Thuận Thiên
Quân KaKa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 148: Tứ đại gia tộc
Vừa nói lão vừa đưa tay chỉ lên một vị trí trên mô hình Bách Sơn Thành.
“Tuân lệnh lão tổ!”
Đám đệ tử Tung gia chỉ có thể đưa mắt nhìn nhau, không ai nói gì. Bọn họ thực sự không ngờ lão tổ của họ vậy mà cũng có một mặt như vậy. Bình thường nào có đệ tử nào dám nghĩ tới.
…
Lão liền cung kính đáp
Trần Minh Quân dịch chuyển tới trong sân vườn của ngôi biệt viện
“Ngươi tiếp tục ở lại bảo vệ ngôi nhà của tiểu thư La Ly. Những người còn lại thì theo ta trở lại gia tộc. Chúng ta cần chuẩn bị chu đáo để đón tiếp đại nhân”
Lão già Nhân Tâm định lấp lửng thêm một chút, kéo khẩu vị của đám người này thêm một chút. Nhưng lão bà Cửu Loan đã mất hết kiên nhẫn, lạnh lùng nói
Hai ông lão Khai Phú và Gia Tuấn thấy vậy cũng liền dẫn người đi vào trong. Bỏ lại lão già Nhân Tâm đứng đó cùng đám đệ tử trẻ tuổi của Tung gia. Ông ta nhìn theo đám người, không nói gì, khóe miệng thì nở một nụ cười đắc ý.
Sau khi Khắc Đa đã rời đi, Nhân Tâm lại nói với bốn cự đầu Tung gia
Lão già Nhân Tâm nói với tên hộ vệ và đám người còn lại. Sau đó, lão ta dẫn theo đám đệ tử trẻ tuổi của Tung gia theo đường cũ để trở về. Lần này, lão chọn cách điềm đạm, định ra đường lớn sẽ đi xe thú kéo về gia tộc.
“Dạ bẩm đại nhân, tiểu thư La Ly cùng 3 vị công tử đang ở trong ngôi biệt viện này”
Cả bốn người gần như cùng lúc đáp lời. Sau đó, thân ảnh bọn họ bay lên, sử dụng thân pháp, nhanh chóng lướt đi theo bốn hướng khác nhau. Thoáng một cái đã không còn bóng dáng.
“Kể lại cho ta nghe toàn bộ mọi chuyện!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
La Ly cũng sợ sẽ đụng chạm tới quy định của quốc gia. Cho nên, cô cũng không dám dạy chữ cho mấy đứa em của mình.
“Sao vậy, khó tìm lắm sao? Có cần ta phóng đại một khu vực nào đó lên không?”
Ví dụ như một cái bàn đá bị vỡ nát, mảnh vỡ nằm rải rác trong một cái đình viện của Tung gia. Cái hiện trường này hoàn toàn y như bên ngoài. Hơn nữa, chỉ diễn ra cách đây mới vài phút. Lúc đó, bởi vì nghe tin tức Trần Minh Quân đã xuất hiện mà lão tổ Tung gia không cẩn thận làm vỡ.
“ y da, đúng thật là đáng tiếc mà, chỉ trễ có một chút xíu thôi”
Nói xong, bà ta trực tiếp đi thằng vào bên trong. Lúc đi qua bên cạnh Nhân Tâm, bà ta còn hậm hực thêm một câu
“Phát Chân, Ý Nhân, m Lão, Dương Lão, làm phiền bốn vị thay mặt Tung gia truyền ra toàn thành chuyện của tu sĩ Giác Đài. Đồng thời, nói rằng Bách Sơn Thành nhận được Thần Dụ của một Vệ Thần. Kể từ giờ trở đi, trong Bách Sơn Thành tuyệt đối không được diễn ra cảnh lấy thế bức người. Bất cứ kẻ nào dám vi phạm Thần Dụ, Kết cục của Giác Đài chính là kết cục của kẻ đó.”
Một cơn gió nhẹ thổi qua, không khí tại chỗ này trở nên vắng lặng một cách khó hiểu.
Lão vừa nói vừa trưng ra bộ mặt đắc ý. Hiển nhiên là đang âm thầm khoe chuyện lão ta đã nhanh chân tới trước. Song song đó, cũng ẩn ý nói đám người kia đi chuyến này tốn công vô ích rồi. Bởi vì lão biết rõ, Trần Minh Quân đã rời đi rồi.
“Dạ, lão tổ!” Người hộ vệ kia cung kính đáp một tiếng, rồi nhanh chóng kể lại toàn bộ sự việc.
“Khắc Đa, lập tức dẫn người đi khắc phục cảnh r·ối l·oạn trên đường lớn. Nếu có ai bị thiệt hại thì bồi thường cho họ gấp đôi. Mà không, gấp mười lần đi. Nhớ kỹ, không được để bất cứ ai cảm thấy oán thán gì cả.”
Nghe Trần Minh Quân hỏi, lão tổ Tung gia mới giật mình hoàn hồn lại. Lão đổ mồ hôi lạnh trên trán, âm thầm mắng bản thân quá thất thố, suýt nữa gây họa.
“Lão tổ yên tâm, ta đã hiểu rõ cần phải làm gì!”
Qua một lúc sau, lão già Nhân Tâm than thở một tiếng (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này, người dẫn đầu Khá Gia cũng bước lên, khách khí hỏi Nhân Tâm
“Nhân Tâ·m đ·ạo hữu, có thể khai sáng cho chúng ta biết rõ ý tứ trong lời của đạo hữu không?”
Lúc này, tất cả đều chăm chú học tập. La Ly tuy không học nhưng cũng đang ngắm nhìn ba đứa em học. Thành ra, trong nhất thời không ai phát hiện sự xuất hiện đột ngột của Trần Minh Quân.
Nhân Tâm nhìn thấy đám người này thì liền mỉm cười chào hỏi
“Các vị đạo hữu cũng thật là nhanh chân nha. Khoảng cách xa xôi như thế mà cũng chỉ đến sau lão hủ có vài phút thôi. Rất tiếc a, rất tiếc a, có lẽ các vị phải thất vọng rồi”
Nhân Tâm cũng khách khí chào lại và nói
Hắn bèn lên tiếng (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Các ngươi hãy trở về chờ ta. Sau khi xong việc ta sẽ đến Tung gia một chuyến!”
Nghe như vậy, lão già tên Khai Phú còn chưa kịp hỏi thêm thì đã bị lão già Gia Tuấn đến từ Hoa gia chen vào
Tuy nhiên, vừa ra tới đường lớn. Họ liền bắt gặp người của Mê gia, Khá gia và Hoa gia cũng đã chạy tới. Bởi vì ba nhà này ở xa khu ổ chuột, lúc nhận được tin thì tìm tới chậm hơn Tung gia khá nhiều.
“Chúng ta về thôi!”
“Cửu Loan muội tử sao lại nghĩ xấu ta như vậy chứ? Lão già ta đây là thật lòng cảm thấy tiếc cho các vị mà thôi. Phải chi các vị đến sớm hơn một chút thì ổn rồi.”
Trần Minh Quân thấy mọi người nhìn lên bản đồ khá lâu mà không nói gì. Hắn còn tưởng họ đang không quen nhìn cảnh vật tổng quát như vậy. Dù sao thì thế giới này cũng không có GoogleMap, cái gọi là bản đồ cũng chỉ là một thứ tượng trưng đại khái, không có chính xác.
Một cái mô hình thu nhỏ của Bách Sơn Thành đang lơ lửng trên đầu họ. Cái này nào đâu phải bản đồ gì, rõ ràng là Bách Sơn Thành hoàn chỉnh. Thậm chí, bọn họ còn thấy được một số vết tích do bọn làm ra cách đây không lâu.
Nói chung lại, bản đồ mà Trần Minh Quân tạo ra chẳng khác nào là một cái bản chụp lại hoàn cảnh của Bách Sơn Thành. Ngoại trừ sinh vật sống ra thì cái gì cũng đều có. Tuy nhiên, chúng nó bị dừng lại ở thời điểm tạo ra bản sao này.
Lão bà dẫn đầu đám người Mê gia nghe vậy thì liền dò hỏi
Khắc Đa cũng đã nghe được những gì người hộ vệ nói. Sau khi nghe lệnh của lão tổ thì cũng hiểu được ý của lão tổ. Hắn liền cung kính đáp
“Nhân Tâm, lão già ông nói như vậy là có ý gì? Đã bao nhiêu tuổi rồi, còn học theo bọn trẻ chơi trò lưu manh miệng lưỡi nữa chứ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lào già Nhân Tâm nhìn hình ảnh giữa không trung mà không khỏi ngây người. Không chỉ có lão, những ai có mặt đều đang vô cùng rung động.
“Khai Phú đạo hữu, ý của ta tại mặt chữ a, các vị đã đến trễ rồi!”
“Ừ, đi đi” Nhân Tâm gật đầu rồi thúc d·ụ·c (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Minh Quân nhìn theo, khi xác định được vị trí, hắn nói
Lão ta quay lại nhìn tên hộ vệ đã dẫn Trần Minh Quân đến đây rồi hỏi
“ y da, đúng là thủ đoạn của Thần a!”
Người hộ vệ này vậy mà cũng là người của Tung gia. Bởi vì thời gian này đang là ca trực của Tung gia. Cứ cách một ngày thì đội quân hộ vệ bên ngoài ngôi nhà cũ của La Ly sẽ đổi một lần. Do tứ đại gia tộc thay phiên nhau canh giữ.
Hoặc là một số sạp hàng hóa bên đường bị đổ ngã. Có nhiều chỗ vẫn còn nằm ngổn ngang, chưa được thu dọn xong. Đây là vừa rồi lão già Nhân Tâm mang theo người của Tung gia di chuyển quá nhanh mà gây ra. Bình thường, kiểu hành động như vậy bọn họ rất ít làm. Chỉ vì gấp gáp đến bái kiến Trần Minh Quân nên mới vô tình tạo ra hỗn loạn trên đường phố.
Vừa xuất hiện, hắn đã nhìn thấy La Ly cùng ba đứa em trai của cô bên trong một tiểu viện. Hơn nữa, còn có thêm một người đàn ông. Người này ăn mặc theo phong cách khá nho nhã, nhìn vẻ ngoài đã hơn 50 tuổi.
“Nhân Tâ·m đ·ạo hữu, rốt cuộc là trễ cái gì? Không lẽ vị đại nhân kia đã rời đi rồi?”
Nếu những vị lão tổ này đi một mình, họ sẽ bay v·út qua trên trời cao, không ảnh hưởng tới mặt đất. Nhưng vì phải mang theo quá nhiều người, họ chỉ có thể lướt đi sát mặt đất. Kết quả, chính là sẽ tạo ra cảnh người ngã ngựa đổ những nơi họ lướt qua.
Nhân Tâm nghe vậy thì làm ra vẻ than thở rồi nói
“Hai vị, cần gì nhiều lời với lão ta. Chúng ta đi vào bên trong thì sẽ biết cả thôi.”
Lão phất tay lên, ra lệnh cho đám đệ tử, rồi thong thả bước đi. Tâm tình có vẻ không tệ chút nào.
Sau khi nghe xong, Nhân Tâm hơi trầm ngâm suy nghĩ. Một lúc sau, lão ta hạ giọng nói với Khắc Đa
Bản thân La Ly vốn đã biết chữ. Xuất thân của cô không hề tầm thường, làm sao có chuyện mù chữ. Chỉ là cô giả vờ mù chữ mà thôi. Nhưng ba đứa em của cô thì còn nhỏ, lúc gia đình gặp chuyện vẫn chưa có dạy chữ cho chúng.
Chương 148: Tứ đại gia tộc
“Lão già ông được lắm!”
Người đàn ông nọ đang chăm chú viết rồi giảng dạy cho 3 đứa em trai của La Ly. Thì ra, họ đang được thầy dạy chữ của Bách Sơn Thành đích thân dạy chữ.
Khắc Đa không nói gì thêm, xoay người rời đi. Cùng đi với hắn là lão già tâm phúc Bàn Tôn.
Nói xong, lão ta còn vuốt vuốt bộ râu, chặc lưỡi vài cái, rồi lại tự lẩm bẩm
Đám người này cũng đều được lão tổ của họ mang theo đến, tốc độ cũng rất nhanh. Khỏi cần suy nghĩ cũng biết, phía sau họ chắc chắn là cảnh náo loạn. Mặc dù sẽ không l·àm c·hết n·gười, nhưng cũng gây thiệt hại vật chất cho nhiều người. Nói không chừng còn có người b·ị t·hương.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.