Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 18: Bước đầu luyện đan

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Bước đầu luyện đan


Trần Phàm cười, đưa tay chọc nhẹ vào eo Tiểu Vũ khiến nàng rụt người lại, đôi mắt long lanh hờn dỗi.

Trần Phàm duỗi lưng, ngáp một cái rồi bắt đầu ngày mới bằng việc vệ sinh cá nhân. Khi mọi thứ đã xong xuôi, hắn bước đến ký túc xá nữ tìm Tiểu Vũ.

Tiểu Vũ nhìn thấy nữ hài tử bị khi dễ, thế là không nhịn được hướng về phía tên mập hét lên.

Tiểu Vũ vẫn rúc trong lòng hắn, ngẩng đầu lên, giọng có chút ủy khuất: “Phàm ca ca, không có ngươi bên cạnh, ta ngủ không được! Ban đêm cứ trằn trọc mãi, mắt cũng sưng cả lên rồi nè...”

Ninh Vinh Vinh nhìn xem khuôn mặt anh tuấn của thiếu niên, không biết nghĩ đến cái gì, khuôn mặt nhỏ cũng đỏ lên.

"Kêu cái gì mà kêu, không phải chuyện của ngươi, cút nhanh lên!"

Trần Phàm cũng mặc kệ tên mập đó dù sao cũng không c·hết được, dám nói chuyện như vậy với nữ nhân của hắn, nếu như không phải bây giờ g·iết tên đó sẽ gây phiền phức, bây giờ hắn đã là một cổ t·hi t·hể rồi.

"Lão bản, ta muốn mua dược liệu, ngươi có không?" :Trần Phàm lấy ra một tờ giấy ở phía trên ghi tên của dược liệu cần thiết.

“Đi thôi, đi ăn sáng. Ngươi ngủ không được nhưng cũng không thể để bụng đói được!”

Thấy mình bị giễu cợt, tên mập tức giận quay đầu, sau đó hai mắt sáng lên, không kiên kị gì cả, ánh mắt từ trên xuống dưới đánh giá dáng người của Tiểu Vũ, sau đó nở một nụ cười bỉ ổi.

Ninh Vinh Vinh không để ý Trần Phàm cùng Tiểu Vũ động tác thân mật, chủ động chào hỏi.

"Ầm!"

"Có, ngươi muốn bao nhiêu!"

Hít một hơi thật sâu, Trần Phàm ổn định tinh thần, bắt đầu quá trình luyện đan...

"Lấy cho ta mỗi loại mười phần, còn cái này..."

Một lát sau, hắn về đến ký túc xá, không chần chừ mà leo thẳng lên giường ngủ. Dù sao hôm nay cũng đã chiến đấu quá mệt mỏi.

Trần Phàm mỉm cười đáp lại: “Sớm a, Ninh Vinh Vinh.”

Trần Phàm hơi sững lại, cúi đầu nhìn Tiểu Vũ đang dụi mặt vào ngực mình, đôi mắt đỏ hoe. Hắn nhẹ nhàng xoa đầu nàng, mỉm cười: “Có chuyện gì vậy? Ai bắt nạt ngươi? Nói cho ta biết, ta sẽ dạy hắn một bài học!”

Trên con đường về, không gian yên tĩnh lạ thường. Nhưng lần này, không còn đôi chân ngọc thướt tha trước mắt, không còn bờ mông uyển chuyển khiến hắn khó dời mắt... Cả nụ hôn buổi sáng đầy bất ngờ cũng chẳng còn.

"Vinh Vinh, Trúc Thanh buổi sáng tốt lành nha ~ "

Ninh Vinh Vinh vui vẻ lên tiếng: “Buổi sáng tốt lành, Trần Phàm, Tiểu Vũ!”

Tiểu Vũ nghe vậy, trong lòng vui như mở hội nhưng bên ngoài vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh. Nàng bĩu môi hỏi lại: “Ngươi nói thật chứ?”

Trong lòng Trần Phàm có chút bất đắc dĩ. Hai người ngủ chung đã thành thói quen, bây giờ đột nhiên tách ra, không thích ứng được cũng là điều dễ hiểu.

"Này, tên mập c·hết bầm, ngươi đang làm gì đó, mau buông thôn nữ đó ra!"

Giờ đây, hắn đã là một luyện đan sư thực thụ. Chỉ cần có đủ dược liệu, hắn có thể tự tay luyện chế đan dược mà không cần phụ thuộc vào việc mua sẵn.

Sau đó hai người lên đường đi vào thành, đi dạo một vòng cuối cùng hắn cũng tìm được thứ cần tìm, đó là cửa hàng dược liệu.

Tiểu Vũ ngồi bên cạnh thấy cảnh này, trong lòng hơi khó chịu. Nàng không nói gì, chỉ lặng lẽ đưa tay vặn nhẹ hông Trần Phàm (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Phàm nhìn xem có chút mộng bức, ta có làm cái gì đâu...

"Ừm, ta cũng muốn đi!" :Tiểu Vũ cười đáp lại.

Nghe thấy tiếng gọi, tên mập không kiên nhẫn nói:

Tiếng gà gáy inh ỏi vang lên phá tan bầu không khí yên tĩnh. Ánh mặt trời dần len lỏi qua khe cửa, chiếu sáng cả căn phòng u tối.

Vừa về tới học viện, Trần Phàm lập tức trở về ký túc xá, đóng cửa lại rồi mở hệ thống thương thành.

Tiểu Vũ nghe tên mập nói như vậy, thế là tức giận cười lên: "Nha, Đại Hồn Sư cơ đấy, ta rất sợ đó a ~"

Một viên Khí Hồn Đan nhất giai hạ phẩm có giá đến 100 điểm khí vận. Nhưng với khả năng hiện tại, hắn chỉ cần mua dược liệu và một lò luyện đan, có thể tiết kiệm được một lượng lớn điểm khí vận. Điều này đồng nghĩa với việc hắn sẽ không còn phải lo lắng quá nhiều về nguồn tài nguyên trong tương lai.

“Đương nhiên! Nhưng phải chờ một chút, học viện chưa chắc đã đồng ý đâu.”

Trần Phàm lắc đầu, cười khổ một tiếng, nhanh chóng xua đi những suy nghĩ không phù hợp với trẻ nhỏ. Lúc này, quan trọng nhất vẫn là tu luyện và chuẩn bị cho những bước tiếp theo.

"Trần Phàm, ngươi không cần gọi cả họ của ta, gọi ta Vinh Vinh là được rồi!"

Trần Phàm ra tay trước, trực tiếp gọi ra võ hồn đem tên mập kia một gậy đánh bay vào trong vách nhà, một trận khói bụi hiện lên.

Tên mập đó cũng không phải ai khác, chính là Tà Hoả Phượng Hoàng Mã Hồng Tuấn.

Sau khi mua xong dược liệu, Hai người lại đi mua một số món đồ cần thiết, sau đó trở về học viện.

"Ta hiện tại đã có dược liệu, bây giờ còn thiếu một cái lò luyện đan nữa!" :Trần Phàm thầm nghĩ trong lòng.

Hắn quyết định luyện chế chữa thương đan, đây là loại đan dược cơ bản, cũng là loại dễ luyện chế nhất, rất thích hợp dùng để luyện tay.

Nữ hài tử kia nhìn thấy tên mập b·ị đ·ánh bay, hoảng sợ bỏ chạy.

"Lăn!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã muộn. Hắn quyết định đi tìm Tiểu Vũ ăn tối. Sau bữa ăn, như thường lệ, hắn đưa nàng về ký túc xá nữ rồi mới quay về phòng mình.

Nếu là bình thường hắn tất nhiên sẽ không xen vào việc của người khác, bất quá Tiểu Vũ có thể sẽ không nghĩ như vậy.

"A, không tệ, tiểu mỹ nữ ngươi đến ngủ với ta một đêm, ta bảo kê ngươi ~ "

"Bại hoại, đều tại ngươi!"

Lúc trước, hệ thống từng ban thưởng cho hắn ba viên Khí Hồn Đan, chính là loại nhất giai hạ phẩm này. Nghĩ lại, hắn cảm thấy càng cần phải nắm vững kỹ thuật luyện đan để không bị phụ thuộc vào hệ thống quá nhiều.

Nhìn xem bảng số liệu đã có 200 điểm khí vận, không chút do dự, hắn di chuyển ý nghĩ, mua một cái nhất giai lò luyện đan, giá 200 điểm khí vận.

Thiếu nữ có vẻ ngoài bình thường, mặc trang phục giản dị, rõ ràng là người trong thôn. Còn nam nhân thì lùn, béo, mắt nhỏ, ria mép lưa thưa—một khuôn mặt trư ca điển hình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vừa giơ tay gõ cửa, bất ngờ một bóng hình nhỏ nhắn lao ra ôm chầm lấy hắn.

Chương 18: Bước đầu luyện đan

Trần Phàm nhìn kỹ, đúng là bọng mắt của Tiểu Vũ hơi sưng thật. Hắn không nhịn được mà ôm nàng chặt hơn, dịu dàng dỗ dành: “Ngoan, ngươi cố gắng thích ứng một chút. Nếu thực sự không được, ta sẽ xin học viện cho ngươi chuyển sang phòng ta.”

Nghe những lời thô tục kia, Tiểu Vũ tức giận cực kỳ, định xông lên dạy cho hắn một bài học thì—

"Tiểu Vũ, ta định vào thành mua vài thứ, ngươi có muốn đi cùng không?" Trần Phàm mỉm cười hỏi.

Với lại dược liệu của chữa thương đan cũng rất rẻ, sau đó hắn bắt đầu khai lò, lò luyện đan còn tự mang hoả diễm, không cần hắn nhóm lửa, dù sao cũng tiêu tốn 200 điểm khí vận a ~

"Chuyện của Đại Hồn Sư mà ngươi cũng dám quản?"

"Ừm, Tốt ~ "

Trần Phàm lấy ra lò luyện, bắt đầu nếm thử luyện mấy loại đan dễ nhất trước.

... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trên đường quay về, hắn cùng Tiểu Vũ tình cờ bắt gặp một cặp nam nữ trong thôn đang tranh cãi gay gắt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sử Lai Khắc học viện nghèo đến mức bữa sáng chỉ có bánh bao và sữa đậu nành. Khi hai người bước vào, họ bắt gặp Ninh Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh cũng đang dùng bữa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Bước đầu luyện đan