Thuận Thiên
Quân KaKa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 82: Tồn tại cấm kỵ
Những nội dung tiếp theo trong trang nhật ký này cũng không có gì quá đặc biệt. Đại khái có thể biết được, thời gian viết trang nhật ký này là lúc Việt Quốc đang bị Đảo Quốc xâm lược.
Trong lòng Trần Minh Quân càng lúc càng cảm thấy, bản thân hắn dường như đã sắp chạm vào một bí mật to lớn nào đó của thế giới này. Hắn có thể cảm giác được, bí mật này có ảnh hưởng rất lớn. Nếu hắn không biết sớm thì rất dễ dẫn tới nguy hiểm sau này.
[Đã 2 năm trôi qua, sau khi sử dụng hết một tảng đá năng lượng, ta đã mở được thêm 2 khí hải. Như vậy đã là tốt lắm rồi. Lần này ra ngoài, rất có thể ta sẽ không thể trở lại được nữa. Ta chỉ viết nhật ký mỗi khi ra ngoài và trở lại. Ta chưa bao giờ viết nhật ký trước khi rời đi, đây là lần đầu tiên, ta cũng hy vọng không phải là lần cuối cùng. Hậu nhân nếu có ai đọc được, hãy nhớ kỹ lời ta, đừng vượt qua 30 khí hải, nếu không sẽ gặp chuyện chẳng lành. Còn muốn phá giải nguy hiểm này, thì hãy tìm ra Lạc Hồng Tiên Đảo. Bởi vì có thể ta sẽ chẳng thể nào trở lại, nên ta muốn nói ra tên mình, ta gọi là Trần Hộ Quốc]
Nhật nguyệt luân phiên, thời gian cứ lặng lẽ trôi qua.
Trần Minh Quân tìm tới trang cuối cùng của quyển này. Hắn muốn xác định thời gian sau cùng mà chủ nhân của nơi này xuất hiện là khi nào.
Cho dù có chuyện gì đi nữa, chỉ cần có đủ thực lực thì sẽ giải quyết được hết. Thay vì để tâm lo lắng vô ích thì hắn sẽ tập trung vào tu luyện.
Chương 82: Tồn tại cấm kỵ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngoài ra, Bất Giới Hội cũng tham gia hỗ trợ. Tất cả nhân lực tham gia nghiên cứu quy mô lớn lần này đều tập trung về hòn đảo kia. Chính là nơi đã diễn ra cuộc đấu giá vừa qua. Những người đã từng dùng qua bảo mệnh dịch cũng được “mời” đến để làm vật kiểm tra.
Chỉ có 3 thế gia chân võ siêu cấp thì vẫn đứng ngồi không yên. Rất nhiều nhân tài về dược của họ tập hợp lại nhưng không cách nào tái hiện được phương pháp điều chế bảo mệnh dịch.
Trần Minh Quân đọc xong đoạn này thì không khỏi nhíu mày suy nghĩ
Đầu tiên là uống một ngụm nguyên thủy dịch. Dùng 24 giờ luyện hóa hết năng lượng của một ngụm nguyên thủy dịch này. Sau đó thì dành chút thời gian để ăn uống nhẹ, bổ sung dưỡng chất. Xong rồi dùng 12 giờ để vận chuyển tịnh thần thuật, tu luyện linh hồn. Sau đó lại quay lại uống nguyên thủy dịch, cứ thế mà lặp đi lặp lại đều đặn ngày này qua ngày khác.
…. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Không thể vượt qua 30 cái khí hải, tức là không thể vượt qua cảnh giới linh sĩ hạ cấp. Có người nào đó ở ngoài kia đang ngăn cản tu sĩ hay sao? Vì sao người kia phải làm như vậy? Còn Lạc Hồng Tiên Đảo lại là cái gì?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngoại giới
“Thôi bỏ đi, chuyện tới đâu thì tính tới đó. Chỉ là, sau này làm gì cũng phải cẩn thận hơn. Hiện tại, mình chỉ là một tên nhập môn còn chưa hoàn thành, suy nghĩ nhiều được cái gì chứ? Mình có trong tay tri thức tu luyện đỉnh cấp, có gì mà phải sợ cơ chứ!”
Quyển nhật ký đến đây là hết, phía sau không còn gì khác. Cũng có nghĩa là, người nọ ra đi và không còn quay lại nữa. Khả năng cao là đã bị tồn tại cấm kỵ mà đối phương nhắc tới bắt đi, sống c·hết không rõ.
Chỉ có một người phụ nữ vợ của tỷ phú ở thế tục là bị âm thầm b·ắt c·óc đến. Dù giới chân võ bị nghiêm cấm tác động quá lớn đến thế tục, nhưng mấy hành động nhỏ nhặt và được che mắt hoàn hảo thì chẳng thành vấn đề gì.
…
[Đã một năm trôi qua. Ta thực sự không biết phải làm thế nào cho phải. Nếu toàn bộ mọi người đều đã b·ị b·ắt thì ai sẽ tiếp tục công việc tìm kiếm? Ta phải tìm cách ra ngoài, vừa để tiếp tục công việc, vừa để tìm một truyền nhân. Nếu ta b·ị b·ắt, ít nhất sẽ có một người biết chuyện mà tiếp tục việc đang dang dở. Chính vì vậy, ta quyết định phế bỏ 10 cái khí hải, đem tu vi của bản thân hạ xuống về mức an toàn]
Trần Minh Quân đọc đoạn này thì cũng l·ây n·hiễm một cảm giác bất an. Dường như thế giới này ẩn chứa bí mật gì đó mà hắn không hề hay biết. Hắn lại đọc tiếp xuống.
Sau khi đã bình phục tâm tình, hắn liền đi làm một bữa ăn. Sau đó thì lấy tảng đá chứa đây nguyên thủy dịch ra, hút lấy một ngụm rồi bắt đầu tu luyện chân khí.
Đây chính là điểm mạnh mẽ của vô cấu thiên văn. Dược lực của thuốc đã được ban cho một thứ mạng sống. Dù mạng sống này không có ý thức tồn tại nhưng lại có ý thức bản năng. Mà bản năng của nó chính là tìm kiếm thương tật và dùng năng lượng của bản thân để sửa chữa.
Sau khi trải qua một chút phong ba, thế giới của người luyện chân võ cũng đã bình ổn trở lại. Bởi vì không có bất cứ tin tức nào liên quan tới nhân vật thần bí kia. Dần dần thì mọi người cũng không còn bàn luận thêm nữa.
Trong nhân gian, hắn từng nghe nói về Bồng Lai Tiên Đảo, chứ còn Lạc Hồng Tiên Đảo thì chưa nghe qua bao giờ. Vì sao tìm được Lạc Hồng Tiên Đảo thì có thể giải trừ được nguy hiểm? Trong lòng hắn cảm thấy rất là khó chịu. Cảm giác như bản thân đang đứng trước một tấm màn che, nhưng không cách nào nhìn xuyên qua bên kia để thấy rõ chân tướng.
Những người tu luyện phương tây tự gọi mình là thánh sĩ. Bọn họ luyện tập chủ yếu là thánh kiếm truyền thừa, nội khí cũng được họ gọi là thánh lực. Lần này, được mời đến là gia tộc William, một gia tộc nằm dưới sự quản chế của Thánh Cung. Gia tộc này rất nổi tiếng về nghiên cứu hóa học và dược.
Trần Minh Quân nhanh chóng lấy lại tinh thần. Loại bỏ những thứ cảm xúc tiêu cực trong lòng. Hắn yên lặng vận chuyển tịnh thần thuật, điều chỉnh tinh thần về trạng thái tốt nhất.
Dĩ nhiên là cũng không có ai phản đối, dù sao thì cũng chỉ là cho người ta kiểm tra y tế, chẳng có mất mát gì. Nhưng nếu không hợp tác, nói không chừng sẽ có chuyện mờ ám xảy ra với bản thân.
Trần Minh Quân cứ ngồi bần thần như vậy rất lâu. Cuối cùng mới thở dài một hơi rồi nói (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn lại đọc tiếp
[Ta lại trở về! Lần này ta đã chuẩn bị đầy đủ, nhưng vẫn không thể nào tìm ra được tiên đảo. Chẳng lẽ bởi vì phế bỏ 10 khí hải, nên cảm giác từ thần thức của ta đã giảm quá nhiều hay sao? Chuyến trở về này, ta quyết định sẽ chờ đến khi mở lại được một vài khí hải khác thì sẽ đi ra ngoài tìm kiếm]
Thời gian này hắn sinh hoạt vô cùng ổn định và có chế độ rất rõ ràng.
Đến từ Đảo Quốc là gia tộc Tanaka, một trong tam đại gia tộc ninja mạnh nhất ở Đảo Quốc. Nhưng gia tộc tanaka lại nổi trội hơn ở mặt nghiên cứu thảo dược và các loại trùng.
Trang này cũng không nhắc tới tên của người viết nhật ký. Nhưng có kể khá nhiều chuyện người nọ gặp khi ra bên ngoài. Trần Minh Quân cũng nhìn thấy vài điểm khả nghi. Mỗi lần nhắc tới những người luyện chân võ thì giọng điệu của người kể khá là xem thường.
[Ta đã may mắn trở lại được nhà, chuyến đi này đúng là vô cùng nguy hiểm. Tu vi của ta đã vượt qua giới hạn, nếu bị phát hiện, rất có thể sẽ không giữ được mạng sống. Nhưng ta không thể không tiếp tục ra ngoài, ta cần phải xác định tình hình của những người khác. Đáng tiếc là, khi ta đến đất liền thì vẫn không thể gọi được cho bọn họ. Điện thoại của mọi người đều không thể liên lạc. Rất có thể tất cả đều đã bị tồn tại cấm kỵ kia bắt cả rồi. Bởi vì cảm giác bất an, ta đã lập tức quay trở lại]
Nguyên thủy dịch cao cấp chứa năng lượng lớn hơn nguyên thủy dịch bình thường rất nhiều. Chỉ uống vào một ngụm thôi, nhưng hắn phải dùng thời gian gần 24 giờ mới có thể hoàn toàn chuyển hóa chúng thành chân khí. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
…
Cuối cùng, 3 siêu cấp thế gia này quyết định mời một số thế lực ngoại quốc cùng tham gia vào nghiên cứu. Trong số thế lực này, có tu sĩ đến từ phương tây, có tu sĩ đến từ Hoa Quốc, cũng có tu sĩ đến từ Quốc Đảo.
Trần Minh Quân ngồi im lặng rất lâu, hắn đang rất là hoang mang. Những gì đọc được làm cho hắn cảm thấy rất nhiều nguy cơ. Hắn tự nói một mình
Mới đó đã trôi qua 15 ngày
[Ta vẫn còn sống và trở về sau 2 năm ở bên ngoài. Mặc dù không tìm được một truyền nhân nào nhưng đã thấy được chút manh mối của tiên đảo. Chỉ là quá khó để có thể xác định được vị trí chính xác. Ta chỉ có thể chắc chắn nó nằm không quá xa khu vực đảo Côn Sơn]
Còn ở Hoa Quốc, phương pháp tu luyện và cách gọi tên cũng chẳng khác gì với Việt Quốc. Được mời đến cùng nghiên cứu là gia tộc nhà họ Hoa, nghe nói là có truyền thừa từ thời Hoa Đà, rất nổi tiếng trong việc nghiên cứu chân dược. (Chân dược là thuốc dùng cho giới chân võ)
Không những như thế, họ còn không thể làm chuyện đơn giản nhất, chính là phân tích ra thành phần của thuốc. Từng phần tử của thuốc cứ như là một dạng năng lượng thống nhất. Không có thiết bị hiện đại nào có khả năng phân tách được.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.