Có Phải Cậu Chán Sống Rồi Không
Lận Vu Lâm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 23: Đoạt giải
Giữa trưa Nghê Diên về 302 đổi giày chạy để tiện thi chạy 800m trong tiết thể d·ụ·c buổi chiều.
“Tùng Gia, có lẽ tớ phải gửi một số tiền nhỏ rồi.” Sau khi về lớp, Nghê Diên nói tin tức này cho Tùng Gia trước.
NghêDiên:“Cólẽcònchưađượchaiphút,cóthểthuhồikhông?”
—
Mặc dù Lnói nắm chắc nhưng cậu nói quá tùy ý nên Nghê Diên cũng không coi là thật.
Nghê Diên: “Còn một phần đâu rồi?”
Nghê Diên: “Nắm chắc mấy phần.”
Bà chủ nói: “Không cần khách sáo, là hai đứa may mắn nên trúng thưởng rồi, sau này đến thường xuyên nhé, tiệm hay có hoạt động ưu đãi lắm.”
“Vánvừarồithắnghả?”
Cô nói với vẻ mặt thành thật, “Không phải cậu còn thêm WeChat của anh tôi à, không tin cậu có thể hỏi anh ấy.” Cô vừa nói vừa uống một ngụmsữa bà chủ tặng.
Điện thoại đặt trên bàn học, cô nhìn thời gian trên màn hình, ngạc nhiên phát hiện Studying gửi thông báo chính thức cho cô. Thông báo cô và đồng đội đã giành được giải đặc biệt trong cuộc thi nhóm hai người lần này.
Đến lúc này Nghê Diên mới cảm nhận được rõ ràng mình đã ôm được một cái đùi to cỡ nào.
Vì Tần Tắc đã trả lời.
Âm nhạc nổi lên, toàn bộ Lục Trung đắm chìm trong bầu không khí vui vẻ.
Người khác chém g·i·ế·t trong Liên Minh còn hai người họ lại đang ngao du trong biển đề.
Chương 23: Đoạt giải
Nói là chọn ngẫu nhiên nhưng thật ra hoàn toàn dựa vào tâm trạng của bà chủ, thấy ai thuận mắt thì tặng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
L: “Cũng được.”
Nghê Diên hỏi L: “Cậu cảm thấy thế nào?”
“Sovớitôithìanhấychínhlàđồgà.”
“Lần sau cậu chung đội với tôi đi, tôi không gian lận đâu.” Nghê Diên nói.
Trong hoạt động ưu đãi lớn nhân dịp khai trương, quán nét chọn ngẫu nhiên khách hàng để tặng đồ ăn vặt nhỏ.
Tốihômđó,NghêDiêntrảlờicậu:“Cùngvuicùngvui.”
Hôm nay cuối tuần làm ăn khá khẩm, bà chủ ngồi sau quầy sắp xếp sổ sách, nhìn thấy một chàng trai và một cô gái cùng nhau bước vào đặt một phòng riêng hai người.
“Cảmơn.”NghêDiênnói.
Chúc mừng hai vị! (Giống như đang tham gia hôn lễ của hai người dị (^o^)/~)
—— “Chúng ta thắng rồi!” L: “Chúc mừng.”
Cô ấy vừa nói vừa liếc nhìn màn hình hai bên, tốt lắm, hai bạn nhỏ thế mà lại đang giải đề thi.
Lờitácgiả:
Chu Lân Nhượng dựa vào ghế, bên tai đều là “Vận may đến, chúc vận may sẽ đến với bạn, vận may tới mang theo hạnh phúc và yêu thương…”
Chu Lân Nhượng thoát khỏi cửa sổ trò chơi, “Thắng rồi, mặc dù đồng đội chơi gian lận.”
Bà chủ bắt đầu kính phục, lại tặng thêm hai túi hạt dưa. Một tiếng sau, thời gian làm bài thi đã hết.
L: “Một phần này phải xem cô rồi.” Nghê Diên: “…”
Có điều cô chỉ thuận miệng nhắc đến, Chu Lân Nhượng cũng không thể đi hỏi thật được.
CôvàTầnTắckhônghợpnhau,haingườichưatừngchơigamechung.
“Đồ gà…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
NghêDiên:Vậyemkhôngvề.
Nghê Diên nhìn Chu Lân Nhượng, Chu Lân Nhượng cũng nhìn cô, hai người không nói gì.
Cậu nhìn điện thoại, năm phút trước, Nghê Diên gửi rất nhiều pháo hoa chúc mừng cho tài khoản phụ của cậu:
Trảlờisáuchữ:Vềđâyemchếtchắcrồi.
L: “Chín phần.”
Bà chủ nghĩ thầm trong lòng, xứng đôi, đúng là rất xứng đôi. Nhìn rất thích mắt.
==============
NghêDiênđăngxuất,nhìnđồnghồ,đãhơntámgiờrồi. “Lân Lân, cậu chơi xong chưa?” Nghê Diên đi qua bên cạnh.
“Anh ấy chính là đồ gà…”
L:“Chờnhậntiềnthưởngđi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cònlàmộtcặphọcsinhgiỏi.
Xemnhưđượcmởmangtầmmắtrồi.
“Một bài ‘Vận may đến’tặng cho bạn học Nghê Diên lớp 11/3, chúc vận may của cậu ấy đến thường xuyên.”
Một tuần sau, Studying chính thức công bố kết quả Cuộc thi kiến thức lần thứ nhất.
Trầmmặcmấygiây.
Dù sao mười ngàn cũng là một số tiền lớn đối với học sinh cấp ba. Tùng Gia còn phải đến trạm phát thanh trực. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
NghêDiên:“???”
Chu Lân Nhượng nói: “Có thể, nhưng hình như muộn rồi.”
“Tôi cảm thấy kỹ thuật bắn s·ú·n·g của mình cũng được, ổn định ở trình độ ‘Kim cương’.” Bình thường Nghê Diên nghe Tùng Gia nói nhiều rồi nên cũng biết đại khái.
Có lẽ vì vừa thi xong nên đầu óc Nghê Diên vẫn còn chút phấn khởi, cô khôngnhịnđượcmuốnbôinhọTầnTắc,cônóivớigiọngđiệubìnhthảnlạivôcùngmuốnănđòn:
NgóntayChuLânNhượngđãsớmbuôngra,gửiđimộttinnhắnthoại.
Sau khi sắp xếp sổ sách xong, bà chủ cầm hai lon sữa Vượng Tử đứng dậy.
Chê bai Tần Tắc khiến Nghê Diên cảm thấy giải tỏa được áplực. Chu Lân Nhượng: “Được, vậy tôi hỏi thử.”
Cô ấy gõ gõ cửa phòng riêng, đi vào gửi quà tặng cho hai người bạn đang ngồi đối diện này, nói là quà tặng miễn phí.
Bọn họ đều hiểu sáu chữ này không phải nói cho Chu Lân Nhượng mà là nói cho Nghê Diên nghe.
“Cô biết chơi à?” Chu Lân Nhượng tỏ vẻ nghi ngờ. “Đương nhiên.”
Máy tính trước mặt Chu Lân Nhượng đang ở giao diện PUBG hiển thị cậu đang vào trò chơi, ghép nhóm bốn người.
Chu Lân Nhượng đặc biệt bấm cho Nghê Diên nghe lại ba lần: “So với tôi thì anh ấy chính là đồ gà…”
Trênthựctế,ngaycảtàikhoảntròchơicôchỉmớiđăngký. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Điện thoại cậu đang mở khung trò chuyện WeChat với Tần Tắc, tin nhắn thoại vừa gửi đi chính là giọng nói của Nghê Diên.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.