Chồng Hờ Vợ Tạm
Phong Qua Vô Hằng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 214: Chôn lựu đ·ạ·n
"Trưởng phòng không phải nói rồi sao, giúp đỡ người mới là trách nhiệm của mỗi người mà.”
Những chung cư chúng tôi đang quảng bá đều lần lượt được đăng báo
Sau đợi quảng bá này, có hai nhà môi giới hợp tác đến kỳ hạn, đối phương rất tích cực gửi báo cáo tổng kết tới, hóa đơn cũng gửi tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi không dám giành công, vội vàng nói là nhờ anh Nhuế dìu dắt tôi, trưởng phòng gật đầu một cái với Nhuế Tuyển, khen ngợi: "Rất tốt, giữa đồng nghiệp nên trợ giúp lẫn nhau."
Tôi lại gật đầu, cảm thấy chí lý vô cùng!
(*) Môn thể thao dùng ván gỗ đặt thăng bằng trên một điểm tựa.
Vốn là hợp đồng hơn một tỷ, bây giờ biến thành một tỷ hai.
Nhuế Tuyển nói: "Giới truyền thông giỏi nhất chuyện thổi phồng, cô lật xem những hợp đồng trước kia của chúng tôi liền dễ dàng phát hiện ra. 20 % tăng lên vẫn có thể chấp nhận, nhưng cô có thể đòi hỏi thêm ở những phương diện khác, ví dụ như muốn nhiều phục vụ hơn một ít. Một tỷ hai là 12 cái nửa bản, cô có thể bảo anh ta tặng thêm 2-3 cái một phần tư bản nửa."
Tôi vẫn luôn khăng khăng giá tiền này, tìm vô số lý do để ép giá, thậm chí ngay cả những lời như không xuống giá không hợp tác nữa cũng nói hết ra, nhưng đối phương nhất định một phân tiền cũng không chịu giảm.
Theo lý thuyết, loại hợp đồng này, trực tiếp lấy nội dung lần đầu hợp tác chụp xuống là xong, thế nhưng không ngờ tới chính là, đối phương đòi lên giá, muốn tăng thêm 20%.
Trưởng phòng rất hài lòng, trong cuộc họp mỗi tuần như thường lệ, đặc biệt tuyên dương tôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đây chính là công ty của anh Trác, yêu công ty chính là yêu Anh Trác, tôi dĩ nhiên trung thành cao rồi! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đâu có!" Trong giọng nói lộ ra đắc ý.
"Anh Nhuế, anh thật là người tốt!"
"Anh Nhuế, đây không phải là trả tiền sau khi ký hợp đồng sao? Chờ khi phát hành xong mới trả tiền, truyền thông không sợ xí nghiệp không trả tiền ư?"
"Ngoại trừ chuyện này, phát hành trước trả tiền sau còn có một ưu điểm, không sợ truyền thông báo cáo qua loa." Nhuế Tuyển nói. "Nếu bọn họ làm ăn không đến nơi đến chốn, chúng ta hoàn toàn có lý do khấu trừ chi phí."
"Dĩ nhiên không sợ, chúng ta ở thành phố A cũng không phải loại công ty nhỏ vô danh, làm sao dám làm chuyện không trả tiền? Lại nói, trừ những công ty không biết xấu hổ không cần tên tuổi, ai lại dám đắc tội truyền thông?" Nhuế Tuyển cười. "Nếu thật sự có nguy cơ gì, nếu truyền thông không chịu hỗ trợ, tốn nhiều tiền hơn nữa cũng thành công cốc."
Chương 214: Chôn lựu đ·ạ·n
Bởi vì toàn bộ đều là phóng viên hoặc biên tập phỏng vấn viết, bản thảo đọc không thấy quá giả, càng giống như tin tức trên bài báo truyền thông.
Tôi đành phải mặt dày nhờ Nhuế Tuyển giúp đỡ lần nữa.
Bàn chuyện hợp đồng với truyền thông dài dằng dặc.
Anh vừa nói, vừa lấy ra mẫu báo cáo từ trong ngăn kéo, chỉ cho tôi điền như thế nào, chuẩn bị những tài liệu gì, lại đích thân dẫn tôi đến phòng tài vụ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi gật đầu, thật sâu xa triết lý.
"Tôi cho cô tôi báo cáo trước kia tôi đánh sẵn, cô sửa đi một chút là có thể dùng được."
Anh dừng một chút: "Quan hệ giữa chúng ta và truyền thông giống như đi trên chiếc cầu thăng bằng*, ai cũng không thể rời bỏ đối phương."
Tôi ghi nhớ lời của Nhuế Tuyển.
Nhanh chóng giải quyết xong thủ tục thống kê chi phí, Nhuế Tuyển cười, thuận miệng nói: "Không nhìn ra, độ trung thành của cô với công ty cũng rất cao nha! Lúc tôi nói có thể khấu trừ chi phí, ánh mắt cô cũng cười híp lại." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sự khác biệt giữa hai trăm triệu, đừng nói là ký, ngay đến dũng khí để báo cáo tôi cũng không có, không có lý gì trên tay Nhuế Tuyển là một tỷ, sang tay tôi lại là một tỷ hai.
Tôi sáng tỏ thông suốt, lại bàn bạc cùng bên truyền thông kia hồi lâu, cuối cùng đi đến quyết định chi tiết.
"Báo cáo cũng có mẫu sao?"
Tôi cầm hóa đơn lại đến tìm Nhuế Tuyển.
"Tôi cũng biết cô sẽ tới tìm tôi." Nhuế Tuyển cười. "Tôi chỉ cô làm báo cáo kế toán."
"Đúng rồi, anh Nhuế, các công ty có hợp đồng đã đến kỳ, mấy hôm nay đều giục tôi ký hợp đồng mới! Chuyện này làm thế nào? Có ký hay không ạ?" Tôi hỏi.
Tôi rất vui vẻ, cho rằng bản thân rốt cuộc có thể tự mình phụ trách một phía, thế nhưng thời khắc này tôi làm sao cũng không nghĩ tới, bắt đầu từ lần đầu tiên nói chuyện hợp tác ký hợp đồng liền chôn xuống một quả lựu đ·ạ·n.
"Anh Nhuế, cái này xử lý thế nào?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.