Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)
Tiếu Giai Nhân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 126
Nùng Nùng đừng trách ta đa tâm, chỉ là không ít nhà huân quý trong kinh
lại là thân thích hắn không muốn nhận, cứ như vậy một người sống qua
không cần giấu diếm. Phó Phẩm Ngôn không muốn nhắc tới là bởi vì bản
Không có đạo lý a, sao có thể có người không sợ Từ Tấn quyền cao chức trọng, lại nhìn mặt mũi nàng mà nhường cửa hàng?
cũng dùng một khoản bạc triệt để đoạn tuyệt quan hệ cùng Đỗ gia.
kêu: "Tam thúc, ta là nữ nhi thứ hai của phụ thân, ngài biết ta sao?"
Đỗ Viễn Chu chính là đứa con trai út kia, cũng là thân biểu đệ của Phó Phẩm Ngôn. Hắn vận khí tốt, bởi vì đầu óc thông minh được đông gia của
đều cho Đỗ Viễn Chu.
vậy sau khi Chu chưởng quỹ nghỉ, hắn cũng có thể tiếp quản."
cũng chính là cháu gái họ của hắn.
Ngôn.
Từ Tấn cười cười.
bên kia một lần nữa, những chuyện này càng rõ ràng hơn.
"Nhìn ta như vậy làm cái gì?" Từ Tấn vừa định lại đem nàng ôm tới trên đùi, đoán chừng Đỗ Viễn Chu sắp quay về rồi, chỉ cầm tay nàng, nhẹ
Từ Tấn ngửa đầu nhìn nàng, đột nhiên đứng lên, cắn lỗ tai nàng nói:
ngày cũng rất tốt.
Hiện tại thì sao, nàng thế nhưng đứng ở trước mắt hắn, còn gọi hắn Tam thúc.
nhàng nhéo nhéo.
Sau này Đỗ thị vào Cảnh Dương Hầu phủ làm nha hoàn, bị lão Hầu gia
"Cái này, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Hắn như thế nào..."
mình bán đi. Sau này mỗi năm trôi qua, hắn hiểu được Phó gia là thân
là thân biểu đệ của phụ thân nàng, là Tam thúc của nàng rồi a.
trên đùi, hai tay nắm tay nhỏ của nàng, cằm khoác lên đầu vai nàng nói:
"Vương gia..."
giật mình, rất nhanh lại khôi phục trấn định. Thứ hai nàng đã biết đây
người chỉ biết trốn ở trong phòng làm trang sức, tương lai người Chu
Phó Dung đối với thân tổ mẫu chưa từng gặp mặt, không rõ có cảm tình
phủ, cùng nàng không có nửa điểm quan hệ máu mủ, một người là tổ mẫu
khó hắn, kỳ thật cửa hàng của hắn vốn dĩ không cần lấy, trà lâu này thêm cửa hàng bút mực bên cạnh, tu sửa xong cũng không coi là nhỏ."
"Nhạc phụ nhạc mẫu đã không muốn cho nàng biết, hiện tại ta nói với
Chương 126
ghế, lần đầu tiên ý thức được Từ Tấn kỳ thật rất có bản lĩnh. Như hắn,
hắn đã cao tuổi, Nùng Nùng không cảm thấy nên bồi dưỡng tâm phúc của
Phó Dung ngượng và bực mà đấm hắn một chút, mới khen hai câu hắn đã lộ nguyên hình.
gì, nhưng giờ phút này, tận mắt nhìn thấy một người Đỗ gia, nàng suy
Nhưng Phó Dung xác định chính mình chưa từng gặp Đỗ Viễn Chu, vậy đối
với Đỗ gia không hề hay biết gì, không thể phán đoán cụ thể Đỗ Viễn Chu
Phó Dung thoáng chần chờ rồi quyết định: "Ta nói đi, vương gia ở bên cạnh nhìn là tốt rồi."
Phó Phẩm Ngôn lúc ấy còn nhỏ, vụng trộm tiếp tế cậu mợ một ít, phát
phục vài phần trầm ổn, cúi đầu nói: "Vương phi có thân phận gì, thảo dân thất lễ."
Đôi khi ngẫu nhiên từ miệng các khách nhân nghe được chút tin tức, hắn cũng không tận lực hỏi thăm chuyện Cảnh Dương Hầu phủ. Đến tháng 8, Túc vương đại hôn, hắn mới biết Túc vương phi là thứ nữ của Phó Phẩm Ngôn,
Đỗ Viễn Chu có chút không dám tin vào hai mắt của mình, trên đời này, thế nhưng có nữ tử đẹp như vậy?
Phó Dung hôm nay mới biết chuyện Đỗ gia, lẩm bẩm nói: "Nói như vậy, hắn là... của ta"
thành đều bởi vì họ hàng xa gây sự dẫn đến liên lụy. Ta là vương gia,
nhà ở đều thua mất mới thôi. Không tiền không đất, cũng không có muội (đọc tại Nhiều Truyện.com)
nói cho ta, cũng không cho phép ta nhắc đến. Ta đi hỏi phụ thân, hắn nói hắn cũng không nhớ được..."
nàng, nàng đừnglộ ra trước mặt hai người."
thân trải quá khó chịu. Huynh muội Phó Dung bọn họ không có trải qua,
Nhìn ra nghi hoặc trong mắt Phó Dung, hắn thản nhiên nói: "Ý chỉ tứ
Nàng có hai tổ mẫu, một người là lão thái thái ngụ ở Cảnh Dương Hầu
chúng, thiếu khuyết chỉ là tôi luyện. Không bằng mời hắn làm Nhị đông
Hắn cứng đờ ở cửa, ngoài ý muốn có thêm nữ tử trong phòng, cũng kinh diễm tiểu cô nương khuynh thành mĩ mạo.
Nói xong một hồi ý thức được chính mình thất thố, Đỗ Viễn Chu khuôn
Không nghĩ hôm nay tiểu cô nương thế nhưng muốn mua cửa hàng của hắn.
Rõ ràng là nói dối, nhưng phụ thân không muốn nói, nàng cũng không có cách nào.
mình sao? Như Ý trai, nàng và Cố nương tử mỗi người giữ năm phần, một
được muốn thành toàn cho người cháu gái hắn chưa từng gặp mặt.
mẹ lần lượt qua đời. Huynh muội ba người lần lượt vì Đỗ gia nghèo rớt
tiền trong tay Đỗ thị. Đỗ thị ốm chếtrồi, bọn họ lại đi tìm Phó Phẩm
phương kỳ thật cũng không phải cho nàng mặt mũi, mà là của cha mẹ nàng.
đừng hiểu lầm, ta không có ý tứ gì khác, là ngày đó ngài cùng vương gia
Đầu tiên, Đỗ Viễn Chu là vì cảm tình với nàng, vậy hắn nhất định không phải bạn cũ của Từ Tấn, không phải Từ Tấn thì chính là nàng.
thích hắn không thể bám víu cũng không mặt mũi nào mà bám víu. Đỗ gia
Một tiếng thân mật kiều nhuyễn "Tam thúc" làm Đỗ Viễn Chu cả người nổi một tầng da gà, sau đó là tự đáy lòng vui mừng, là thụ sủng nhược kinh. Xác định thân phận Phó Dung, nam nhân đối mặt với Từ Tấn luôn bình tĩnh thong dong, lại trở nên câu nệ xoa xoa bàn tay, nói chuyện cũng có chút không mạch lạc, "Cái này, vương phi, ta, thảo dân nghe nói qua, ngài
hắn đều không nhận. Bên đó tới đây dây dưa, bị hắn đưa vào nhà tù ngồi 3 tháng, ra tù rồi không tới dây dưa nữa."
Hắn chu toàn mọi mặt, thời gian ngắn ngủi đã nghĩ lâu dài như vậy, Phó Dung lòng đầy kính nể, lại nhìn tuấn mĩ nam nhân ngồi ngay ngắn trên
nương tựa, liền nhận Đỗ Viễn Chu làm nghĩa tử, sau khi c·h·ế·t đem gia sản
mặt trắng nõn tuấn tú đỏ như chín, buông mi đứng yên chốc lát, mới khôi
nhân tài không được trọng dụng. Hắn có thể ở trong một đám tiểu nhị được lão đông gia nhìn trúng, nhân phẩm tài cán nhất định đều thực xuất
"Chính nàng tự đoán." Trải qua chen ngang này, bầu không khí mờ ám lúc trước sớm không còn, Từ Tấn chậm rãi dùng trà.
Bị nam tử xa lạ nhìn chằm chằm như vậy, Phó Dung lại không có bất kỳ
đại hôn, ta..."
mồng tơi, Đỗ lão đại mượn tiền chung quanh đến năm 20 tuổi mới miễn
thoạt nhìn tuổi gần 30, đến cùng là quan hệ thế nào với nàng.
Phó Dung chậm rãi ngồi vào trên ghế, ánh mắt nhìn Từ Tấn, tâm tư nhanh chóng quay vòng.
Từ Tấn biết, nàng đối với nam nhân quay người là có thể quên ngay, đối với người thân trước nay đều thực săn sóc, ai đối với nàng tốt, nàng
Nàng vừa nhìn đã biết ngay là tò mò, Từ Tấn cũng cảm thấy việc này
Hắn bình tĩnh nhắc nhở: "Chu chưởng quỹ trung thành đáng khen, nhưng
võ có thể lên chiến trường g·i·ế·t địch lại có thể bắt được linh hồ. Văn
Từ Tấn tỏ ý bảo nàng ngồi xuống, nhìn nàng, không quá chắc chắn hỏi:
nhìn trúng ch**m l** th*n th*, sinh ra Phó Phẩm Ngôn rồi nâng thành di
Từ Tấn gật đầu, "Hắn muốn kinh doanh cờ xã là xuất phát từ hiếu nghĩa, nhưng nam nhi đại trượng phu, một gian cờ xã nho nhỏ không khỏi làm
Ông bà...
"Vương gia thật lợi hại." Phó Dung tự đáy lòng khen ngợi.
Bên ngoài truyền đến hai tiếng bước chân, Từ Tấn tạm thời thu hồi hoa
Từ Tấn khó có thể phát giác mà nhíu nhíu mày.
Vì thế Đỗ Viễn Chu bước vào nhã gian liền thấy bên người Túc vương trong trẻo khôi ngô có thêm một đạo thân ảnh yêu kiều.
quá dù sao không biết không có tội, huống chi biết Từ Tấn chu đáo cẩn
Đỗ Viễn Chu vừa đi, Phó Dung lập tức từ phía sau tấm bình phong đi ra,
Phó Dung mắt sáng lên: "Chàng nói, mời Tam thúc giúp ta làm việc?"
muội để bán, hai vợ chồng liền đem con trai út bán vào cờ xã làm tiểu
Đỗ gia là một hộ nhà nông ở Kinh Giao, Đỗ thị trên có hai ca ca, cha
lợi hại, tương lai khả năng tránh được tai hoạ sẽ càng lớn. Hắn nếu cả
sai người theo dõi, miễn cho tương lai xảy ra chuyện liên lụy đến ta.
lão Đại c·h·ế·t rồi, lão Nhị ở nông thôn trồng trọt, có tìm hắn mấy lần, (đọc tại Nhiều Truyện.com)
đầu nhìn bát trà của mình, "Không có, hồi nhỏ ta hỏi nương, nàng không
Đỗ Viễn Chu không quên dặn dò của nghĩa phụ, chỉ là, hắn nhịn không
cho dù biết những chuyện cũ năm xưa kia, cũng sẽ không quá để ý.
Đỗ Viễn Chu chỉ cảm thấy hổ thẹn.
c·ờ· ·b·ạ·c, rất nhanh liền đem gia sản thua sạch, thiếu chút nữa cũng đem
Nàng đi tới trước mặt hắn, cẩn thận ngắm hắn, dường như hôm nay mới chân chính nhận thức.
Có chút tự hào, cũng có lo lắng, nhưng đều bị hắn giấu ở trong lòng, đối với ai cũng chưa từng nhắc tới.
gia, đối với Đỗ gia bên kia kỳ thật không quan tâm như thế. Chỉ là danh (đọc tại Nhiều Truyện.com)
nhất định là thân thích bên kia của ngoại tổ mẫu. Chỉ là Phó Dung đối
hôn hạ xuống, ta cho người tra rõ thân thích của các nàng, bình thường (đọc tại Nhiều Truyện.com)
lo cả đời. Đáng tiếc Đỗ lão đại kết bạn sơ suất, bị người dụ dỗ nghiện
Phó Dung im lặng.
người thì ở vương phủ không có cách nào tự mình chăm sóc bên này, một
nhị.
tử lo liệu tang sự, trong tay càng khoa khăn, liền nghĩ mọi cách từ đòi
phụ.
Đỗ thị bán cho người môi giới, định dùng tiền bán muội muội cưới tức
Có chút ngượng ngùng, nàng hướng Đỗ Viễn Chu đi hai bước, nhẹ giọng
gia Như Ý trai, cho hắn theo bên người Chu chưởng quỹ học hỏi thêm, như
Phó Dung chờ mong nhìn hắn, tạm thời đè xuống một nghi hoặc khác.
đông gia này bệnh nặng một trận rồi mất, lão đông gia cơ khổ không nơi (đọc tại Nhiều Truyện.com)
phủ Nhị thiếu gia, biết được người sinh ra biểu huynh đó cũng là bị nhà
"Đỗ gia sự tình, nhạc phụ nhạc mẫu đều chưa từng nói với nàng?"
"Tam thúc" Từ Tấn tiếp tục giải thích, "Hắn trên có hai huynh trưởng,
thải kia muốn dùng không có gì dùng, càng quan trọng là tâm kế, ngày hôm nay vì cửa hàng cho thấy đủ chuyện để chứng minh Từ Tấn cũng không phải đồ hữu kỳ biểu (người chỉ có bề ngoài).
cảm giác khó chịu nào. Một là bởi vì Đỗ Viễn Chu thật sự chỉ là quá mức
cờ xã sắp xếp làm thư đồng bên người con trai mình, sau đó con của vị
hiện đối phương lòng tham không đáy, mời lão Hầu gia ra mặt, cuối cùng
nghĩ một lúc, trong lòng sinh ra vài phần buồn bã không có lý do, cúi
sách đưa lên thì tùy tiện quét mắt nhìn. Trong một dãy cái tên quê mùa
"Không nhắc nữa, hiện tại chúng ta nên làm thế nào a?" Phó Dung bất an mà đứng lên, "Hắn, Tam thúc chịu chiếu cố ta, ta cũng không nghĩ làm
ngày chỉ muốn ăn nhậu chơi bời, nàng mới nên lo lắng.
chưởng quỹ tiếp nhận nếu như có lòng xấu xa..."
thận như thế, Phó Dung ngược lại buông lỏng ít nhiều. Từ Tấn bản thân
càng phải cẩn thận làm việc, không cho sơ thất."
cưỡng cưới tức phụ. Đỗ lão nhị trong lòng hâm mộ, cùng huynh trưởng đem
ruột thịt Đỗ thị, khi phụ thân còn nhỏ thì ốm c·h·ế·t,. Đỗ Viễn Chu họ Đỗ,
Phó Dung trố mắt, ngửa đầu nhìn hắn: "Vương gia làm sao mà biết được rõ ràng như vậy?"
Nàng thần sắc ảm đạm, Từ Tấn nhìn không nỡ, đi qua đem thê tử ôm tới
Cha mẹ...
Cảm giác bị người nắm hết chi tiết nhà mình khẳng định không tốt. Bất
khẳng định sẽ đồng dạng tốt lại.
Từ Tấn hôn nhẹ mặt nàng, thấp giọng giải thích.
hộ Đỗ, nhìn đến Đỗ Viễn Chu thì khó tránh khỏi lưu ý nhiều một chút. Sau khi trùng sinh, hắn lại cho người thu thập tin tức Phó gia Nhị phòng
"Lời này ta thích, buổi tối nàng lại nói tiếp cho ta nghe."
Trong đầu có cái gì chợt lóe qua, Phó Dung khiếp sợ mà đứng lên, "Hắn, hắn là họ hàng tổ mẫu ta bên kia?"
Theo lý, khoản bạc kia đủ cho Đỗ lão đại cả nhà già trẻ cơm áo không
đều không lưu lại liền ra đi, tức phụ cũng tái giá. Đỗ lão đại cùng thê
Hắn bị cha mẹ bán đi năm gần 7 tuổi. Nhưng trong lúc ngẫu nhiên cha mẹ cãi nhau hắn cũng biết được mình có người thân là biểu huynh làm Hầu
Đó rốt cuộc là thân nhân của nàng, tương lai là đại chưởng quỹ Như Ý trai mà nàng coi trọng, Phó Dung cũng nên gặp.
Đời trước hắn phái người điều tra tất cả mọi chuyện của Nhị phòng Phó
nương. Đỗ gia bên kia, Đỗ lão Nhị tích cóp đủ tiền cưới tức phụ, tân hôn không lâu, lúc lên núi đốn củi bị rắn độc cắn, ngay cả cái con nối dõi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.