Chồng Yêu Là Quỷ
Lẫm Lẫm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 254-2
“Ừ… ừ?” Tôi vốn định gật đầu, nghĩ chăm sóc anh ta cũng không phải chuyện khó làm, hơn nữa từ xưa tới nay học trò đều phải chăm sóc cho sư phụ. Nhưng phía sau anh ta nói gì mà thay quần áo khi tắm với chăn ấm đệm êm là cái quỷ gì?
“Được.” Tôi gật đầu một cái.
Nghĩ tới đây mặt tôi liền hiện lên vẻ nịnh nọt, tiến tới trước mặt Đường Dũng, nói: “Sư Phụ!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Thật?” Đường Dũng nhíu me lại, nghiêng đầu nhìn tôi một cái, bỗng nhiên cười vô cùng tà mị giống như đã sớm nghĩ tôi sẽ bái anh ta làm thầy vậy, nói: “Em suy nghĩ cho thật kỹ, anh dạy học trò rất nghiêm khắc, quy định sư môn cũng nhiều, em bái sư sẽ không đổi ý chứ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Thứ hai là phải đối với sư phụ tốt hơn, phải chăm sóc cuộc sống thường ngày của sư phụ, dọn dẹp phòng cho sự phu, giặt quần áo nấu cơm, thay quần áo khi tắm, chuẩn bị chăn ấm đệm êm…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tốt, nếu em đã thành tâm thành ý bái sư vậy anh sẽ cố gắng nhận em, sau này em chính là đệ tự bế môn duy nhất của Long Phù Đường Dũng ta. Trước tiên anh nói với em về quy củ sư môn chúng ta một chút, em nhớ kỹ. Đầu tiên chính là tôn sư trọng đạo, đối xử tốt với sư phụ, nghe lợi sư phụ, làm trái ý sư phụ là chuyện không thể làm.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Phải, tuyệt đối không để ý, từ nay về sau anh chính là sư phụ của tôi.” Tôi nói.
Nghĩ như vậy đột nhiên tôi có chút động lòng, nếu như tôi cũng học được thuật thoát thân của Đường Dũng vậy thì sau này gặp tình huống gì cũng không cần lo lắng, ít nhất ở thời khắc nguy hiểm tôi không giúp được gì thì cũng không khiến Tô Mộc bị vướng chân.
“Sư! Phụ!” Tôi lớn tiếng nói lại hai từ bên tai Đường Dũng, sau đó nói từng từ rất rõ ràng: “Tôi quyết định sẽ bái anh làm thầy, theo anh học bản lãnh chạy thoát thân.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Sao?” Đường Dũng đáp một tiếng theo bản năng, có lẽ vừa rồi còn không nghe rõ tôi nói gì, hỏi tôi: “Em vừa gọi anh là gì?”
Nghe anh ta nói một chút tôi lại thấy anh ta nói rất có lý. Cùng Đường Dũng tiếp xúc lâu như vậy quả thật tôi thấy thuật thoát thân của anh ta đã tu luyện tới mức xuất thần nhập hóa, ngay cả Tô Mộc là lệ quỷ muốn đuổi theo cũng rất khó khăn. Cứ như vậy thì tỉ lệ an toàn sẽ cao hơn rất nhiều, hơn nữa quả thực nếu anh ta đánh không lại thì còn có thể chạy, sau này này còn cơ hội có thể quay lại đánh kia mà.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.