mồi. Người chơi có thể mua thợ săn, huấn luyện, thăng cấp, điều này hoàn toàn bình thường. Nhưng ngoài điểm này ra, người chơi còn có thể lấy tiềnthậtra đặt cược xem thợ săn nào có thể g·i·ế·t được con mồi nhiều nhất. Bên cạnh đó, điều khiến em khó chịu nhất, tạo hình của thợ săn đều là ngoại hình củamộtsố tội phạm g·i·ế·t người. Em vốnkhôngchú ý tới điều này, nhưng em thấy được ngoại hình củamộtngười mà hai tháng trước mới bị thi hành án tử hình. Em tiếp tục tratrênmạng mới pháthiệnra rằng tất cả các thợ săn đều có ngoại hình của các phạm nhân nhận án tử hình.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Edit:levuong
anhcảm giác cả người chấn động, ngồi thẳng lưng, xoay người nhìn về cánh cửađangđóng chặt. Giọng củacôcàng trở nên khàn khàn, mệt mỏi hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
côthở hổn hển, co chân lại từ quỳ thành ngồi, cuộn mình lại cạnh cánh cửa, nhìn vào mảng tối trong phòng, cảnh trước đây nhưhiệnra trước mắt..
Trong đêm,côôm lấy chính mình, tựa vào cửa, tiếp tụcnóivớianh.
“PG làmộtloại trò chơi thủ vai nhân vật game”. Biếtanhđối với máy tính, trò chơi điện tửkhôngcó hứng thú,côgiải thích choanhnghe, “Chính là người chơi bên ngoài tham gia trò chơi thông qua điều khiển nhân vật trong game, sau khi hoàn thànhmộtloạt nhiệm vụ, để đếnmộtkết cục nhất định, giành thắng lợi.”
Chương 10-1
“Emđilàm ở công ty đómộtnăm, tâm trí hoàn toàn mê muội, năm thứ hai của đại học em rất ít đến trường, hầu như cả ngày đều ở công ty, làm việc rồi ăn ngủ đều ở đó, em chỉ muốn kiếmthậtnhiều tiền, có tiền em sớm có thể độc lập về tài chính,khôngphải ăn nhờ ở đậu,khôngphải phụ thuộc bất kỳ ai, làm việc gì cũngkhôngphải xem sắc mặt họ. Vớisựcố gắng của mình, em rất nhanh được đề bạt lên vị trí cao, tiếp nhận công việc quản lý với mức lương cao, thu được nhiều tiền từ việc bán phần mềm trò chơi. Rồi đếnmộtngày, boss Daniel gửi tới emmộthợp đồng mới, đó chính là trò chơi PG”
nóixong,cônhắm mắt lại, hít vàomộthơithậtsâu, l**m l**m môi, mới lại tiếp tục. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Trong video này tất cả điều là cảnh g·i·ế·t người, tàn sát trong rừng cây, em mới đầu còn tưởng là họđangdiễn, nhưng rất nhanh em nhận ra tất cả đều làsựthật. Mỗimộtcon dao, mỗimộtkhẩu s·ú·n·g, mỗi cảnh chặt tay chân, đều làsựthật, viên đ·ạ·n làthật, máu tươi làthật, thi thể cũng làthật. Những người đó kêu la thảm thiết,trênmặt lộ ra sợ hãi và sợ hãi,sựthậttr*n tr** như thế, làm em sợ đến c·h·ế·t lặng.”
“Emđãbiết cách chơi trò chơi kia, emđãxem qua các luật lệ, so với các con mồi khác em còn biết được nên làm như thế nào, bọn chúng tổ chức các con mồi bên trong làm các ngành nghề khác nhau, ngành nghề nào cũng có người. Cómộtngười con trai tên là Vincent,anhta vốn là bộ đội đặc chủng,đãdạy mọi người cách dùng s·ú·n·g, cách đánh lại người khác. Mọi người trong trò chơi đó tiếp tục sống sót được hơnmộttháng, emđãnghĩ rằng tụi em có thể tẩu thoát thành công, có thể tố giác tất cả chuyện này, nhưng bất ngờ bị phát giác, làm hỏng các kế hoạch đào tẩu. Người chơi bên ngoài rấtrõràng, con người luôn ích kỷ, có thể bị mua chuộc, biết cách phản bội. Bọn họ biếtsựhợp tác của chúng em yếu ớt cỡ nào…”
Giọngcôkhàn khàn vang lên trong đêm yên tĩnh. Em… Lần đầu tiên g·i·ế·t người là lúc mười sáu tuổi. Thông báo nàykhôngkhỏi khiến người khác kinh hãi, ngay chínhanhcũng chấn động kinh hãi đến ngừng thởmộtlúc rồi mới hô hấp lại bình thường được.anhcũng sớm đoán đượccôcó liên quan với trò chơi kia, nhưnganhcho rằng đó là chuyện của vài năm gần đây,khôngnghĩ tới thời gian xảy rađãlâu như vậy. Mười sáu tuổi còn là tuổi vị thành niên, lúc đó là thời điểm đẹp nhất, bắt đầumộtcuộc đời tốt đẹp.
“Đúng ra em nên cứ thế quênđi, nhưng nghe giọng qua điện thoạikhôngđúng lắm, cảm giác có chút bối rối. Ngắt điện thoại, em định xóađifile hồ sơ kia, nhưng bên trong nó còn có vài file video, em trong lúc tò mòđãmở ra chúng. Đây chính là điều ngu dốt nhất đời mà emđãtừng làm…”
Hai tiếng sau đó, cuộc đời củacô, từ thời điểm mở file video kia liền thay đổi. Lòng hiếu kỳ g**t ch*t mèo. Câu tục ngữ này vô cùng chính xác, nhưng mọi người lại thường đem câu này thành lờinóiđùa.côtừ từ mở đôi mắt ươn ướt, nhìn vào khoảng đen, như nhiều năm trước, trong bóng đêm,côđãnhìn chằm chằm vào hình ảnhhiệnratrênmàn hình.
côthấy giọng của chính mình vangnhỏtrong đêm đen.
“Emkhôngthích trò chơi này, cho nên gọi điện cho Danielnóirằng emkhôngnhận làm tiếp vìkhôngcho rằng trò chơi lấy tử tù ra làm nhân vật chơi là ý hay. Ông ta liềnnóiđó là hiểu lầm, ôngđãgửi nhầm cho em, trò chơi nàyđãxóa bỏ, nên cũng muốn em xóa file dữ liệu đó, sáng maisẽđem file đúng gửi cho em.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vậyđãxảy ra chuyện gì?”anhnghe thấy giọng của mình hỏi.
“Cómộtngười bạn học cómộttài khoản trong phần mềm trò chơi điện tử,côấy mang tới trường chơi.”côl**m đôi môi khô ráp, tiếp tụcnói: “côấyđãthử nhiều cách nhưngkhôngthăng cấp được, em bắt đầu học máy tính saucôấy, đối với thiết kế phần mềm có hứng thú, lại pháthiệnra phần mềm kia có lỗi, sau đó giúpcôấy tìm ra phần xảy ra vấn đề, sửa chữa nó. Ngày hôm sau,côấy mời em tới nhà chơi, em mới pháthiệnchacôấy là người phụ tráchmộtcông ty trò chơi, trò chơicôấyđangchơi chỉ là bản thử nghiệm, ông rất kinh ngạc khi em có thể tìm ra lỗi của trò chơi đó, lại còn có thể sửa chữa nó, nên mong em có thể tới công ty của ông làm việc.”
Mặc dùsựviệcđãqua nhiều năm, nhưng đến nay,côdường như còn có thể nghe thấy,âmthanh khi mình mở file video kia,khôngthểkhôngnghe thấyâmthanh kinh tởm vang lên…Hãi hùng.
“Điều gì khiến em cảm thấy thế?”anhhỏi.
cônhếch môi cười khổ, “Em nhớ lúc ấy em rất vui, cảm giác như mình trúng sổ xố. Lúc em học đại học rất cần tiền, lúc cùng ông ấy ký kết hợp đồng em hoàn toànkhôngđể ý mình được trả bao nhiêu tiền, mắtkhôngdám chớp, vội đặt bút ký hợp đồng kia.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.