Cổ Đạo Thành Tiên
Tịnh Dạ Tư Niên Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 92: Thiếu người
Cố Phong nghe nói, cười xấu hổ.
Chỉ thấy Đường Vọng Đức lấy ra một bản danh sách: "Có một việc tốt cho ngươi, khen thưởng chừng năm trăm khối nguyên thạch, có nhận hay không?"
Cố Phong hỏi: "Vì sao để ta đi?"
Bởi vì hư ảnh bản thể cổ trùng của Tả Cát thoáng hiện quá nhanh, khiến Cố Phong không nhìn rõ hắn vận dụng con cổ trùng nào. Nhưng cho dù là như vậy, Cố Phong cũng biết Tả Cát thật sự có thực lực trong người.
Chương 92: Thiếu người
"Bởi vậy con cổ trong tay ta có tất cả đặc tính của ba con cổ lúc sinh tiền... vừa có công kích, lại vừa có tốc độ."
"Ăn uống không ít, nhưng năm trăm khối nguyên thạch không ít."
Đường Vọng Đức nhướn mày, lập tức nói: "Tên trên danh sách này ngươi đều nhớ kỹ, những kẻ thù này đều là của ta, đã kết không ít thù với ta."
Hư ảnh bản thể cổ trùng...
"Ta tự nhiên phải g·iết bọn hắn..."
Bởi vậy, g·iết mấy phàm nhân cũng không có gì lớn lao.
Cố Phong nói như thế.
...
Nhưng bản thân khó bảo toàn, cũng sẽ không thương hại những người đó.
Tả Cát trực tiếp nắm lấy hai chân của hắn, sau đó ném vào trong lò luyện đan...
Người nọ bị hư ảnh bản thể cổ trùng v·a c·hạm một chút, thân thể trực tiếp không còn khí lực...
Sức mạnh của hư ảnh bản thể cổ trùng vô cùng cường đại. Nếu nói cổ trùng cho ký chủ một loại sức mạnh, vậy thì hư ảnh bản thể kết hợp với Cổ Sư cùng sáng tạo thi pháp vận dụng. Sức mạnh lớn hơn nhiều so với cổ trùng đơn độc phát lực, có tác dụng tăng phúc cường đại đối với bản thân và cổ trùng.
So với hao phí lượng lớn phí đi nuôi cổ, Cố Phong lại càng xem trọng phương pháp này của Tả Cát.
Tả Cát Phàm trực tiếp lao tới!
"Nếu như không có... Vậy nói rõ bọn họ tình nguyện cùng ta kết thù đến cùng."
Cố Phong thì hỏi: "Vậy loại cổ trùng này cần chăn nuôi sao?"
Cũng chính vì vậy, cho nên tính mạng của phàm nhân mới không đáng tiền.
Cố Phong liếc qua, lập tức hơi có chút kinh ngạc...
Tả Cát liếc mắt nhìn Cố Phong: "Ngươi đánh giá quá cao sức mạnh của mình rồi."
"Một con cổ trùng đỉnh ba con cổ trùng... nhưng lại chỉ chiếm dụng một chút lực lượng chân nguyên để điều khiển..."
"Năm trăm khối? Miễn cưỡng cưỡng đi."
Không ngờ cao nhất lại là một trưởng lão, đã đạt tới tu vi ba đoạn trung kỳ.
Nhất là Tả Cát còn là một luyện cổ đại sư...
Hắn biết, chỉ cần mình ở bên cạnh Tả Cát một ngày, mình sẽ không tránh khỏi nhìn thấy loại kết cục này...
Truyện Được Đăng Bởi Mèo Nhà Meo.
"Cho nên, ngươi muốn ta giải quyết bọn họ?"
Tả Cát nhắc nhở Cố Phong, khi Cố Phong kịp phản ứng lại thì Cổ Sư nhị đoạn kia đã thoát khỏi Tả Cát.
Chỉ vì danh sách mà Đường Vọng Đức đưa cho cùng với danh sách Tả Cát đưa... cũng cao như nhau.
"Chạy? Chạy đi đâu? Nói chuyện không tính... Ngươi còn là người sao?"
Loại cơ hội này cũng không nhiều.
"Để ta làm chân chạy đúng không?"
Phàm nhân nhiều, còn nhiều hơn so với Cổ Sư.
Đường Vọng Đức thì nói: "Thời cuộc nên thay đổi rồi..."
"Chỉ tiếc, không ai biết hàng."
"Cố Phong, ngươi đi một chuyến, nói với bọn họ, nếu muốn không bị ta truy cứu, mỗi người từ giờ trở đi, đều phải nộp một trăm khối nguyên thạch." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng lúc này cũng không có nhiều thời gian để suy nghĩ cẩn thận, đối phương không thân không thích, sống hay c·hết càng không liên quan đến mình. Bởi vậy, Cố Phong cũng nhanh chóng đáp lại, trực tiếp chắn trước mặt hắn, hoàn toàn phá hỏng cửa.
Từ tư tưởng đạo đức truyền thống mà nói, đây quả thực là một loại thủ đoạn tàn nhẫn vô đạo đức.
Người này, có lẽ là người có thù oán với ngươi, có lẽ là phàm nhân bình thường.
Cố Phong lập tức hiểu được chuyện mình muốn làm.
"Ta đâu có bảo ngươi bắt sống."
Cố Phong thấy thế, trong lòng lập tức hiện lên vô số ý nghĩ. Tả Cát tốt xấu gì cũng là Cổ Sư bốn đoạn, làm sao lại không chế phục được một Cổ Sư hai đoạn chứ?
Bất quá Cố Phong lần này lại không có bất kỳ khó chịu nào...
Không còn sức lực, nhưng không có nghĩa là đ·ã c·hết.
Máu tươi mà cổ Nhân cấp bậc khác nhau cần đương nhiên không giống nhau...
"Thì đại biểu bọn họ đã thần phục..."
Không vì cái gì khác, cũng bởi vì tiết kiệm chi phí.
Bởi vì hắn đã thành thói quen...
Còn đánh dấu đường khẩu cùng với tu vi.
Tả Cát thì nói: "A, đúng rồi. Ta có một danh sách ở đây... Những người trên danh sách này đều thiếu ta một ít điểm nguyên thạch... Ít nhất cũng phải mấy trăm khối. Những người trên danh sách này đều là người vượt kỳ không có trả. Ngươi đi nói với bọn họ một tiếng, giờ ngọ ba khắc ngày mai tốt nhất nên đến động phủ của ta. Nếu không, ta phải tự mình đi tìm bọn họ rồi..."
...
Trên danh sách này không chỉ đánh dấu tên...
Vẫn là tiếng rên rỉ thống khổ như cũ...
Cố Phong nhìn nhất cử nhất động của Tả Cát, đối mặt với bất kỳ thứ gì không biết, đều có cái cần thiết để học tập.
Tả Cát đạm mạc nói: "Người này là Cổ Sư nhị đoạn, trên người có ba con cổ trùng nhị đoạn, trong đó có hai con công kích cổ Hổ Phấn, cổ Ngưu Trùng và cổ Phi Tốc di động"
Nhưng trong mắt Cố Phong, lại không phải như vậy.
Cố Phong có chút khó chịu, nhưng vẫn tìm được Đường Vọng Đức.
Tuy rằng Tả Cát lớn lên rất xấu...
Cho dù là môn phái chính đạo cũng không thể không thừa nhận quan điểm này.
Cố Phong không dám cam đoan sau này mình sẽ dùng đến, nhưng ít nhất phải hiểu được quá trình này.
Cố Phong tiếp nhận danh sách, trên danh sách này danh sách chi chít danh tự làm cho Cố Phong không khỏi sợ hãi.
Môn phái Chính đạo coi mình là chúa cứu thế che chở phàm nhân...
Cố Phong tay cầm danh sách đi trên đường...
Tả Cát nói: "Máu... Nhân cổ cần dùng máu để nuôi dưỡng... Bất kể là loại Nhân cổ nào cũng đều như vậy. Ta đã thử nghiệm mấy trăm vạn lần, đều không ngoại lệ."
Nhìn đến đây, Cố Phong nhịn không được nói: "Tả sư huynh, vị trưởng lão Vương Thao Thiên này tu vi so với ta cao hơn nhiều. Ta cũng không phải là đối thủ của hắn."
Chỉ có điều bề ngoài của cổ trùng này không phải cổ trùng truyền thống, cổ trùng thiên nhiên có một đặc thù rất rõ ràng. Nếu lấy được trước mặt ngươi, ngươi sẽ biết, đây là cổ thiên nhiên.
Đường Vọng Đức nhìn hắn nói: "Bởi vì ngươi yếu nhất, ngươi chẳng qua chỉ là Cổ Sư nhị đoạn sơ kỳ, nhưng ngươi lại mang theo danh nghĩa của ta. Nếu bọn họ cho ngươi, đó chính là xem ở mặt mũi của ta..."
Nhìn đến đây, điều này làm cho Cố Phong không khỏi cảm khái, thế giới này chính là một vòng tròn.
Người này mắt hoạt động, nhưng trong mắt lại lo lắng cùng sợ hãi...
Dùng máu tươi cho ăn, tức là muốn s·át h·ại tính mạng người.
Cố Phong cố ý nói như thế.
Mèo Nhà Meo: Cầu Đánh Giá, Cầu Đề Cử, Cầu Xe Hơi Nhà Lầu Gạch Đá Mua Pa Tê.
"Ngươi cứ việc nói ra là được..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Xem ra Tả Cát đã vận dụng cổ trùng nào đó trong cơ thể đến mức đăng phong tạo cực, lô hỏa thuần thanh.
"Dùng con người luyện cổ thật ra là một loại phương thức có lợi nhất đối với Cổ Sư..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà Tả Cát luyện chế ra cổ trùng, lại càng thêm đặc thù dễ thấy, đó chính là trên cổ này có một khuôn mặt...
Nghe đến đó, Cố Phong cũng biết vì sao luyện chế Nhân cổ bị môn phái chính đạo khiển trách. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đây là loại cổ gì?"
"Trước kia ta không phải là đường chủ Chấp Pháp đường, bọn họ đều không sợ ta. Nhưng bây giờ ta là đường chủ Chấp Pháp đường, quản lý một đường khẩu, có người và quyền lợi. Nhưng hiện tại ta không muốn xử tử bọn họ..."
Phải biết, Cổ Phàm khác biệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cố Phong nhìn thấy phía sau Tả Cát cũng có một đầu hư ảnh...
Mà lúc này Đường Vọng Đức đang gọi hắn...
Cố Phong hỏi.
Một viên cổ trùng trực tiếp bị Tả Cát luyện chế ra...
"Nếu không thù mới hận cũ cùng tính!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.