Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 44: Mua y phục

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Mua y phục


Ninh Vinh Vinh tinh nghịch thè lưỡi, nháy mắt khiêu khích, như muốn nói "Hừ! ta đợi ngươi đến giáo huấn ta đây ~ "

Trần Phàm hào sảng phất phất tay: “Cứ chọn thoải mái, ta không thiếu tiền.”

...

Trần Phàm nhìn nàng một lúc, khóe môi nhếch lên: “Rất phù hợp với phong cách của ngươi.”

Không đợi ai phản đối, nàng nhanh chóng kéo lấy tay Mạnh Y Nhiên bước vào, Ninh Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh cũng theo sau.

Chu Trúc Thanh ban đầu có chút do dự, nhưng khi lướt qua một bộ y phục màu đen thêu hoa bạc, ánh mắt nàng khẽ lóe lên, cuối cùng cũng chọn một bộ mang vào phòng thử đồ.

Dưới ánh sáng mờ ảo, từng dãy cửa hàng san sát vẫn còn mở cửa, đèn lồng đỏ treo cao, phản chiếu lên mặt đường lát đá bóng loáng.

Đôi mắt nàng lập tức sáng lên: “Chúng ta đi tiệm y phục kia nhìn xem đi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiểu Vũ ánh mắt tò mò lướt qua từng dãy quần áo, hưng phấn nói: “Đẹp quá! Ta muốn thử mấy bộ này!”

Tiểu Vũ nhẹ nhàng hít một hơi thật sâu, khẽ híp mắt nói: “Buổi tối ở đây thật náo nhiệt, chúng ta đi một vòng nữa đi!”

Mái hiên cao, cửa gỗ được chạm trổ tinh xảo, bên trong ánh sáng ấm áp tỏa ra, phía ngoài còn treo những bộ y phục thêu hoa rực rỡ.

Nàng mặc một bộ váy lụa màu tím nhạt, ôm sát đường cong thanh mảnh. Vạt váy dài rủ xuống, tà áo khẽ bay theo gió, khiến nàng trông vừa tinh nghịch vừa quyến rũ. Đôi tai thỏ khẽ động, nụ cười trên môi sáng rực như ánh bình minh.

Hương thơm của gỗ đàn hương thoang thoảng trong không khí, kết hợp với không gian thanh lịch, khiến nơi đây toát lên vẻ xa hoa mà trang nhã.

“Được chứ, công tử. Khách sạn chúng ta có phòng thượng hạng, rộng rãi thoáng đãng, mỗi phòng đều có bồn tắm nước nóng riêng. Giá là năm mươi kim hồn tệ một đêm, không biết công tử có cần phục vụ kèm bữa sáng không?”

Nàng chọn một bộ váy xanh nhạt, tay áo rộng thướt tha, vạt váy điểm xuyết hoa văn nhẹ nhàng. Cả người nàng toát lên vẻ thanh thoát, như một nàng tiên vừa bước ra từ bức họa thủy mặc.

Ninh Vinh Vinh cũng hứng thú không kém, chọn vài bộ y phục sang trọng, đôi mắt lóe lên tia tinh nghịch: “Phàm ca ca ~ Ngươi bao hết đúng không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ninh Vinh Vinh vừa dứt lời, còn lại ba vị thiếu nữ không hẹn mà ánh mắt đồng loạt nhìn về phía hắn, trong ánh mắt tràn ngập mong đợi.

Trước khi rời khỏi cửa hàng, Trần Phàm còn mua thêm rất nhiều quần áo cùng với phụ kiện, đồ thỏ, vớ lưới, tơ trắng chỉ đen, rất nhiều các loại tình thú đồ vật... Kèm theo chính là ánh mắt quái dị của nữ nhân viên bán hàng.

Một vị mỹ phụ nhân nhanh chóng bước tới, khuôn mặt hiền hòa nở nụ cười chuyên nghiệp: “Hoan nghênh quý khách! Các vị muốn tìm loại y phục nào?”

Ánh mắt Trần Phàm khẽ dừng lại, bắt đầu đánh giá: “Nhẹ nhàng mà tinh tế, rất hợp với ngươi.”

"Khụ, đương nhiên là tất cả đều đẹp rồi, mọi người đừng nên so sánh, dù sao mỗi người đều có nét đẹp riêng a~ "

Người thiếu nữ hơi sửng sờ, sau đó ánh mắt nhanh chóng lướt qua cả nhóm. Khi thấy cả bốn nữ nhân dung mạo tuyệt sắc đi bên cạnh Trần Phàm, ánh mắt của nàng lóe lên một tia kinh ngạc, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh.

Sau khi chọn xong, Trần Phàm không chút do dự thanh toán.

Ninh Vinh Vinh cũng gật đầu đồng ý, dù sao cũng mới ăn no, đi dạo cho nó tiêu cơm.

Ninh Vinh Vinh cũng gật đầu đồng tình: “Ừm, cũng đến lúc nghỉ ngơi.”

Trần Phàm suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu.

Trần Phàm liền gật gù khen ngợi: “Đẹp đến mức khó rời mắt a~ ”

Bên trong tiệm, không gian rộng rãi với hàng loạt giá treo y phục đủ màu sắc. Những bộ váy dài thướt tha, áo lụa mỏng tang, trang phục thêu hoa tinh xảo được sắp xếp gọn gàng, từng món đều toát lên vẻ quý phái.

“Phàm ca ca, ngươi thấy bộ này thế nào?”

Khi cả nhóm bước vào, một tên thiếu nữ lập tức tiến đến, nở nụ cười chuyên nghiệp: “Hoan nghênh quý khách! Các vị muốn thuê phòng sao?”

Ninh Vinh Vinh cũng bước ra ngay sau đó.

Nghe vậy, Tiểu Vũ và Ninh Vinh Vinh lập tức vui vẻ, bắt đầu chọn đồ không chút do dự.

Nói xong, hắn lấy ra một tấm thẻ vàng từ trong trữ vật hồn đạo khí. Thiếu nữ đưa tay nhận lấy, ánh mắt khẽ lóe lên, rồi lập tức cung kính nói: “Công tử là khách quý, vậy mời các vị lên lầu...”

Không khí về đêm rất mát mẻ, gió nhẹ thổi qua, mang theo hương thơm thoang thoảng của hoa quế từ đâu đó trong thành.

Mặc dù trong lòng hoảng hốt, nhưng hắn vẫn cố trấn định trả lời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Phàm bật cười: “Được thôi, các ngươi muốn đi đâu?”

Cuối cùng là Chu Trúc Thanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

...

Ninh Vinh Vinh ánh mắt đảo quanh mọi người, sau đó nhìn về phía Trần Phàm giọng nói mang theo chút trêu chọc: "Phàm ca ca, vậy ngươi nói, chúng ta ai đẹp hơn nha ~ "

Ánh mắt của hắn nhìn về phía Ninh Vinh Vinh như đang nói "Vinh Vinh ngươi ngứa da, ngươi đợi đó cho ta!"

“Không thành vấn đề, cứ chuẩn bị đầy đủ đi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không lâu sau, từng nữ nhân lần lượt bước ra.

Tiểu Vũ đôi mi khẽ cong, vui vẻ xoay một vòng, váy áo tung bay, tạo nên một khung cảnh động lòng người.

Trần Phàm khẽ mỉm cười, rồi cũng thong thả bước vào cùng các nàng.

Sau khi giải quyết xong bữa tối, cả nhóm bắt đầu rời khỏi tửu lâu.

Trần Phàm gật đầu: “Cho chúng ta một phòng tốt nhất.”

Mạnh Y Nhiên hơi hơi đỏ mặt, nhưng vẫn khẽ gật đầu, xem như là chấp nhận lời khen của hắn.

Trần Phàm nhìn quanh, ánh mắt lướt qua những tòa lầu cao ngất hai bên phố. Một lát sau, hắn chỉ tay về phía một khách sạn sang trọng gần đó: “Chúng ta nghỉ ở đó đi.”

Tấm biển gỗ sơn son thếp vàng treo ngay cổng lớn, bên trong, ánh sáng lung linh phản chiếu lên nền đá cẩm thạch bóng loáng.

Tiểu Vũ duỗi tay lười biếng, khẽ ngáp một cái: “Chơi vui thật, nhưng ta bắt đầu thấy mệt rồi.”

Trần Phàm bị nhìn có chút không được tự nhiên, mồ hôi lạnh ứa ra, đây là một cái toi mạng đề.

Nàng chọn một bộ váy đỏ bó sát, hở vai, tôn lên nước da trắng ngần và đường cong yêu kiều. Đôi mắt phượng khẽ chớp, quyến rũ nhìn lấy Trần Phàm: “Phàm ca ca, ngươi thấy sao?”

Tiểu Vũ vui vẻ ôm mấy bộ y phục mới, kéo Chu Trúc Thanh, Ninh Vinh Vinh cùng Mạnh Y Nhiên ra ngoài.

Mặc dù Ninh Vinh Vinh không thiếu tiền, nhưng đây là Trần Phàm trả tiền, giống như là Trần Phàm tặng y phục cho nàng vậy, nên nàng rất vui vẻ.

Tiểu Vũ là người đầu tiên.

Nàng khoác lên người một bộ y phục đen bó sát, thêu hoa văn bạc, vạt áo cắt xẻ táo bạo, làm nổi bật khí chất lạnh lùng nhưng đầy quyến rũ của nàng.

Tiểu Vũ ánh mắt đảo quanh, bỗng nhiên nhìn thấy một tiệm y phục trang hoàng lộng lẫy bên đường.

Chu Trúc Thanh khẽ gật đầu, nhưng trong ánh mắt lại lóe lên vẻ hài lòng.

Ninh Vinh Vinh trong lòng cực kỳ vui vẻ, khóe môi cong lên.

Mạnh Y Nhiên hơi ngập ngừng, nhưng rồi cũng bị kéo vào cuộc.

Mạnh Y Nhiên bước ra tiếp theo.

Nơi hắn chọn là Tụ Tiên Lâu, một khách sạn cao cấp nằm ngay trung tâm thành phố. Cả tòa lầu ba tầng được xây dựng theo kiến trúc cổ điển, mái ngói uốn cong, đèn lồng treo dọc hành lang, tỏa ra ánh sáng ấm áp trong đêm.

Trần Phàm nhìn từ trên xuống dưới một lượt, ánh mắt tán thưởng: “Rất đẹp, rất hợp với ngươi.”

Tam nữ nghe vậy, bất mãn trừng mắt nhìn hắn một cái, trong lòng cũng hơi thất vọng, tuy nhiên, rất nhanh các nàng liền đem nó ném sau ót.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Mua y phục