Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thuận Thiên

Quân KaKa

Chương 75: Bất cẩn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 75: Bất cẩn


Còn Trần Minh Quân thì đã gần như vô lực rồi. Hắn không thể làm đối phương b·ị t·hương thì mọi kế hoạch đều không còn giá trị. Cho dù trong nhất thời đối phương không thể làm hắn b·ị t·hương, nhưng kéo dài thì rất khó nói.

Hộ thân linh khí là do linh khí tràn ra bên ngoài thân thể, hình thành một lớp màn bảo vệ. Nhưng chỉ cần chưa phải là linh đồ thì không có chuyện hộ thân linh khí tự vận chuyển.

Trần Minh Quân làm ra kế hoạch này là dựa trên hiểu biết của hắn. Giới chân võ luôn nói đại tông sư sẽ có hộ thân cương khí, đồng thời còn tự động bảo vệ. Nhưng Trần Minh Quân biết rõ không phải như vậy. Cái gọi là hộ thân cương khí, trong hệ thống tu luyện chính quy gọi là hộ thân linh khí.

Trần Minh Quân suy tính thì đúng, nhưng thực tế thì đã làm hắn thất vọng rồi.

Tử Sát Điệp nhắm mắt bước khoảng 3 bước thì dừng lại, mở mắt ra nhìn xung quanh. Sau đó, lại nhắm mắt lại và bước tiếp 3 bước. Hộ thân cương khí cũng được đặt ở trạng thái mạnh nhất. Đồng thời, lòng bàn tay của cô ta cũng đã tích xúc cương khí. Khi phát hiện có sự bất ngờ nào thì sẽ lập tức phản công.

Thấy cảnh này thì Trần Minh Quân thở phào một hơi. Xem như qua được cửa ải đầu tiên này rồi. Nhưng mọi việc vẫn còn chưa kết thúc, hắn phải thay đổi chỗ trú ấn. Đồng thời cũng phải cẩn thận hơn khi rời khỏi trận pháp.

Đây đã là lần thứ ba chuyện này lập lại. Tử Sát Điệp quyết định quay lại con suối một lần nữa. Nhưng đi được một lúc thì cô đứng lại, đầu óc lóe lên linh quang.

Khoảng 30 giây sau, Tử Sát Điệp nhắm mắt lại. Đồng thời bước chân cũng từ từ tiến về phía trước. Thời điểm này Trần Minh Quân đã sợ rồi. Hắn biết, đối phương đã hiểu rõ tình hình. Cũng đoán được ở đây tồn tại một cái trận pháp ẩn nặc.

Lúc này, Trần Minh Quân cũng vô cùng tập trung, xua tan toàn bộ tạp niệm. Ánh mắt chăm chú quan sát đối phương, tư thế lúc nào cũng sẵn sàng.

Không sai, Trần Minh Quân dự định bỏ chạy. Tranh thủ lúc khoảng cách đôi bên còn xa thì hắn sẽ chạy thật nhanh về phía có bộ đội biên phòng. Đó là con đường sống mà hắn thấy khả thi nhất trong lúc này.

Dù sao hắn cũng chỉ là một chàng sinh viên non nớt. Cho dù sở hữu ký ức của một tôn giả không biết đã sống bao nhiêu năm. Nhưng đó vẫn không phải ký ức của hắn, không thể ảnh hưởng tới tâm tính bản tâm của hắn. Nhất thời sơ suất là chuyện bình thường.

Tử Sát Điệp rất là không cam lòng, nhưng chỉ có thể tức giận dậm chân bỏ đi. Nhoáng lên vài cái thì bóng dáng của cô đã biến mất trong rừng cây.

Sự lơ là cảnh giác của Trần Minh Quân đã khiến hắn trả giá, đối mặt với nguy cơ sinh tử. Khác với những chiến sĩ bộ đội biên phòng, Tử Sát Điệp là một người luyện chân võ. Vì vậy, cô cũng có những kiến thức nhất định về trận pháp.

Khi nãy còn chưa biết thì không sao. Giờ đã biết ở đây có một cái trận pháp ẩn nặc mà còn ung dung không đề phòng thì đúng là ngu lắm mới làm được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thực tế mà nói, Tử Sát Điệp làm như vậy cũng đã xem là liều mạng lắm rồi. Nhưng cô vững tin vào suy đoán của bản thân. Đối phương chắc chắn đã b·ị t·hương rất nặng, thậm chí còn có thể thuộc dạng vô lực chống cự. Bởi vì đối phương sở hữu thần dược, nhưng vẫn không thể trị hết thương thế. Từ đó, cô suy đoán v·ết t·hương này có thể liên quan đến chân võ. Như là tổn thương kinh mạch chẳng hạn.

Tử Sát Điệp chỉ bước vài bước thì xung quanh thân thể đã xuất hiện một cái màn ánh sáng trắng. Chính là hộ thân linh khí của cô ta. Đúng như Trần Minh Quân nói, thứ này không tự động vận hành, phải do chân võ sư chủ động phóng thích ra.

Trần Minh Quân lo sợ là thật, nhưng cũng không mất bình tĩnh. Hắn còn có trận pháp triệt quang và áo khoác hộ thân. Nếu có chiến đấu xảy ra, chỉ cần biết tận dụng thời cơ, chiếm được lợi thế bất ngờ, chưa chắc sẽ không có cơ hội làm đối phương b·ị t·hương.

Có người nào trưởng thành mà không trải qua vô số gian khổ và sai lầm. Thế nhưng, có những sai lầm có thể sửa chữa được. Cũng có sai lầm sẽ làm cuộc đời một người chấm hết.

Bầu không khí lúc bấy giờ vô cùng ngột ngạt. Thần kinh của Trần Minh Quân bị dồn nén tột độ. Hắn rất là hối hận, hối hận vì đã thả lỏng cảnh giác khi ra ngoài tắm mà không để ý xóa bỏ dấu vết.

Nhìn thấy cảnh này không khỏi làm cho lòng của Trần Minh Quân nguội lạnh đi mấy phần. Hắn quá xem thường người ta rồi. Dù sao đối phương cũng là một đại tông sư, đâu có ngu tới mức cứ như vậy đâm đầu vào nguy hiểm.

Cũng không có gì ngoài ý muốn xảy ra. Lúc tiếp cận trận pháp thì cô ta liền đi vòng qua, đi tới chỗ có dấu vết còn nhìn thấy được thì dừng lại.

Chương 75: Bất cẩn (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tử Sát Điệp cũng đồng thời phát hiện ra chuyện tương tự. Thị lực của một đại tông sư dĩ nhiên là tốt hơn rất nhiều so với q·uân đ·ội người thường. Cô có thể nhìn thấy đối phương từ rất xa, nhưng chắc chắn đối phương sẽ chưa thể nhìn thấy cô.

Tử Sát Điệp vẫn tiến lên đều đều, rất chậm rãi nhưng vững chắc. Cứ 3 bước thì cô lại mở mắt ra xem một lần. Nhưng không thay đổi hướng đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hành động tiếp theo của Tử Sát Điệp khiến Trần Minh Quân vô cùng khó hiểu. Chỉ thấy cô đứng yên ở đó, chẳng hề làm gì, mắt vẫn cứ nhìn chăm chăm về phía trước.

Trần Minh Quân không hoàn toàn tự tin trận pháp ẩn nặc có thể qua mặt được đối phương. Chính vì thế mà hắn mới căng thẳng và lo sợ như vậy.

Kế hoạch của hắn rất đơn giản. Ngay khi đối phương bước qua phạm vi trận pháp, hắn sẽ tung một đòn vào yếu điểm của đối phương. Đây có thể là cơ hội duy nhất để làm b·ị t·hương đối phương. Chỉ cần để đối phương vận dụng hộ thân cương khí thì sẽ rất khó làm được.

Nhưng mà, Tử Sát Điệp đi chưa bao xa thì đã dừng lại. Bởi vì dấu vết đã hoàn toàn biến mất. Cô ta cẩn thận dò tìm thật cẩn thận xung quanh chỗ đó, nhưng không thể tìm ra được điều gì. Sau một lúc, Tử Sát Điệp quay trở lại.

Suy đi tính lại thì chỉ còn có một cách, ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách. Đã đến nước này rồi, hắn cũng không thể cố kị chuyện lộ thân phận được nữa.

Hơn nữa, cô còn có biện pháp có thể khống chế đối phương. Sở hữu một tên thuộc hạ là phi thiên sư, nghĩ tới thôi cũng làm cho lòng cô rừng rực lửa nóng.

May mắn không thể cứ xuất hiện liên tục. Lần này thì mấy anh chiến sĩ xem như đã giúp hắn thoát nạn trong vô tình. Nhưng còn lần sau, hắn phải tự cứu lấy mình. Tốt nhất vẫn là đừng để bản thân lại rơi vào tình cảnh bị động như vậy.

Trần Minh Quân gần như nín thở mà nhìn. Chỉ thấy, khi Tử Sát Điệp bước tới gần trận pháp thì đột nhiên lại đi vòng qua. Rõ ràng cô ta đã bị trận pháp làm ảnh hưởng, tự động chuyển hướng mà không hay không biết.

Trường hợp xấu hơn, đối phương đuổi kịp hắn, mà chắc chắn sẽ đuổi kịp. Thì hắn chỉ cần mặc kệ tất cả, cứ cấm đầu mà chạy đi. Dù sao thì cũng còn có áo khoác hộ thể, có bị t·ấn c·ông cũng không bị làm sao. Miễn là đừng có kéo dài liên tục là được.

Tử Sát Điệp cũng không bỏ cuộc. Cô quyết định trở lại chỗ con suối. Rồi một lần nữa cẩn thận quan sát từng chút một. Vô cùng chậm chạp và tỷ mỹ lần theo dấu vết để tiến lên. Nhưng kết quả vẫn không thay đổi gì, sau một lúc thì lại mất dấu. Tất nhiên là cô cũng đã đi vòng qua trận pháp trong vô thức.

Chỉ cần tóm được kẻ này, cô sẽ có hy vọng dòm ngó bí mật tiến lên cảnh giới phi thiên sư. Còn có thứ thuốc thần bí kia nữa. Sở hữu nó thì chính là sở hữu thêm nhiều cái mạng.

Sau đó, chỉ thấy cô đi đến vị trí gần chỗ mất dấu vết. Đây là đoạn cuối cùng trước khi dấu vết hoàn toàn biến mất. Cũng là một đoạn đường đi thẳng.

Dấu vết mà hắn để lại còn rất mới, Tử Sát Điệp cứ bá·m s·át mà di chuyển, không khó để lần theo. Không bao lâu thì đã đến gần trận pháp ẩn nặc.

Đã quyết định, Trần Minh Quân cũng không chần chừ nhiều. Hắn hít sâu một hơi, điều chỉnh lại trạng thái thân thể. Rồi nhắm lấy một phương hướng xuống hòn, chuẩn bị chạy đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Minh Quân suy nghĩ, khi hắn rời khỏi trận pháp, đối phương cũng chỉ thấy một vùng đen tối đang di chuyển. Trong nhất thời nữa khắc chắc chắn sẽ kiêng kị, từ đó mà tạo thêm thời gian cho hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đúng lúc này thì hắn nghe được nhiều tiếng bước chân dồn dập. Đây là tiếng bước chân của một đội ngũ, không phải của một người. Trần Minh Quân cắt ngang quyết định bỏ chạy, quay đầu lại xem tình hình.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 75: Bất cẩn