Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1896: Bị tiền đập có đau một chút

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1896: Bị tiền đập có đau một chút


Ánh mắt Kỷ Tu Nhiễm đầy ẩn ý nhìn về phía cô gái, "Thật sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 1896: Bị tiền đập có đau một chút

Bị tiền đập vào mặt như vậy mà vẫn chưa trèo tường, nàng đối với người nào đó quả thực là tình yêu đích thực, có được không!

Cây đao này... Thật quen thuộc...

"10 triệu!" Hội trường lập tức vang lên âm thanh của một vị phu nhân, trực tiếp nâng giá lên gấp đôi giá khởi điểm của chiếc nhẫn.

...

Thời điểm Diệp Oản Oản đầy hoài nghi nhìn cây đao trong một cảm giác kỳ quái trào dâng, quá trình đấu giá đã bắt đầu trong một khí thế ngất trời.

Trợ lý riêng của Tam tiểu thư Thẩm gia ở một bên mở miệng cười, "Tam tiểu thư yên tâm đi, nhẫn của Kỷ Hoàng khẳng định là của cô rồi!"

Rất nhanh đã đến phiên vật phẩm đấu giá áp trục, sự chú ý của mọi người dần dần lần nữa tập trung vào trên đài đấu giá.

Thẩm Tam tiểu thư ngẩng cằm lên, ngữ khí đương nhiên, "Chuyện này còn phải nói sao?"

Thời điểm người chủ trì đang giới thiệu, thanh đao kia xuất hiện trước mắt, mi tâm Diệp Oản Oản không khỏi giật nhẹ một cái.

Cuối cùng, thanh đường đao này đã được Kỷ Tu Nhiễm đoạt được, các khách mời chung quanh rối rít vây lấy nói những lời xã giao, "Chúc mừng, chúc mừng!"

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

---

Thẩm Thiên Trần hoàn toàn không hề ý thức được những gợn sóng tâm tình do mình vừa gây ra, đầy vui tươi hớn hở theo sát Diệp Oản Oản khoe khoang: "Nữ thần, chiếc vòng tay này tôi nhất định sẽ cất giữ cẩn thận như là vật quý báu nhất cả cuộc đời này của mình!"

Diệp Oản Oản yên lặng che trán, giờ phút này, nàng có chút đau đầu. Bị tiền đập, có đau một chút...

Vật đầu tiên là ly cửu long, giá khởi điểm 80 triệu. Cả hội trường đấu giá kịch liệt, cuối cùng bằng một cái giá cao ngất ngưởng 200 triệu, được thu vào trong tay một người thích sưu tầm đồ cổ.

"Hiện tại, đấu giá bắt đầu! Các vị khách quý có thể bắt đầu ra giá!" Người bán đấu giá đầy nhiệt tình tuyên bố.

Cây đao này bởi vì thời gian dài không có người sử dụng, nhìn qua đã có chút cũ kỹ, lưỡi đao cũng đã hơi cùn rồi, giờ phút này lẳng lặng nằm ở nơi đó. Cây đao tản ra phong cách cổ xưa vừa dầy vừa nặng, đem lại một cảm giác tang thương và mùi máu tanh ác liệt.

"Vật phẩm được đấu giá tiếp theo là... một chiếc nhẫn do Kỷ Tu Nhiễm Kỷ tiên sinh quyên tặng!"

Kế tiếp là thanh đao mà hội trưởng tiền nhiệm của Võ Đạo Liên Minh Công Hội từng sử dụng qua.

Mặc dù đã để lộ ra tin tức Tam tiểu thư Thẩm gia sẽ tham dự đấu giá kiện vật phẩm này, nhưng người muốn tranh đoạt cũng không hề ít, bởi vì người ngồi ở đây cả tiền và thế lực cũng không hề kém. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mặc dù giá trị của chiếc nhẫn này của Kỷ Tu Nhiễm nhất định là không cao bằng ly cửu long, nhưng bởi vì chủ nhân của nó, sự cạnh tranh sẽ rất khốc liệt, giá cả cuối cùng rất có thể sẽ còn cao hơn cả ly cửu long nữa…

Diệp Oản Oản nhất thời ngồi thẳng dậy, tập trung tất cả sự chú ý! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nói xong, ánh mắt đầy nóng bỏng nhìn về phương hướng của Kỷ Tu Nhiễm.

Diệp Oản Oản: "...???" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc ở bên ngoài, đa số thời điểm Kỷ Hoàng sẽ xưng hô với nàng là Bạch Minh chủ và gọi nàng là “cô”, nhưng không biết tại sao, vào lúc này lại biến trở về thành Tiểu Phong rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Thẩm gia quả nhiên là thích đem lại niềm vui cho người nghèo! Bội phục, bội phục!" Mọi người cảm thán không thôi, rối rít tâng bốc.

Chẳng lẽ không phải là một gã ngu lắm tiền sao?

Kỷ Tu Nhiễm gật đầu cám ơn, ngay sau đó ánh mắt lập tức nhìn về phía Diệp Oản Oản, "Tiểu Phong, thích cây đao kia sao?"

Trong hội trường, âm thanh đấu giá liên tiếp vang lên, hơn nữa mỗi lần tăng giá đều rất ăn ý, mỗi lần tăng đều là 5 triệu. Có thể thấy được sức hút và sự cạnh tranh kịch liệt của chiếc nhẫn này.

"Chúc mừng Kỷ Hoàng!"

Mọi người không khỏi xuýt xoa đầy tiếc nuối. Loại bảo vật cấp bậc này mới có 200 triệu, vậy mà chiếc vòng tay dỏm của Tóc Húi Cua ca lại thu về tận 100 triệu, đây quả thực là “cảnh lạ” vô cùng hiếm thấy trong lịch sử của buổi đấu giá…

"20 triệu!"

"15 triệu!"

Một hồi đấu giá hoàn tất, Diệp Oản Oản quả thật là cứ như thể bị rút sạch, gắng gượng tiếp tục chờ đợi chiếc nhẫn của Kỷ Tu Nhiễm.

Diệp Oản Oản phục hồi lại tinh thần, "A, chỉ là không khỏi cảm thấy rất quen thuộc..."

Trên đài, âm thanh của người bán đấu giá vang lên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1896: Bị tiền đập có đau một chút