Chồng Tôi Là Quỷ
Kim Tử Tựu Thị Sao Phiếu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 112-2
“Hôm nay tôi đã theo dõi ông ta…”
Chương 112-2
Anh ấy liều mạng cứu tôi như vậy cũng chỉ là bởi vì tôi c·h·ế·t thì anh ấy cũng phải c·h·ế·t. Tôi tồn tại thì anh ấy có thể ở bên cạnh sống như một người bình thường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngày hôm qua Tổ Hàng nói thích tôi sống. Về Minh hôn tôi đã tìm qua một ít tư liệu. Minh hôn cuối cùng đều là một con đường, đó chính là c·h·ế·t sớm. Có người là chịu không nổi quỷ quấy rầy mà tự sát, có rất nhiều người bị người nhà buộc tự sát. Dù sao cuối cùng vẫn là không ai có thể sống sót.
Đến khi ăn xong một bát cháo thịt lớn, anh ta mới gọi một phần cánh gà nướng, chậm rãi gặm, chậm rãi nói chuyện.
“Đang ở đâu thế? Chồng cô bảo tôi tới trông chừng cô, sợ cô không ăn không ngủ được.”
“Tôi theo dõi ông ta, tôi biết ông ta ở đâu. Sau đó ông ta còn xem vận mệnh cho tôi. Thật ra cũng không có gì, chỉ là tôi hỏi ông ta có biết gấp người giấy không, rõ ràng ông ta không biết. Ông ta vẫn luôn nói ông ta là con cháu Sầm gia. Ngay cả người ở gần ông ta cũng nói như vậy. Nhưng ông ta chỉ có một mình, không có tiền không có quyền, không có vợ không có con, nhà ở cũng là nhà đi thuê.”
Tôi từ từ đi, lòng nghĩ tới lời ông già kia vừa nói. Minh hôn? Tất cả mọi người đều nói tôi và Sầm Tổ Hàng là quan hệ Minh hôn. Nhưng ông già này lại nhất quyết nói một sống một c·h·ế·t không có khả năng là Minh hôn, mà là mạng bị quỷ quấn lấy.
“Có, trong sách có ghi lại, khi đi làm tôi cũng gặp được một vài lần. Tình huống này, thầy phong thủy sẽ nói với đương sự, mời thầy cao minh khác giúp. Bởi vì quỷ kia đã đăng ký nơi phán quan, đi lên đòi nợ oan thân. Giống như có giấy đòi nợ, có tòa án duy trì. Chúng tôi không động tới được.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi quay lại bệnh viện cũng không ổn, bệnh viện có ba mẹ Khúc Thiên, bọn họ cũng không chào đón tôi.
“Ừ, tôi nhớ kỹ. Cách nơi này không xa.” Tôi do dự một chút, rồi hỏi: “Linh Tử, anh đã từng nghe nói đến quỷ sẽ quấn lấy mệnh người khác, muốn sống cùng sống, muốn c·h·ế·t cùng c·h·ế·t không?”
- -- (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cả hai chúng tôi đều vùi đầu ăn, không ai nói nhiều lời. Ăn no trước rồi nói sau.
“Hôm nay ông thầy phong thủy kia, cô thấy thế nào? Sầm Tổ Hàng bảo tôi đi theo ông ta hai ngày.”
Tôi nghe điện thoại, nói: “A lô!”
Quán ăn khuya có rất nhiều người. Đã khuya như vậy, rất nhiều người vẫn nguyện ý ra ngồi uống chút rượu gì đó. Có điều tôi đi cùng Linh Tử lại là một hình ảnh khác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ở khách sạn đối diện bệnh viện. Tôi… thật sự chưa ăn cơm.” Hiện tại tôi mới nhớ tới hôm nay tôi chỉ ăn sáng.
“Ừ, địa chỉ ở đâu? Mai tôi đi xem sao, cũng có khả năng là giả vờ.”
Dưới lầu Linh Tử đến một mình, anh ta thấy tôi đi tới liền nói: “Thật ra tôi cũng chưa ăn tối, cho nên gọi cô đi ăn cùng. Lên xe đi, vừa rồi tôi đã lái xe xem một vòng, chỗ rẽ kia có quán ăn khuya.”
Tôi cũng hừ lạnh, rời đi. Nếu ông ta không phải kẻ muốn chúng tôi c·h·ế·t, như vậy nên suy xét từ hướng khác. Hơn nữa hiện tại chúng tôi cũng biết ông ta ở đây, có cảm giác miếu đứng yên đợi hòa thượng chạy tới.
Sant: Hẹn các bạn vào thứ 2 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi đồng ý, rời khỏi giường đi rửa mặt chảy đầu rồi xuống lầu.
Sau khi tự hỏi một chút, tôi lựa chọn đi mua một bộ quần áo để thay, sau đó quay lại khách sạn tối hôm qua ở.
Tôi cũng không biết tôi đã ngủ được bao lâu, tiếng chuông điện thoại đánh thức tôi dậy. Nhìn tên hiển thị người gọi, là Linh Tử. Xem thời gian, đã là hơn 10 giờ tối.
Linh Tử nói: “Mười phút nữa xuống dưới đi, tôi ở dưới lầu chờ cô, đưa cô đi ăn một chút. Chồng cô đau lòng, anh ta không thể tới đây được.”
Nơi này cách bệnh viện cũng không phải xa, vừa rồi đi bằng xe ba bánh tôi còn nhớ được đường. Cho nên tôi đi bộ quay về, về sớm quá cũng vô ích. Hiện tại tôi quay lại thành phố cũng không hợp lý, Khúc Thiên ở đây không chừng còn cần tôi phối hợp giấu giếm gì đó.
Mua quần áo, là áo thun cùng quần thể thao. Ra khỏi cửa hàng, tôi cũng không còn nghĩ nhiều. Quay trở lại khách sạn tắm rửa xong, toàn thân mệt mỏi chịu không được. Rốt cuộc đêm hôm trước đã không ngủ, hiện tại lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, tôi nằm vật ra giường như bị ngất xỉu.
Chờ đến khi tôi già, năm mươi tuổi, tóc đều đã bạc hết thì Sầm Tổ Hàng vẫn có bộ dáng hiện tại. Đến lúc đó anh ấy sao còn có thể đối xử tốt với tôi như bây giờ?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.