Có Quả Hồng - Bán Tài Minh Nguyệt
Bán Tài Minh Nguyệt
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 36
Ta cúi đầu nhìn, thì ra là một vòng hoa được kết bằng những bông dại màu xanh nhạt. Hóa ra vừa rồi hắn biến mất là để hái hoa.
Như thể, cú tát này đã đánh thức hắn.
“Tạ Trì, ngươi nghĩ rằng, ta không biết ngươi thích ta nên mới viết một đạo thánh chỉ hòa ly sao?”
Mẫu phi Tạ Trì không tranh được sủng ái, liền chuyển sang tranh giành ngai vàng, đặt mọi kỳ vọng vào Tạ Trì. Dẫu không có con nối dõi, nhưng nếu nhi tử của bà trở thành hoàng đế tương lai, thì bà không xem đó là thất bại.
Giọng nói hắn khàn đục, tự phân tích bản thân vốn là việc cực kỳ khó khăn:
“Ta quả thực… mắt mù, tai điếc, lòng dạ ngu muội, làm rất nhiều điều sai trái, đến mức khiến nàng… căm ghét ta.”
Sự khó chịu khi bị người ta chạm vào tay, phút chốc tan biến trong sự mềm mại của những bông hoa nhỏ.
Những gì tiên hoàng và thái hậu kỳ vọng ở hắn, hắn đều làm ngược lại. Hắn muốn trở thành một người trái ngược hoàn toàn với hình mẫu mà họ vẽ ra. Hắn nạp thêm tân phi, thực thi tân chính, lạnh nhạt với ta một cách ác ý, và không ngừng tìm cách phế truất ta khỏi vị trí hoàng hậu.
Thái độ cự tuyệt rõ ràng như vậy, khiến ánh mắt Tạ Trì thoáng ảm đạm.
“Hay ngươi nghĩ rằng, chỉ cần nói một câu thích ta, là có thể xóa bỏ hết những ác ý ngày trước, khiến ta tha thứ, tiếp nhận ngươi?”
Có lẽ chính hắn cũng không nhận ra, hắn đang trút hết sự bất mãn đối với tiên hoàng và thái hậu lên người ta một cách tùy tiện.
Hai người này như kìm kẹp lấy cuộc đời hắn, chặt chẽ đến mức không còn khe hở, đè nén đến mức hắn không thể thở nổi. Từ nhỏ, Tạ Trì đã cảm thấy mình giống như một con rối bị giật dây, không cần có suy nghĩ riêng, không cần có yêu ghét cá nhân, chỉ cần nghe lời, nghe lời và tiếp tục nghe lời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“A Thiền, xin lỗi.”
Bởi vì người mà tiên hoàng yêu nhất là cô cô ruột của ta, Chiêu Gia Quý phi đã mất sớm, tỷ tỷ ruột của phụ thân ta.
Trưởng công chúa là tỷ tỷ ruột tiên hoàng, nổi tiếng nóng tính. Ngay cả tiên hoàng bị tát cũng không dám trách bà, nên dù là hoàng đế, Tạ Trì cũng chẳng dám oán hận bà.
Tạ Trì đứng tại chỗ, trên mặt hằn rõ dấu tay, nhưng ánh mắt dần trở nên rõ ràng hơn.
“Bản cung làm tất cả vì con, con như vậy là muốn ép c.h.ế.t bản cung sao?”
Chương 36
Hắn cười khổ:
Mẫu phi hắn như vậy, phụ hoàng của hắn cũng chẳng tốt đẹp hơn.
Mẫu phi của Tạ Trì xuất thân từ một thế gia đại tộc đầy mưu toan tranh đấu. Bà cả đời mưu cầu quyền quý, dù vinh sủng đến đâu cũng không thể trở thành người đứng đầu hậu cung trong mắt tiên hoàng.
Tiên hoàng là người có tính kiểm soát cực cao, đặc biệt thích can thiệp vào cuộc sống của thân nhân. Mẫu phi của Tạ Trì được sủng ái, nên tiên hoàng cũng đặt rất nhiều kỳ vọng lên người nhi tử này.
Mắng xong, bà hùng hổ bỏ đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ta nhẹ nhàng cau mày, rút tay ra khỏi tay Tạ Trì một cách kín đáo. Tay áo rộng rủ xuống, che đi động tác ta đang sốt ruột vò lấy mép váy.
Ta còn chưa kịp đáp lời, Tạ Tô Duẫn bất ngờ xuất hiện, đặt một thứ gì đó vào tay ta, sau đó không chút khách sáo nói với Tạ Trì: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong lòng hắn, ta dần trở thành người mà tiên hoàng và thái hậu sắp đặt cho hắn. Hắn bắt đầu kháng cự, xa lánh, lạnh nhạt và bài xích.
Ta lùi lại hai bước, đứng ngang hàng với Tạ Tô Duẫn, nhìn thẳng vào Tạ Trì, giọng nói từng chữ từng chữ đều sắc bén, như tiến thêm từng bước về phía hắn:
Mẫu phi Tạ Trì kiểm soát hắn cực kỳ chặt chẽ, bất cứ điều gì không đúng ý bà, bà đều phát điên quấy nhiễu hoặc khóc lóc:
Sau khi tiên hoàng băng hà, thái hậu qua đời, trái tim luôn bị đè nén và đầy phản nghịch của Tạ Trì bắt đầu trỗi dậy.
“Một tên hạ nhân thấp kém, trẫm còn ở đây, đến lượt ngươi lên tiếng sao?”
Tạ Tô Duẫn chẳng buồn để ý đến hắn, nhưng ta thì không vui chút nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn chán ghét phụ hoàng và mẫu phi, những kẻ luôn điều khiển hắn như con rối. Hắn ghét bản thân mình, một kẻ luôn bị thao túng. Và hắn cũng ghét cả ta, người bị đẩy đến bên hắn, chẳng khác nào một phần của sự kiểm soát ấy.
Từ việc nhỏ như viết chữ thiếu nét, ăn nhiều hơn một quả táo đỏ, đến việc lớn như chọn bạn học hay thầy dạy, tất cả đều phải theo ý bà. Nếu không, là những trận la mắng hoặc khóc lóc không hồi kết.
Mãi sau mới biết, người cứu ta là Tạ Tô Duẫn. Khi đó, Tạ Trì nhìn dòng nước lũ, liền nhảy xuống, là để nhân lúc mẫu phi và cung nhân chưa kịp phản ứng, tranh thủ chút tự do ngắn ngủi mà tìm đến cái c·h·ế·t.
Khi ta vừa lên xe ngựa, Tạ Trì bất ngờ chạy tới, kéo lấy tay ta, môi mấp máy, lần này không do dự, cũng không ấp úng, như đã hạ quyết tâm:
Ta sao có thể không hiểu Tạ Trì, dù gì ta và hắn cũng coi như lớn lên cùng nhau.
Tạ Trì không c·h·ế·t, được cứu lên bờ. Sau này, ta và hắn quen biết, lúc đầu hắn đối xử với ta rất tốt, cho đến khi tiên hoàng và thái hậu tỏ vẻ hài lòng với ta, tiên hoàng ban hôn cho chúng ta, thái hậu yêu cầu hắn phải giữ lấy ta, nhất định phải làm ta vui lòng.
“Nhưng, có phải là… đã muộn rồi không?”
Khi ấy, Tạ Trì mà ta nhìn thấy là một thiếu niên lạnh lùng, bị vây quanh bởi các cô nương, nhưng lại gạt phăng bọn họ rồi bỏ đi. Hắn được yêu thích, nhưng lại thờ ơ và chán ghét thế gian này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sự chán ghét đó sâu sắc đến mức, năm hắn mười tuổi, khi ta bị cuốn vào dòng lũ trên sơn trang, trong lúc mơ hồ, ta thấy Tạ Trì nhảy xuống dòng nước cuộn trào. Ta đã nhầm tưởng hắn nhảy xuống để cứu mình.
Trong lòng hắn, đầy sự chán ghét dành cho họ. Và cũng chán ghét chính bản thân mình.
35
Tạ Trì nhìn Tạ Tô Duẫn, như Lệ Yên Nhiên nhìn thấy ta, ánh mắt đầy căm ghét, nghiến răng nghiến lợi:
“Kỳ thực hoàng thúc nói đúng, ta không nên trút mọi bất mãn lên người nàng. Điều đó thật không công bằng với nàng.”
“Trẫm… ta, xin lỗi nàng.”
“A Thiền, giờ ta mới nhận ra, hóa ra ta… thích nàng.”
“……”
“Đúng vậy, đã muộn rồi. Tránh ra đi, đừng cản đường xe ngựa, A Thiền phải về nhà chăm sóc bá phụ.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.