Thuận Thiên
Quân KaKa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
CHƯƠNG 325: THÁNH ĐẾ THÀNH
Người chỉ huy nhìn về một người rồi nói
Con Hổ lại giẫm một chân lên xác Trần Tinh, sau đó gầm to thêm một tiếng như đang thể hiện điều gì đó.
Gần một phút trôi qua, xung quanh vẫn là một mảnh yên tĩnh. Cả đám không khỏi thở dài thả lỏng.
“Trần Tinh chỉ huy! Kiếp sau có duyên lại là đồng đội!”
Trần Tinh vẫn mở mắt trừng trừng nhìn thẳng con Hổ, không một chút nào tỏ vẻ sợ hãi. Có vẻ đã quá chán ghét Trần Tinh, con Hổ há miệng hướng thẳng tới cổ của Trần Tinh cắn xuống và xét toạc cổ họng anh ta ra.
Thạch Tuấn được giao trách nhiệm làm hoàng đế, giữ gìn trật tự trị an, củng cố lòng dân. Thạch Nhi là phận gái, chỉ có thể hỗ trợ anh mình công tác giúp đỡ dân chạy nạn đến Thánh Đế Thành.
“Đừng vội kết luận, trước cứ quan sát thêm đã”
Cùng thời điểm đó, ở một ngọn đồi khác không quá xa.
Dân số từ hơn 3 tỷ người chỉ còn lại không tới 300 triệu. Toàn bộ con cháu của Thạch Sanh và Quỳnh Nga trên cơ bản đều hy sinh trong chiến đấu. Chỉ còn lại duy nhất 2 anh em Thạch Tuấn và Thạch Nhi, là con cháu cách hàng chục đời của Thạch Sanh.
Trần Tinh cố gắng mở mắt, anh ta đã không thể di chuyển hay cử động gì thêm. Chỉ có thể chờ con Hổ đến kết liễu sinh mạng.
Mặt ngoài của tường thành bố trí chi chít những lưỡi dao sắc nhọn, ngăn cản khả năng leo tường thành.
Thạch Quốc! Trên một ngọn đồi cách Thánh Đế Thành hơn 10km, đang là lúc nửa đêm.
Bốn người còn lại gật đầu nhận lệnh, rồi cả 5 người từ từ bò sát mặt đất lùi về phía sau. Khi đã đi khá xa vị trí vừa rồi họ mới dừng lại.
Một đòn! Chỉ một đòn duy nhất đã cho thấy sức mạnh thể chất chênh lệch giữa con người và mãnh thú nơi đây!
CHƯƠNG 325: THÁNH ĐẾ THÀNH
Đây là thống soái của quân đội Thạch Quốc, Trần Tuấn.
Mặc dù trượt một đoạn cũng đã tạo ra âm thanh, nhưng không quá gây chú ý. Toàn bộ 5 người nằm im bất động, không dám có bất cứ một hành động nào.
…
“Chỉ huy! đã là lần thứ 3 rồi. Ngài đoán xem bọn chúng đang làm cái gì?”
Quan triều đình và dân chúng bình thường đều chọn chạy nạn về hướng kinh đô Thánh Đế Thành. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“S·ú·c sinh! Tới đây đi!”
Có 5 người đang nằm sát dưới mặt đất, hướng ống nhòm nhìn về phía xa xa, dường như đang quan sát gì đó.
Xoẹt …
Người được gọi Lư Tú lập tức nhanh chóng rời đi, kỹ năng đi đường rất phi phàm, dù chạy nhanh nhưng tiếng động phát ra cơ bản gần bằng không.
Thạch Sanh cùng với quân đội Thạch Quốc luôn túc trực ở bên ngoài tiền tuyến, đề phòng thú triều tấn công, bảo vệ Thánh Đế Thành, phòng tuyến cuối cùng của nhân loại.
Một cảnh tượng tương tự đang diễn ra. Một nhóm 5 người đang yên lặng nằm sát mặt đất quan sát thứ gì đó ở phía trước họ. Được một lúc thì người chỉ huy ra lệnh rút lui. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ khi anh ta va vào một gốc cây thì mới dừng lại, nếu không chắc sẽ lăn thẳng xuống chân đồi. Vừa dừng lại, Trần Tinh liền há mồm phun ra một ngụm máu bầm
“Trần Tinh chỉ huy! Kiếp sau có duyên lại là đồng đội!”
Cổ họng bị xé nát, Trần Tinh ngã sang một bên, tắt thở.
Hai chân Trần Tinh làm thế trung bình tấn, đoản đao đan chéo vào nhau trước người, tiếp lấy cú tát của con mãnh thú.
Hiện tại, toàn bộ Biệt Giới rộng lớn chỉ còn lại Thánh Đế Thành là an toàn, những nơi khác đã không còn tồn tại bóng dáng con người.
“Tuân lệnh chỉ huy!”
Nhưng có thể thấy trên miệng anh ta vẫn nở một nụ cười, bởi vì những người đồng đội khác đã đi khá xa. Tỷ lệ chạy thoát là vô cùng lớn.
“Chỉ huy! thuộc hạ kiến nghị nên đưa tin báo cho Thánh Đế trong lúc quan sát thêm”
Ánh mắt của con hổ đã g·i·ế·t Trần Tinh nhìn qua bốn con hổ còn lại. Dường như nó là chỉ huy của bọn chúng.
Đang là lúc cấp bách, không một ai nói lời thứ hai. Sau khi nói lời vĩnh biệt thì toàn bộ theo lệnh tản ra 4 hướng mà chạy. Đây là cách đảm bảo có người sống sót cao nhất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Như vậy, toàn đội của Trần Tinh đều không ai chạy thoát. Tất cả đều trở thành thức ăn cho dã thú.
Toàn bộ khu vực này im lặng không một tiếng động, dường như đang chờ đợi chuyện gì đó.
“Phụt”
“Lư Tú, ta cũng nghĩ như thế. Nhiệm vụ trở về phải giao cho cậu rồi!”
“Trần Tinh chỉ huy! Kiếp sau có duyên lại là đồng đội!”
Sau khi xác nhận những con hổ này đều hoàn thành nhiệm vụ. Con hổ chỉ huy gặm lấy xác Trần Tinh rồi cùng với bốn con hổ khác di chuyển trở lại bên kia ngọn đồi.
Một người lên tiếng hỏi nhỏ
“Toàn đội nghe lệnh, lập tức nghỉ ngơi lấy lại sức. Minh Đông, cậu làm nhiệm vụ cảnh giới trước, sau đó tới Khắc Tư, Tiểu Phụng và tôi, mỗi người trực 1 giờ đồng hồ”
Một người khác lại hỏi bổ sung
Khoảng 30 giây trôi qua, bọn họ dừng thao tác quan sát. Người ở giữa ra hiệu bằng động tác tay, ám chỉ từ từ bò trở lại.
Người đội trưởng tiếp tục làm động tác cho phép di chuyển tiếp. Lúc bọn họ quay đầu lại thì đã thấy một bóng dáng to lớn như một con trâu nước ở phía trên đồi.
“Tuân lệnh chỉ huy!”
Con sông xung quanh Thánh Đế Thành không có cây cầu nào nối thông với tường thành. Từ bên trong muốn ra ngoài thì người ta sẽ chèo xuồng mà đi, mà cũng chỉ có một lối đi duy nhất và rất nhỏ. Tất cả vì đảm bảo an toàn cho Thánh Đế Thành.
Dù đã ra lệnh cho mọi người bỏ chạy, nhưng Trần Tinh thì không. Anh ta đứng đó, nhìn thẳng vào đôi mắt đầy ma mị của con Hổ đang lao tới. Hai tay anh ta đã cầm sẵn hai thanh đoản kiếm.
Không tới 1 phút sau, lần lượt có 4 con hổ khác xuất hiện. Mỗi con đều tha về một cái xác, chính là xác c·h·ế·t của 4 người đã chia nhau chạy trốn.
Bên ngoài tường thành được đào thành sông rộng hơn 500 mét và sâu 30 mét. Bên trên mặt sông được đổ một lớp dầu hỏa dày hơn 2 gang tay.
Chỉ trong vòng 1 năm, Thạch Sanh cùng con cháu và q·uân đ·ội triều đình đã g·iết c·hết hàng tỷ dã thú. Nhưng Thạch Quốc cũng trả giá vô cùng thảm trọng.
Bất Tử Thánh Đế Thạch Sanh cùng con cháu đánh đông dẹp tây liên miên. Nhưng cho dù Thạch Sanh có mạnh hơn nữa thì cũng không thể dùng sức một người cứu toàn bộ Thạch Quốc rộng lớn.
Từ đó suy ra, 3 người kia cũng là người đưa tin. Họ chỉ khác nhau về đoàn đội mà thôi.
“Ừ, đi nhanh về nhanh”
Bịch … Bịch … Bịch ….Bịch
Nhóm người bò một cách vô cùng chậm chạp về phía sau. Mới đi được một khoảng đường mấy mét thì một người bám phải một cành khô bị gãy.
Con Hổ gầm lên một tiếng thị uy rồi hạ thấp người lấy đà phóng thẳng tới người chỉ huy tên gọi Trần Tinh
Ở chính giữa khoảng trống có 4 người lính được đặc cách ngồi chờ. Một trong 4 người này chính là Lư Tú, người đã nhận nhiệm vụ trở về đưa tin đêm qua.
Grào …
Dù đã hơn 50 tuổi nhưng có thể thấy người đàn ông này khỏe mạnh phi thường, ánh mắt vô cùng sáng suốt và uy nghiêm.
“Trần Tinh chỉ huy! Kiếp sau có duyên lại là đồng đội!”
Thứ mà bọn họ lo lắng không phải sợ người kia ngã c·h·ế·t. Họ sợ động tĩnh gây chú ý tới những thứ ở bên kìa.
Người chỉ huy vỗ lên vai người nọ đáp lại
Lực của cú tát quá lớn, va chạm với 2 thanh đoản đao làm cho 2 tay của Trần Tinh tê dại mất kiểm soát. Cú tát vẫn không dừng lại mà tiếp tục cào qua lòng ngực của Trần Tinh.
Người chỉ huy hét lên
Đó là một con hổ, nhưng hình thể lại vô cùng to lớn. Trong màn đêm, hai mắt của nó phát ra thứ ánh sáng đỏ nhẹ như máu. Nhìn vào thôi đã có thể làm cho người ta mất hết hồn vía không thể cử động.
Toàn bộ Thánh Đế Thành đều được tường thành cao hơn 50 mét bao quanh. Độ dày của tường thành được gia công lên hơn 50 mét. Có thể nói là vũ khí hiện đại cũng chưa chắc xuyên thủng được.
Do đường phía sau là một con dốc, bất ngờ mất thăng bằng nên người đó bị trượt một đoạn. Rất may mắn là đồng đội của anh ta kịp thời với tay chụp được.
Sáng sớm ngày hôm sau, tại trung tâm chỉ huy quân phòng vệ của Thánh Đế Thành.
Đứng ở bên dưới là 3 phó thống soái, 9 tướng quân cùng với hơn 20 lính tinh anh của quân đội. Toàn bộ chia làm 2 bên trái phải đứng thành hàng, rất giống một buổi thượng triều.
Con Hổ đi tới trước mặt Trần Tinh, hướng thẳng mặt anh ta mà gầm lên một tiếng thị uy. Như thế nó muốn nói rằng “Mày con xanh và non lắm!”
KENG! … (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Con Hổ cảm nhận được sự thách thức nên càng thêm hung bạo, nó nhảy lên, xòe bộ móng vuốt sắc nhọn của nó ra thẳng hướng cái đầu của Trần Tinh mà tát tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tuân lệnh chỉ huy!”
“Thuộc hạ tuân lệnh!”
Một mảng da thịt bị xé văng ra, Trần Tinh bị đập bay đi
“Tản ra bỏ chạy, không ai được phép quay đầu nhìn lại!”
…
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.