Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 31: Đánh Cược Vũ Điệu Của Rắn, Hơi Thở Của Điêu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31: Đánh Cược Vũ Điệu Của Rắn, Hơi Thở Của Điêu


“Yêu tộc vốn thù hận nhân tộc” Đàm Hướng Nhân bình tĩnh nói.

Thanh Thiên Điêu nháy mắt hiểu.

Nhân loại như thần minh trong lòng nó.

Răng rắc.

Chủng tộc Thanh Thiên Điêu pháp môn tu hành, Hơi Thở Của Điêu, Điêu Chi Hô Hấp.

“Đánh ở thác nước” Thanh Thiên Điêu nói.

Mười sáu giọt Nhất Nguyên Trọng Thủy hòa lẫn pháp lực, nặng nề trầm trọng.

“Đại Mãng Xà tên kia lúc này mới biết sự lợi hại của công tử nhà ta đã muộn” Hồ Tiên Nhi xì mũi.

Đàm Hướng Nhân điều động pháp lực toàn bộ đè nặng lên Xích Y, mười ngàn cân trọng lượng đè nặng.

Đàm Hướng Nhân gật đầu, lần này hắn chiến đấu không chỉ vì bản thân, còn là vì Viên Đức.

“Chúng ta giao tình chưa tới mức để ngươi phải mạo hiểm đặt cược” Đàm Hướng Nhân trầm giọng nói.

Đại Mãng Xà chưa nói gì, bất quá bên dưới đám thuộc hạ đã tranh nhau lên tiếng.

“Điều kiện đánh cược sẽ không thay đổi, nhưng ta muốn đổi địa điểm chiến đấu” Thanh Thiên Điêu nói.

Đối đầu với lực lượng cường đại kia, rất khó có yêu tu giai đoạn trúc cơ có thể đối kháng, ít nhất ở Thập Vạn Đại Sơn không tìm thấy.

Ý tứ, hắn đánh cược tất cả, bao gồm mạng sống của nó.

“Thanh Thiên Điêu” Đại Mãng Xà phát hiện.

Bọn nó bốn mắt nhìn nhau, không ai thua ai. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Công tử, xem ra bọn hắn rất có quyết tâm muốn lấy mạng ngươi” Hồ Tiên Nhi nhỏ giọng nói.

Trong đầu Viên Đức hiện ra khung cảnh 15 năm trước, Cửu Dương lịch năm thứ 27, tại phế tích Hoang Cổ, nó được một nhân loại mang tới địa phận Nhật Quốc, Thập Vạn Đại Sơn.

Câu nói này như đánh vào tâm can của Đại Mãng Xà, lòng kiêu hãnh của nó trỗi dậy, trầm giọng nói: “Muốn đánh cược thì đánh cược, nhưng ta muốn phần cược phải đủ lớn”

Nhân loại kia giơ tay nhấc lên, trời đất đổi sắc, cường đại không gì sánh được, nhân loại kia đã nuôi dạy nó.

Điêu bay lượn trên trời cao, yêu cầu lượng không khí trong phổi phải cực cao, điều tiết hợp lý, bởi vì lên càng cao, lượng không khí càng loãng.

“Xích Y, liều mạng cũng không được để cho tên nhân loại kia chiến thắng” Đại Mãng Xà gào thét.

Ù ù.

“Thật sao ?” Đàm Hướng Nhân mỉm cười.

Hắn không hiểu, tại sao Viên Đức lại vì hắn, một nhân loại mà đặt cược cả mạng sống của mình để giúp hắn?

Đàm Hướng Nhân pháp lực tuôn trào, cánh tay chuẩn xác nắm vào đầu Xích Y, bất quá cảm giác trơn trượt truyền tới, Xích Y tuột khỏi cánh tay hắn.

Bên kia, Viên Đức cản lại hết khí thế, không cho bọn Đàm Hướng Nhân nhận ảnh hưởng.

Xích Y chấn động, hai chiếc răng nanh bén nhọn càng ra sức nhắm vào cổ Đàm Hướng Nhân.

Lý do thứ hai, nó tin tưởng thực lực Đàm Hướng Nhân.

“Cho người gọi tới Thanh Xu” Thanh Thiên Điêu ra lệnh.

“Thanh Thiên Điêu, ngươi lại đáp ứng hắn ?” Đại Mãng Xà trầm giọng.

Bên cạnh, Thanh Thiên Điêu thuộc hạ chui vào tầng mây, cấp tốc rời đi.

Đã làm, thì phải làm sự việc trở nên hoàn hảo nhất.

“Đại Vương, xin để ta”

“Tấu Đại Vương, ta tên Xích Y, ta có thể vì Đại Vương lập công, dâng lên đầu tên nhân loại kia” Xích Y khè lưỡi nói.

Khí thế va chạm đến từ hai con Yêu vương.

“Ngươi không tin tưởng ngươi sẽ thắng cược ?” Thanh Thiên Điêu lạnh nhạt nói.

Đó là Đàm Hướng Nhân quan niệm.

“Tất cả” Viên Đức nói.

Địa bàn, pháp môn của Bạch Viên, hai bọn chúng đều trông mà thèm, chưa kể còn thu hoạch được tính mạng của Bạch Viên, cả hai không thể không đồng ý.

Huyền Vũ Phiên Thiên Chưởng.

Viên Đức vẫn là lắc đầu.

Trông thấy Đàm Hướng Nhân lực lượng cường đại, Thanh Thiên Điêu không ngu ngốc đến mức để cho Thanh Xu trực tiếp đánh tay đôi với hắn.

Xích Y răng nanh đâm vào pháp lực, một bước không thể tiến sâu hơn, nó kinh sợ, nhanh chóng nhổ ra răng nanh muốn rút lui.

Chủng tộc Thanh Thiên Điêu, trời sinh có lợi thế bay lượn, lựa chọn thác nước sẽ phát huy hoàn toàn lợi thế của bọn nó.

Viên Đức cánh tay vỗ vai Đàm Hướng Nhân, sau đó bàn điều kiện với Thanh Thiên Điêu, Đại Mãng Xà.

“Ngươi muốn đánh cược? Bằng cái gì? Pháp môn? Địa bàn? Tính mạng của ngươi ?” Thanh Thiên Điêu liên tiếp đặt câu hỏi.

Viên Đức đấm ngực gào thét.

“Viên Đức, hay là chúng ta từ bỏ đi” Hồ Tiên Nhi e dè nói.

Nó vẫy đuôi, một luồng thần niệm tiến vào đầu Viên Đức.

“Viên Đức nói, hắn muốn đánh cược với hai Yêu vương” Hồ Tiên Nhi phiên dịch cho Đàm Hướng Nhân.

Bất quá Đàm Hướng Nhân đâu dễ để nó rút lui, toàn thân pháp lực cuộn trào, từng tầng sóng dữ đè lên, thủy thuộc tính Huyền Vũ đạo pháp như cái lồng giam, cuốn cả hắn cùng một chỗ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nhân loại, xông lên nhận cái c·h·ế·t” Xích Y gào lớn.

Một đấu một, chỉ cần ở giai đoạn trúc cơ đều được.

Ở giai đoạn cấp bốn, người tu hành hình thành thần thức, thần thức có thể truyền tin, diệu dụng vô số.

“Xin Đại Vương để ta g·i·ế·t c·h·ế·t tên nhân loại kia”

“Nhân loại, ta công nhận thực lực ngươi không kém, nhưng gặp được ta Thanh Xu, chính là ngày tàn của ngươi” Thanh Xu trôi nổi trên không, lạnh lùng nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ta cũng đánh cược” Đại Mãng Xà lần này động tâm nói.

“Viên Đức nha, ngươi thật thông minh” Hồ Tiên Nhi tán thưởng.

Chủng tộc Đại Mãng Xà pháp môn tu hành, Vũ Điệu Của Rắn, Xà Điệu.

Đại Mãng Xà phần đuôi dị tật, là do trước kia bị một nhân loại gây thương tích, dẫn đến nó hận thấu xương nhân tộc.

Nổ.

“Đại Vương, ta có thể đánh hắn”

“Bạch Viên ngươi không phải đang nói đùa với ta đi ?” Đại Mãng Xà thân thể trườn lên phía trước, cái đầu nó cao hơn Bạch Viên hai mét.

Đã tới một bước này, nhất định không được lùi bước.

“Viên Đức, ngươi hồ đồ” Đàm Hướng Nhân mắng.

Viên Đức lắc đầu, biểu thị sẽ không đổi ý.

“Ta thắng” Đàm Hướng Nhân nở nụ cười.

Vũ Điệu Của Rắn, Xà Điệu, tiến vào tay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Là Thanh Thiên Điêu tới” Đàm Hướng Nhân ngửa đầu.

Đầu Xích Y nổ tung, máu tươi bắn lên mặt Đàm Hướng Nhân.

“Rửa cổ chờ c·h·ế·t” Thanh Xu bay vút.

Thân thể như rắn, biến hóa linh hoạt, mềm dẻo, khó nắm bắt.

Pháp lực đè nặng không khí, mặc dù chưởng lực chưa tới, nhưng sức nặng khiến cho hai chân không thể đứng vững đã truyền tới trước.

Nếu nó không đồng ý đổi địa điểm, Thanh Thiên Điêu cũng sẽ không đồng ý tiếp tục đánh cược.

Viên Đức trầm ngâm.

Đại Mãng Xà đầu lưỡi chẻ hai, xì xì, khí thế nhắm vào Đàm Hướng Nhân.

Đối với đấu pháp của Xích Y, Đàm Hướng Nhân tạm thời lộ ra bó buộc, Xích Y như con cá trơn trượt, muốn chạm vào nó không khỏi khó khăn.

“Một chưởng kia, so với hầu hết xà yêu cấp một chúng ta còn mạnh hơn, không xong, lần này mắc mưu con Bạch Viên kia, không được, không thể để Vũ Điệu Của Rắn rơi vào tay nhân loại kia” Đại Mãng Xà chấn động.

“Ta đồng ý” Đàm Hướng Nhân trước nhất lên tiếng.

Đàm Hướng Nhân lực lượng hợp nhất, một chưởng trọng lượng lên tới mười ngàn cân trọng lượng.

“Công tử tất thắng, chân đạp Hoa Hỏa không đối thủ, quét ngang toàn bộ Thập Vạn Đại Sơn” Hồ Tiên Nhi cổ vũ sĩ khí.

Viên Đức trợn mắt, bốn đầu cánh tay đấm vào ngực, giữa miệng bốn khỏa răng nanh tỏa ra khí thế chấn nhiếp Đại Mãng Xà.

Xích Y run sợ, thân thể trơn trượt bám vào cánh tay hắn trèo lên trên, há miệng lại một lần nữa lộ ra nanh nhọn.

Thân là hậu duệ thánh thú Bát Tí Bạch Viên, Viên Đức đối với khí tức của thánh thú khác vô cùng mẫn cảm.

“Ngươi tiến tới” Đại Mãng Xà chỉ vào một con rắn màu đỏ có đường văn màu đen nói.

Trên người Đàm Hướng Nhân, nó cảm nhận được khí tức tới từ thánh thú Huyền Vũ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trên bầu trời, một con Thanh Thiên Điêu bay lượn tới, nhất thời thế cục biến hóa vi diệu.

“Đại Mãng Xà, có chơi có chịu” Thanh Thiên Điêu lên tiếng.

Cứ như vậy, Hơi Thở Của Điêu không thể tới tay, Đàm Hướng Nhân cũng sẽ không thể đánh cơ sở hoàn mỹ nhất.

Ở Đàm Hướng Nhân, Viên Đức cảm nhận được một tia khí tức đến từ nhân loại kia.

“Đánh..c·h·ế·t..bọn..nó..tin…ngươi” Viên Đức vỗ vai Đàm Hướng Nhân, cổ vũ hắn.

Thân thể nó tựa như không có xương, trườn trên mặt đất đi tới, phút chốc bắn vọt tới Đàm Hướng Nhân, miệng mở ra, hai cái răng nanh nhọn hoắc nhắm vào yết hầu.

Viên Đức không hề bị nó làm cho sợ hãi, bốn đầu cánh tay đấm vào ngực gào thét.

Đại Mãng Xà sắc mặt âm trầm, cái đuôi đung đưa.

Coi như vì Hồ Tiên Nhi thì cũng không tới mức đó.

“Hừ” Đàm Hướng Nhân hừ lạnh, pháp lực tập trung một chỗ, hình thành nên một lớp dày đặc pháp lực bao bọc vùng cổ.

Nhất thời, không khí xung quanh đông cứng, hô hấp biến chậm.

“Con Bạch Viên đó muốn lấy pháp môn của chúng ta cho nhân loại kia tu luyện” Đại Mãng Xà lạnh lẽo nói.

Cơ sở hoàn mỹ nhất.

“Bạch Viên, ngươi dẫn theo nhân loại kia là muốn làm gì? Ngươi không biết từ trước tới nay thù hận của hai tộc không thể hòa giải” Thanh Thiên Điêu mắt điêu lướt qua một vòng, tiếng nói nó từ trên không truyền tới.

Hai chủng tộc, nhân tộc, yêu tộc như nước với lửa, vậy mà Thanh Thiên Điêu đồng ý đánh cược khiến cho nó không tin tưởng.

“Dùng pháp môn của tộc chúng ta cho tên nhân loại kia” Đại Mãng Xà thân thể to lớn chuyển động, hai con mắt màu vàng nhạt lạnh lẽo.

Viên Đức gãi đầu, đối Hồ Tiên Nhi tán thưởng rất hài lòng.

Xích Y chắc chắn, chỉ cần nó bất cẩn trúng một chưởng, hẳn sẽ tan xương nát thịt.

Trước đó, Viên Đức đã đánh nền tảng vững chắc cho Đàm Hướng Nhân, hiện tại đánh chủ ý tới hai pháp môn trên là muốn hoàn thiện cơ sở hắn.

Hai Yêu vương nhắm vào bản thân, Đại Mãng Xà khó chịu hừ lạnh.

“Đã như thế, ta chấp nhận đánh cược với ngươi” Thanh Thiên Điêu nói.

Chương 31: Đánh Cược Vũ Điệu Của Rắn, Hơi Thở Của Điêu

Cho tới Cửu Dương lịch năm thứ 30, nhân loại kia không còn trở lại Thập Vạn Đại Sơn thăm nó.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31: Đánh Cược Vũ Điệu Của Rắn, Hơi Thở Của Điêu