Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)
Tiếu Giai Nhân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 163
Phó Dung hướng muội muội nhìn.
Nghĩ tới Từ Tấn từng ra chiến trường, Phó Dung cũng cảm thấy mình lo
không phải cùng Từ Tấn chung phòng, không phải sợ có con mà thấy may
trong phòng, thấy trong màn lụa Phó Dung ngủ an tường, dưới thân cũng
Còn chưa nói dứt câu, chân mày cau lại, cúi đầu đi ngắm mấy chậu cúc hoa.
như vậy đâu, Tứ tẩu không thích nghe thì làm thế nào đây? Người nào
nàng định tới đây, ta liền cùng nàng xuất cung, ngày mai lại tiến cung
Hắn chắc chắn như thế, Phó Dung yên tâm, nhìn mắt hắn nói: "Kia vương
lại sợ muội muội quá thông minh đoán ra ý của nàng sau đó lại giáo huấn
Tần Vân Ngọc cười hì hì trốn đến phía sau Phó Tuyên.
Thục phi không nhịn được phì cười, vỗ tay nàng nói: "Được được được,
trang, nàng so với cô nương cùng tuổi cao hơn, nhìn như đại cô nương
muốn hỏi xem muội muội có từng cùng Tần Anh giao tế qua lại hay không,
Thôi Oản dựa tới trong ngực nàng, nhuyễn giọng làm nũng: "Bác không
ngửi.
vương gia ra ngoài quần áo mặc dày chút, buổi tối trước khi ngủ ngâm
chân, uống canh gừng, cẩn thận đừng để lạnh tay chân."
sai biệt lắm."
"Ta vẫn thường đi đánh trận." Từ Tấn cười nói, nâng tay nàng lên hôn,
hôm qua mấy chậu này còn chưa thơm như vậy." Phó Tuyên sầm mặt, lệnh
Mai Hương biết được ý nàng, đem người mời vào.
Từ Tấn hôn nhẹ mắt nàng, "Ta tự mình đi, nàng đừng tiễn, một lát ăn cơm cho ngon."
lạc.
Hai người ở trong phòng hoa đi dạo một lúc lâu, dày công chọn mười mấy chậu cúc hoa danh phẩm bưng vào trong phòng, lại một lần nữa tuyển chọn sau đó mới lấy ra chín chậu tốt nhất, do đại cung nữ bên cạnh Thục phi
Hương Lan Hương đi gọi cơm.
Cùng thê tử nói chuyện một lúc, Từ Tấn cúi người, mặt dán vào bụng Phó Dung nói chuyện cùng đứa nhỏ: "Phụ thân phải đi rồi, ngươi phải nghe
Phó Dung kiên nhẫn chờ muội muội, đệ đệ hoạt bát, muội muội điềm đạm ít nói, nàng đều thích.
Đi tới một chậu cúc hoa màu sắc và hoa văn hồng vàng tôn nhau, Phó
đều nhớ rõ ràng rành mạch.
Công việc lu bù lên, tạm thời đã quên chuyện Từ Tấn sắp phải đi, cho đến khi Từ Tấn trở về.
Mai Hương vừa vặn ngửi xong một chậu cuối cùng, nghi hoặc nói: "Lục cô nương, ta không cảm thấy có cái gì không thích hợp a, ngửi cũng không
nghĩ đem muội muội cưới về nhà làm con dâu đi? Tần Anh, Tần Anh so với
gia ở bên ngoài phải chăm sóc tốt bản thân, nghe nói bên kia tuyết lớn,
Thôi Oản có chút ngượng ngùng cúi đầu.
Phó Tuyên gật gật đầu, bởi vì cái chậu phượng hoàng chấn vũ này quá
cũng cho ngươi, những hoa kia tùy tiện ngươi chọn được chưa?"
Thôi Oản ôn nhu nói: "Ngày hôm trước Vân Ngọc tiến cung, biết được
không yên lòng hai mẹ con các nàng, các nàng yên lành, ta liền triệt để
mươi mốt, Tần nhị phu nhân thật cam lòng để muộn như vậy mới cho nhi tử
Áo choàng thật dày, găng tay tất vải ấm áp, lò sưởi tay sưởi chân, túi sưởi, gừng miếng chống lạnh, nhân sâm...
Chiêu Ninh cung.
này nở đẹp quá... Bác tại sao lại may xiêm y, ngài chú ý mắt, đừng để
say bên trong.
ra đời xem ta như thế nào giáo huấn ngươi."
Mai Hương gật đầu, biết Phó Tuyên thích hoa, hiểu biết cũng nhiều, bất an hỏi: "Có phải ta tưới sai rồi hay không?"
mức đẹp mắt, Phó Dung ngẩng đầu lên, nàng cũng nhịn không được cúi đầu (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiểu biệt thắng tân hôn, sắp chia tay cũng không khác biệt lắm.
Trong bụng oa oa dường như nghe hiểu, nhẹ nhàng đá đá chân nhỏ.
"Cuối năm khẳng định sẽ trở về, Nùng Nùng không cần lo lắng." Đỡ lấy
Chương 163
với bác, thuận tiện đem đồ vật chuyển về đây."
mắn. Hiện tại thấy ba tháng nữa là sinh rồi, người chồng tốt đêm đêm bồi ở bên mình lại phải rời đi, Phó Dung trong lòng không thể không thất
muôn vẻ nhiều như vậy, quả thật cảnh đẹp ý vui. Phó Tuyên rất hiểu biết, Phó Dung theo ở sau lưng nàng, nghe muội muội giới thiệu cho nàng từng
tay nàng lên, lại cúi đầu hôn nhẹ bụng nàng, ánh mắt càng thêm ôn nhu,
Đợi chút đi, Từ Tấn trở về nàng nói bóng nói gió hỏi thăm một chút, có lẽ Tần Anh sớm đã có người trong lòng rồi.
Mẹ chồng tặng quà, Phó Dung đương nhiên thích, tiễn bước cung nhân rồi cùng Phó Tuyên ngắm hoa.
~
"Bên kia có khổ cũng sẽ không khổ hơn chiến trường, Nùng Nùng thật đem
Càng hôn càng không thể buông, biết hôn tiếp chính mình sợ là sẽ bị muộn, Từ Tấn bắt buộc chính mình lui ra.
cung chỉ sợ sẽ truyền ra nhàn ngôn toái ngữ.
loại, tiểu cô nương đọc sách nhiều, trí nhớ cũng tốt, lai lịch mỗi loài
Phó Dung ánh mắt lại từ Tần nhị phu nhân trên người quét một vòng, đáy lòng thình lình xuất hiện một ý nghĩ, Tần nhị phu nhân hẳn sẽ không
Ngày kế buổi sáng thức dậy, Phó Tuyên tự mình tưới nước cho mấy chậu (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từ Tấn động tác khựng lại, chậm rãi ngẩng đầu, hôn gò má Phó Dung: "Có việc viết thư cho ta, ta cũng sẽ viết cho nàng."
mệt."
Phó Dung thở hồng hộc, môi son bị hắn hôn hồng lên như anh đào kiều
ý, các tiểu muội muội cùng theo trêu ghẹo, ngày trôi qua cũng phong phú, Phó Tuyên ở lại Túc vương phủ, mỗi ngày cùng Phó Dung đánh cờ nói
Tần Vân Ngọc và Phó gia tỷ muội vô c*̀ng thân cận, nghe lời này ở bên cạnh cười trêu ghẹo: "Mợ làm sao có thể ngay trước mặt Tứ tẩu ta nói
Thục phi thở dài, nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng: "Thực độc ác
Phó Tuyên cùng hai vị trưởng bối cũng từng gặp mấy lần, ôn nhu im lặng hành lễ.
Thôi Oản lúc này mới vừa lòng.
của Từ Tấn cùng tới cửa, Thôi Oản, Tần Vân Ngọc hai tỷ muội cũng tới.
Lời nói ngây thơ bại hoại, cuối cùng cũng làm nỗi buồn ly biệt tản đi một chút.
diễm, một đôi mắt đẹp hiện lên mờ mịt hơi nước, chọc người thương tiếc.
Phó Dung sản kỳ vào tháng 2, nhưng hiện tại đứa nhỏ đã biết đá phụ
Từ Tấn thích nàng quan tâm thế này, nâng cằm nàng lên hôn.
Hai người thân mật một lát, Thục phi vỗ vỗ bả vai Thôi Oản, đứng lên
sẽ trở về bồi mẹ con nàng."
thấp."
Nếu lúc vừa thành thân Gia Hòa đế phái Từ Tấn rời kinh làm việc, Phó
phải có chỗ nào không thích hợp hay không." Nói xong đẩy rèm đi vào
Phó Dung đem tất cả những thứ có thể nghĩ được cho người xếp vào xe ngựa.
chiếu đất ta còn không sợ, sẽ sợ chút đất trời lạnh lẽo này? Ta chỉ
Phó Tuyên đem năm chậu cúc hoa đều ngửi một lần, đứng dậy rồi thần sắc phức tạp: "Mai Hương tỷ tỷ yêu hoa, ngươi ngắm kỹ xem năm bồn này, có
Hắn lại cắn lỗ tai nàng, Phó Dung quay đầu trốn, lại ngứa lại thoải
Thưởng xong hoa, Phó Dung để Phó Tuyên chọn mấy chậu chuyển đến sương phòng của nàng.
Hứa Linh bỗng nhiên ở bên ngoài nhắc nhở một tiếng.
mái cũng không bị hắn hôn đến mơ hồ, nhỏ giọng hừ nói: "Ta mới không đi, vương gia không sợ khổ, ta sợ."
tự mình lĩnh người đưa đến Túc vương phủ.
đi? Nhìn xem bộ dáng này, chừng hai năm nữa sẽ đem Tam tỷ tỷ ngươi hạ
nói: "Năm nay hoa nở được tốt, kia Oản Oản cùng ta chọn mấy chậu, Tứ
cúc hoa, biết Phó Dung thức dậy muộn, chính nàng ở trong phòng ngắm hoa, thưởng đủ rồi đi phòng trên nhìn mấy chậu hoa của Phó Dung đều đặt ở
Dung mắt sáng lên, "Cái chậu này ta từng thấy qua, gọi là phượng hoàng chấn vũ (phượng hoàng rung cánh) có phải không?" Nói xong cúi đầu nghe.
gian ngoài, nàng buông nhẹ động tác, cũng không sợ ầm ĩ tới tỷ tỷ ngủ
cần khổ sở, ta không làm gì sẽ tiến cung thăm ngài, ta cũng luyến tiếc
Nghĩ đến thoải mái, ban đêm một thân một mình nằm xuống, sờ bên người đệm giường trống không, Phó Dung ngủ không được.
mười bốn mười lăm.
"Vương gia..." Phó Dung ôm lấy eo hắn, thật sự luyến tiếc, quả thực là ban đêm Từ Tấn chiếu cố nàng quá tốt.
Thôi Oản ôm một chậu cúc hoa "Thập trường thùy liêm" (rèm treo 10
Đại khái là sợ nàng một mình ở vương phủ tịch mịch, mấy người Kiều thị đến vương phủ càng nhiều. Phó Dung có muội muội, đệ đệ, có tỷ tỷ, có
cho nàng ấy đi mời Cát Xuyên.
Phó Dung yên lặng ngồi ở trong phòng, ngồi đến đói bụng, trong bụng
thật là bất công."
cháu ngoại nữ, còn có Phó Bảo, Tần Vân Ngọc bình thường nói chuyện hợp
an tâm."
thích hợp, chỉ có thể nhân lúc rảnh tiến cung thăm hỏi bác nàng."
Thục phi nhớ thương nhi tử cũng nhớ thương con dâu, vì không thể xuất
Từ Tấn bỗng nhiên nhắm mắt lại, ghé vào tai nàng nói nhỏ: "Nùng Nùng, nếu không mang thai, ta khẳng định mang nàng cùng đi."
ngài a."
Phó Tuyên cùng tỷ tỷ nhà mình không khách sáo, chọn bốn chậu lệnh cho nha hoàn dọn đi.
kê rồi bắt đầu đàm hôn luận gả. Thôi Oản hôn sự tuy rằng sớm đã điều
Thôi Oản giả trang lộ ra biểu tình thất vọng nói: "Bác thật là, ta
May mắn còn có người thân.
"Cho dù đều là cúc hoa, mùi hương cũng không nên như thế, huống chi
Dù sao muội muội còn nhỏ.
Thành thân rồi Phó Dung còn chưa cùng Từ Tấn xa cách quá lâu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cháu gái hăng hái bừng bừng, Thục phi liền buông đồ may vá xuống, cùng nàng ngắm hoa.
còn tưởng ngài cho ta mấy chậu, náo loạn nửa ngày là chọn cho Tứ tẩu,
a, chính mình đi rồi không tính, còn muốn đem hoa của ta cùng đi."
Phó Dung lưu luyến gật đầu, trong mắt không tự giác mà nổi lên ánh lệ.
lưu luyến bồi thê tử.
Trong ngày mùa đông phong cảnh thảm đạm, nhìn thấy cúc hoa muôn màu
Đợi các khách nhân đi rồi, Phó Dung đem Phó Tuyên gọi đến bên người,
Tạ thị nắm tay nhỏ Phó Tuyên khen: "Lục cô nương năm sau mới mười ba
Phó Dung vờ giận hướng nàng đưa tay: "Ngay cả ngươi cũng dám cười nhạo ta, lại đây, xem ta bóp miệng của ngươi!"
Rất nhanh chín chậu cúc hoa danh phẩm đã đặt ở trong phòng Phó Dung.
Phó Dung có chút kinh ngạc, Thôi Oản thế nhưng cũng tới, tò mò hỏi: "Muội muội hôm nay như thế nào không ở trong cung a?"
Phó Dung tiếp đón hai vị trưởng bối ngồi vào chỗ, Mai Hương dẫn tiểu nha hoàn quy củ dâng trà.
"Chuyển về đây?" Phó Dung khó hiểu.
cưới tức phụ?
Phó Dung bản năng mà không muốn tin tưởng, nhưng Tần nhị phu nhân nhìn muội muội ánh mắt quá không đúng. Lại nhìn vài con trai Phó gia, mấy vị hoàng tử, 20 tuổi cưới vợ dường như cũng bình thường.
tiểu tử cũng kháng nghị đá đá nàng. Phó Dung cười cười, phân phó Mai
Dung sẽ không có ý niệm gì về nỗi buồn ly biệt, hơn nửa còn có thể vì
Phó Dung ngồi xuống giường, Từ Tấn kéo ghế ngồi đối diện với nàng, nâng
Phó Dung cúi đầu nhìn bọn họ hai người nói chuyện, nhìn Từ Tấn ngơ ngơ ngáo ngáo tự lẩm bẩm, lòng đầy nhu tình.
Một hôm đại cữu mẫu (vợ của cậu) Tạ thị và a di (dì) Tần nhị phu nhân (đọc tại Nhiều Truyện.com)
muội muội lớn hơn 6 tuổi? Đợi muội muội mười lăm tuổi, Tần Anh đã hai
Mai Hương mặt lộ vẻ khó hiểu.
Âm thầm trầm tư, bỗng nhiên phát hiện Tần nhị phu nhân đang lặng lẽ quan sát muội muội, trong mắt dường như rất hài lòng.
lời nương ngươi, dám nhân lúc ta không ở nhà thì khi dễ nàng, đợi ngươi
lắng vô ích, rồi lại không chịu phục, cúi đầu quở hắn: "Quan tâm sẽ bị loạn, ta còn không phải là vì vương gia suy nghĩ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Năm nay chúng ta một nhà 3 người lần đầu tiên cùng nhau, ta khẳng định
Dứt lời không lưu luyến nữa, sải bước rời đi.
Chỉ là bên người mẹ chồng đột nhiên thiếu một thân nữ nhi dường như là bông hoa hiểu ý người, sợ là sẽ thất lạc trong một thời gian đi?
không hề hay biết gì.
cũng mười lăm rồi, là đại cô nương, lại ở lại trong cung mãi không quá
Hắn không phải là không trở lại, chia cách 1 tháng mà thôi, có gì luyến tiếc?
Tiểu cô nương nhắm mắt, thần sắc chuyên chú, cùng Phó Dung hít một cái coi như xong, cách ngửi khác nhau rất lớn.
ngược lại nàng một trận, cuối cùng vẫn là không mở miệng.
thân mẫu thân, nói là một nhà 3 người cùng qua năm mới cũng không sai.
"Mợ quá khen rồi." Phó Tuyên tự nhiên hào phóng trả lời, nàng cùng Phó Dung là tỷ muội, xưng hô với Tạ thị giống Phó Dung.
"Bác, ta thích cái chậu này, ngày mai mang về nhà được không?" Thôi Oản thân mật hỏi.
chẳng biết Tứ tẩu mới là kinh thành đệ nhất mĩ nhân a."
tẩu ngươi một mình ở nhà buồn bực, đưa mấy chậu hoa cho nàng, ngắm cũng
Nàng không biết Từ Tấn khi nào về kinh, đối với đời trước, những
Phó Tuyên tư thế ngồi đoan chính, giơ tay nhấc chân nhã nhặn đoan
chuyện.
không có gì không ổn mới lặng lẽ lui ra ngoài.
chuyện của Từ Tấn trước khi nàng chuyển vào Túc vương phủ, Phó Dung
Nàng như chim nhỏ nép vào người, Từ Tấn ngửi trên người nàng mùi hương lưu luyến. Sắp đến lúc xuất phát, thời gian lưu lại cho hai người không nhiều lắm, Từ Tấn dứt khoát không cần gì, đem thời gian ăn cơm đều để
cung, chỉ có thể may xiêm y cho cháu nội đầu xuân sẽ ra đời.
động nội bộ, trước mắt cũng nên tránh hiềm nghi, lại ở mãi Chiêu Ninh
thư thái."
Phó Tuyên lắc lắc đầu, "Không có việc gì, đều không sai gì, ta chính là thuận miệng hỏi..."
Tạ thị sờ sờ đầu nữ nhi, cảm khái nói: "Đúng vậy, năm sau Oản Oản
"Tối hôm qua người mới tưới nước đi?" Phó Tuyên nhìn bùn đất trong chậu hoa, nhẹ giọng hỏi.
"Con ngoan." Từ Tấn lại hôn chỗ đó.
trượng) từ bên ngoài hưng phấn đi vào trong, "Bác, ngài nhìn cái chậu
Phó Dung hiểu rõ, gia đình giàu có cô nương bình thường đều là cập
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.