Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1401: Triệu hồi rồng
Ai mà biết ngày đẹp trời nào đó mấy người này lại hẹn nhau đóng một bộ phim đâu! cô cũng thấy sập đây rồi này!
"Tôi nói này... nhà đầu tư này... không phải là có gì gì đó với bà chứ?"
Chương 1401: Triệu hồi rồng
Phim trường, đoàn làm phim cửu Tiêu.
Càng sập hơn nữa là...
"Triệu cái em gái nhà ông ấy! Tôi cũng đâu có muốn đâu, được không hả?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Vợ" của cô cũng sẽ đến làm diễn viên phụ đó! Sau này còn có rất nhiều rất nhiều cảnh phải diễn chung với nhau nữa...
Giang Mục Dẵ: "Ôi Cmn!!!!!! Có gì gì đó thật à?"
Nhân vật: vân Hoàng, vân Tứ Thiên.
Ninh Tịch bực bội không thôi, vò đầu bứt tai: "Một lời không nói hết được, nói chung là khó giải quyết nhất..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
ở đằng kia, Quách Khải Thắng đã lên tiếng gọi, Giang Mục Dã chỉ có thể ôm một bụng đầy nghi ngờ tự thẩm mà thôi.
Nơi diễn: Vạn Độc Đường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Đừng nói gì với tôi lúc này, cảm ơn, tôi muốn yên lặng một chút..."
Nói đến đây, chẳng biết Giang Mục Dã nghĩ tới điều gì mà khuôn mặt bỗng thừ ra, anh nhìn cô chăm chăm rồi nói:
"Vâng ạ!" Ninh Tịch gật đầu, lau mồ hôi trở về chỗ nghỉ ngơi.
"Bà lại bị thần kinh gì đó?"
Mẩy phút sau.
Trong biển trúc xanh biếc, hai bóng người một xanh một đỏ đang so chiêu kịch liệt, hai người diễn xuất ăn ý, chiêu nào cũng như nước chảy mây trôi khiến người đứng ngoài xem hoa cả mặt, nhưng nếu đến gần xem thì sẽ thấy vẻ mặt nữ diễn viên có chút như không tập trung.
Nghe đến đó, sắc mặt của Giang Mục Dã lập tức thay đổi: "Tên đó không giống chúng tôi cái gì? chẳng lẽ bà từng động lòng với hắn?"
Sắc mặt Ninh Tịch lập tức đen như đáy nồi:"... cậu trai à! Chẳng phải tôi bảo cậu đừng nói chuyện với tôi rồi à?"
"Mọi người chuẩn bị, chúng ta làm lại!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
cô luôn mơ về một ngày sẽ được diễn một bộ phim thật k*ch th*ch, nhưng giờ thì hay chưa, k*ch th*ch bay cả óc luôn!!!
Giang Mục Dã bị sét đánh hơn nửa ngày, cuối cùng mới kịp phản ứng, gân xanh trên trán nhảy nhót vô cùng vui vẻ: "Ninh Tiểu Tịch! Xem như tôi đây phục bà rồi! Cho bà sống buông thả nè! Bây giờ thì c·h·ế·t chưa! Tự chơi c·h·ế·t mình rồi đó!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ninh Tịch nhận nước chai nước khoáng Tiểu Đào đưa qua, ngửa đầu uống một hớp: "Nghĩ đến chuyện bây giờ tôi chạy làng bỏ diễn còn kịp không..
Giang Mục Dã chỉ biết cân nín mà trợn mắt nhìn cô: "Cái gì thê này? Lại thêm một tên bị bà hành rồi vứt bỏ à! Đừng trách tôi không nhắc bà nhé, bối cảnh của tên vân Thâm này không đơn giản đâu! Bà bây giờ quả đúng là đang đâm đầu tìm đường c·h·ế·t mà!"
Giang Mục Dã giơ bàn tay ra đếm: "Một, hai, ba, bốn... Đệt! Đủ bàn chơi mạt chược luôn! Chỉ còn ba nữa là đủ cho bà triệu hồi Rồng rồi đó!"
"Tôi có cảm giác tôi sẽ c·h·ế·t trong bộ phim này..." Ninh Tịch than thở.
"Thì đến cuối, nhân vật của bà cũng sẽ c·h·ế·t mà!" Giang Mục Dã khó hiểu.
Giang Mục Dã theo ánh mắt cô nhìn vào quyển kịch bản: "Cảnh quay cuối hôm nay của bà là diễn với nhà đầu tư đúng không?"
Giang Mục Dã ném thanh kiếm đạo cụ trong tay cho trợ lý rồi ngồi xuống chiếc ghế dài bên cạnh Ninh Tịch, quăng cho cô một ánh mắt bất mãn: "Ninh Tiểu Tịch, bà có ý gì thế! Xem thường tôi hay sao vậy, có thể dụng tâm chút được không? Hồn bà sắp bay ra đường vành đai 6 rồi đấy! Rốt cuộc sao thế hả?"
Ninh Tịch trừng mắt nhìn Giang Mục Dã: "Ông cho là tôi có cái gan đó à? cái tên đó không giống như ông với Mạc Thần Tu đầu..."
Ninh Tịch mở kịch bản ra xem xem những cảnh diễn hôm nay, cuối cùng dán mắt vào một phân cảnh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.