Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 465: Chương 465
Vệ Đại Nha bị lôi vào chuyện vô tội vạ, lấy tay lau mặt, rồi bảo bà cụ: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
May
Vệ Thiêm Hỉ nhanh nhạy nắm bắt ba chữ “đổi người yêu” và lập tức cảm thấy như có một tin động trời ẩn giấu trong đó. Cô phấn khích hỏi bà cụ Vệ: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đông Qua và Tây Qua đúng là mắt mờ. Cái đứa trước không ra gì, nhỏ xíu mà đã vẽ mặt như yêu tinh, nhìn là biết không phải con nhà tử tế. Sau khi hai thằng nhóc nhà mình chia tay nó, hai đứa nhỏ kia thương lượng thế nào, trực tiếp đi tố cáo với thầy hiệu trưởng. Cũng thật là liều, báo cáo bằng tên thật rằng Vệ Đông Qua và Vệ Tây Qua yêu đương trong trường học, tiện thể kéo luôn mình vào.”
“Không vội! Phải dạy dỗ xong hai thằng ngốc nhà con trước, rồi đến hai thằng đần Đông Chinh và Tây Chinh sau!”
Bà cụ Vệ quay lại mắng Vệ Đông Qua và Vệ Tây Qua: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bà cụ Vệ lườm:
Vệ Tây Chinh: “…”
Vệ Thiêm Hỉ bị nghẹn họng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đúng là cô ruột, một chiêu gắp lửa bỏ tay người! Vì muốn giúp con trai mình thoát thân, chị ấy chẳng màng đến mối quan hệ hai mươi năm giữa chị ấy và các cháu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cô các cháu da mặt mỏng, không muốn đến trường mất mặt nên lừa nội đi thay. Nội bị thầy hiệu trưởng mắng cho một trận, tức đến mức muốn lột da hai đứa nó ngay tại chỗ. Mặt mũi nhà mình mất sạch ở thôn Đầu Đạo. Hai đứa này phải mù thế nào mới nhìn trúng mấy con bé đó chứ?”
Bà cụ hào hứng kể với Vệ Thiêm Hỉ chuyện mình xử lý thế nào. Bà cụ làm động tác như chuẩn bị ra đòn, vẻ mặt uy nghi:
Bà cụ Vệ lấy hai anh em Vệ Đông Qua và Vệ Tây Qua, những đứa vừa bị mời phụ huynh vì yêu sớm, làm ví dụ để mắng Vệ Đông Chinh và Vệ Tây Chinh:
Chương 465: Chương 465
“Mẹ ơi, đừng nói hai đứa ngốc đó nữa. Chúng ta nói chuyện của Đông Chinh và Tây Chinh đã.”
“Các cháu có mắt không hả? Mẹ các cháu mù không nghe lời khuyên thì thôi, giờ các cháu cũng định dẫm vào vết xe đổ của mẹ mình à?”
“Bao nhiêu á? Nghĩ cho kỹ xem! Mỗi đứa đòi hai trăm! Nghe xong nội suýt cười c·h·ế·t. Coi mình là người tầm cỡ gì, thế mà mở miệng lại lộ nguyên giá trị thật, đúng là đồ chưa thấy đời!”
“Thế hai đứa đó đòi bao nhiêu ạ?” Cô đoán chắc chúng nó hét giá trên trời, nếu không Vệ Đông Qua và Vệ Tây Qua đã chẳng sợ đến vậy.
“Các anh không thể có chút ý thức làm anh được sao? Ba mươi rồi! Hai đứa các anh đều ba mươi rồi! Không còn nhỏ nữa đâu! Đông Qua và Tây Qua mới học cấp ba mà đã biết đổi người yêu rồi. Còn các anh thì sao?”
Chỉ là, bữa cơm đoàn viên này không được trọn vẹn như tưởng tượng.
“Chúng nó không biết, nội liền nói, nội là giáo sư Học viện Điện ảnh Hí kịch Thủ đô, anh của Vệ Triều và Vệ Dương là ảnh đế Vệ Quang Minh, còn chị dâu là ngôi sao quốc tế nổi tiếng khắp thế giới.”
Bà cụ Vệ liếc một cái lạnh lùng về phía Vệ Đại Nha, người hận không thể chui đầu xuống đĩa thức ăn, rồi nhếch môi:
“Đổi người yêu thì chính là đổi người yêu thôi, nghĩa đen đó. Hai đứa nó nhìn thì tử tế, ai ngờ lại đầy trò mờ ám. Trước đây còn yêu một đứa con gái, sau đó lại để ý đến một cặp song sinh, thế là chia tay với người cũ luôn.”
Vệ Đông Chinh: “…”
Bà cụ Vệ lạnh lùng cười:
“Hôm đó nội hỏi thẳng con bé: “Cháu biết nội làm ở đâu không? Biết anh chị của Vệ Triều và Vệ Dương làm gì không?””
Vệ Thiêm Hỉ chớp mắt:
“Nội ơi, đổi người yêu là sao? Hai đứa Đông Qua và Tây Qua lại gây ra chuyện gì rồi?”
Bà cụ Vệ đặt trọng tâm câu chuyện lên hai anh em Vệ Đông Chinh và Vệ Tây Chinh, không ngừng nhắc nhở chuyện cả hai đã ba mươi tuổi mà vẫn chưa có nổi một người yêu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.