Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thuận Thiên

Quân KaKa

Chương 18: Chế tạo hộ thân phù

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Chế tạo hộ thân phù


Trần Hồng Thắm nãy giờ vẫn không nói gì, lúc này mới lên tiếng “Ba! Mẹ! Nếu em nó đã nói như vậy, hai người cứ chờ tới chiều xem sao. Dù gì thì cũng một buổi thôi mà. Nếu lúc đó mà thấy không ổn thì tiếp tục khuyên bảo nó cũng chưa muộn”

Nghe tới việc chữa khỏi bệnh cho Nguyễn Minh Yến thì trái tim của mọi người bất chợt đập nhanh hơn vài phần. Chỉ có Nguyễn Minh Yến là bình tĩnh nhất. Tuy bà cũng rất kỳ vọng mình có thể bình phục như cũ. Nhưng mà bà lo cho con trai còn nhiều hơn. Chỉ nghe bà nhẹ giọng nói “Minh Quân à, mẹ biết con hiếu thảo, luôn cố gắng tìm cách chữa bệnh cho mẹ. Nhưng con không nên vì vậy mà tin vào mê tín dị đoan. Rất dễ lầm đường lạc lối, bị lừa gạt, nói không chừng còn làm chuyện phạm pháp”

Trần Thăng nghe vợ nói cũng bình tĩnh lại, ông cũng chen vào “Đúng đó con, ba mẹ không trách con. Ba mẹ biết con chỉ vì hiếu thảo thôi. Nhưng mà chuyện gì cũng phải suy xét cho hợp lý. Đừng bị bọn lừa gạt dẫn con đi sai đường lạc lối. Như vậy đi, chuyện đã rồi thì ba mẹ không nói tới, từ ngày mai con hãy trở về nhà, việc của con là cố gắng học hành tử tế, có hiểu không?”

Loại hộ thân phù này dùng cho người thường, nên không thể quá cường đại, nếu không thì thể chất của họ sẽ không chịu nổi. Trần Minh Quân sử dụng tổng cộng 12trận văn. Trong đó có 4 rận văn phòng thủ được khắc vào một mặt thẻ bài. Mặt còn lại sẽ khắc xen kẽ hai trận văn tụ năng, một trận văn ổn định và một trận văn khuếch đại. Cuối cùng, một cạnh bên sẽ khắc vào hai trận văn ẩn quang, cạnh bên còn lại thì khắc hai trận văn có tác dụng ghi nhớ chủ nhân.

Trong giờ cơm trưa, Trần Minh Quân hướng về mẹ hắn mà hỏi “Mẹ, con muốn mở lại tiệm thuốc đông y. Bởi vì thời gian sắp tới con sẽ cần rất nhiều tiền. Con muốn nhờ mẹ giúp con một số việc” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Minh Quân tiến vào căn nhà gỗ, quăng đống đồ lỉnh kỉnh xuống giường tre. Rồi lấy từ trong đó ra một cái thẻ bài trống, một cây bút trắng loại đầu bi siêu nhỏ.

Nhìn thấy Trần Minh Quân kiên quyết như vậy cũng khiến cho Trần Thăng và Nguyễn Minh Yến hơi dao động suy nghĩ. Chẳng lẽ trên đời này thực sự có cao nhân ẩn thế hay sao? Còn vô tình nhận con trai mình làm đệ tử? Tuy ông bà không hẳn là đã tin, nhưng cũng không muốn nói thêm. Nếu con trai đã nói chiều nay sẽ chứng minh, họ cứ chờ là được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ăn xong, Trần Minh Quân rời khỏi nhà, đi thẳng đến chỗ xưởng gỗ. Vốn hắn chỉ muốn lấy trước một số lượng thành phẩm. Nhưng không ngờ là toàn bộ 100 thẻ bài đều đã được làm xong.

Hắn vẫn nghiêm chỉnh nói “Ba! Mẹ! Như con đã nói, con hiểu mọi người đang nghĩ gì, cũng biết mọi người lo lắng điều gì. Nhưng mà lời con nói đúng là sự thật, quan trọng hơn hết, con có thể chứng minh cho ba mẹ thấy tận mắt. Chiều nay con sẽ về nhà ăn cơm tối cùng mọi người, lúc đó con sẽ cho mọi người thấy tận mắt những gì con có thể làm được. Ba mẹ đừng quá lo lắng, tin tưởng con trai một lần có được không?”

Trần Minh Quân nghe quát mắng thì cũng chỉ cười khổ mà nhỏ nhẹ trả lời “Ba ơi, không phải con muốn để mẹ tiếp tục kinh doanh tiệm thuốc. Con chỉ cần mẹ giúp con chuyện thủ tục giấy tờ thôi. Ví dụ như nếu con đưa ra một loại thuốc, kiểu gì cũng cần được cơ quan có thẩm quyền kiểm tra đánh giá và cấp giấy phép. Chuyện đó chắc là mẹ hiểu rõ. Còn về việc còn cần nhiều tiền, nói thật là bây giờ con cũng không rõ là nhu cầu sẽ lớn tới đâu. Nhưng chắc chắn sẽ rất lớn.”

Suy nghĩ thật cẩn thận, Trần Minh Quân quyết định nữa thật nữa giả mà báo “Lời ba mẹ nói con đều hiểu rõ. Con cũng không phải vì nhất thời hào hứng mà muốn làm bậy đâu. Ba mẹ không có thắc mắc tại sao từ lúc con trở về thì lại thích đông y sao? Còn nữa, tại sao con lại muốn lên vườn thuốc ở cả ngày?”

Chính vì những nguyên tắc này mà trận pháp thường có hình dáng đối xứng. Có thể là hình tròn, hình đa giác, nhưng thường sẽ đối xứng.

Trần Thăng nghe tới đây thì nhíu chặt chân mày, ông muốn mở miệng nói thì bị Trần Minh Quân giơ tay chặn lại. Hắn bình tĩnh nói “Con hoàn toàn hiểu mọi người định nói gì. Con cũng là một người đã học tới đại học. Nếu không phải tận mắt chứng kiến thì tuyệt đối sẽ không tin. Thầy của con chẳng những là một cao nhân, còn là một người thầy thuốc rất là giỏi. Chính vì vậy mà con mới nói với mẹ sẽ có một ngày con chữa khỏi bệnh cho mẹ.”

Trần Minh Quân làm ra dáng vẻ hết sức trịnh trọng nói tiếp “Chuyện này con nói ra cũng được, nhưng cả nhà cần phải hứa với con, tuyệt đối giữ bí mật giúp con, nếu không cả nhà ta sẽ gặp nhiều phiền phức”

Trần Thăng nghe vậy thì có phần giận dữ quát lớn “Minh Quân, mẹ con vẫn còn rất yếu, không có đủ sức khỏe để vận hành tiệm thuốc. Còn bản thân con thì chưa học xong đại học, làm gì mà phải cần nhiều tiền? Nhiều tiền là bao nhiêu tiền? Nhà mình cũng không phải đang gặp khó khăn gì cả!”

Trần Minh Quân vui mừng, lập tức chuyển khoản thanh toán số tiền còn lại, nhận hàng rời đi, trở lại vườn thuốc. Trên đường đi, hắn còn ghé vào tiệm tạp hóa, mua hàng loạt loại bút màu sáng. Từ bút học sinh cho tới bút lông, mỗi thứ hơn chục cây. Khi hắn tay xách nách mang túi nhỏ túi lớn về tới vườn thuốc, Dương Trí Thần đã có mặt ở đó, đang chờ hắn.

“Trí Thần, bây giờ tôi sẽ dạy ông thực hành trực tiếp. Thứ tôi muốn làm ra có tên là hộ thân phù. Mang ở trên người có thể phòng tránh nguy hiểm từ bên ngoài, đồng thời giúp cho thân thể khỏe mạnh, ít bệnh tật”

Thoáng một cái đã gần tới giờ cơm trưa. Trần Minh Quân đình chỉ truyền dạy thiên văn. Hắn cùng với Dương Trí Thần xuống núi để ăn trưa. Dương Trí Thần muốn về ăn cơm cùng ba mẹ cậu ta, Trần Minh Quân cũng không miễn cưỡng. Vậy là xuống tới chân núi thì đường ai nấy đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Thăng, Nguyễn Minh Yến và Trần Hồng Thắm nhìn thấy thái độ nghiêm trọng của hắn thì không tự chủ được mà gật đầu, ý nói cả nhà đã hiểu.

Ban đầu thì đúng là có thắc mắc, nhưng vì cảm thấy chuyện cũng không lớn lao nên dần bị bỏ qua. Giờ nghe Trần Minh Quân nhắc lại làm cho Trần Thăng và Nguyễn Minh Yến đầy nghi hoặc. Ông bà nhìn chằm chằm vào hắn, không nói gì, chờ đợi hắn giải thích.

Sự kết nối này thể hiện qua hình dáng của trận pháp, nét cuối và nét đầu của hai trận văn chồng lên nhau, Đồng thời nét cuối của trận văn cuối phải kết nối với nét đầu của trận văn đầu. Nghĩ sơ qua cũng thấy không phải dễ dàng mà chọn ra được.

Mỗi tấm thẻ bài đều làm bằng gỗ mun, màu sắc đen huyền đồng nhất, ngang và dài bằng 2 ngón tay khép lại, góc cạnh bo tròn. Ở giữa hơi lõm xuống so với đường viên xung quanh. Hai đầu thẻ bài có sẵn 2 cái lỗ nhỏ, có thể xuyên dây qua để đeo.

Nghe cha mẹ mình thay phiên nhau khuyên dạy, Trần Minh Quân cũng hiểu ý của họ. Hắn cũng tự biết chuyện không có đơn giản như vậy. Nếu không có một lý do đủ thuyết phục, chắc chắn cha mẹ sẽ không để ý tự ý làm bừa.

Trần Minh Quân trầm mặc, diễn biến thế này hắn cũng tính trước rồi. Kết quả đúng là không có nằm ngoài ý muốn cho lắm. Gia đình hắn ai cũng có trình độ văn hóa cao, rất khó mà thuyết phục họ chuyện thần bí bằng một vài lời nói. Sở dĩ hắn nói ra là vì chuẩn bị cho bước thứ 2, cho cả nhà hắn tận mắt chứng kiến thần tích. Chỉ có như vậy họ mới có thể tin lời hắn nói.

Trần Minh Quân từ từ nói tiếp “Việc này nói ra sẽ có chút cảm giác không thực, mọi người đừng nghi ngờ con. Thật ra, con gặp được một cao nhân ẩn thế. Ông ấy nhận con làm đồ đệ, truyền dạy cho con nhiều kỹ năng kỳ lạ, dạy con tu hành đạo thuật, còn có cả y thuật kinh thế. Con muốn lên vườn thuốc là để thuận tiện cho việc tu hành và nghiên cứu mà thôi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Thăng thuận theo lời con gái mà đáp “Thôi được rồi, con cũng đã nói như vậy thì ba mẹ chờ chiều nay xem con chứng minh cái gì. Nếu con không thuyết phục được ba mẹ, thì phải nghe lời ba mẹ, dọn về nhà, chuyên tâm lo học hành, có biết chưa?”

Chương 18: Chế tạo hộ thân phù (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Thăng nghe vậy thì cũng ngẩn người ra, bất chợt ông lại răng dạy “Minh Quân! Ba nói con nghe, những chuyện như bào chế thuốc không phải chuyện đùa, động tí là hại người như chơi. Không phải chuyện chỉ cần đọc vài ba cuốn sách là có thể làm được đâu, con đừng có mà làm liều nghe không!”

Các trận văn cùng nhóm sẽ phải kết nối được với nhau, khâu lựa chọn cũng không đơn giản. Trần Minh Quân vừa lựa chọn trận văn, vừa giảng dạy lại cho Dương Trí Thần. Cái khó của sự lựa chọn là ở chỗ kết nối liên tục. Ví dụ trận văn đầu tiên là A, thì B phải kết nối với A, C phải kết nối với B, D phải kết nối với C. Nếu D là trận văn cuôi cùng thì D phải kết nối với A. Tạo thành một vòng hoàn chỉnh.

Hiển nhiên, Trần Thăng đang tưởng rằng con trai mình thời gian gần đây đọc một ít sách thảo dược đông y, nhất thời hứng trí mà làm càn. Nguyễn Minh Yến cũng nhìn Trần Minh Quân rồi hiền từ nói “Ba con nói đúng đó, mẹ biết gần đây con thích đông y. Nhưng thích là một chuyện, pha chế thuốc là một chuyện khác. Chuyện này ảnh hưởng tới sức khỏe của người khác, không nên nhất thời hào hứng mà gây họa”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Chế tạo hộ thân phù