Thuận Thiên
Quân KaKa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
CHƯƠNG 319: CÁT BỤI VỀ VỚI CÁT BỤI
Bởi vì Trần Minh Quân dùng thần niệm truyền âm. Nên sáu người đều chịu chút ảnh hưởng nhỏ. Đầu óc bị ong ong, có chút khó chịu. Họ không có cách nào tiếp tục tập trung chữa thương mà đồng loạt mở mắt ra.
Nhưng mà, con số 70% này lại tốt hơn rất nhiều so với trước khi đột phá.
“Liễu Như, vệ quốc quân Miền Nam tạm thời do ngươi chủ quản. Xong chuyện tại Long Xuyên thì các ngươi có toàn bộ chọn Long Tướng mới.”
“Đặng Hoàng, khu vực chỗ cầu Vàm Cống giao cho ngươi. Nhớ rõ, đúng vị trí cầu là được.”
Ngô Tuấn không tự chủ được mà thốt lên
“Nếu tin tưởng ta thì uống giọt thuốc trước mặt vào”
“Cảm ơn cao nhân đã ban thuốc. Ta là Ngô Tuấn, Long Soái của Thần Long Vệ Quốc Quân. Nếu cao nhân có cần giúp một tay, cứ việc tìm tới, chỉ cần không phải việc thương thiên hại lý, ta tuyệt sẽ không chối từ”
“Người anh em, mong cho cậu được yên nghỉ nơi chính suối. Cảm ơn cậu vì những cố gắng và đóng góp cho người dân nước Việt mấy trăm năm qua. Mặc dù sẽ không ai biết tới cậu, nhưng Thần Long Vệ Quốc Quân sẽ luôn ghi tạc tên tuổi của cậu”
“Tuân lệnh Long Soái”
Nghĩ tới bình phục thương thế, Ngô Tuấn chợt bừng tỉnh lại từ trong kinh ngạc. Hắn không hề do dự, há miệng ra nuốt lấy giọt thuốc vào. Thấy Long Soái đã uống thuốc, mấy người còn lại cũng không còn do dự mà làm theo.
Trung Long Tướng, Trương Chí Thiện : “Hạ Giang Long Tướng, cảm ơn vì đã phục vụ. Xin thứ lỗi cho tôi vì thường xuyên đối chọi với ông. Chính ông chắc cũng hiểu, tất cả đều là công việc, chẳng có ân oán hay công kích cá nhân gì cả.”
Lúc này, những người khác cũng đã tiếp cận thi thể Hạ Giang. Ánh mắt mọi người đều vô cùng phức tạp. Có đau thương, có cảm khái, nhiều hơn là cảm thấy bi ai cho số phận của một tu sĩ. Một khi không vượt qua thử thách của ông trời thì chỉ có một kết quả, chính là c·h·ế·t.
Thống Lĩnh Đặng Hoàng : “Long Tướng đại nhân, Ngài cần gì phải vậy chứ? Đã biết trước tỷ lệ thất bại cao mà vẫn cứ làm. Haizzz … Xin Ngài hãy yên nghỉ. Thuộc hạ và Liễu Như nhất định sẽ làm theo lời Ngài phân phó” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Liễu Như, khu vực ở hướng này giao cho ngươi. Cứ đến sát biên giới thành phố Long Xuyên là được”
“Hiện tại, chúng ta có 6 linh sĩ tam tinh. Sáu người chúng ta sẽ chia nhau ra, cảnh giác ở sáu phương hướng khác nhau. Nếu có bất cứ động tĩnh gì của Thiên Cung, hãy dùng linh hỏa phóng lên trời làm báo hiệu, những người khác phải tiếp cận và hỗ trợ ngay”
“Cái này …. đây không phải là Bảo Mệnh Dịch từng xuất hiện trong buổi đấu giá của Bất Giới Hội đây sao?”
Bắc Long Tướng, Lý Hoài An : “Hạ Giang à Hạ Giang, sao mà ông cứng đầu quá làm gì? Giờ thì hay rồi, thực lực không tăng, còn một mình đi trước. Đã nói là căn cơ của ông bất ổn, không nên đi theo chúng tôi đột phá. Vậy mà ông cứ nhất quyết không nghe. y da, … thôi, … giờ xuống dưới đó, dù có làm gì, ông cũng nên bỏ cái tật cứng đầu của bản thân đi, biết chưa. Hài …”
Thi thể Hạ Giang nhìn vô cùng thê thảm. Toàn thân cháy đen thành than, không còn khả năng nhận dạng. Sức tàn phá của lôi kiếp lớn hơn rất nhiều so với sấm sét thông thường. Một khi không thể ngăn chặn, nhẹ thì bị đốt cháy thành than, nặng thì có thể trực tiếp bị oanh bạo thành bụi phấn.
Trần Minh Quân suy nghĩ thật kỹ. Cuối cùng, hắn vẫn quyết định ra tay giúp đỡ. Có điều, hắn sẽ không ra mặt.
Hạ Giang sống đơn thân độc mã. Con cháu đời sau của hắn đã không có cách nào xác định. Cho nên, có thể nói là một người sống cô đơn, c·h·ế·t quạnh quẽ.
Không ngờ, vào ngày hôm nay, khi mà hắn và những người trong Thần Long Vệ Quốc Quân cần nhất, Bảo Mệnh Dịch lại được dâng lên tới tận miệng. Hiện giờ, hắn và mọi người chỉ cần há miệng ra hút một cái là sẽ bình phục lại ngay.
Cái đó gọi là thói quen, đã bị áp chế thời gian quá dài, trong nhất thời thì suy nghĩ và hành động sẽ không kịp thích nghi với hoàn cảnh mới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này, họ mới nhìn thấy giọt thuốc đang phát ra ánh sáng đỏ rực trước mặt mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn cũng đã từng bỏ chút tâm tư tìm kiếm. Thậm chí còn âm thầm quan sát mấy đại gia tộc hành động. Nhưng mà, kết quả chỉ là thu được một loại thuốc có tên là Liệu Thương Dịch. Cái Liệu Thương Dịch đó, nhìn có vẻ giống Bảo Mệnh Dịch, nhưng kỳ thật hiệu quả và vẻ ngoài đều chênh lệch như trời với đất.
Ngô Tuấn thở dài một hơi, rồi quỳ một chân, đầu gục xuống, làm một cái động tác bái tế với Hạ Giang.
Đây là nghi thức an táng bằng linh hỏa của Thần Long Vệ Quốc Quân. Đại đa số vệ quốc quân đều có nguyện vọng được an táng theo kiểu đơn giản như vậy.
Có điều, nếu không có thông tin đó, có lẽ họ cũng sẽ chọn đột phá. Bởi vì họ đã quyết ý đánh nhau liều mạng ngay từ đầu rồi.
Nhìn thấy cảnh này, Trần Minh Quân không khỏi dâng lên một chút cảm giác bi ai trong lòng. Tu luyện vốn là vì truy cầu trường sinh. Nhưng mà, trong quá trình truy cầu trường sinh này, tu sĩ đều phải bước đi trên đầu lưỡi đao.
Sau đó, Ngô Tuấn không vội kiểm tra tình trạng của bản thân mà gấp gáp bay qua sân thượng tòa nhà SMax. Rồi nhanh chóng tiếp cận thi thể của Hạ Giang. Người duy nhất không thể vượt qua lôi kiếp chính là Nam Long Tướng, Hạ Giang.
“Trung Long Tướng, ngươi đi hướng này. Vì hướng này có địa hình sông nước đặc thù. Ngươi chọn một chỗ cách trung tâm khoảng 10 cây số là được.”
Ngô Tuấn lại nói tiếp
Linh hỏa rơi lên thi thể Hạ Giang thì nhanh chóng bao trùm toàn bộ thi thể. Tốc độ thêu cháy rất nhanh, không tạo ra bao nhiêu khói. Mắt thường cũng có thể thấy, từng phần thi thể nhanh chóng biến thành tro, rồi bị từng cơn gió thổi qua mà bay đi vô định.
Dưới mệnh lệnh của Trần Minh Quân, Hư Linh điều khiển Khởi Nguyên Châu đến gần sáu người. Sau đó, từ trong Khởi Nguyên Châu đẩy ra 6 giọt liệu thương dịch. Loại liệu thương dịch này là loại thượng hạng, nhưng không phải siêu cấp. Thương thế của mấy người này, chỉ cần một giọt thượng hạng là đủ khôi phục lại rồi.
Suy nghĩ này của Trần Minh Quân rất hợp tình hợp lý. Nhưng mà, hắn lại không biết, nếu không có thông tin của hắn, bọn họ sẽ không suy nghĩ tới chuyện đột phá.
Ngô Tuấn nhanh chóng tìm kiếm xung quanh một lượt. Lại dùng thần thức quét kiểm tra phạm vi lớn. Xác định là không thể tìm ra người thần bí. Hắn chỉ có thể làm động tác ôm quyền, hướng vào hư không mà nói.
Khi 6 giọt liệu thương dịch xuất hiện. Trần Minh Quân liền dùng thần niệm sử dụng khống vật thuật, đưa 6 giọt thuốc đến trước mặt 6 người.
Thứ duy nhất còn lại là trí nhớ của mọi người và ghi chép của tổ chức mà thôi.
Bụi về với bụi, đất về với đất, chẳng cần mộ phần hay bia đá gì cả. Kể cả ngày giỗ cũng không nốt.
Từng bước đi, từng quyết định, từng lần độ kiếp, đều là phải lấy mạng ra để cược. Chỉ có kẻ cược thắng tất cả thì mới chạm tới được trường sinh. Chỉ cần thua một ván thôi, kết quả chính là biến thành một cái t·hi t·hể. Trong một số trường hợp, nói không chừng là thi cốt vô tồn.
“Cảm ơn cao nhân đã ban thuốc”
Sau khi đưa tiễn Hạ Giang. Sắc mặt Ngô Tuấn trở nên trịnh trọng và nghiêm túc.
Thống Lĩnh Liễu Như : “Long Tướng đại nhân, xin hãy yên nghỉ. Chuyện Ngài đã căn dặn, thuộc hạ nhất định sẽ ghi nhớ và làm theo”
Bầu không khí trên sân thượng hơi trùng xuống. Sau vài phút mặc niệm về người quá cố. Ngô Tuấn liền bái sâu một cái. Sau đó, hắn thuận tay bắn ra một đoàn hỏa diễm. Hỏa diễm này lấy linh khí làm nguyên liệu, nên được gọi là linh hỏa.
Sau đó, Ngô Tuấn bắt đầu phân phó chi tiết
Cùng lúc đó, một tiếng truyền âm vang lên trong đầu bọn họ
Liễu Như trịnh trọng đáp (đọc tại Nhiều Truyện.com)
CHƯƠNG 319: CÁT BỤI VỀ VỚI CÁT BỤI
“Bắc Long Tướng, ngươi cảnh giác ở hướng này. Cách trung tâm khoảng 20 cây số là được. Không cần tiến sát biên giới với huyện khác” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Là người đứng đầu Thần Long Vệ Quốc Quân. Ngô Tuấn dĩ nhiên sẽ nghe được thông tin về Bảo Mệnh Dịch. Đơn giản là vì thứ này có tính chiến lược rất cao cho tổ chức. Cầm thứ này theo, mỗi chiến sĩ sẽ như có nhiều hơn vài cái mạng. Nghĩ thôi đã làm người ta tê cả da đầu.
Cuối cùng, Ngô Tuấn nhìn qua Đào Duy Từ và nói
Thuốc vừa vào miệng thì liền tan ra. Mắt thường cũng có thể thấy, từng tia sáng đỏ lấp lánh chạy khắp toàn thân 6 người. Chưa tới 5 giây sau, bọn họ đã có thể đứng lên. Da thịt bị đốt cháy rơi khỏi cơ thể, như là cát bụi mà rơi xuống chân của họ.
Trần Minh Quân cũng rất nhạy bén. Thấy bảy người này đột phá là hắn đã biết rõ ý nghĩ của bọn họ. Chắc chắn là vì thông tin mà hắn kêu Hồng Kim Tinh nói ra.
Trần Minh Quân thoáng nhìn qua thương thế của 6 người còn lại. Loại thương thế này, nếu không có thời gian dài ôn dưỡng là không có cách nào hồi phục. Hiện tại, nếu mà bị buộc phải chiến đấu, thực lực của họ sẽ không thể phát huy quá 70%.
Thi thể của Hạ Giang thì được những người còn lại thao túng linh khí để nâng lên, cách xa mặt sàn sân thượng tầm vài mét.
Mấy người còn lại thấy vậy thì cũng ôm quyền, hướng vào hư không nói
Mọi người chỉ có thể nói như vậy. Vì biết đối phương không ra mặt tức là không muốn bị bại lộ thân phận. Nên không ai xoắn suýt gì thêm.
Chưa đầy một phút sau, dưới nền sân thượng chỉ còn lại một chút tro tàn. Một cơn gió nhẹ thổi qua, số tro tàn này cũng theo gió bay đi.
“Quân Sư, bản thân ta sẽ phụ trách hướng Đông. Nơi có khả năng tiếp xúc với người của Thiên Cung sớm nhất. Cho nên, phụ trách điều quân tại khu vực trung tâm sẽ giao cho Quân Sư”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.