Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 141: Đặt tên

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 141: Đặt tên


“Ái da, ta sợ quá đi... Nhưng mà, nếu là hắn đánh, thì...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Phàm thấy tất cả đều dùng ánh mắt vừa hài hước vừa như muốn ‘xử’ mình nhìn sang, liền ho nhẹ một tiếng để lấp liếm, nghiêm mặt nói ra một câu chẳng biết có ai tin hay không: "Ừm… A đúng rồi! Không phải ta không đặt tên đâu, mà là… ta muốn mọi người cùng đặt tên nha! Dù sao chiến đội của bảy người chúng ta mà, mỗi người một phần, đoàn kết là sức mạnh, đúng không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Độc Cô Nhạn nhướng mày trêu: “Nói nhỏ thôi, để hắn nghe được coi chừng hắn đánh cái mông của ngươi bây giờ...”

Chẳng mấy chốc, bảy người đã đứng trước cổng của Đấu Hồn Tràng.

Vừa nghe câu đó, cả nhóm thiếu nữ lập tức im lặng một nhịp, sau đó đồng loạt bật cười thành tiếng. Không khí bỗng dưng trở nên nhẹ nhàng, thoải mái hẳn.

Thế là sáu cô nàng xinh đẹp bắt đầu ríu rít như chim non, đứng sát lại nhau, líu lo bàn bạc. Mỗi người một ý, mỗi người một vẻ, ai cũng muốn cái tên của chiến đội vừa nghe là biết đặc biệt, vừa mang khí thế oai phong, lại vừa phản ánh được sự xinh đẹp và sức mạnh của họ.

Dưới sự dẫn đầu của Trần Phàm, cả nhóm bảy người rời khỏi học viện, hướng thẳng về phía Đại Đấu Hồn Tràng nổi danh của Thiên Đấu Thành — nơi được mệnh danh là thánh địa tỉ thí của giới hồn sư trong toàn bộ đế quốc.

Từng nhóm học viên từ ký túc xá lục tục đi ra, tiếng cười đùa, tiếng trò chuyện râm ran vang vọng khắp nơi, tạo nên bầu không khí nhộn nhịp, náo nhiệt.

Những bức tường vững chãi bằng đá đen dựng đứng, được khắc lên vô số hoa văn cổ xưa.

Khung cảnh ấy khiến vị nhân viên đăng ký đứng sau bàn cũng phải khẽ nhướng mày, trong lòng thầm nghĩ: “Chiến đội gì mà toàn mỹ nữ tuyệt sắc, còn có không khí thân mật thế kia… Thật khiến người ta hâm mộ.”

Bọn họ không chỉ là bạn đồng hành, là chiến hữu, mà còn là những đóa hoa rực rỡ luôn tỏa sáng bên cạnh Trần Phàm.

Ai ai cũng lén liếc sang, trong lòng vừa hâm mộ vừa ganh tỵ: “Chiến đội gì mà toàn mỹ nhân thế này, lại còn thân thiết cười đùa như vậy, đúng là phong cảnh hiếm thấy...”

Ngay sau đó, một giọng nói lanh lảnh của Ninh Vinh Vinh vang lên, có chút trêu ghẹo: “Hay là… gọi là Thất Tiên Nữ đi?”

Bầu không khí nơi khu đăng ký bỗng trở nên rộn ràng hẳn, thu hút không ít ánh mắt tò mò từ các chiến đội khác.

Sáng hôm sau, khi ánh nắng ban mai vừa dịu dàng rải xuống khắp Lam Bá học viện, từng tia sáng óng ánh như đang khiêu vũ trên những tán cây, thảm cỏ. Một buổi sáng trong lành, mát mẻ và đầy sinh khí lại bắt đầu.

“Tên chiến đội của chúng ta là gì ấy nhỉ…?”

Nói đến đây, Ninh Vinh Vinh còn cố tình kéo dài giọng, không nói hết câu, nhưng ánh mắt lại lấp lánh trêu đùa khiến mấy người còn lại phải đỏ mặt mà lườm nàng một cái.

Mà Ninh Vinh Vinh chỉ cười khẽ, né tránh ánh mắt “lên án” của các tỷ muội, vẻ mặt ngượng ngùng lại mang theo chút đắc ý.

Nghe đến đây, Trần Phàm đột nhiên khựng lại, trên mặt thoáng hiện một tia sửng sốt. Hắn chớp mắt một cái rồi theo phản xạ quay đầu nhìn về phía các thiếu nữ phía sau, hơi gãi đầu, cười có chút lúng túng: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong lòng các nàng lúc đầu vẫn luôn cho rằng: với tính cách cẩn thận của Trần Phàm, chắc chắn đã sớm nghĩ ra một cái tên hoành tráng để oanh tạc đấu hồn tràng rồi.

Dù sao chuyện tên chiến đội cũng là chuyện nghiêm túc, không thể để hắn cứ qua loa cho xong như vậy.

Càng nói, ánh mắt hắn càng sáng lên, như thể vừa nảy ra một ý tưởng cực kỳ vĩ đại, thậm chí còn gật đầu mấy cái, gương mặt rất là đắc ý: “Đúng! Chính là như vậy!”

Sau đó, cả nhóm bảy người liền sánh vai nhau bước vào bên trong Đấu Hồn Tràng. Không khí trong đấu trường rộng lớn này mang theo một loại áp lực vô hình khiến người ta vô thức nghiêm túc hơn, cảm nhận rõ ràng chiến ý mãnh liệt luôn lượn lờ trong không gian.

Trước mắt họ là một kiến trúc khổng lồ, cao lớn uy nghi, giống như một cái Đấu Trường La Mã thời trung cổ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau một lúc dò hỏi, bọn họ nhanh chóng đi thẳng đến khu đăng ký dành cho các chiến đội mới.

Mỗi người đều mang theo tinh thần hăng hái, chuẩn b·ị b·ắt đầu một ngày tu luyện và học tập mới, tràn đầy năng lượng và nhiệt huyết.

Lời này vừa dứt, lập tức Chu Trúc Thanh phản ứng, nhướng mày phản bác: “Cái gì Thất Tiên Nữ?! Chúng ta chỉ có sáu nữ thôi mà...”

Tiểu Vũ khẽ lẩm bẩm, nghiên đầu hỏi: “Vậy... đặt tên là gì bây giờ?”

Nghe thấy Ninh Vinh Vinh nói như vậy, các thiếu nữ còn lại đồng loạt liếc nàng một cái đầy ý vị, ánh mắt như thể đang nhìn một kẻ phản bội: “Ngươi nha, chưa gì đã nói đỡ cho hắn rồi… Đúng là hết thuốc chữa…”

Chúng nữ thấy Trần Phàm đã thoát vai “đầu lĩnh vô trách nhiệm” thì cũng chỉ biết hừ nhẹ một tiếng, sau đó đồng loạt quay mặt đi, không buồn để ý đến hắn nữa.

Bên trong khu vực ấy, một vị thiếu nữ là nhân viên đang ngồi sau bàn ghi chép, vừa thấy bọn họ tiến đến liền mỉm cười tiếp đón, cung kính hỏi: “Xin hỏi, tên chiến đội của ngài là gì?”

Trần Phàm hơi nheo mắt, ánh mắt sắc bén quét qua một lượt khung cảnh xung quanh. Trong lòng hắn thầm tán thưởng — quả nhiên, nơi này sẽ là một chiến trường thích hợp để rèn luyện thực lực của chiến đội mình…

Ai mà ngờ được, tên không có lương tâm kia lại hoàn toàn chưa có chút chuẩn bị nào! Lúc này, các nàng thật sự chỉ muốn đập cho hắn một trận cho hả giận!

Sau một hồi líu ríu bàn luận, cuối cùng các nàng cũng đã đạt được thống nhất.

Mạnh Y Nhiên cười khúc khích, đôi mắt cong lên như trăng lưỡi liềm, nheo lại trêu chọc: "Ha ha, thêm hắn nữa chẳng phải là bảy rồi sao?”

Phải công nhận rằng nơi này không hổ là Thiên Đấu Thành trung tâm của Thiên Đấu Đế Quốc.

So với Đấu Hồn Tràng ở Tác Thác Thành, nơi này rõ ràng to lớn hơn, hùng vĩ hơn, khí thế cũng càng thêm áp đảo. Chỉ riêng quy mô và sự đầu tư đã cho thấy đẳng cấp chênh lệch giữa hai địa phương.

Trần Phàm dẫn đầu, các thiếu nữ bước theo sau, dáng vẻ hiên ngang mà ung dung, thu hút vô số ánh nhìn ngưỡng mộ của những người xung quanh.

Các thiếu nữ nghe xong thì đồng loạt trợn trắng mắt, ánh mắt nhìn hắn tràn đầy bất mãn và… bất lực. Trong lòng đồng thời vang lên một tiếng thở dài: "Chiến đội là ngươi lập ra, mà đến giờ còn chưa nghĩ ra cái tên?”

Cũng trong buổi sáng ấy, Trần Phàm đã dậy từ rất sớm. Sau khi chuẩn bị kỹ càng, hắn liền dẫn theo nữ chiến đội của mình – những thiếu nữ xinh đẹp khuynh thành, mỗi người một vẻ, nhưng đều mang khí chất xuất chúng và thực lực không thể xem thường.

Thôi thì, không dựa được vào hắn, vậy bọn họ tự nghĩ vậy!

Ninh Vinh Vinh đứng bên cạnh, hơi bĩu môi, nhưng nhìn thấy bộ dạng ấy của Trần Phàm thì cũng không nỡ vạch trần, nhẹ giọng phụ họa theo: “Đúng nha, Phàm ca ca nói rất có lý. Chiến đội là của bảy người chúng ta, vậy thì chúng ta cùng nhau đặt tên đi…”

Chương 141: Đặt tên

Cổng chính của Đấu Hồn Tràng được chạm trổ tinh xảo, hai bên là hai pho tượng hồn thú khổng lồ, tạo cho người nhìn cảm giác vừa kính nể vừa áp lực. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 141: Đặt tên