Chồng Yêu Là Quỷ
Lẫm Lẫm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 216
Sau đó mẹ tôi hỏi thăm, mang tôi tới vùng bên cạnh tìm một người gọi là cao nhân. Kết quả vị cao nhân kia thấy ngày sinh của tôi liền mặt biến sắc, nói thân thể ông ta khó chịu, không giúp được, thậm chí sau đó ngay cả khí chất cao nhân cũng không thèm giữ mà chạy mất dạng.
Lúc này mẹ tôi mới lau sạch nước mắt, cười với tôi một tiếng, tiếp tục nói: “Lúc ấy gương mặt của con cũng đã tím bầm, đã khóc không thành tiếng, ở trong lòng mẹ cũng càng ngày càng lạnh. Bệnh viện không chịu nhận con, mẹ không thể làm gì khác hơn là bế con đi ngoài đường, lúc ấy cũng không biết nên đi đâu, chỉ hận không được c·h·ế·t cùng con. Sau đó mẹ vô tình đi tới một ngôi miếu, lia là miếu Long Vương. Mẹ liền ôm con quỳ xuống trước mặt Long Vương, cầu xin Long Vương cứu con. Không nghĩ tới quả thật xuất hiện kỳ tích, trong miếu lại đột nhiên có một con rắn đen rất to bò ra, dùng cái đuôi cuốn con lại đưa tới trước mặt đó, rồi nó há miệng như giống như hít mấy hơi trên mặt con. Sau đó liền để con trên mặt đất, nó cũng biến mất không thấy, đến khi mẹ tỉnh táo lại thì sắc mặt con đã đỏ thắm, khôi phục bình thường.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 216 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Rắn đen kia nhất định là Long Vương biến thành, là ngài cứu con. Từ đó về sau mỗi khi đến ngày đó mẹ cùng với ba con đều trở lại miếu Long Vuong đã gặp hắc xà đó để làm lễ cúng cầu phúc, cũng là để cảm ơn ngài Long Vương năm đó đã có ân cứu mạng với chúng ta. Kết quả tối hôm qua khi cha mẹ còn chưa tiến hành lễ cúng được một nửa thì rắn đen kia lại xuất hiện! Mặc dù bây giờ trên đầu rắn có một cái vương miện nhưng mẹ có thể nhìn một cái liền nhận ra ngài chính là ân nhân cứu mạng của chúng ta. Ngài còn biến thành hình dáng người, cùng cha mẹ nói chuyện, bộ dáng cũng rất tuấn tú như Tô Mộc, là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, dáng dấp sáng ngời…” Phần sau mẹ tôi nói miệng cũng cười tươi sắp đến mang tai, giống như ước mơ gặp được thần tượng của fan trở thành hiện thực vậy (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi mẹ tôi kể tới đoạn này, nhớ tới tình cảnh năm đó vành mắt bà đã ướt đỏ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi vội vàng an ủi mẹ tôi, bảo bà đừng xúc động, không phải bây giờ tôi rất tốt sao.
“Nói một chút cũng được. Thật ra Dương Dương là đẻ non, từ nhỏ người đã ốm yếu nhiều bệnh, còn luôn bị kinh sợ không giải thích được. Sau đó bà nội nói Dương Dương có thiên nhãn, nhất định nhìn thấy cái gì không nên thấy mới bị dọa sợ như vậy, bảo chúng ta tìm cao nhân xem một chút…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.