Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Cô Ấy Là Hương Hoa Sơn Chi

Chấp Thông Nhất Căn

Chương 104: Phiên ngoại 25: Thiên Diêm x Lục Uyển Đình

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 104: Phiên ngoại 25: Thiên Diêm x Lục Uyển Đình


Edit: Tiểu Màn Thầu

Thiên Diêm luôn biết rõ cô muốn thứ gì, nhưng anh vẫn làm theo cách riêng của mình, muốn cô đuổi theo anh, vây quanh anh như thế.

Anh vứt điếu thuốc trong tay, đi thẳng về phía trước, nắm lấy cổ tay của người phụ nữa kia, lực đạo lớn đến mức dường như trong một giây tiếp theo có thể sẽ b*p ch*t cô.

(*Dù bận vẫn ung dung: tuy vô cùng bận rộn nhưng vẫn biết cách sắp xếp, còn ung dung thực hiện. Nguồn Baidu.)

Hôn nhân của cô đã như vậy, cho nên cô không muốn con gái phải giẫm lên vết xe đỗ của mình.

“Cậu mang cua đến đây làm gì?”

Lục Uyển Đình kinh sợ, ngước mắt nhìn anh, phát hiện sắc mặt anh tuy lạnh lùng, nhưng khí thế không lạnh.

Trong lòng cô thầm hiểu, đồng thời cũng yên lặng, kiên định theo đuổi anh.

Trong lúc đến Na Uy, Lục Uyển Đình không khách khí với Thiên Diêm nữa, quyết định đi bằng chuyên cơ riêng của anh.

Mà Thiên Diêm đã hoàn toàn hồi phục lại tinh thần, sau những cuộc gọi gần như điên cuồng vào ngày đầu tiên, cuối cùng Lục Uyển Đình cũng chịu bắt máy chỉ để cảnh cáo, nếu anh còn gọi như vậy, cô sẽ kéo anh vào danh sách đen.

Mái tóc đen cắt gọn gàng khi xưa đã biến thành mái tóc màu bạch kim dài ngang vai, còn được buộc lên cao.

Lục Uyển Đình bình tĩnh nói ra một câu như vậy, theo sau toàn thân phát run, “Coi như em cầu xin anh, nếu anh còn có chút lương tâm xin anh hãy buông tha cho em!”

Nhưng về sau tiếng gõ cửa càng ngày càng lớn hơn, tiếng động vang lên trong đêm khuya tĩnh mịch, vô cùng chân thật.

Khi mới vừa lên đại học, con bé từng hâm mộ một tiểu thần tượng, thậm chí đối tượng kết hôn là Tống Kỳ Thâm, cũng có dáng vẻ như vậy.

Vào ngày sinh nhật của anh, Lục Uyển Đình đã tặng anh đôi găng tay do tự mình đan lấy, Thiên Diêm vô cùng cao hứng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trải qua bao nhiêu năm sớm chiều ở chung, hạ quyết tâm là một chuyện, chờ cho đến khi nó thực sự đi đến bước cuối cùng, lại là một chuyện khác.

Nhưng trong khoảng thời gian ngắn, bất luận việc gì cũng phải có sự chuyển giao, cho nên cô cần sắp xếp ổn thỏa mọi việc trước khi quay trở về nước.

“Không dựa vào gì cả.” Thiên Diêm rũ mắt nhìn cô.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, ga giường không thể nhìn được nữa.

Nhưng cô không cho phép mình suy nghĩ đến nó, một giây sau, cô dùng hết sức nghiêng đầu giãy giụa.

Sau khi Lục Uyển Đình rời khỏi văn phòng của Thiên Diêm, sinh hoạt vẫn giống như trước đây.

Cô đã thấm váo máu, khắc sâu vào tim anh.

Có đôi khi cô từng nghĩ, dựa vào cái gì mình lại liều c·h·ế·t hy sinh vì anh như vậy.

Kể từ đó, Thiên Diêm mới xem như là yên phận một chút.

Trên khuôn mặt điển trai, nhất thời hiện ra năm dấu tay.

Làm cho người ta không tài nào hiểu nổi.

Bóng dáng cao lớn của Thiên Diêm trong bóng đêm, đặc biệt rõ ràng.

Anh không trả lời, nhưng phần môi mím chặt thể hiện sự không vui.

Lục Uyển Đình im lặng một lúc, sau đó cô chậm rãi lên tiếng, “Thiên Diêm, anh không nhìn thấy bản thoả thuận sao?”

Trên lầu còn có ông cụ Tống, ba Tống mẹ Tống, con gái và con rể đang nghỉ ngơi.

Thế nhưng, không có ai đáp lời.

Chẳng qua là được bọc bởi một túi lưới lớn.

Sau khi trò chuyện với cô con gái đã lâu không gặp, lại hỏi han mọi chuyện một phen, Lục Uyển Đình mới cảm thấy yên lòng.

Ban đầu Lục Uyển Đình không thèm để ý đến, cô biết rõ bên ngoài là ai đang gõ cửa, còn im hơi lặng tiếng như vậy.

“Ông chủ căn dặn, những loại nào tươi sống nhất, tôi phải mua về hết.”

Trước đây trong chuyện giường chiếu, ngay cả một người đàn ông lãnh đạm như Thiên Diêm, cũng phải lúng sâu vào đó không thể kiềm chế nổi, một đêm đến tận mấy lần, đều là chuyện thường tình. Nghiêm túc mà nói, lần đầu của Thiên Diêm cũng rất chật vật.

Vì câu nói này, mà cô đã phải chờ đợi rất lâu.

Tuy nhiên việc Thiên Diêm vô duyên vô cớ, đột nhiên thay đổi kiểu tóc, quả thực làm cho cô rất hoảng sợ.

Nói tóm lại, cô rất hài lòng.

Khuôn mặt lạnh như băng của thiếu niên cười rộ lên, trông rất đẹp.

Mặc dù hiện giờ là mùa đông, nhưng ngồi trong cabin không cần phải khoa trương như vậy chứ, thời tiết cũng không tính là lạnh lắm.

Đợi sau khi đám cưới của Thiên Chi kết thúc, cô lập tức thu xếp đồ đạc, trở về nước với con gái.

Lục Uyển Đình không thể tin được, “Anh nằm mơ đi! Không phải lúc trước chúng ta đã nói rõ rồi sao, về sau em sẽ bảo luật sư đưa bản thỏa thuận cho anh, dù sao anh cũng đừng mơ tưởng nữa……Này này yyyy anh mau thả em ra.”

Tốt xấu gì cô cũng làm việc ở Thiên Lục lâu như vậy, uy tín danh vọng đều có, càng không thiếu tiền.

Thiên Diêm siết chặt cằm của Lục Uyển Đình, hơi thở mạnh mẽ ập đến kèm theo một nụ hôn.

Cảm giác chân thật nhất ngay lúc này chính là, cuối cùng cô cũng đã có thể hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.

Sau cái lần Thiên Diêm đến chỗ ở của cô để bắt người, kể từ đó anh không bao giờ quay lại nữa.

Lục Uyển Đình biết rõ là ai đang cản đường, cô không hề sợ hãi.

*

Nhưng điều này hình như là di truyền.

“Bản thoả thuận đó anh sẽ không ký.” Thiên Diêm nói tiếp, “Anh đã xé nó rồi.”

Sau đó vị thọ tinh này còn gỡ cua, chấm vào nước chấm, lấy chính đôi đũa của mình, tự tay đút cho cô ăn.

Bao bọc như thế, hoàn toàn không phải là phong cách của anh.

Cạy mở răng hàm, với sự tàn bạo không cho phép cự tuyệt.

Con đã lớn như vậy rồi, mà cô vẫn không có sức chống cự lại cái đẹp.

Khi cô bước lên chuyên cơ, Thiên Diêm đã ngồi sẵn ở đó, dù bận vẫn ung dung*.

Con gái nhà cô cũng thế, nó rất thiên vị, những người có đôi mắt đào hoa cùng dáng vẻ yêu nghiệt ấy.

Ngay khi cô chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, cửa phòng bị gõ hai cái.

Thiên Diêm không dám nghĩ đến chuyện đó.

Đám cưới của con gái sắp diễn ra, đằng trai là con trai của nhà họ Tống, đó là người mà cô luôn nhắm đến, cho nên cô rất yên lòng. Lục Uyển Đình từng hỏi qua Thiên Chi, con bé cũng không tỏ vẻ không muốn.

Trên giường hay dưới sàn nhà, đều có khăn giấy đã được dùng qua.

————//——//———

Người đã từng đợi anh đến tận đêm khuya, nay không còn nữa.

Sau khi ly hôn cô muốn đi đâu, cô sẽ gặp gỡ những ai.

Cô và Thiên Diêm chia phòng ra ngủ.

Lục Uyển Đình nói xong, lơ đãng liếc mắt nhìn anh một cái, rồi sau đó lại một lần nữa gần như sợ c·h·ế·t khiếp.

Quảng đời còn lại, cô sẽ có bầu trời tự do của riêng mình.

Hai tay Thiên Diêm dường như đang được bọc trong thứ gì đó.

Nhưng bây giờ, những thứ này cũng không còn hiệu quả.

Thiên Diêm dụi tắt điếu thuốc trong tay, lúc này mới đứng thẳng người lên, “Anh đến đón em trở về.”

Cô bị tách ra, rồi sau đó lâm vào một mảnh sương mù.

“Anh tỉnh táo lại đi.”

Thời điểm bay đến Na Uy, hao tốn không ít sức lực.

“Không phải phu nhân, đừng gọi lung tung.”

Lục Uyển Đình bị giày vò đến mức nổi giận, cô tức giận vì bản thân mình lại một lần nữa sa ngã, cũng tức giận vì Thiên Diêm không biết phân nặng nhẹ.

Thiên Diêm biết rõ điểm mẫn cảm của cô, anh sử dụng mọi chiêu thức để làm cho cô vui sướng.

Lục Uyển Đình ngây người nhìn chằm chằm anh trong chốc lát, “Đừng đến đây nữa, sau khi từ Na Uy trở về, nếu như anh còn không chịu ký tên, em sẽ đơn phương ly hôn.”

“Dựa vào cái gì, đây là phòng của em.”

“Anh có mang theo những con cua tươi sống đến đây, ngày mai anh nấu cho em ăn nhé.”

Những kỷ niệm không ngừng ùa về, trong lúc Lục Uyển Đình bất tri bất giác nước mắt đã rơi đầy mặt.

Bởi vì vẻ ngoài điển trai của anh, cộng thêm màu da trắng.

Cũng hiểu rõ quan điểm của Lục Uyển Đình.

Lục Uyển Đình nhìn Thiên Diêm đứng ngay trước mặt, trong mắt bất tri bất giác ngấn lệ.

Một lúc sau, lần nữa nhìn thấy Thiên Diêm, Lục Uyển Đình không khỏi có chút sững sờ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nam trợ lý gãi đầu, “Đại khái là?”

Thực ra cô biết rõ anh yêu cô.

Vừa khéo hôn lễ của Thiên Chi và Tống Kỳ Thâm sẽ cử hành ở Na Uy, vì vậy trước khi về nước Lục Uyển Đình phải bay sang Na Uy một chuyến.

Cô khép hờ mắt, khoé môi hơi cong lên.

Quen biết Thiên Diêm bao nhiêu năm, Lục Uyển Đình chưa từng nhìn thấy anh hút thuốc.

Hơn nữa từ trước đến nay Thiên Diêm đều theo đuổi phong cách lạnh lùng.

Âm thanh của cô dần dần nhỏ lại.

“Được.”

Thiên Diêm quay mặt lại, tựa như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra, nói thẳng, “Bà xã, anh đến đón em về nhà.”

Trong lúc các trưởng bối đang bàn luận viển vông, Thiên Diêm yên lặng ngồi bên cạnh cô, mặt lạnh gỡ hết thịt cua, bỏ vào trong chén của cô.

Thiên Diêm đã dám chặn đường như vậy, thì cô sẽ không đi làm nữa.

Mà anh vẫn luôn khinh thường dùng phương thức này để biểu đạt.

*

Sau khi Lục Uyển Đình tắm rửa xong, liền thay đồ ngủ.

Chỉ có điều ——

Lục Uyển Đình vừa bước vào trong cũng không có ý định chào hỏi anh, vừa khéo chỗ ngồi của cô lại đưa lưng về phía anh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô muốn ngồi, nhưng Thiên Diêm không đồng ý, Lục Uyển Đình ầm ĩ nổi giận, nói về sau không đến đây nữa.

Bọn họ hoàn toàn không nói chuyện gì với nhau.

Vào đêm trước khi đi đến Na Uy, trong lúc cô quay về nơi ở của mình, cô bắt gặp Thiên Diêm.

Thực ra không phải là không đau lòng, nhưng bị đối xử gần như cố chấp như vậy, tâm cô đã sớm c·h·ế·t lặng.

Lục Uyển Đình lập tức nhíu mày, thầm oán trách mình một phen.

Nghỉ ngơi đủ rồi, Lục Uyển Đình bắt đầu xem tin nhắn mà Cố Oản Oản gửi đến, đó là những công việc cụ thể liên quan đến đám cưới của con gái cô.

Đột nhiên xảy ra một trận bão tuyết, cho nên chuyên cơ phải delay một khoảng thời gian, trước khi cất cánh.

Lục Uyển Đình đang hỗn loạn, quan sát thấy ngay chỗ miệng hổ trên bàn tay anh, có một vết cắt sâu, một đường rất dài, tựa như bị thứ gì đó cắt trúng.

Sau bao nhiêu năm theo đuổi, cán cân tình yêu trong lòng Lục Uyển Đình, trong giờ phút này, nó có chiều hướng nghiêng về phía khác.

Chỉ có điều dần dần sau này Thiên Diêm càng trở nên lạnh lùng, anh sẽ áp dụng những thủ đoạn cực đoan hơn.

Khuôn mặt như ngọc ngày thường, hiện giờ có chút nhợt nhạt.

Nói xong câu đó, cô mở cửa bước vào nhà, còn lưu loát đóng cửa lại.

“Không làm gì hết, chẳng qua là đến đây thực hiện nghĩa vụ vợ chồng thôi.”

“Đây không phải là chuyện xé hay không xé, anh không có khả năng không hiểu ý của em.”

Thiên Diêm cứ như vậy nhìn chằm chằm vào cô, một bộ dạng như tình thế bắt buộc.

Hôn lễ của con gái, dù thế nào cô cũng phải tham gia.

Sau đó Thiên Diêm cũng không làm mặt lạnh, cúi đầu hôn cô một cái.

Lục Uyển Đình im lặng hai giây, theo sau có chút không thể tin, “Sao thế, trên đường nhịn không được nên muốn ăn à?”

Anh còn dùng tay quẹt một lớp kem trên bánh, rồi trét nó lên phần chóp mũi của cô.

Có lẽ anh cũng sợ cô thực sự sẽ không đến nữa, tuy ngoài miệng không nói gì, nhưng anh vẫn giúp cô đẩy xích đu.

Tình yêu và sự dịu dàng, rõ ràng những điều đơn giản như vậy.

Trong bóng tối lờ mờ nhìn thấy một đóm lửa nhỏ.

Chương 104: Phiên ngoại 25: Thiên Diêm x Lục Uyển Đình

Thiên Diêm nhìn cánh cửa đóng chặt, tựa như lẩm bẩm một mình, nhẹ nhàng nhả ra một câu, chứa vô vàng uất ức, “Tay của anh bị mảnh thủy tinh cắt vào.”

Lục Uyển Đình đối với việc ăn, ở, tất nhiên cô sẽ không bạc đãi chính mình.

Nhưng trải qua nhiều năm như vậy, cô không chỉ đơn thuần là người yêu của anh.

Lục Uyển Đình bị da mặt dày của anh làm cho sợ ngây người, “Thiên Diêm, rốt cuộc anh muốn làm cái gì?”

Nhiều khi, tại thời điểm cô sắp buông tay, vào thời khắc mấu chốt anh luôn có thể khiến cho cô mềm lòng, hết lần này đến lần khác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đúng lúc này đèn ở hành lang sáng lên, chiếu vào một bên mặt của người nọ.

Nghĩ đến việc đây là phòng của nhà người ta, lại bị tàn phá như thế này, ngày mai làm sao có thể gặp người ta đây.

Người chỉ cần nhìn vào sắc mặt của anh, đã biết anh không vui liền hỏi han ân cần, cũng không còn nữa.

Hiện giờ cô tức giận muốn c·h·ế·t, không thèm để ý đến sắc mặt của Thiên Diêm.

Lục Uyển Đình có kế hoạch trở về nước, đồng thời cô đã có ý định giao hết toàn bộ công việc của Thiên Lục lại cho người khác.

Cô thực sự rất yêu anh, nhưng đối với loại tình yêu ràng buộc này, cô chịu đựng đủ rồi.

Lục Uyển Đình ngồi xuống không bao lâu, vị trợ lý của Thiên Diêm đã tiến đến đây.

Thực hiện nghĩa vụ vợ chồng?

Buổi tối lúc đi ngủ, phòng đã được an bài thoả đáng.

Cô sớm đã giao hết mọi công việc, nhưng thư từ chức vẫn không được phê duyệt.

*Editor: Cạn lời! Sa mạc lời! Đây là Thiên Diêm lãnh khốc đây sao?!?

Lục Uyển Đình nhớ đến khi còn nhỏ thường đến nhà họ Thiên ăn cơm.

Cả hai chưa từng rời xa nhau lâu như vậy, gần như suốt sáu tháng qua mới có cơ hội hợp lại với nhau một lần nữa, quả thực linh hồn tựa như phát ra một tiếng r*n r*.

Có thể vừa rồi cô đã nhìn thấy vết thương trên tay anh, nhưng cô lại thờ ơ.

*

Thiên Diêm hôn rất mạnh bạo, hai tay như bị gông cùm khoá chặt, không có cơ hội phản kháng, chỉ biết dốc sức liều mạng giãy giụa.

Về sau mỗi khi cô tức giận, Thiên Diêm sẽ không dỗ dành cô, mà anh sẽ dùng chiêu bốc cua này, để đổi lấy thái độ dịu dàng của cô.

Nhưng vừa khéo hai người thực sự rất điên cuồng, dĩ nhiên đã chiến đấu đến tận mấy h**p.

Cũng không còn xài chiêu bóc cua nữa.

Đi cùng trang phục như vậy, trông khá đẹp mắt.

Cho nên vừa vặn không cần phải đối mặt, chỉ nhìn thoáng qua mà thôi.

Dù sao đây cũng là hôn lễ của con gái, hai người đều phải có mặt, đến lúc đó vẫn phải chạm mặt nhau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Việc Lục Uyển Đình ra đi đã được lên kế hoạch từ sớm.

Lục Uyển Đình vẫn không mở đèn trong nhà lên, cô nghe thấy tiếng sột soạt bên ngoài cửa, Thiên Diêm đứng chờ ở đó rất lâu, sau đó mới cất bước rời đi, cô còn nghe thấy tiếng động cơ xe dần khuất xa.

Người đàn ông bị cô hung hăng tát vào mặt nghiêng mặt qua một bên.

Rồi sau đó, cô dồn toàn bộ sức lực, hung hăng tát Thiên Diêm một cái.

Tình yêu là ích kỷ, nhưng tình yêu cũng là sự vị tha.

Sau khi đưa ra đề nghị ly hôn, Lục Uyển Đình sống ở căn hộ riêng của mình, trong một thời gian dài cô luôn cảm thấy mất mát.

Cô từ khi sinh ra đã có dáng người hấp dẫn, hoạt bát lại tinh tế.

Chỉ có điều cô không còn quay trở về nơi ở của hai người, cô đã quyết định ly hôn, thì cô sẽ không tiếp tục sống cùng anh nữa.

Cô rất thích ăn cua, nhưng vì đôi tay quá vụng về, cho nên không có nhiều thịt cua cho vào trong miệng.

Còn có cả xích đu trong đại viện.

Bởi vì được bảo dưỡng đúng cách, cho nên vóc dáng của cô vẫn giống như xưa. Hiện giờ còn mang theo dáng vẻ thuỳ mị trải qua nhiều năm lắng đọng, còn có một chút quyến rũ phát ra từ trong xương tuỷ.

Thiên Diêm là mệnh đề trước, còn cô chính là mệnh đề sau, sự đánh đổi không cần thiết trong nhiều năm qua, cuối cùng một ngày nào đó nó sẽ được tiết lộ, còn thể hiện một cách chân thật nhất.

Lục Uyển Đình nắm lấy áo ngủ của mình, còn đạp anh xuống giường, “Anh mau đi thu dọn đi!”

Khi còn nhỏ, tính chiếm hữu của Thiên Diêm đối với cô, không giống bình thường.

“Phu nhân.”

Trước kia, những hành động nhỏ nhặt mà anh cố tình thể hiện ra, chỉ vì muốn làm cho cô chú ý, nhưng từ đầu đến cuối cô chưa từng nhận ra anh đã cố gắng như thế nào, chẳng qua là vui vẻ chịu đựng mà thôi.

Anh hiểu ý của cô.

Tiếp đến âm thanh thanh thuý vang lên.

Cô vốn là tiểu thư con nhà giàu có, tuy rằng về sau nhà họ Lục xuống dốc, nhưng cô vẫn nắm cổ phần công ty, sau khi xác nhập vào tập đoàn Thiên thị, ngược lại càng phát triển tốt hơn.

Một người rồi lại một người, giống như bị trúng tà vậy.

*

Giọng điệu rất ôn nhu, mái tóc màu bạch kim xoã xuống, làm người ta ngứa ngáy.

Tuy là những chuyện lúc nhỏ, nhưng cô vẫn nhớ cả đời.

“Để anh vào.”

Trên thực tế, khi cả hai xuống máy bay, một đường mệt nhọc đi đến nơi này.

Khi đi đến nơi, cũng đã là đêm khuya, Lục Uyển Đình không khỏi có chút mệt mỏi.

Một tiếng sột soạt truyền đến, sau đó chính là động tĩnh Thiên Diêm đạp cửa.

Rồi sau đó anh buộc mình nhếch khoé miệng cứng ngắt lên, nở một nụ cười gượng gạo, thoạt nhìn có chút buồn cười.

“Anh đến nơi ở của em làm gì? Em cũng sẽ không mời anh vào nhà uống trà đâu.”

Anh không có cách nào từ bỏ, cũng không thể nào chấp nhận được việc ấy.

Lục Uyển Đình chau mày, đi mở cửa.

Trên tay vị trợ lý này, xách một bao tải cua.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 104: Phiên ngoại 25: Thiên Diêm x Lục Uyển Đình