Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thuận Thiên

Quân KaKa

CHƯƠNG 306: THỎA THUẬN

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

CHƯƠNG 306: THỎA THUẬN


Tất cả mọi suy nghĩ chỉ diễn ra trong giây lát. Sau khi có quyết định, Trần Minh Quân liền đáp lời

Sau khi truyền xong mệnh lệnh. Thanh Liên Y cất linh hồn châu đi rồi nói với Trần Minh Quân.

Nói rồi không chờ Thanh Liên Y trả lời, hắn đã cất bước đi về hướng cầu thang lên trên. Thanh Liên Y chỉ nhìn theo, không hề có ý ngăn cản.

“Tiền bối hiểu lầm rồi. Gia tộc mà ta nói là nơi trước khi ta bị đày đến Thiên Yêu Giới, không phải ở trên Thiên Yêu Giới này. Đồng thời, phương pháp luyện chế thì ta không biết”

“Chàng trai trẻ, xem như ngươi tài giỏi. Được rồi! Bổn vương chấp nhận đề nghị của ngươi. Nhưng bổn vương muốn thay đổi một chút. Cứ cách 30 ngày thì ngươi đem đến cho bổn vương 30 phần thuốc. Suy ra thì cũng không khác biệt lắm với đề nghị của ngươi. Bổn vương cũng không muốn ngày nào cũng phải đi ra gặp người khác. Đây là quyết định cuối cùng của bổn vương. Nếu ngươi không chấp nhận, bổn vương chỉ có thể ra tay thôi.”

Thấy đối phương thay đổi cảm xúc nhanh như vậy, Trần Minh Quân có chút không kịp thích nghi. Chỉ là, Trần Minh Quân hơi động não thì liền hiểu ra. Hắn lại cảm thán một lần nữa.

“Đã rơi vào tay tiền bối thì ta cũng không dám yêu cầu gì. Chỉ mong tiền bối có thể tha mạng cho ta và người của Tư Mễ Gia là được rồi. Còn về thứ thuốc kia, ta xin nói thật với tiền bối. Đó là sản phẩm gia truyền trong gia tộc. Tồn kho cũng còn rất nhiều”

Trần Minh Quân không hề động đậy mà vẫn bình tĩnh nói

Sau khi nghe Trần Minh Quân giải thích. Thanh Liên Y không khỏi chau mày, trong lòng càng là vô cùng thất vọng. Giọng nói của bà ta cũng vì tâm trạng không tốt mà trở nên lạnh nhạt hơn. Thậm chí, còn ẩn chứa tức giận và sát ý nhàn nhạt.

CHƯƠNG 306: THỎA THUẬN

“Tốt lắm! Vậy ngươi dự định bao giờ thì giao cho bổn vương 30 phần thuốc đầu tiên?”

“Mấy lão quái ngàn năm này đúng là tâm sâu không đáy mà”

Trần Minh Quân biết, cái gì cần nói thì đôi bên đã nói hết. Hiện giờ, chỉ chờ quyết định của Thanh Liên Y. Một khi đối phương không tin lời hắn mà quyết định ra tay. Hắn có muốn hay không thì cũng chỉ có thể trấn áp và giam cầm đối phương.

Giọng của Thanh Liên Y đã trở nên lạnh nhạt vô cùng. Trong lời nói đã không còn cảm xúc tức giận như vừa rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Minh Quân biết đối phương đã có chút tức giận và mất kiên nhẫn. Nhưng hắn vẫn cương quyết nói.

Đúng lúc này, Trần Minh Quân chợt nhớ tới chuyện của Hoàng Thanh Cốc, liền lên tiếng nói

Thầm mắng một câu trong lòng. Vẻ ngoài thì Trần Minh Quân vẫn bình tĩnh như không mà nói.

Với thủ đoạn im hơi lặng tiếng như vậy, kết hợp thêm thủ đoạn ẩn nấp cao siêu kia, Thanh Liên Y đã tin chuyện đối phương có cách chạy thoát. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giọng nói này là kiểu ra lệnh, hoàn toàn không phải đề nghị hay là thảo luận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bà ta cũng không phủ nhận, mà gật đầu nói “được”. Sau đó, bà ta lấy linh hồn châu ra rồi phát một mệnh lệnh cho Hoàng Thanh Cốc.

“Thế nào? Không nghe bổn vương nói gì ư? Ngươi giấu thuốc ở chỗ nào? Còn không nhanh nói ra!”

“Tốt lắm, nói ra tên gia tộc của ngươi. Không, trực tiếp dẫn ta tới đó ngay bây giờ luôn đi”

Đúng như Trần Minh Quân suy nghĩ, Thanh Liên Y đang cân nhắc xem nên làm gì tiếp theo. Bà ta rất khó chấp nhận lời đề nghị của Trần Minh Quân. Mỗi ngày một phần ư? Chuyện đó nên để tự bản thân quản lý mới đảm bảo không sai sót. Nhưng nếu giờ cưỡng ép đối phương, nói không chừng đối phương có thể thoát được thì sao?

Dĩ nhiên Trần Minh Quân sẽ không ngu ngốc mà nói có liền. Hắn giả bộ trầm ngâm suy tính khoảng vài giây rồi mới đáp.

“Tiền bối, nếu đã thỏa thuận xong. Có phải tiền bối nên gọi vị thành chủ kia quay về hay không?”

Thế nhưng, làm cho hắn bất ngờ là, sau vài giây im lặng, Thanh Liên Y liền nói.

Thanh Liên Y dẹp bỏ mọi suy nghĩ ra tay với Trần Minh Quân rồi cười khanh khách và nói (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thanh Liên Y vững tin, bà ta đã sống mấy ngàn năm, trí nhớ dài hơn cái người trẻ tuổi này rất nhiều. Một khi đồng bộ trí nhớ, trải nghiệm của bà ta vẫn sẽ làm chủ. Cho dù có bị ảnh hưởng tâm trí sau khi sưu hồn thì ảnh hưởng này cũng sẽ rất nhỏ.

“Chỉ cần tiền bối giữ lời, tha cho người của Tư Mễ Gia, ta sẽ mang đến cho tiền bối một phần thuốc mỗi ngày. Nếu tiền bối không đồng ý, ta cũng không còn cách nào khác. Tiền bối không cần nghĩ tới chuyện t·ra t·ấn hay sưu hồn ta. Như ta đã nói, ta có đủ tự tin chạy thoát một lần. Cho dù sau đó tiền bối có thể tìm tới ta, ta cũng đã có đủ thời gian t·ự s·át”

“Đã như vậy, vậy ta xin phép đi trước”

Nhưng mà, tất cả những chuyện tốt đẹp này chỉ xảy ra khi đối phương không thể chạy thoát. Chỉ cần đối phương thực sự có biện pháp thoát thân, tất cả mọi chuyện sẽ trở thành hư ảo. Về sau, dù có tìm thấy đối phương, đối phương cũng có đủ thời gian t·ự v·ẫn.

“Ngươi chỉ cần tiến vào phủ thành chủ thì bổn vương sẽ biết” Nghe Trần Minh Quân nói chỉ cần 3 ngày, Thanh Liên Y lóe lên nhiều suy nghĩ trong lòng, nhưng miệng thì vẫn nhẹ nhàng nói như vậy.

Hiển nhiên, thái độ tức giận vừa rồi của Thanh Liên Y là diễn mà thôi. Mục đích chắc là để tăng áp lực tinh thần cho hắn, làm hắn mất đi khả năng phán đoán và suy nghĩ. Chỉ cần tinh thần hắn có chút hoảng hốt, rất có thể sẽ nói ra nơi giấu thuốc trong vô thức.

Trần Minh Quân cũng không nghi ngờ gì. Hắn biết, nếu Thanh Liên Y còn cần Liệu Thương Dịch thì mọi người sẽ không sao.

Hắn nói thẳng ra như vậy làm cho Thanh Liên Y vô cùng bất ngờ. Bà ta càng cảm thấy quyết định của mình đã đúng. Nên biết, bà ta không hề cảm nhận được thần thức của đối phương. Vậy mà đối phương vẫn biết chuyện bà ta sai Hoàng Thanh Cốc đi bắt đám người Tư Mễ Gia.

“Hừ! Xem như ngươi thông minh. Vậy ngươi nói xem, ngươi muốn như thế nào mới được?”

“Trong vòng 3 ngày ta sẽ đem 30 phần thuốc đến cho tiền bối. Tiền bối muốn ta đem đến chỗ nào?”

Suy nghĩ của Thanh Liên Y liên tục giằng co. Sau hơn mấy chục giây trầm lắng. Thanh Liên Y cũng đã làm ra quyết định. Dù có chút khó chịu khi bị Trần Minh Quân làm chủ cuộc chơi, nhưng bà ta thực sự không dám đánh cược.

Thế nhưng, Thanh Liên Y phát hiện Trần Minh Quân vẫn không hề nhúc nhích. Thế là bà ta thể hiện rõ thái độ tức giận, hằng giọng hỏi.

Cho nên, Thanh Liên Y rất muốn ra tay khống chế Trần Minh Quân rồi tiến hành sưu hồn. Cho dù thực hiện sưu hồn có thể ảnh hưởng đến tâm trí bà ta đi nữa thì vẫn đáng giá.

Trần Minh Quân không hề do dự mà quyết định luôn. Đúng là suy nghĩ của hắn thiếu chu toàn. Người ta đâu có rãnh mà ngày nào cũng phải chực chờ hắn mang thuốc đến. Một tháng giao một lần thì cũng không khác gì cả. Mục đích của hắn là để đối phương không thể lấy một lần. Mà không thể lấy một lần thì sẽ không động sát tâm với hắn.

Một khi làm vậy, chuyện thi triển Lạc Thần Thuật khỏi cần nghĩ đến nữa. Cho dù Khởi Nguyên Châu có thể khống chế đối phương, cũng có thể nghiền c·hết đối phương, nhưng muốn khống chế không gian linh hồn thì hoàn toàn không thể.

Trần Minh Quân đã không còn muốn tiếp tục nói chuyện. Thế là hắn ôm quyền hỏi

“Thành giao!”

Thanh Liên Y thực sự không tin Trần Minh Quân có biện pháp chạy trốn khỏi tay bà ta. Ít nhất thì trong lúc bà ta đang nhìn chầm chầm là không có khả năng. Cơ hội duy nhất để Trần Minh Quân chạy trốn là lúc bà ta chưa xác định được vị trí của Trần Minh Quân. Nhưng bây giờ thì cơ hội đó đã không còn nữa rồi.

Trần Minh Quân nghe xong thì dứt khoát đáp lời. Ấn ký thần thức chỉ có thể dùng để cảm ứng vị trí, không có tác dụng quan sát. Cho nên, hắn cũng không lo lắng đối phương biết chỗ giấu đồ. Huống hồ, làm gì có chỗ giấu đồ nào đâu.

Nghe tới đây, thần sắc trên gương mặt Thanh Liên Y khó mà giấu được vẻ vui mừng. Bà ta vội nói

Thanh Liên Y không nói gì mà cứ nhìn Trần Minh Quân chầm chầm. Trần Minh Quân cũng không nói gì thêm, vẫn bình tĩnh đứng chờ, ánh mắt không hề ngại ngùng mà v·a c·hạm với ánh mắt của Thanh Liên Y.

“Ta hoàn toàn hiểu. Chuyện này không có vấn đề gì”

“Tuy chúng ta đã thỏa thuận xong, nhưng bổn vương cũng cần một sự đảm bảo. Vì thế, bổn vương đã hạ một cái ấn ký thần thức lên người ngươi. Cái ấn ký này để đảm bảo ngươi không chạy trốn. Một khi ấn ký phát sinh dị động gì, trong nháy mắt là bổn tọa có thể tìm tới ngay. Không có vấn đề gì chứ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nói xong câu này, Trần Minh Quân cũng đã chuẩn bị rồi. Chỉ cần đối phương bí quá hóa liều thì hắn sẽ lập tức dùng sức mạnh Khởi Nguyên Châu để trấn áp. Làm như vậy thì hắn chỉ có thể g·iết đối phương, hoặc là vĩnh viễn giam cầm đối phương.

“Nếu đã như vậy, nói cho bổn vương biết chỗ giấu thuốc đi”

Trong tình huống đó, chưa nói đến chuyện thần niệm của hắn có thể xâm nhập vào không gian linh hồn của đối phương hay không. Cho dù xâm nhập được thì thần niệm của hắn cũng không thể đối kháng với nguyên thần của đối phương.

“Tiền bối không nên xem ta như một đứa trẻ lên ba chứ? Nếu ta nói ra chỗ đó, ta sẽ không còn nhìn thấy ánh Mặt trời của ngày mai”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

CHƯƠNG 306: THỎA THUẬN