Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 21: Ma Chủng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 21: Ma Chủng


"Một cô nương nhẹ như ngươi thì có gì mà mệt?" Trần Phàm cười khẽ, giọng nói mang theo vài phần trêu đùa.

Nhìn hiệu quả của nó, Trần Phàm không khỏi hít sâu một hơi. Quả nhiên, cái tên đã nói lên tất cả.

"Trần Phàm, có phải ta rất nặng không?" Ninh Vinh Vinh nhỏ giọng hỏi.

Mặc dù lúc trưa đã dùng đan dược bổ sung thể lực, nhưng cơ bắp vẫn còn mệt mỏi.

Hít một hơi thật sâu bình phục lại nội tâm rung động, hắn thề đây là đồ vật tà ác nhất mà hắn từng gặp, hắn chắc chắn không thể nào dùng nó, đầu óc có hố mới đi dùng thứ này.

Ở Đấu La đại lục, hầu hết những người đột phá thần cấp đều là kế thừa thần vị, trực tiếp nhận quyền hạn của một loại pháp tắc nào đó chứ không phải tự mình lĩnh ngộ. Vì vậy, thần cấp cường giả ở Đấu La khá yếu so với những người tự lĩnh ngộ pháp tắc để đột phá. Nhưng dù sao, thần vẫn mạnh hơn phàm nhân rất nhiều.

Chương 21: Ma Chủng

Đóng cửa lại, thở phào một khẩu khí, Trần Phàm mở ra hệ thống thông báo.

Nghe vậy, Trần Phàm thở phào nhẹ nhõm. May mà không có chuyện gì nghiêm trọng.

"Ngoạ tào! Đại bạo rồi a!"

"Đi về thôi Vinh Vinh, chúng ta nên trở về!"

"Hừ, ngươi dẻo miệng quá." Nàng đỏ mặt, nhưng trong lòng lại ngọt ngào.

"Không phải... Chỉ là lúc trưa chạy nhiều quá, lại còn đi dạo suốt cả buổi chiều, bây giờ chân ta tê hết rồi..." Ninh Vinh Vinh ngượng ngùng nói nhỏ.

Nhưng đột nhiên nghĩ tới điều gì, khoé miệng của hắn hơi giương lên, nở một nụ cười tà ác...

"Ngươi nhẹ quá, ta còn lo bị gió thổi bay mất đây này!" Trần Phàm cười trêu.

Cửu Bảo Lưu Ly Đan chính là phần thưởng từ hộp quà. Có đan dược này, Võ Hồn của Ninh Vinh Vinh có thể trực tiếp tiến hóa thành Cửu Bảo Lưu Ly Tháp mà không cần đến Tiên Dược. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sự ấm áp từ hắn khiến nàng cảm thấy an tâm hơn bao giờ hết, tựa như một nơi mà nàng có thể dựa dẫm mãi mãi.

Trần Phàm chỉ mới nhìn qua mô tả mà đã cảm thấy lạnh sống lưng. Hắn vô thức siết chặt tay, mồ hôi lạnh chảy dọc thái dương.

Nàng tựa vào lưng hắn, lắng nghe nhịp tim trầm ổn. Đôi mắt khẽ nhắm lại, trên môi vẽ nên một nụ cười ngọt ngào.

Thế nhưng, Ninh Vinh Vinh dường như không phát hiện điều này, nàng nhẹ nhàng tựa cằm lên vai Trần Phàm, giọng nói nhẹ nhàng như tiếng thì thầm:

Trần Phàm cõng Ninh Vinh Vinh trên lưng, cảm nhận hơi thở ấm áp của nàng khẽ phả lên gáy, trong lòng hắn khẽ rung động. Hai tay của nàng nhẹ nhàng vòng qua cổ hắn, tựa như một con nhu thuận mèo nhỏ, hoàn toàn không còn chút dáng vẻ cao ngạo của đại tiểu thư Thất Bảo Lưu Ly tông.

"Không tệ lắm, công pháp này rất thích hợp tên kia a!"

"Trần Phàm, ngươi có thấy mệt không?" Giọng nói mềm mại của Ninh Vinh Vinh vang lên bên tai hắn.

Trần Phàm tiến lên trước mặt nàng, sau đó ngồi xổm đưa lưng về phía nàng.

Trần Phàm khẽ mỉm cười, bước chân không hề dừng lại: "Đương nhiên rồi, chỉ cần ngươi không ghét bỏ ta."

Hắn cầm trên tay quyển sách, phía trên ghi hai chữ Độc Kinh, chính là lúc nãy rút thưởng đạt được.

Ninh Vinh Vinh không nhịn được mà nở nụ cười. Nhưng ngay sau đó, nàng cựa quậy một chút, tìm kiếm tư thế thoải mái hơn.

"Kiệt kiệt kiệt, ta không dùng được, nhưng có thể cho người khác dùng nha!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

...

Ý niệm vừa động, một hạt giống đen kịt xuất hiện trong tay hắn. Trên bề mặt nó có các đường vân kỳ dị, trông như mạch máu, tỏa ra luồng khí tà ác.

Hai người cứ thế trò chuyện với nhau trên suốt quãng đường trở về...

Trên đường đi, hai người vừa trò chuyện vừa dạo phố. Ninh Vinh Vinh mua một số đồ dùng cần thiết cho nữ nhi, còn Trần Phàm thì tiện tay mua mấy phần đồ ăn mang về cho con thỏ nhỏ ở nhà.

"Pháp Tắc Tháp... không biết có công dụng gì đây?"

"Bất quá bây giờ cũng mới có một mảnh vỡ, chỉ có thể tạm thời cho nó hít bụi bên trong hệ thống không gian a~ "

Hắn đang tính toán gieo nó vào cơ thể của người khác, và trong lòng đã có nhân tuyển thích hợp.

Gió đêm phảng phất hương tóc nàng, quấn quanh chóp mũi, khiến lòng Trần Phàm khẽ xao động. Nhịp tim hắn vô thức nhanh hơn một chút, nhưng hắn nhanh chóng điều chỉnh lại, tự nhắc nhở bản thân phải giữ vững tâm trí.

Còn Định Tâm Nhẫn cũng giống như lúc hoàn thành nhiệm vụ của Tiểu Vũ thôi.

Ninh Vinh Vinh thấy vậy, khuôn mặt hơi nóng lên. Nàng vô thức siết chặt vạt váy, chần chừ một chút rồi nhẹ nhàng leo lên lưng hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Sao thế Vinh Vinh, ở đâu khó chịu à?" Trần Phàm lo lắng hỏi.

"Ting ~ Chúc mừng kí chủ thu được Khí Hồn Đan 1* Ma chủng 1* Kim Hồn Tệ 1000* Dược Liệu Bách Khoa Toàn Thư 1* Độc Kinh ( Thiên Giai ) 1*....."

Trở về học viện, hai người ai về nhà nấy, Trần Phàm mang theo đồ ăn đã mua mang đến cho con thỏ nhỏ, sau đó trở về ký túc xá.

Cuối cùng trở thành nô lệ của Ma Chủng, g·iết người đem huyết nhục của đối phương thôn phệ, đưa thân vào Ma Đạo, lục thân không nhận, quả thật là vô cùng khủng bố.

Vừa rời khỏi Tác Thác Thành, thiếu nữ bất ngờ loạng choạng, suýt chút nữa ngã xuống. Trần Phàm lập tức đưa tay, nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng.

"Ừm, tốt!"

Ninh Vinh Vinh im lặng một lúc, sau đó nhẹ giọng nói: "Ta... chưa bao giờ ghét bỏ ngươi."

"Không hổ là Tiên Cấp bảo vật!"

Hắn hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, bắt đầu kiểm tra đồ vật, Khí Hồn Đan quá bình thường không cần để ý, ánh mắt về phía Ma Chủng.

Trần Phàm trừng lớn mắt, nhìn danh sách phần thưởng sáng chói trước mặt, cảm giác như đang nằm mơ.

1000 Điểm Khí Vận thì không cần nhiều lời, để lát nữa rút một lần x10 thử xem vận may như thế nào.

Lại là một thứ hắn không dùng được, bất quá công pháp có thể không tu luyện được, nhưng bên trong cũng hướng dẫn luyện chế rất nhiều loại kịch độc, hắn cũng tiện xem một chút, biết đâu sau này có đất dụng võ thì sao?

Nhìn xem trên tay đồ vật, Trần Phàm có loại xúc động muốn đem nó nuốt, sợ đến hắn vội vàng đem nó vứt vào hệ thống không gian.

Một loạt ánh sáng rực rỡ lóe lên trong giao diện hệ thống, những món bảo vật lần lượt xuất hiện trước mắt hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ là, hành động này vô tình khiến một phần mềm mại nào đó áp chặt lên lưng Trần Phàm.

"Trần Phàm, sau này ngươi có thể mãi đối xử tốt với ta như thế này không?"

Ma Chủng, một loại hạt giống tà ác. Khi ký sinh vào vật chủ, nó sẽ bám rễ vào huyết nhục, từng chút một thôn phệ sinh mệnh. Càng lớn mạnh, nó càng ăn sâu vào linh hồn, bóp méo lý trí, biến vật chủ thành một cỗ máy g·iết chóc vô tri.

Không chút do dự, hắn trực tiếp tiêu tốn 1000 điểm khí vận, quay một phát x10.

Trần Phàm tò mò ấn mở Pháp Tắc Tháp, miêu tả công năng mười phần đơn giản, chỉ có vẻn vẹn vài chữ.

"Hôm nay vận may nổ tung rồi! Mau kiểm tra xem có gì nào!"

"Vậy thì không vấn đề gì, lên đây, ta cõng ngươi!"

【 Ting! Hoàn thành nhiệm vụ! 】

Nghe vậy, trong lòng Trần Phàm khẽ động, khóe môi nhếch lên nụ cười ôn hòa.

Công năng: Có thể trợ giúp tu sĩ lĩnh ngộ pháp tắc.

Trần Phàm cảm khái một tiếng, di chuyển ý nghĩ một chút, trước mặt hắn xuất hiện một cái bàn quay.

"Ừm, không tệ lắm, đợi có cơ hội trực tiếp đưa cho Vinh Vinh đi!"

【 Chúc mừng ký chủ nhận được phần thưởng: 1000 Điểm Khí Vận, [Pháp Tắc Tháp] (mảnh vỡ 1) [Cửu Bảo Lưu Ly Đan] [Định Tâm Nhẫn]! 】

Nhìn thấy giới thiệu công năng, Trần Phàm hít một hơi khí lạnh, công năng quá ngưu bức, tu luyện tới cảnh giới cao thâm, mọi thứ đều liên quan tới pháp tắc, mà pháp tắc lại cực kỳ khó mà lĩnh ngộ, trừ phi có cực kỳ cao ngộ tính, nếu không cho dù dùng hết cả đời cũng khó mà lĩnh ngộ được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bất tri bất giác, đến khi nhận ra thì trời đã chạng vạng tối.

【 Pháp Tắc Tháp: Tiên cấp ( 1 mảnh vỡ ) 】

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 21: Ma Chủng