Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 128
Thượng Thiên Ý tức điên người liếc mắt về phía Tô Hàm và Mộ Hiểu Nhã: “Con nào giở trò hả?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bởi vì tối qua cô ngủ không ngon giấc. Mối quan hệ với Kỷ Thời Đình rơi vào bế tắc nhưng cô lại không biết phải hóa giải như thế nào, cứ nghĩ đến chuyện này mà trong lòng lại nặng trĩu.
“Váy dạ hội của mình là của hãng nào vậy?” Diệp Sanh Ca hỏi nhỏ.
Thượng Thiên Ý bĩu môi khó chịu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi Diệp Sanh Ca bước vào hậu trường, Tô Hàm đang trang điểm thì nhìn thấy Diệp Sanh Ca từ trong gương đã trợn mắt khinh thường. Còn Mộ Hiểu Nhã thì đang đứng trước giá treo quần áo xem váy dạ hội với vẻ mặt khó chịu, dường như không hài lòng với bất kỳ bộ nào.
Anh ấy rất muốn Diệp Sanh Ca xuất hiện thật xinh đẹp lộng lẫy. Nhưng người phụ nữ này nói là được “kim chủ” bao nuôi, vậy mà ngay cả một bộ váy dạ hội ra hồn cũng không có, thật khiến anh ấy thất vọng!
Thượng Thiên Ý tức giận trợn mắt.
Tô Hàm ở bên cạnh nghe vậy khinh thường hừ lạnh.
Diệp Sanh Ca không thèm để tâm vì tinh thần cô lúc này thực sự không được tốt.
Diệp Sanh Ca cũng không để ý, đi đến chỗ trang điểm của mình cùng Thượng Thiên Ý.
Chỉ là một buổi lễ khai máy cũng không phải đi thảm đỏ, mà hai con đ* này diễn sâu quá rồi đấy! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Còn phía bên Mộ Hiểu Nhã cũng đã gọi điện thoại xong, cô ta thản nhiên ngồi xuống giả vờ như vô tình nói: “Lão Tống, anh ra ngoài đợi đi, anh trai nói sẽ cho người mượn váy dạ hội của thương hiệu hạng nhất rồi, lát nữa sẽ có người mang đến. Tôi không thèm cái dòng Haute Couture xấu xí năm nay của D. đâu.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 128
“Sao toàn là mấy thương hiệu hạng hai hạng ba thế này?” Mộ Hiểu Nhã bực bội nói với người quản lý Tống Dật Hải của mình: “Lần trước tham gia sự kiện, tôi chỉ mặc đồ của D. và Chanel thôi!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đúng lúc này, Thượng Thiên Ý đứng bên cạnh hét lên: “Sao váy dạ hội lại hỏng thế này?”
Tô Hàm nghe thấy cuộc trò chuyện của Mộ Hiểu Nhã và Tống Dật Hải thì khinh miệt cười mỉa mai, rồi thản nhiên ra lệnh cho trợ lý: “Mang váy dạ hội của tôi đến đây. Năm nay D. tài trợ dòng Haute Couture của họ phải không? Cũng coi như có thành ý.”
Đến khi quay đầu lại đã nhìn thấy Diệp Sanh Ca đang đứng ở cửa, sắc mặt Mộ Hiểu Nhã càng thêm khó chịu. Cô ta xoay người chạy vào phòng thay đồ để gọi điện thoại.
“Hai hãng đó không chịu tài trợ, nếu muốn thì chỉ có thể tự bỏ tiền ra mua.” Tống Dật Hải bất đắc dĩ thở dài: “Mộ tổng đã nói váy dạ hội thường chỉ mặc một lần, mà mỗi bộ đều mấy trăm triệu, nếu mua về thì lỗ lắm.”
Tô Hàm đã ra mắt nhiều năm, diễn xuất đã được công nhận nhưng vẫn chưa thực sự nổi tiếng. Trong buổi đọc kịch bản lần trước, Diệp Sanh Ca đã gặp cô ta. Đối với Diệp Sanh Ca, một nữ chính mới từ trên trời rơi xuống như cô thì Tô Hàm không hề có thiện cảm chút nào.
Sau khi rời khỏi Tinh Tập, trước khi thành lập studio riêng, cậu ấy tạm thời chỉ phụ trách công việc của một mình Diệp Sanh Ca, ngay cả váy dạ hội của Diệp Sanh Ca cũng do cậu ấy đi mượn.
Diệp Sanh Ca mỉm cười ngồi xuống để chuyên viên trang điểm makeup cho mình.
“Mấy con đ*” trong miệng Thượng Thiên Ý chủ yếu là chỉ Mộ Hiểu Nhã, ngoài ra còn có Tô Hàm – người đóng vai nữ phụ trong phim.
“Hãng M. là tốt rồi.” Diệp Sanh Ca gật đầu: “Hãng này theo đuổi phong cách đơn giản, gần gũi, hiện tại tôi đang bị người ta đồn là đã dùng quy tắc ngầm để leo lên vị trí cao, vẫn nên khiêm tốn một chút thì hơn.”
“Hãng M.” Thượng Thiên Ý bất đắc dĩ nói: “Cậu chỉ là người mới nên các thương hiệu lớn không chịu tài trợ, hãng M. này là tôi phải nhờ vả người quen đấy.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.