Chủ Tịch, Phu Nhân Lại Bày Sạp Bói Rồi
Mộc Phủ Phong
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 76: Chương 76
"Đừng khóc." Hoàng Hồng Mai vỗ về lưng cô ấy, "Con gái, không phải khóc, chúng ta đường đường chính chính."
Lâm Khê vứt vỏ hạt dưa vào thùng rác, vừa bước ra cửa.
"Được." Phó Kinh Nghiêu dịu mặt, giọng nói cũng trở nên ấm áp hơn.
Nhưng nghĩ lại, không thể chỉ mình cậu ta bị sốc, mọi người khác cũng phải bị Phó Kinh Nghiêu dọa choáng váng.
"Chị... chị với anh ấy... anh em... hai người..."
Chuyện này xảy ra từ khi nào?
Bố chồng lập tức lao đến, tát cô ấy thêm một cái, “Tạ Liên Tâm, cô còn gì để nói nữa!”
Sau đó, Lâm Khê tiếp tục xem thêm mười mấy quẻ nữa, đều là chuyện nhỏ, không có gì đáng kể như vừa rồi.
"Tôi khinh!"
Quý Hành sững sờ, mãi vẫn không thể tỉnh táo lại.
"Đây là sự thật." Lâm Khê nhẫn tâm phá tan ảo tưởng của cậu ta, "Tôi và Phó Kinh Nghiêu đã kết hôn từ lâu rồi."
"Mẹ, cảm ơn mẹ luôn ở bên con." Tạ Liên Tâm lau nước mắt, "Mẹ, hu hu hu..."
Lâm Khê đi theo anh.
"Vợ tôi, không đi với tôi thì đi với ai?"
Quý Hành méo mặt, cả người như hóa đá, trong lòng liên tục kêu "đậu má, vãi lúa".
"Đậu má! C·h·ế·t tiệt! C·h·ế·t tiệt thật!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Chị dâu!!!"
Lâm Khê hỏi: "Có ảnh của nhà đó không?"
Chọc giận anh mình, thật sự sẽ bị đày sang châu Phi.
Tiền Phú Quý: ???
Quý Hành cất điện thoại, rất mong chờ buổi tiệc sinh nhật cuối tháng.
Cậu ta nhìn Lâm Khê, rồi lại nhìn sang Phó Kinh Nghiêu, biểu cảm đầy bối rối.
Tiền Phú Quý nghi ngờ nhìn cậu ta, "Cậu biểu cảm gì vậy? Đại sư kết hôn thì có gì lạ? Các ông bà già trong khu phố này còn biết từ lâu rồi."
Quý Hành ngẩng cao đầu, vô cùng tự hào, "Giờ em là trợ lý của đại sư Lâm, anh muốn xem quẻ, phải hẹn trước với em."
Tạ Liên Tâm ôm miệng khóc nức nở, "Tôi không sai, tôi không ngoại tình..."
"Tạm biệt." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đầu óc Tạ Liên Tâm như nổ tung, cô ấy vô cùng kinh ngạc.
Lâm Khê gật đầu, "Chúc các vị thuận lợi, vượt qua được khó khăn này, mọi chuyện sẽ tốt hơn."
Hoàng Hồng Mai ôm chặt lấy cô ấy, "Đừng khóc nữa, mẹ sẽ đòi lại công bằng cho con."
Quý Hành thấy anh, cả người không được thoải mái.
Phó Kinh Nghiêu quay đầu lại, nở nụ cười đầy ẩn ý nhìn cậu ta.
Quý Hành đứng nghiêm, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng sau lưng.
Quý Hành lập tức hiểu ra, "Anh, anh đến tìm đại sư Lâm để xem quẻ, nhưng anh đến muộn quá rồi, hôm nay xem hết quẻ rồi, mai anh đến sớm xếp hàng nhé."
Tiền Phú Quý hớn hở nói, "Tạm biệt nhé."
Quý Hành tự vả một cái thật mạnh vào mặt mình, "Chị, chị nói với em đây không phải là sự thật đi..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phó Kinh Nghiêu không vui liếc nhìn cậu ta, "Quý Hành, lễ nghi của em đi đâu mất rồi? Phải gọi là chị dâu."
Hoàng Hồng Mai dẫn theo một nhóm thân nhân đến.
Lâm Khê cầm lấy tấm ảnh, "Nhìn tướng mạo của mấy người này, chồng cô và bố chồng cô thật sự không có quan hệ huyết thống."
Lúc đó, cô ấy hoàn toàn không nghĩ đến việc bảo chồng và Dương Dương làm xét nghiệm ADN.
Quý Hành đối diện với ánh mắt băng giá, hoảng sợ nhảy dựng lên, "Không, tuyệt đối không có!"
Hoàng Hồng Mai đưa Tạ Liên Tâm rời đi.
"Xin nhận lời chúc tốt lành của đại sư."
Hoàng Hồng Mai chống hông hét lớn, "Con gái tôi không ngoại tình, người ngoại tình là ai khác, các người có gan ăn vụng, thì có gan mở cửa ra?!"
Người đàn ông vòng qua cậu ta, đi thẳng về phía Lâm Khê.
Mã Thiên Tứ khó chịu quát lên, "Các người muốn gì! Tạ Liên Tâm ngoại tình trước, nhà họ Mã tôi chưa đi tìm cô ta tính sổ, các người dám đến đây gây chuyện!"
Ngày hôm ấy trôi qua nhanh chóng, Lâm Khê duỗi người, "Hôm nay xem xong hết quẻ rồi, mai chúng ta gặp lại."
Các ông bà lớn tuổi tự giác thu dọn rác.
Sau khi họ đi, Quý Hành nằm vật xuống ghế sofa, lộ ra nụ cười còn khó coi hơn cả khóc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cậu ta lập tức bịt miệng Tiền Phú Quý, "Ông đừng nói lung tung! Chuyện này có thể c.h.ế.t người đó!"
"d** tai mẹ chồng cô nhỏ, nhân trung dài, gò má nhô cao, cung phu thê có sắc xanh đỏ, bà ta đã ngoại tình."
Dạo này mình không trốn học, không bị rớt môn, anh ấy đến tìm mình làm gì?
Quý Hành: !!!
Chương 76: Chương 76
Mã Thiên Tứ mặt mày u ám, hít sâu một hơi thuốc, “Tạ Liên Tâm, chúng ta ly hôn đi!”
Phó Kinh Nghiêu nhìn cậu ta đầy ẩn ý, "Lâm Khê, chúng ta đi thôi."
Anh bước đi vài bước, rồi quay đầu cảnh cáo, "Quý Hành, học kỳ trước em đã rớt ba môn, phải chú tâm học hành."
Tạ Liên Tâm rưng rưng nước mắt, "Đại sư, thật sự là như vậy sao?"
Người thân xung quanh thì chỉ trỏ, bàn tán, chỉ có mẹ cô ấy tin tưởng và đưa cô ấy đến gặp đại sư để làm rõ mọi chuyện.
Bóng dáng cao lớn xuất hiện trước cửa.
"Xong rồi, từ nay tôi không thể rớt môn nữa."
Ầm ầm! Ầm ầm!
Tiền Phú Quý nói: "Tôi ở lại đóng cửa, dọn dẹp vệ sinh."
Không thể nào! Cô ấy biết mình không ngoại tình!
"Chắc chắn là vậy!" Bà Hoàng nổi giận đùng đùng, "Nhà này không có ý tốt, đợi chúng ta làm rõ, rồi dẫn cả trăm người đến tính sổ!"
"Được thôi."
Kết quả vẫn giống y như trước, Dương Dương và bố chồng không có quan hệ huyết thống.
"Có phải... cậu thích đại sư Lâm không?"
Nghe nói, mấy hôm trước Hạ Đình vừa từ châu Phi bò về, sau đó lại nhập viện.
Lâm Khê đứng lên, "Hai người vẫn chưa đi à?"
Mẹ chồng đứng một bên, cúi đầu im lặng.
Nếu như thật sự là như vậy...
Quý Hành cười ngốc nghếch, "Chị đại, cùng ra ngoài thôi."
? Hai người đã hẹn trước rồi sao? Anh ấy gặp ma à?"
"Có chứ, cả bát tự nữa." Bà Hoàng lấy ra một tấm ảnh, "Đại sư, cô xem thử xem trong nhà đó ai là kẻ giở trò?"
Tạ Liên Tâm bị cái tát làm choáng váng.
C·h·ế·t tiệt! Phó Kinh Nghiêu đến rồi!
"Tất cả là tại ông!" Quý Hành túm lấy tóc ông ta, "Đồ mập, ông đợi đấy cho tôi!"
Phó Kinh Nghiêu lúc này mới để ý thấy cậu em họ cũng ở đây.
Phó Kinh Nghiêu nắm tay Lâm Khê rời đi, khóe miệng không khỏi nhếch lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nhớ những gì em nói đấy."
Cậu ta vẫn không dám tin, chị đại và anh mình đã kết hôn.
Tiếng đập cửa vang lên rầm rầm.
Quý Hành lấy điện thoại ra, định đăng một dòng trạng thái lên mạng xã hội.
Trong khoảnh khắc đó, Quý Hành đã nghĩ đến chuyện phải sang châu Phi đào mỏ hoặc sang Siberia đào khoai tây.
Quý Hành cảm thấy như mắt mình đang rung chuyển, ngạc nhiên đến nỗi không thốt nên lời.
Vì vậy, Dương Dương không có quan hệ huyết thống với bố chồng cũng là điều hiển nhiên.
Phó Kinh Nghiêu chắc chắn sẽ đưa Lâm Khê đến, lúc đó... he he... sẽ khiến cả đám phải kinh ngạc.
"Họ Mã kia! Ra đây cho tôi!!!"
Tất cả chuyện này không phải lỗi của cô ấy.
Tiền Phú Quý vỗ vai cậu ta, "Cậu bạn, giữ gìn sức khỏe."
"Anh à, cảm ơn anh đã quan tâm, em đã qua kỳ thi lại rồi, từ nay sẽ không để rớt môn nữa."
Cuối tháng này, ông nội sẽ mừng thọ bảy mươi tuổi.
Lâm Khê cười khúc khích, "Phó Kinh Nghiêu, đừng dọa cậu ta nữa, chúng ta đi thôi."
Hoàng Hồng Mai tức đến mức phát run, "Vừa ăn cắp vừa la làng! Nhà này không có ai tốt đẹp cả!"
Anh cau mày, "Em không ở trường, đến đây làm gì?"
Thú thật, cậu ta cực kỳ sợ người anh họ này.
Hai người này hoàn toàn không cùng một kiểu người, một bên là tổng tài lạnh lùng, một bên là đại sư huyền học.
Tạ Liên Tâm cuối cùng cũng hiểu ra, mẹ chồng cô ấy đã ngoại tình, chồng cô ấy không phải con ruột của bố chồng.
Quý Hành đứng yên tại chỗ, hơi căng thẳng.
Lúc này, chỉ có một từ có thể diễn tả tâm trạng của Quý Hành.
Phó Kinh Nghiêu lạnh lùng lên tiếng, "Có chuyện này thật sao?"
Nhà họ Mã.
Thế mà họ lại kết hôn với nhau!
Bà ấy nhìn sang Lâm Khê, "Đại sư, cảm ơn cô, chúng tôi xin phép đi trước."
Chẳng lẽ cậu ta đang mơ?
"Đại sư, mai gặp."
“Làm thì làm!”
---
Ba người cùng Dương Dương đến bệnh viện, bác sĩ lấy mẫu, Tạ Liên Tâm lo lắng chờ đợi.
Thời gian này, người nhà họ Mã đã đuổi hai mẹ con cô ấy ra khỏi nhà.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.