Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 5: Một Cái Bạt Tai, Đánh Ngất Đường Tam

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Một Cái Bạt Tai, Đánh Ngất Đường Tam


Nhưng nháy mắt đó hắn đã thay đổi ý nghĩ, vì hắn thấy cô bé đứng sau lưng Trần Phàm.

Từ lúc nhập học đến giờ Tiểu Vũ phi thường điệu thấp, hay đứng sau lưng Trần Phàm, với lại Đường Tam bận bái sư Ngọc Tiểu Cương nên không để ý đến.

Khi ánh mắt của hắn vô thức dừng lại trên cô bé đứng đằng sau Trần Phàm. Nhịp tim của hắn khẽ gia tốc, hô hấp hơi dồn dập. Một cảm giác kỳ lạ len lỏi vào trong tâm trí, như thể hắn vừa thấy thứ gì đó quan trọng nhất trong cuộc đời mình.

Khi nhìn thấy cô bé đó lần đầu tiên, hắn biết mình đã yêu, như là định mệnh sắp đặt cho hắn vậy.

"Ngươi sẽ là nữ nhân của ta": Đường Tam trong lòng thâm nói.

"Hừ!"

Tiểu Vũ nhìn thấy Đường Tam con mắt nhìn trừng trừng lấy chính mình, khó chịu hừ một tiếng.

"Hừ, ngươi nhìn cái gì? Có tin hay không ta đánh ngươi thành đầu heo!"

Nghe Tiểu Vũ tiếng nói, Đường Tam lúc này mới bình tĩnh trở lại, nhưng khi nhìn xuống tay của Tiểu Vũ đang nắm tay với Trần Phàm. Đường Tam con ngươi đỏ lên, sự tức giận đang dâng trào trong lòng, hắn vô ý thức siết chặt nắm đấm, mong tay ghim vào da thịt mà không hề hay biết.

"Ngươi dám nắm tay nữ nhân của ta, ngươi đã có đường đến chỗ c·hết!"

Thấy Đường Tam đang nhìn mình, Trần Phàm trong lòng đột nhiên dâng lên cái ý nghĩ, thế là quay đầu nhìn lấy Tiểu Vũ, đem nàng ôm vào trong ngực, trực tiếp hôn lên.

Thấy Trần Phàm một phen này hành động, mọi người đây có người chấn kinh, có người hâm mộ, ghen tị các loại cảm xúc...

Đường Tam lúc này con ngươi đã xuất hiện tia máu, không thèm để ý tới mọi người, trực tiếp nổi giận đùng đùng đánh lên.

Trần Phàm cùng Tiểu Vũ tách ra, trên môi còn lưu lại sợi tơ bạc, nhìn thấy Đường Tam lao đến, hắn nhẹ nhàng mỉm cười, như là vừa mới đạt được mục đích.

Sau đó Trần Phàm ngay lập tức lao lên, hắn luyện thể, lại còn là Tiên cấp công pháp, luận về cận chiến hắn còn không sợ Đường Tam, chỉ cần không cho Đường Tam cơ hội sử dụng ám khí là được.

Trần Phàm vung nấm đấm, không có bất kỳ động tác thừa nào, Đường Tam cố gắng tránh né, nhưng tốc độ kia nhanh đến mức hắn không kịp phản ứng, một quyền mang theo sức mạnh khủng kh·iếp đập thẳng vào bụng hắn, khiến thân thể nhỏ bé của hắn văng mạnh về phía sau, đập vào vách tường.

Đau đớn làm cho Đường Tam tỉnh táo lại, cấp tốc đứng lên, đang định sử dụng Quỷ Ảnh Mê Tung thì một bàn tay đập đến, quất vào mặt hắn, sau đó lại một bàn tay, Đường Tam trực tiếp bị 2 bàn tay đập ngất đi.

Nhìn xem Đường Tam b·ị đ·ánh ngất đi, mọi người xung quanh trợn mắt há hốc mồm, Đường Tam lúc nãy đánh với Vương Thánh thành thạo điêu luyện, bây giờ lại bị người đơn giản vài ba chiêu miểu sát, chênh lệch này cũng quá lớn.

Mọi người lúc này mới chạy lại vây xem Đường Tam, mặc dù b·ị đ·ánh thành đầu heo nhưng thương thế không nặng lắm, dù sao lúc nãy hắn không có hạ tử thủ.

Hắn cũng không có quên tên Đường Hạo kia vẫn vụng trộm nhìn bên đây đâu, nếu lúc nãy hắn dám hạ tử thủ, đảm bảo một giây sao một cái búa sẽ xuất hiện trên đầu hắn.

Lúc này âm thanh hệ thống lại vang lên.

"Ting~ chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ, ban thưởng 1000 Điểm Khí Vận, 3 viên Khí Hồn Đan."

Nhìn xem phần thưởng, Trần Phàm hài lòng nhẹ gật đầu, sao đó không tiếp tục để ý tới mọi người, mang theo hành lí cùng Tiểu Vũ đi vào chổ ngủ.

"Tiểu Vũ, ngươi ngủ một mình hay ngủ với ta?" Trần Phàm ôn nhu hỏi.

"Ta muốn ngủ với Phàm ca ca!" Tiểu Vũ hơi ngượng ngùng nói, sau đó liền chạy tới một bên đem một cái giường khác hợp lại thành một cái giường lớn.

Nhìn xem Tiểu Vũ thao tác, Trần Phàm mỉm cười, không nói gì thêm, dù sao từ lúc gặp Tiểu Vũ đến giờ hai người vẫn ngủ chung với nhau.

"Chúng ta vẫn chưa có chăn nệm, đi mua thôi, sẵn tiện đi dạo một chút!"

Nói xong, Trần Phàm liền kéo theo Tiểu Vũ ra ngoài.

Cũng không phải hắn không có chăn nệm, lúc trước rút thưởng mười lần có được 2 bộ chăn nệm, bây giờ nằm ở hệ thống không gian, hắn cũng không thể trực tiếp lấy ra nha.

Làm như vậy khác nào nói cho mọi người hắn có Trữ Vật Hồn Đạo Khí đâu, bây giờ còn nhỏ yếu, hắn phải điệu thấp một chút, không thể mãng được.

Trời chiều, bóng đêm cũng bắt đầu dần dần xuất hiện, áng mặt trời còn sót lại chiếu rọi xuống hai thân ảnh trên Đường, đó là Trần Phàm cùng Tiểu Vũ.

"Phàm ca ca, ta muốn ăn cái này!"

Tiểu Vũ hai tay đều bận rộn— một tay cầm xiên nướng, tay còn lại không ngừng chỉ trỏ vào những món ngon khác trên quầy, miệng nàng nhai liên tục, đến mức hai má phồng lên như sóc nhỏ tích trữ thức ăn, khoé môi còn dính chút dầu mơ lấp lánh.

Thấy Tiểu Vũ như vậy, Trần Phàm cũng bật cười, thật là một cái con thỏ tham ăn.

"Được được được, muốn ăn cái gì trực tiếp mua, Ca cho ngươi ăn no!" Trần Phàm ôn nhu lau đi đồ ăn dính ở trên khoé môi của nàng.

Đi dạo xung quanh một hồi, ăn uống no say, nhìn sắc trời tối xuống, hai người cũng quyết định trở về học viện.

Về đến kí túc xá, đem chăn nệm đã chuẩn bị xong đặt lên giường, sau đó Tiểu Vũ thích ý lăn lộn một hồi trên giường nệm.

Lúc này mọi người cũng bắt đầu quay trở về ký túc xá, Vương Thánh thấy hai người có chăn nệm mới, con mắt loé lên vẻ hâm mộ, dù sao bọn hắn nhà nghèo, bây giờ vẫn dùng chăn nệm cũ đâu.

Đường Tam đi vào ký túc xá, nhìn thấy Trần Phàm sao đó theo bản năng đưa tay sờ sờ mặt, cái bạt tai lúc chiều bây giờ vẫn còn đau.

Đường Tam hận nghiến răng, nhưng không thể làm gì, dù sao đánh cũng đánh không lại, lại không thể dùng ám khí, hừ lạnh một tiếng đi về giường của mình, sau đó lại chú ý đến Trần Phàm cùng Tiểu Vũ ngủ cùng nhau, Đường Tam tâm lý bắt đầu oán hận lên Trần Phàm, dám ngủ nữ nhân của lão tử, ngươi đã có đường đến chỗ c·hết.

Không để ý tới ánh mắt muốn g·iết người của Đường Tam, Trần Phàm ngồi xếp bằng xuống bắt đầu tu luyện, hiện tại hắn đã cấp 10, đợi có hồn hoàn là có thể lên cấp, trong thương thành cũng có bán hồn hoàn, hắn quyết định vài ngày nữa vụng trộm tìm chổ luyện hoá hồn hoàn.

Không cần phải đi g·iết hồn thú, về sau hắn có thể gia tăng niên hạn của hồn hoàn, cho nên hấp thu hồn hoàn niên hạn thấp cũng không sao cả.

Trong thương thành có bán Đan Dược tên là Cường Hoàn Đan, một viên 1 vạn Điểm Khí Vận, có thể gia tăng 1 vạn năm niên hạn, còn có gia tăng 2 vạn năm Cường Hoàn Đan, chỉ cần Khí Vận đủ nhiều có thể trực tiếp đem hồn hoàn tăng lên trăm vạn năm.

Thu hồi suy nghĩ, hắn bắt đầu tu luyện Thần Ma Bất Diệt Kinh, vì lúc trước không có tài nguyên phụ trợ, nên tốc độ tu luyện cực kì chậm và thống khổ.

Bây giờ có Khí Hồn Đan, trực tiếp từ hệ thống lấy ra một viên bỏ vào mồm, một dòng nước ấm chảy qua toàn thân, lỗ chân lông mở rộng, tốc độ tu luyện của hắn cũng trực tiếp gia tăng.

Khi công pháp vận chuyển, một luồng năng lượng cuồng bạo tràn qua cơ thể Trần Phàm, cơ bắp hắn như bị từng lưỡi đao vô hình cắt rách, kinh mạch căng ra đến mức tưởng chừng sắp đứt đoạn, nhưng ngay khoảnh khắc đó, một luồng năng lượng ấm áp lại dâng lên, chữa trị tất cả thương tổn. Cảm giác đau đớn và hồi phục cứ thế luân chuyển, như hủy diệt rồi tái sinh không ngừng.

Hai canh giờ sau, hắn mở mắt ra nhẹ nhàng thở ra một khẩu khí, kết thúc buổi tối tu luyện, quay đầu nhìn sang bên cạnh, Tiểu Vũ vẫn đang tu luyện.

Dường như nhận ra hắn đang nhìn, Tiểu Vũ cũng mở mắt ra, bốn mắt nhìn nhau.

"Phàm ca, ngươi tu luyện xong rồi hả?" Tiểu Vũ ánh mắt lo lắng nhìn hắn và hỏi.

"Ừa, vừa tu luyện xong, ta chuẩn bị đi tắm một cái, cả người toàn mồ hôi!" Trần Phàm mỉm cười gật đầu nói.

Hắn biết tại sao Tiểu Vũ lo lắng, dù sao hắn cũng không có giấu giếm Tiểu Vũ môn công pháp này, mà đã dạy cho nàng.

Bất quá, công pháp quá cao thâm, mặc dù hắn đã cố gắng dạy nhưng Tiểu Vũ vẫn không luyện được, bắt đắc dĩ nên thôi.

Cũng không thể trách Tiểu Vũ, dù sao đây là Tiên cấp công pháp a! Nếu không phải hệ thống trực tiếp quán đỉnh vào trong đầu hắn, hắn chưa chắc gì đã học được.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5: Một Cái Bạt Tai, Đánh Ngất Đường Tam