Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thuận Thiên

Quân KaKa

CHƯƠNG 322: LÝ THƯỜNG KIỆT

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

CHƯƠNG 322: LÝ THƯỜNG KIỆT


“Xin chào tất cả mọi người. Xin tự giới thiệu, ta gọi Ngô Tuấn, tự là Thường Kiệt, còn được biết đến với cái tên Lý Thường Kiệt. Hiện giờ, ta là Long Soái của Thần Long Vệ Quốc Quân. Có thể mọi người sẽ không biết Thần Long Vệ Quốc Quân là gì. Nên ta cũng nói luôn, Thần Long Vệ Quốc Quân được thành lập vào thời Văn Lang, cách đây 3200 năm, theo lệnh của Quốc Mẫu u Cơ, Long Soái đời đầu là Gióng, cũng tức là Phù Đổng Thiên Vương …”

Không có quốc gia nào không có người tu luyện. Chỉ là, họ phải ẩn mình, không xuất hiện trước con mắt của thế gian mà thôi.

Lúc này, Ngô Tuấn mới bắt đầu để ý xung quanh. Hắn phát hiện, trung tâm thành phố Long Xuyên đã gần như chật kín người. Trong đó, khu vực xung quanh các Vệ Quốc Quân đều bị quân đội phong tỏa.

Mục tiêu đầu tiên của hắn là trường đại học An Giang, vốn ở sát bên vách. Sau đó là các trường đại học ở Miền Tây Nam Bộ. Tiếp theo, hắn sẽ bắc tiến, đi dạo qua tất cả các trường đại học và cao đẳng trong nước.

Lời nói được linh khí hỗ trợ, khuếch tán khắp bốn phương tám hướng. Cho dù ở gần hay ở xa, mọi người đều có thể nghe rõ mồn một như nhau. Cứ như là Ngô Tuấn đang trực tiếp đứng bên cạnh họ nói chuyện vậy. Hình ảnh và tiếng nói của Lý Thường Kiệt cũng được truyền đi một cách rõ ràng qua hệ thống truyền thông.

Ngô Tuấn cùng các thành viên Thần Long Vệ Quốc Quân cũng cảm thấy gánh nặng trong lòng gần như biết mất. Nói không sợ c·h·ế·t là nói không thể nào. Ai cũng sợ c·h·ế·t, nhưng có những người, họ sợ mà vẫn đối mặt và sẵn sàng c·h·ế·t. Cái đó gọi là anh dũng và can đảm.

“Thiếu Tướng, tôi biết Ngài có nhiều chuyện muốn hỏi. Nhưng cứ từ từ, tôi vẫn sẽ ở đây, cũng đã đến lúc để cho mọi người cùng biết rồi. Xin hãy thông báo đến một số nhà lãnh đạo. Thần Long Vệ Quốc Quân sẽ trực tiếp nói chuyện với mọi người.”

Hơn nửa ngày sau, trong một tòa nhà hành chính của thành phố Long Xuyên. Ngô Tuấn cùng Long Tướng và các Thống Lĩnh đại diện cho Thần Long Vệ Quốc Quân đều đã có mặt.

Cùng thời điểm đó, tại thành phố Long Xuyên, Ngô Tuấn đã bắt đầu tiến hành kế hoạch họp báo thụ động của mình.

Trần Minh Quân cũng không phải trực tiếp đoạt lấy toàn bộ sách trong thư viện. Hắn chỉ tạo một bản sao của các cuốn sách mà thôi. Nguyên liệu của sách chủ yếu là gỗ và một số chất hóa học của mực in. Mấy cái này rất phổ thông, Khởi Nguyên Châu không gặp chút khó khăn nào khi sao chép và tạo ra bản sao y nguyên bản chính. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ có điều, chính phủ cũng cần phải thay đổi để thích nghi. Từ pháp luật cho tới lực lượng trị an và hành pháp đều cần phải thay đổi. Một người bình thường làm sao có khả năng thi hành luật pháp với người tu luyện.

Về phía chính phủ, các vị lãnh đạo cao cấp đến sân bay Cần Thơ bằng máy bay. Sau đó thì được Thần Long Vệ Quốc Quân hộ tống đến thành phố Long Xuyên. Không thể không nói, lần đầu trải nghiệm cảm giác phi hành mà không có máy bay là vô cùng đặc sắc. Làm cho các vị lãnh đạo đều thổn thức không thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thiếu Tướng Lý Cơ, tư lệnh của quân đội Miền Nam, là người phụ trách xử lý hiện trường của vụ việc lần này. Không hổ danh là quân nhân. Cho dù bị áp lực rất lớn đè lên tinh thần khi phải đối mặt với một người có khả năng siêu phàm như Ngô Tuấn thì mặt của vị Thiếu Tướng này vẫn lạnh tanh như băng.

Trong lúc Trần Minh Quân đang tiến hành bảo lưu tri thức nhân loại. Giới tu luyện đã bắt đầu rụt rịt hành động. Sự kiện lớn đến vậy rồi mà không thấy Thiên Cung có hành động gì. Nói rõ hơn 99% là Thiên Cung sẽ không làm gì.

Sở dĩ Ngô Tuấn cần nói chuyện với lãnh đạo chính phủ là vì đề phòng loạn lạc. Với sự trợ giúp của Thần Long Vệ Quốc Quân, chính phủ quốc gia chắc chắn có thể bình yên vượt qua thời đại chuyển biến này.

CHƯƠNG 322: LÝ THƯỜNG KIỆT

Ngô Tuấn đứng từ xa, làm động tác ôm quyền vô cùng cổ xưa, hướng về vị tướng lĩnh kia rồi nói.

Chỉ có điều, việc thu sách vào và trả sách ra khỏi Khởi Nguyên Châu sẽ tạo thành hỗn loạn cho thư viện. Cái này thì hắn chỉ có thể âm thầm nói xin lỗi trong lòng. Cùng lắm thì về sau hắn sẽ âm thầm trả tiền công dọn dẹp cho nhân viên trông coi thư viện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dĩ nhiên, hắn không chạy bừa mà dựa theo vị trí các trường để sắp xếp sao cho quá trình di chuyển tiện lợi nhất và nhanh nhất.

Tóm lại là sẽ có một đoạn thời gian chuyển hóa. Đoạn thời gian này, Thần Long Vệ Quốc Quân sẽ có rất nhiều việc để làm. Mà nhân thủ hiện tại thì không đủ để trải rộng toàn quốc. Do đó, Ngô Tuấn sẽ cần viếng thăm một số gia tộc, mượn tạm lực lượng của những gia tộc này.

Thế là, Ngô Tuấn phi thân bay về hướng một người lãnh đạo quân đội. Ngô Tuấn di chuyển làm cho mọi người hô hào rần rần cả lên. Chẳng khác nào đại minh tinh vừa ra sân.

Thần thức Ngô Tuấn quét qua một vòng, liền xác định được những gương mặt chủ chốt của quân đội. Sau khi suy nghĩ một thoáng, cảm thấy không cần phải chờ đợi thêm nữa, trên cơ bản đã xác định được thông tin mà Hồng Gia nói là sự thật rồi.

Chỉ đoạn mở đầu thôi, thông tin trong đó đã làm mọi người hít thở khó khăn. Nếu không phải Lý Thường Kiệt thực sự đang đạp không mà đứng, sau lưng còn có hào quang tiên nhân, mọi người chắc chắn sẽ không thể tin được chuyện hoang đường như thế.

“Thiếu Tướng Lý Cơ, Tư Lệnh Quân Đội Miền Nam”

Nhưng Ngô Tuấn không quan tâm lắm. Bởi vì, hắn đã sớm quyết định. Sau khi nói chuyện cùng lãnh đạo nhà nước. Hắn sẽ tiến hành công bố thông tin tu luyện ra đại chúng. Hiện tại, đang có hàng ngàn máy quay và điện thoại chú ý tới. Chỉ cần hắn phát biểu là lập tức cả thế giới sẽ thấy được ngay.

Sau khi nghe Ngô Tuấn chào hỏi. Lý Cơ không biết Thần Long Vệ Quốc Quân là gì, nhưng vẫn bình tĩnh bước thẳng về phía Ngô Tuấn. Đến khi ông ta đã gần như mặt đối mặt với Ngô Tuấn thì mới lên tiếng.

Trong lúc cuộc họp giữa Thần Long Vệ Quốc và chính phủ nước Việt đang diễn ra. Chính phủ trên thế giới cũng đã có hành động tương tự.

Khi đạt đến một độ cao lý tưởng, không quá cao, cũng không quá thấp. Vừa đủ để cho máy quay của nhà đài và điện thoại của người dân có thể thấy được rõ ràng. Ngô Tuấn liền bắt đầu nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn từ từ bay lên không trung. Sau lưng có ba ngôi sao không ngừng phát sáng. Tạo một cảm giác thần thánh và cao quý.

“Long Soái của Thần Long Vệ Quốc Quân, xin chào Thiếu Tướng”

Cuộc họp giữa Thần Long Vệ Quốc Quân và chính phủ kéo dài cả đêm.

Thế là, vừa xác định được danh sách địa điểm 2000 trường đại học đầu tiên, Trần Minh Quân liền nhảy vào Khởi Nguyên Châu để đi thu thập.

Sáng sớm ngày hôm sau. Từng vị lãnh đạo đều được Vệ Quốc Quân hộ tống đến sân bay Cần Thơ. Khi rời khỏi hội trường của tòa nhà hành chính. Thần sắc trên mặt mỗi người đều khó giữ được bình tĩnh. Đồng thời, bọn họ nhìn về phía Ngô Tuấn đã không còn xa lạ. Trong ánh mắt còn có chút kính ý với tiền bối cao nhân.

Ngô Tuấn thu liễm khí tức, kết thúc vận chuyển linh khí. Uy áp tu vi cũng từ từ biến mất. Tuy nhiên, vẫn tồn tại một loại áp lực vô hình. Áp lực này không có tác dụng thực chất, nhưng uy thế và trường năng lượng vô hình của một linh sĩ tam tinh vẫn khiến cho phàm nhân sinh ra kính ý trong lòng.

Sau khi chứng kiến mọi chuyện ở nước Việt. Thế lực tu luyện đầu đàn ở mỗi quốc gia đều quyết định liên hệ với chính phủ nước nhà. Họ đều là những người sống lâu thành tinh, làm sao mà không thể nhìn ra tương lai sắp tới. Không ai muốn đất nước của mình sụp đổ. Khi đó, đất nước của họ sẽ thành con mồi trong mắt những quốc gia khác.

Tuy nhiên, không phải ai cũng có lòng hướng về tổ quốc. Ở một số quốc gia, chẳng những không có chuyện giới tu luyện liên hệ chính phủ, họ còn bắt đầu lên kế hoạch triệt tiêu chính phủ và tự mình lên lãnh đạo đất nước.

Ngô Tuấn đến gần mục tiêu, mắt thấy vô số vũ khí nóng chĩa về hướng mình. Dù không có lo sợ nhưng hắn vẫn đáp xuống cách xa khoảng 200 mét. Uy áp tu vi linh sĩ tam tinh vô hình làm cho mọi người xung quanh cảm thấy vô cùng khó thở. Cứ như một con thỏ đang mặt đối mặt với chúa tể sơn lâm vậy.

Sau khi đến sân bay Cần Thơ, họ liền lên máy bay để về thủ đô. Khác với lúc đến, lúc về thì mỗi lãnh đạo đều có hai vệ quốc quân đi theo bảo vệ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sở dĩ quân đội còn chưa hành động gì là vì không muốn tạo ra thù oán không cần thiết. Hơn nữa, xung quanh các tu sĩ đều có uy áp của tu vi. Người thường không có cách nào đến gần. Nên mới dẫn tới tình trạng quân đội bao vây mà không làm gì.

Ngô Tuấn mỉm cười đưa tay bắt tay Lý Cơ rồi nói.

Tất cả mọi người đều im thin thít, lắng nghe một cách chăm chú, không ai tạo ra bất cứ âm thanh hay tiếng động gì.

Đến chiều tối cùng ngày, một cuộc họp vô cùng quan trọng, liên quan đến vận mệnh và sự tồn vong của tổ quốc đã được bắt đầu. Tất cả thông tin về cuộc hợp đều bị phong tỏa. Chỉ là, không có cách nào tránh khỏi sự theo dõi và quan sát của những người tu luyện. Nhất là mấy lão quái có tu vi linh sĩ nhị tinh đỉnh phong.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

CHƯƠNG 322: LÝ THƯỜNG KIỆT