Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 24: P3 - 7 (Hoàn)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24: P3 - 7 (Hoàn)


Vào lúc này, còn giữ vẻ e thẹn làm gì nữa. Đồng ý thì cứ đồng ý thôi.

Lương Khoan biết tin, tức giận đến mức suýt ngất, nhưng chẳng thể làm gì tôi được.

Chương 24: P3 - 7 (Hoàn)

“Ông cũng biết vì sao Lý Nguyệt Nga muốn ly hôn với Lương Khoan. Là do Lương Khoan không biết trân trọng, cư xử không rõ ràng.”

...

Trong lòng tôi vui mừng khôn xiết. Tôi cứ nghĩ mình phải về quê, lâu lâu viết thư hỏi thăm anh ấy, mới có thể khiến anh mở lời muốn cưới tôi.

"Tôi thuê một đêm ở nhà khách, sáng mai mua vé xe về. Trời tối rồi, tôi đi đây."

"Đồng chí Lý Nguyệt Nga, tôi tự giới thiệu. Tôi là Hồ Hàn Sơn, năm nay ba mươi tuổi, hiện làm trung đội trưởng dưới quyền Vương doanh trưởng. Sắp tới tôi sẽ được thăng chức, có thể cho người thân đi theo."

“Chính ủy, đơn ly hôn của Lương Khoan và Lý Nguyệt Nga đã được phê duyệt chưa?”

Tôi vội cúi đầu, sợ anh nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của mình.

🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶

🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

“Nếu cô đồng ý, ngày mai tôi sẽ nộp đơn xin kết hôn.”

“Đấy, ngay bên cạnh cậu.”

Chính ủy không nhịn được cười.

Tôi bật cười, "Ừ, nghe theo anh!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cầm đôi giày trong tay, Vương Thắng Lợi thất thần trở về doanh trại.

Bị Khổng Quốc Hữu kéo ra ngoài, Vương Thắng Lợi vẫn không quên nhắc chính ủy.

“Cút hết đi!”

"Ai đấy?"

"Tôi, Vương Thắng Lợi!"

Lão Vương không chịu nổi nữa.

Trên đường đến nhà khách, bất ngờ có một người đàn ông chặn tôi lại.

"Mệt rồi phải không? Emnấu cơm xong hết rồi, đợi Thạch Đầu về là cả nhà mình ăn."

Tôi ở nhà khách một tuần, rồi cùng lão Vương đi đăng ký kết hôn.

“Chúng ta ra ngoài nói chuyện.”

"Tôi nói này, lão Hồ, anh tán gái mà cũng liều lĩnh thế à? Người ta vừa mới ly hôn!"

“Vương đại ca, tôi vừa ly hôn, còn anh thì chưa từng kết hôn, tôi không xứng với anh.”

“Nếu anh không chê tôi, tôi sẵn lòng chăm sóc anh và Thạch Đầu."

“Cậu đến muộn rồi, có người đã nhanh chân hơn cậu rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Chính ủy, ông cũng biết tôi tuổi không còn trẻ. Tôi thấy đồng chí Lý Nguyệt Nga là một người rất tốt. Nếu đơn ly hôn của họ đã được phê duyệt, ông có thể làm mối cho tôi với cô ấy không?”

Tôi theo anh ấy ra ngoài cửa nhà khách.

"Tối nayCô có thể suy nghĩ. Tôi rất chân thành."

"Cô... đây là sao?" Anh nhìn tôi với vẻ bất ngờ.

Không lâu sau, anh ta cũng vội vàng kết hôn với Hồ Lệ Tinh.

“Tôi là một kẻ độc thân già, lại có con nhỏ. Là tôi không xứng với cô.”

“Vương Thắng Lợi, cậu dám phá hỏng chuyện của tôi!”

Không hiểu vì sao, kết hôn với Lương Khoan bao năm, dù quan hệ vợ chồng vẫn bình thường, nhưng mãi tôi vẫn không có con.

Chỉ vài ngày sau, đơn ly hôn của tôi và Lương Khoan được phê duyệt. Tối hôm đó, tôi xách túi hành lý đến gõ cửa nhà lãoVương.

Nghe vậy, chính ủy mới giãn mày.

"Nhìn họ làm gì? Ảnh hưởng tâm trạng, không tốt cho sự phát triển của thai nhi. Đi, anh dẫn em ra ngoài dạo chơi!"

"Tôi chưa từng kết hôn. Tôi cảm thấy cô là một đồng chí rất tốt, tôi muốn tìm hiểu và tiến xa hơn với cô."

Không ngờ niềm vui lại đến bất ngờ như vậy.

“Chính ủy, làm ơn xử lý đơn của tôi nhanh chút. Anh cũng thấy đấy, phụ nữ giờ quý giá thế nào.”

“Được rồi, tôi biết rồi.”

“Chắc chắn sẽ!”

Tôi sững người, không ngờ mình lại có giá đến thế.

Vì thế, trong nhà có động tĩnh gì, đối phương đều nắm rõ.

Bây giờ, tôi đang mang bụng bầu lớn, tiếp tục thưởng thức cảnh gà bay c·h·ó sủa nhà kế bên.

Tôi gật đầu, vội chui vào nhà khách.

Vậy mà kết hôn với lão Vương chưa đầy ba tháng, tôi đã mang thai.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟

Nghe vậy, tôi vội mở cửa, "Vương đại ca, có chuyện gì không?"

Tôi vừa vào phòng, chưa được bao lâu thì có tiếng gõ cửa.

“Vào đi!”

“Đồng chí Lý Nguyệt Nga, tôi là Vương Thắng Lợi, năm nay 26 tuổi, có một đứa con trai, nhưng là con nuôi, tôi chưa từng kết hôn. Tôi muốn theo đuổi cô. Không biết cô có đồng ý không? Nhà tôi ở nông thôn, nhưng tôi có em trai lo liệu gia đình.”

"Nhanh vậy à? Tối nay cô định ở đâu?"

“Anh sẽ giúp tôi gánh nước chẻ củi chứ?”

Nhìn Hồ Lệ Tinh cao ngạo sai bảo Lương Khoan, nào là gánh nước, chẻ củi, giặt đồ, quét dọn.

Chính ủy Vương bật cười khi nghe câu hỏi của Khổng Quốc Hữu.

“Báo cáo!”

"Tôi và Lương Khoan đã lấy giấy ly hôn. Tôi đến chào anh và Thạch Đầu,mai tôi sẽ về quê." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Chào trung đội trưởng Hồ. Tôi vừa ly hôn, chưa nghĩ đến chuyện tái hôn."

"Doanh trưởng, anh không biết đâu. Lý Nguyệt Nga vừa đẹp, vừa giỏi. Biết cô ấy ly hôn với Lương doanh trưởng, không ít đồng chí đã nhắm cô ấy rồi. Tôi mà không nhanh chân thì làm sao tới lượt!"

Tôi thực sự cảm động. Nước mắt như muốn rơi, nhưng tôi chỉ gật đầu.

“Người ta vừa mới ly hôn, cậu đã nộp đơn kết hôn. Đừng nói với tôi là cậu và Lý Nguyệt Nga đã có quan hệ từ trước.”

-HẾT PHẦN 3- HẾT TRUYỆN

Anh loanh quanh bên ngoài nhà khách, mãi vẫn không dám rời.

Chính ủy Vương không thể ngờ rằng, hôm qua vừa xử lý xong đơn ly hôn của Lương Khoan và Lý Nguyệt Nga, thì hôm nay Vương Thắng Lợi đã hớt hải nộp đơn xin kết hôn với cô.

Tôi bước lên đón lão Vương vừa trở về.

“Cậu hỏi cái này làm gì?”

Tiễn được Hồ Hàn Sơn đi, Vương Thắng Lợi bắt đầu bứt rứt, đứng ngồi không yên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Không phải chứ chính ủy! Ai mà chạy đến trước tôi thế?”

Tôi vẫn cúi đầu, không dám ngẩng lên.

Hai nhà ở ngay sát nhau.

“Lương Khoan không trân trọng, nhưng người khác lại tranh nhau. Điều kiện của tôi ông biết rõ mà. Một người vợ giỏi giang như vậy, đi đâu tìm được nữa? Nếu tôi không nhanh tay, có khi còn chẳng đến lượt tôi.”

Chính ủy nhìn hai người đang xô đẩy nhau, không kiên nhẫn đuổi thẳng.

“Chính ủy, tôi và đồng chí Lý Nguyệt Nga hoàn toàn trong sạch.”

“Kết hôn rồi, tôi sẽ đưa toàn bộ tiền lương và trợ cấp cho cô, cả phiếu mua hàng cũng là của cô. Cô muốn mua gì thì mua.”

Tôi thấy vừa hả hê, lại chẳng chút ghen tị. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Để tôi đưa cô đi."

Cuộc sống của tôi bình dị mà hạnh phúc.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24: P3 - 7 (Hoàn)