Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)
Tiếu Giai Nhân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 197
Thôi Oản cúi đầu, đỏ mặt sẳng giọng: "Bác lại trêu ghẹo ta, sau này ta không tới nữa."
"Bác, ngài có phải nhớ ta rồi hay không a?" Thôi Oản cười dịu dàng đi vào trong, trong tay cầm một kiện áo choàng, "Ta cũng nhớ bác, nhân lúc trước khi trời triệt để lạnh hắn, may cho ngài kiện áo choàng, ngài thử xem xem?"
Trong phòng tĩnh mịch.
Có lẽ đó chính là Lý cô cô làm. Chỉ cần nàng tin lời Lý cô cô lúc lâm
Thôi Oản đầu tiên là khiếp sợ, lập tức là mờ mịt, theo sát khó có thể tin mà đứng lên, mất hồn lạc phách hỏi: "Bác, bác đây là hoài nghi ta
thành 30 năm, một người là cháu gái ruột nương nương tự tay nuôi lớn.
cung nữ, bên cạnh bà cũng có tiểu cung nữ hầu hạ.
cưới chắc thêu tốt lắm? Đừng chỉ cố bận rộn thêu áo choàng cho ta, chậm
Thôi Oản nhắm mắt, yên lặng rơi lệ, bởi vì mất máu quá nhiều mà mặt trắng như tờ giấy.
Nghĩ thoáng rồi đến cùng lại ủy khuất, Lý cô cô trong mắt chảy lệ, nắm lấy tay Thục phi nói: "Một chớp mắt nương nương cũng sắp 40, lão nô còn nhớ được lần đầu tiên thấy nương nương, nương nương mới 9 tuổi, trên
trước khi Thục phi tự mình động thủ kịp thời đem cái kéo đoạt lấy, đỡ
dặn dò nàng buổi tối tự mình dùng cơm, đứng dậy bỏ đi, thần sắc ngưng
Tiểu cung nữ thanh âm nhẹ nhàng "Vâng", nhẹ chân nhẹ tay đi mở cửa sổ.
Thân thể của mình, chính mình biết rõ, còn có thể sống bao lâu, chỉ sợ thái y cũng không rõ ràng, nếu không phải là hiểu được đại nạn sẽ tới,
trên màn cửa lại, nói với Lý cô cô: "Cô cô có lời gì nói gấp với ta? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
giường, Hoàng Thượng có nên tới nhìn xem hay không? Ta hồi nhỏ sinh
Thục phi hoảng hốt, "Oản Oản dừng tay!"
Nếu như Thôi Oản có tâm tư gả cho trưởng tử, vậy thì, nàng ấy có động cơ động tay chân ở chậu hoa cúc.
sắp phải đi, Lý cô cô hi vọng chính mình sắp c·h·ế·t đổi lại nương nương
Nhưng Lưu thái y thường thường ra vào Chiêu Ninh cung, không giấu được người có tâm.
?" Nói đến rồi, nước mắt cỡ hạt đậu rơi xuống, che miệng khóc, "Bác hoài nghi là ta làm? Ngài tận mắt thấy ta lớn lên, ngài cũng hoài nghi ta?"
thật sự không trách ngài, nhưng ta đau lòng..."
suông, nương nương cũng sẽ không tin. Bởi vậy Lý cô cô không biện giải
biểu cô nương. Không ngờ trời không theo ý người, lão thiên gia không
có chuyện không hợp lý.
Thục phi không dám nghĩ tiếp.
mồn một trước mắt, trong lòng không khống chế nổi sinh ra một tia hối
Nhưng trong lòng nàng một mảnh thoải mái, dùng nhiều máu như vậy đổi an tâm về sau, đáng giá.
Chương 197
thế nhưng chẳng quan tâm, vậy ngài nói cho Hoàng Thượng, không phải có
Thục phi toàn thân phát lạnh.
Chuyện phát sinh ở Thôi gia trong tháng 5, ngày phụ thân mừng thọ đột nhiên hiện lên cho trong đầu.
triệt để dưỡng tốt rồi cùng nương nương nói chuyện không được sao?"
Nếu như hai người có da thịt gần gũi, Thôi Oản...
Quản Anh có chút thất vọng, bất quá nghĩ tới tuổi tác Thục phi, chẳng mấy chốc lại thoải mái.
là chỗ dựa chân chính, là mẫu thân Từ Tấn cũng phải kiêng dè.
hiện tại nói cho nương nương nghe, nương nương tin cũng tốt, không tin
Như là chịu oan khuất bằng trời, Thôi Oản ánh mắt tìm chung quanh,
cho mình, bà muốn dùng 10 năm, 20 năm sau chứng minh cho nương nương
bệnh, sợ nhất một mình cô quạnh đợi, đặc biệt khó chịu..."
nữ bên cạnh nương nương, còn có thể leo đến đâu? Vì mệnh, sợ bị người uy h**p?"
Thôi Oản đã đâm cái kéo vào cổ tay, Sầm công công nhìn mặt đoán ý,
đầu chải búi tóc song nha, có chút ngượng ngùng nhìn lão nô, lại cứ muốn giả vờ bộ dạng người lớn."
nghe nói hơi kinh ngạc một chút, nhưng cũng không nghĩ nhiều.
Lý cô cô c·h·ế·t rồi, hung phạm có phải nàng ấy hay không cũng không quan trọng, nhưng phải Thôi Oản không, Thục phi phải hỏi cho rõ ràng.
Nương nương hoài nghi ai trong lòng đều sẽ không thoải mái, cho nên phát hiện nương nương bắt đầu phái Sầm công công nhìn chằm chằm vào mình, Lý cô cô tuy rằng xót xa, nhưng hiểu được nương nương khổ tâm.
Hoàng Hậu nghe nói rồi đắc ý cười. Nàng còn cho rằng Thục phi thật sự không để ý Gia Hòa đế sủng ái, hiện tại đã ngã bệnh, có thể thấy được
Lý cô cô như cũ nắm chặt tay nàng: "Nương nương, ta phải đi, ta không
Nhưng mà, nếu như Lý cô cô trong sạch, Thôi Oản...
Oản, mắt thấy cái khăn mau chóng chuyển đỏ, nước mắt rơi như mưa:
Thục phi lại cả đêm mất ngủ.
cũng không mất sủng ái, chẳng phải là một công đôi việc?"
"Lý cô cô, nương nương đến thăm ngươi."
thành đại cung nữ ở Chiêu Ninh cung, bởi vì vẫn không xuất giá, cung nữ
Nàng giả bộ trấn định trở về tẩm cung.
lực, Quản Anh thập phần tín nhiệm các nàng.
thôi?" Trong cung thái y là lang trung tốt nhất, loại bệnh nhẹ này khẳng định dễ như trở bàn tay.
Thục phi gắt gao ấn, nhìn máu cháu gái nhuộm đỏ hai tay mình, hối hận
bác hoài nghi sẽ càng ngày càng tăng, cũng sẽ không đem nàng làm con gái ruột mà thương yêu như trước. Nàng đã đắc tội với Từ Tấn, không thể đắc tội với bác nữa, Từ Hạo là chỗ nàng trông cậy vào nửa đời sau, bác mới
đan xen lẫn lộn: "Đều là bác không tốt, là ta không tốt, Oản Oản ngươi đừng khóc nữa, sau này bác không nghi ngờ ngươi nữa, chuyện đó chính là Lý cô cô làm, nàng sắp c·h·ế·t còn muốn châm ngòi quan hệ chúng ta, Oản
thái giám lớn nhỏ trong cung Chiêu Ninh đều gọi bà là cô cô. Vì là đại
40, lại đang bệnh, Hoàng Thượng nhìn rồi khẳng định cũng sẽ không ở bên đó ngủ lại, như thế chủ tử đưa tặng Thục phi một nhân tình to lớn, lại
Lý cô cô cười cười.
phân lượng. Hiện giờ Thục phi ốm đau liệt giường, Hoàng Hậu biết được
Nhìn trên giường Lý cô cô c·h·ế·t không nhắm mắt, Thục phi gần như bản năng mà lại thay Thôi Oản tìm lấy cớ.
Lý cô cô đem nàng nuôi dạy khôn lớn, Thôi Oản lại là nàng tự tay nuôi lớn a, nàng ấy vì sao muốn hại Tứ tẩu của nàng ấy...
buổi chiều Gia Hòa đế tới bồi nàng thì ôn nhu nói: "Hoàng Thượng, ta
Ngài không cần gấp gáp, an tâm dưỡng bệnh, chớ suy nghĩ lung tung, hết
nỗi lòng phức tạp, hoặc là bởi vì Thôi Oản bị thương sinh ra áy náy tự
Thục phi cũng không vòng vo, nhìn chằm chằm vào mắt nàng nói: "Hôm qua Lý cô cô c·h·ế·t rồi, trước khi c·h·ế·t nàng nói cho ta biết, bỏ xạ hương vào mấy chậu cúc hoa kia không phải là nàng ấy."
vậy chỉ cần bản thân sống tốt, giải thích thế nào đi nữa đều là nói
thấy, thuận tiện âm thầm lưu ý biểu cô nương, bắt lấy nhược điểm của
"Ngươi sao lại ngốc đến vậy, ngươi hảo hảo cùng ta giải thích, ta còn
Sầm công công đóng xong cửa sổ lui ra ngoài, Thục phi thu tầm mắt từ
vẻ ngài thiện lương hào phóng? Nói câu không dễ nghe, Thục phi đã sắp
Lý cô cô c·h·ế·t bệnh, hôm đó bị người nâng ra ngoài, chôn cùng một nơi
người lung lay sắp ngã nói: "Biểu cô nương đây là tội gì..."
không còn, chính mình một người, vì vinh hoa phú quý gì? Ta là đại cung
kéo đâm xuống cổ tay mình.
Tiểu cung nữ gật gật đầu, đi tới cửa phòng vén màn lên, đợi Thục phi cùng Sầm công công tiến vào, nàng mới rời đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đáng tiếc nàng cũng không phải người duy nhất nhận được tin tức.
Thục phi như thường lệ cười đem nàng gọi đến bên người, nhận lấy áo
nếm trước, xác định không có việc gì mới bưng cho nương nương... Lão nô đi theo nương nương nhiều năm như vậy, nương nương hoài nghi ta, ta
Sầm công công tỏ ý bảo các cung nữ hầu hạ bên trong lui ra ngoài, chỉ có hắn ở trước mặt trông giữ.
thấy trên giường có giỏ kim chỉ, nàng bỗng nhiên nhào qua, nắm lên cái
Quản Anh "Ồ" lên, "Kia thái y đã thăm qua, hẳn là rất nhanh sẽ ổn
không tin ngươi? Ngươi nếu có chuyện gì, là muốn cho ta hối hận đến c·h·ế·t sao?"
cam tâm a, nương nương bên người còn có tiểu nhân, nương nương..."
Quá mức kích động, thân thể không chịu nổi, lão nhân gia đột nhiên kịch liệt ho khan.
Lý cô cô nghe thấy, vội vã khuyên nhủ: "Nương nương, cái này không được..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
ca hoài nghi nàng cũng là không biết không có tội, nhưng bên trong đó,
tín nhiệm, cho dù không đổi về được, cũng muốn nương nương sinh tâm đề
Thục phi lắc lắc đầu, ở bên giường ngồi xuống, ôn nhu nói: "Cô cô có bệnh, không thể chịu được gió, nghe ta đi."
máu, Thục phi ngơ ngác, lần đầu tiên ý thức được, Lý cô cô thật sự không ổn.
Nói còn chưa dứt lời, thân thể nghiêng về phía trước, đột nhiên ngã xuống.
Đầu mùa đông gió lạnh nhất thời rót vào, tiểu cung nữ vội vàng lui về
trước giường, thay Lý cô cô đắp kín chăn, đỏ khóe mắt nói: "Cô cô vì sao không biết đau lòng chính mình, ngài bệnh còn có thể tốt đâu, chúng ta
Oản, nhất định không c·h·ế·t không ngừng, hai huynh đệ...
Nàng nằm ở trên giường bệnh trúc trắc phân phó.
trễ đại sự của mình."
tháng 5 trong nhà khách khứa tụ tập thì nàng muốn phá lệ?
Nàng ở trong cung nhiều năm như vậy, có chuyện gì còn có thể dấu diếm được nàng?
Thục phi buông mi mắt, khuôn mặt bình tĩnh.
Thục phi vội vàng giúp nàng đấm lưng, thấy Lý cô cô khóe miệng chảy
Thục phi nhìn nàng sườn mặt đỏ bừng, hướng Sầm công công đưa mắt ra hiệu.
Nhìn bên giường cũng coi như là Thục phi nhìn từ nhỏ đến lớn, Lý cô cô khe khẽ thở dài, ăn ngay nói thật: "Nương nương không cần an ủi ta, ta
trọng.
Khi Thục phi sắp xếp Ôn ma ma đi chiếu cố Từ Tấn, Lý cô cô liền trở
Nàng nghi hoặc hỏi Hạ Âm: "Có biết nương nương sinh bệnh gì không?"
Vì dỗ Tứ tẩu, dỗ cháu vui vẻ? Chuyện tinh nghịch như vậy, Tần Vân Ngọc làm ra được, Thôi Oảnkhông phải cô nương như vậy. Nàng từ nhỏ nhu
trách, Thục phi bị bệnh, đầu óc hôn mê, bệnh một lần không dậy nổi.
Thôi Oản cũng khóc, đau đến hấp khí, toàn thân phát run: "Ta gọi ngài là bác, nhưng ngài ở trong lòng ta so với mẫu thân thân sinh không có
Như vậy cũng tốt, đều nói người sắp c·h·ế·t nói lời thiện, hiện tại bà
nghe nói Thục phi tỷ tỷ bệnh cũng không nhẹ, cũng không xuống được
Từ Tấn không cứu Thôi Oản có thể giải thích, Thôi Oản hiểu lầm biểu
Bên ngoài truyền đến âm thanh quen thuộc của Sầm công công, Lý cô cô
Những chuyện cúc hoa xảy ra rồi, Lý cô cô so bất luận kẻ nào đều trước hết hiểu được Thu Hà không phải hung phạm, Thu Hà không có thời gian
Không biết là bởi vì ở trong phòng Lý cô cô lâu như vậy nhiễm bệnh
Lý cô cô lơ đễnh, hữu khí vô lực cùng nàng phân tích: "Nương nương
không có bao nhiêu thời gian, mời nương nương tới, quả thực là có mấy
không quay đầu lại nói với Sầm công công, "Trước khi đi ra đem cửa sổ
cũng tốt, ta đều nhận." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
choàng xem, nhẹ giọng khen: "Oản Oản nữ hồng càng thêm tinh tiến, đồ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thái y cuống quào chạy tới, vì Thôi Oản băng bó chữa thương, biết
Mỗi tú nữ vào Trữ Tú các đều được phân hai cung nữ, Hạ Âm, Đông Tuyết
mau chóng chuẩn bị sẵn sàng như vậy, còn lại người bị tình nghi chính là bà cùng biểu cô nương. Một người là lão bộc hầu hạ nương nương trung
Hoàng Thượng một lòng đều ở trên người chủ tử, Thục phi phía dưới còn có hai vị hoàng tử đâu. Nàng ở trong lòng Hoàng Thượng khẳng định có chút
Thục phi ngắm nhìn trưởng bối này theo mình nhiều năm, chuyện cũ rõ
bệnh rồi ta còn mong đợi ngài tiếp tục giúp ta đâu."
Lý cô cô cười khổ,đã sắp 50 tuổi, sắc mặt vàng vọt, sớm không còn tinh thần nhiệt tình hai năm trước.
Hạ Âm không nói thêm gì nữa, Đông Tuyết nghĩ ngợi một lúc, nhẹ giọng
Hạ Âm thấp giọng nói: "Nghe nói là lây nhiễm phong hàn."
ổn rồi, bà liên tục thở hổn hển mấy hơi, hướng tiểu cung nữ nói: "Đi ra
nhắc nhở: "Chủ tử, Thục phi ở trong cung là 1 trong 2 vị phi, tuy rằng
Oản ngươi kiên trì a, bác biết sai rồi..."
chung, 2 người con trai nàng sẽ vì Thôi Oản sinh ra xích mích, thứ tử
sạch, trưởng tử coi trọng thê tử nhi tử như vậy, một khi hoài nghi Thôi
Thục phi thân thể khoẻ mạnh, rất ít sinh bệnh, Gia Hòa đế nghe vậy,
khí, hay là bởi vì Lý cô cô c·h·ế·t mang cho nàng hoài niệm đau xót cùng
Thôi Oản vì sao muốn đi hái hoa sen?
mặt lệnh cho Sầm công công đi mời Lưu thái y chuyên môn hầu hạ Chiêu
lời không nói không được, ta không muốn c·h·ế·t rồi mà lòng còn vướng mắc,
Thôi Oản nghi hoặc nhìn theo các nàng, nghiêng đầu nhìn Thục phi, vẻ mặt khó hiểu.
Nàng không thể tin nổi, không nguyện tin tưởng, tiểu cô nương nàng đối đãi như con gái ruột, thế nhưng tâm ngoan thủ lạt, tâm tư thâm trầm như thế.
Ngày thứ hai, nàng phái người đi đón Thôi Oản tiến cung.
hận.
cùng với cung nữ có thể diện khác. Tin tức truyền ra ngoài, Hoàng Hậu
thích Thôi Oản như vậy, hắn nhất định sẽ tin tưởng Thôi Oản trong
tỏ ý bảo tiểu cung nữ đỡ dậy, từ nằm đổi thành tựa vào đầu giường. Dựa
Nàng không thể để cho bác hoài nghi mình, hoài nghi nàng cũng không có chứng cớ. Nhưng nàng cũng không giải thích rõ được, như vậy trong lòng
"Ngươi cũng đi ra ngoài đi." Thục phi liếc mắt nhìn trên giường, cũng
đều đóng lại."
Sầm công công đành phải đáp ứng.
Thục phi so với hắn còn gấp hơn, đỡ Thôi Oản lên giường, mặt trắng
Nương nương đã lựa chọn tín nhiệm biểu cô nương mà hoài nghi bà, như
từ trong cơn ác mộng đi ra.
Nàng không nguyện ý tin tưởng, nhưng, ngộ nhỡ đây chính là chân tướng, nàng muốn mở mắt trân trân nhìn thứ tử cưới một cô nương như vậy sao?
chính là người hầu hạ Quản Anh, hai người hầu hạ Quản Anh tận tâm tận
nương tới.
Nếu như nàng thật rơi vào nước, nếu như Từ Tấn thật sự đi cứu...
phòng với biểu cô nương.
Quản Anh tâm tư đơn giản, nghe nàng nói như vậy, cảm thấy rất có lý,
Sầm công công muốn đi bẩm báo Gia Hòa đế, Thục phi không cho, cũng không cho phép hắn đưa tin cho hai huynh đệ Từ Tấn bên kia.
Nói đến đây, nàng tự hào cười: "Nương nương có còn nhớ rõ, lúc nương
bình tĩnh thong dong lúc trước đều là giả vờ. Thục phi đã cậy mạnh không bảo người bẩm báo Gia Hòa đế, nàng cũng không quản chuyện bao đồng.
nghi ngờ ta, ta không trách nương nương. Nhưng nương nương suy nghĩ thật kỹ, ta mưu đồ cái gì? Lão nô trong nhà cha mẹ huynh đệ tỷ muội sớm
Lệ quý nhân Quản Anh cũng đã biết.
được tính mạng Thôi Oản không nguy hiểm, Thục phi phảng phất rốt cuộc
ngoài đi, ta cùng nương nương nói chuyện, không cần ngươi hầu hạ."
nương hoài Túc vương gia, mỗi thứ đồ ăn mỗi thứ thuốc bổ đều là lão nô
gì khác biệt, nương ta không tin ta, ta sống còn có tác dụng gì? Ngài đừng để ý tới ta, để ta c·h·ế·t đi cho rồi..." Giãy giụa muốn kéo tay ra.
Nàng có phải trách lầm Lý cô cô hay không?
"Đem cửa sổ đều mở ra, một lát nương nương sẽ tới, đừng để bệnh khí lây tới trên người nương nương."
bà cũng sẽ không mạo hiểm chuyện lây bệnh khí nguy hiểm mà mời nương
Ninh cung. Sầm công công đi rồi, nàng lấy khăn đè chặt lên tay Thôi
muốn cho bà sống...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.