Chồng Tôi Là Quỷ
Kim Tử Tựu Thị Sao Phiếu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 39
“Ở nhà, không có tiền khám bệnh nên chỉ ở nhà. Cô ta rất xinh đẹp. Hì hì, hôm nào đó tìm một cơ hội, có thể lấy cớ là bạn học tới thăm sức khỏe. Ha ha…”
“Còn không phải trong nhà không có tiền, thành tích lại không tốt, đã vậy còn muốn thi Thanh Hoa Bắc Đại gì gì, thi không đỗ liền điên rồi.”
Kim Tử nói: “Hay là hắn trộm được? Dù sao cái này có ở nhà hắn đã chứng tỏ hắn luôn có chú ý, không thì hắn cũng không cần cuốn gia phả để làm gì, cuốn gia phả này cũng không có quá nhiều thông tin có thể dùng được.”
Kim Tử hỏi: “Còn tìm được gì không?”
Anh ấy vừa nói xong thì chuông điện thoại Linh Tử vang lên. Là chú Lý gọi điện thoại tới, nói là gọi chúng tôi qua cùng đi ăn cơm. Cũng hỏi Linh Tử, hỏi có phải Khúc Thiên cũng đang ở đó không, nói là cha mẹ Khúc Thiên không có ở nhà, Lương Canh bảo Khúc Thiên cũng qua ăn cơm cùng.
Khúc Thiên không nói gì, mắt vẫn luôn nhìn cuốn gia phả trong tay. Đợi một hồi lâu anh mới khép cuốn gia phả lại, nói: “Điêu Long Đại Lương bị người ta đưa ra khỏi Sầm gia thôn, chia làm nhiều phần. Cũng không biết mục đích để làm gì.”
Vừa ăn cơm vừa trò chuyện, con trai của Lương Canh là Lương Dật cũng trò chuyện với Khúc Thiên. Tôi thấy Khúc Thiên cũng không nói nhiều, chỉ ậm ừ đáp lời vài tiếng, tỏ vẻ rất nghiêm túc muốn nghe chú Lý nói.
Thầy phong thủy ăn cơm chưa bao giờ khách khí, tôi cùng Khúc Thiên cũng cùng nhau đi qua. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Anh ấy hỏi: “Cô bạn học của cậu đang ở đâu?”
“Chúng em cũng không.” Tôi trả lời.
Lương Canh kính chú Lý trước, nhận sự chỉ bảo phương pháp hóa giải. Chú lý nói hung quang vào ban đêm chiếu tới, nên làm thêm mức màn, cần làm màn chắc chắn một chút, khi không có việc gì thì buông màn. Còn thương sát kia, đơn giản chỉ cần dùng một cái gương chắn lại. Nếu cẩn thận hơn một chút thì làm một bồn hoa hình tròn chắn giữa ngôi nhà và con đường, quanh bồn hoa hình tròn tạo thành một con đường nhỏ, như vậy sát khí đi tới cũng sẽ đi theo con đường nhỏ quanh bồn hoa này mà quay ngược trở lại.
Địa điểm ăn cơm chính là tiệm cơm lần trước, Lương Canh đặt một bàn lớn, có lẽ là ghép hai bàn lại. Mấy người chúng tôi quen nhau tự nhiên ngồi ở cạnh nhau, phía bên kia là có Lương Canh, vợ của Lương Canh, còn có cả cậu con trai không nên thân của ông ta.
Khúc Thiên bị lời nói của anh ta hấp dẫn, liền hỏi: “Điên rồi? Sao lại bị điên?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bữa cơm gần kết thúc, Khúc Thiên lần đầu tiên chủ động nói chuyện cùng Lương Dật.
Khúc Thiên rất cẩn thận lật xem cuốn gia phả, nói: “Bí mật theo dõi ông ta, người móc nối với ông ta hẳn chính là người đã lấy gia phả.”
Lương Canh không hổ là lãnh đạo, lập tức liền vui vẻ nói, ngày mai ông ta sẽ tìm người làm suối phun.
Nhưng Lương Dật chỉ liếc mắt nhìn tôi một cái, không nói chuyện với tôi. Tôi đoán đây là khinh thường không muốn nói chuyện với tôi. Có điều Khúc Thiên cũng lập tức hỏi: “Vậy cô ấy đang ở nhà hay ở bệnh viện?”
Mặt tôi nóng lên, đẩy cô ấy ra nói: “Không, chưa làm gì cả.”
“Sao có thể được? Sầm Tổ Hàng dù sao cũng mới hai mươi mấy, hơn nữa lại là một quỷ bị phong bế nhiều năm như vậy, có vợ mình ở trước mặt lại không làm gì sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi không để ý tới cô ấy, chạy theo đuổi kịp Khúc Thiên.
Tôi hung hăng trừng mắt nhìn anh ta, loại người này phải gọi là cặn bã.
Chú Lý uống rượu vào, cao hứng nói: “Nếu không thì phần sau nhà đối diện với con đường kia làm một suối phun. Cách cục đó vừa lúc là song tinh đáo hướng, có một suối phun nhỏ, sát khí đi qua nước sẽ biến thành tài vận.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 39
Có điều cứ như vậy hoài, Lương Dật nói: “Hừ, Khúc Thiên, tại sao cậu lại thay đổi nhiều như vậy, bây giờ chẳng nói nổi vài câu. Này, tôi nói với cậu đấy, cậu phải nói chuyện nhiều hơn, có suy nghĩ gì trong lòng thì cứ nói ra, không thì sẽ phát điên. Giống như cô bạn Đồng Đồng lớp tôi, bình thường không nói gì cả, hiện tại sinh bệnh phát điên rồi.”
Tôi biết, lý do là Khúc Thiên cùng Lương Dật chắc chắn là quen biết nhau, thậm chí có khả năng là rất thân. Hiện tại Sầm Tổ Hàng mà nói nhiều sẽ dễ bị lộ sơ hở.
Sau khi từ biệt bọn họ, tôi cùng Khúc Thiên đi về trước. Khi tôi ra tới cửa vừa lúc thấy Kim Từ đi từ toilet ra. Cô ấy giữ chặt tay tôi, nói thầm vào tai tôi: “Đã làm chưa? Làm với quỷ có cảm giác gì? Đúng rồi, chị muốn tìm hiểu xem có thể mang thai không? Phải tránh thai như thế nào?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“A ha, cậu cũng muốn sao?” Lương Dật không có ý tốt liếc nhìn tôi, sau đó lấy điện thoại ra nói: “Tôi sẽ nhắn địa chỉ cho cậu.”
“Em không.” Linh Tử đáp.
“Bây giờ cô ấy ở nhà hay ở bệnh viện?” Tôi hỏi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.