Chờ Gió, Đợi Em
Tống Cửu Cận
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 55
Thời Cấm cười một tiếng, đưa tay sờ sờ đầu cô bé, không trả lời vấn đề này.
Từ ngày hôm qua, anh đã khát khao được hôn lên đôi môi mềm mại này.
Câu hỏi này của Kỷ Lôi Lôi ngược lạilàm cho Thời Cấm lúng túng, tiểu nha đầu này chỉ là một cô bé, bảo cô phải giải thích những chuyện tình cảm của người lớn này như thế nào được chứ?
Đôi môi mát lạnh dính chặt lấy môi cô, đầu lưỡi linh hoạt nhẹ nhàng phác họa những đường nét trên đó.
“Đúng vậy, nhanh, nhanh, nhanh, nhanh đi xem náo nhiệt thôi.’’ Cao Nhã kéo Thời Cấm khỏi ghế rồi đi ra ngoài.
“Thím nhỏ.’’
Cô đưa tay đẩy Kỷ Hoài xuống:“Anh bị thần kinh à, để cho tôi xuống.’’
Thời Cấm nhìn Kỷ Hoài, bỗng dưng có một cảm giác vô cùng hả hê, thật sự rất muốn cười trên sự đau khổ của người khác.
Chẳng lẽ lý do Kỷ Hoài từ chối lời tỏ tình của hoa khôi khoa dương cầm Chu Dương Khả là vì tiểu nha đầu chưa dứt sữanày sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Thật xin lỗi, chúng ta không thích hợp.’’
Kỷ Lôi Lôi kiên quyết lôi Thời Cấm từ sau lưng Cao Nhã ra, hỏi Kỷ Hoài.
Tin hot này chắc chắn sẽ nhanh chóng lan truyền rồi bùng nổ khắp trường đại học S cho mà xem.
“Hai người đang nói chuyện gì vậy?’’ Kỷ Hoài cầm hai cốctrà sữa đivề phía này.
Đối với lời từ chối của Kỷ Hoài, Chu Dương Khả dường như không cảm thấy bất ngờ cho lắm, nếu như thầy ấy dễ dàng theo đuổi vậy, nói không chừng cô sẽ không thích đâu.
Đây đúng là hương vị mà Thời Cấm thích nhất khi xưa, nhưng tại sao anh có thể chắc chắn chắn rằngđến giờ cô vẫn còn thích nó, đã nhiều năm như vậy, không lẽ anhkhông nghĩ đến chuyện cô đã đổi khẩu vị sao?
Cô bé buông cánh tay của Kỷ Hoài, chạy về phía Thời Cấm, Thời Cấm vội vàng trốn sau lưng Cao Nhã.
“Thím nhỏ, thím về rồi sao, thím về khi nào vậy?’’ Kỷ Lôi Lôi kéo kéo cánh tay của Thời Cấm, vẻ mặt đầy phấn khích.
Ánh mắt Kỷ Hoài bỗng nhiên u tối:“Vậy ý em là em sẽ không chịu trách nhiệm sao?’’
Kỷ Lôi Lôi nhìn mọi người xung quanh, rồi lại nhìn Kỷ Hoài và Chu Dương Khả đang đứng ở đó, trong lòng lập tứchiểu rõ, chú nhỏ của nhócvẫn luôn có sức hấp dẫn lớn như vậy, trong mấy năm gần đây, ong bướm bây quanh bên người chú ấy không thể đếm xuểnhưng nhócbiết rõ nhất, chú nhỏ là của thím nhỏ, không thể để cho những người khác nhòm ngó được.
“Ừ.’’
Nhóc đây không phải đang giúp chú ấy giải vây sao, còn không biết phải trả ơn sao.
Cô thật sự điên rồi mới ở đây xem trò vui này, sớm biết như thế này thì rời đi sớm một chút có phải hay không.
“Thím nhỏ?’’ Giọng nói của bé không lớn lắm, nhưngđủ để tất cả mọi người xung quanh đều nghe thấy.
Vừa dứt lời, cô rõ ràng cảm nhận được khí lạnh trên người Kỷ Hoài càng lúc càng nhiều thêm, ánh mắt sâu hun hút tựa như một bát mực tàukhiến người khác không thể hiểu nỗi những suy nghĩ cảm xúc trong đó, nhưng Thời Cấm vẫn không cam lòng yếu thế trừng mắt nhìn anh, đã đến nước này rồi, để xem ai sợ ai.
Kỷ Lôi Lôi cau mày.
Lôi Lôi?
Mặc dù đã nhiều năm không gặp, nhưng Thời Cấm chỉ cần liếc mắt một cái cũng đã nhận ra cô bé. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngay khi bầu không khí xung quanh đang vô cùng lúng túng thì một giọng nói non nớt bất chợt vang lên, mọi người đều đồng loạt nhìn sang thì thấy một cô bé khoảng mười một mười hai tuổi đang đi về phía này.
Người ta đang tỏtình với anh, nhưng người này lại trắng trợn nhìn cô như vậy, nụ cười hả hê trên môi Thời Cấm nhanh chóngbiến mất, vô thức trốn sau lưng Cao Nhã.
Kỷ Hoài nhíu mày, dường như rấtkhông thích cảnh tượng lúc này.
Thời Cấm ra sức giãy giụanhưng lại càng bị anh giữ chặt hơn, cô trợn tròn mắt trừng anh, nhưng người này lại phớt lờ, dễ như trở bàn tay cạy mở hàm răng trắng tinh, dịu dàng m*t mát, lưu luyến nán lại trong mỗi ngõ ngách của khoang miệng ấm áp.
Hoa khôi Chu Dương Khả tỏ tình với thầy Kỷ bị từ chối thẳng thừng, trong hiện trường còn bất ngờ phát hiện bạn gái của thầy ấy, lại còn là giáo viên dạy múa của trường này?
“Anh ấy… Nói như vậy sao?’’
“Thầy Kỷ, từ lần đầu tiên gặp thầy, em đã rất thích thầy, mặc dù em biết chúng ta là quan hệ thầy trò, nhưng em vẫn không thể ngăn nổi lòng mình, em thích thầy.’’ Chu Dương bình tĩnh nói.
“Không chịu trách nhiệm có phải không, được thôi, nếu như em đã không muốn chịu trách nhiệm với anh thì anh cũng đành phải chịu trách nhiệm với em vậy.’’
“Hoa khôi khoa dương cầm Chu Dương Khả của trường chúng ta đang tỏ tình với Kỷ Hoài đấy!’’
Đây thật sự là một vấn đề đau đầu mà. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kỷ Lôi Lôi bĩu môi ghét bỏ.
Ngay khi mọi người ở đây đều theo tầm mắt của Kỷ Hoài nhìn sang thì anh lại đột nhiên quay đầu nhìn đến cô gái đang tỏ tình một lần nữa.
Trên thế giới này, tất cả những lời hứa không thực hiện được đều là những viên thuốc độc được bọc đường ngọt bên ngoài.
“Anh nói gì vậy, tôi đâu có trốn tránh anh đâu?’’
Kỷ Lôi Lôi chán nản ngoài người nằm trên mặt bàn, bĩu môi nói: “Ừ, đúng vậy, thím nhỏ, thím mãi mãi làm thím của cháu không được sao?’’
Anh chia hai cốc trà sữa trong tay cho các cô.
Thời Cấm cầm trà sữa, trừng mắt nhìn anh ta một cái.
Kỷ Hoài liếc Kỷ Lôi Lôi một cái.
Dì?
Thời Cấm lúng túng mỉm cười:“Em nhận nhầm người rồi, tôi không phải là thím nhỏ của em.’’
Chỉ cần nghĩ đến việc ngày hôm qua mình không thể kiềm chế được hùa theo Kỷ Hoài, gò má cô lại nóng bừng một mảnh.
“Còn chưa ở bên nhau tại sao thầy lại biết chúng ta không hợp.’’
Chương 55
“Tại sao tôi lại phải chịu trách nhiệm với anh, với lại người cảm thấy thoải mái chỉ là một mình tôi sao?’’
Thời Cấm đã bắt đầu bất chấp tất cả:“Không chịu trách nhiệm đấy, anh làm gì được tôi nào?’’
Trong nháy mắt, Thời Cấm trở thành tâmđiểm chú ý của tất cả mọi người.
“Có chuyện gì vậy?’’
Quy định của trường đại học S không quá khắt khe, không hề phản đốitình yêu thầy trò, nhưng cô gái tên Chu Dương Khả này lại là người đầu tiên quang minh chính đại tỏ tình giữa sân trường như vậy, thật đáng khen cho tinh thần quả cảm này.
Thời Cấm sững sốt:“Tỏ… Tỏ tình?’’
Thời Cấm khó hiểu nhìn cô.
“Tin hot! Tin cực hot!’’
Lại quá già rồi.
Thời Cấm không thể không ngã người ra phía sau, cô chưa bao giờ cảm thấy mình thực sự may mắn khi học múa như lúc này, nếu không thì sao có thể có một cơ thể mềmdẻo như vậy được, nếu là người bình thường, thắt lưng không gãy mới là lạ, cô vừa vừa ngã người vừa phản bác lại.
Nhưng khi cánh tay Thời Cấm chỉ vừa mới chạm vào lồng ngực cứng rắn kiathì lập tức bị một tay anh giữ lấy, còn cánh tay khác nhanh chóng chế trụ sau gáy cô, ép cô lại gần anh.
Thời Cấm gật đầu đồng ý.
Kỷ Lôi Lôi nghiêng đầu ngẫm nghĩ một lát, trong mánh mắt lóe lên tia giảo hoạt, cô bé nhìn Kỷ Hoài, từng chữ từng chữ nói rõ ràng.
Kỷ Lôi Lôi ôm chặt cánh tay của Kỷ Hoài nhàm chán nhìn xung quanh một vòng, nhưng ở trong đám đông này lại vô tình chạm vào ánh mắt của một người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thời Cấm bị ánh mắt trực tiếp của nhóc nhìn đến không được tự nhiên, cô hắng giọng ho khan một cái.
Mãi mãi là bao xa, thật ra thì cô không biết, cô cũng không thể hứa hẹn bất kỳ điều gì với nhóc, bởi vì cô sợ mình cuối cùng sẽ không làm được.
Dường như hơi trẻ tuổi rồi.
Thời Cấm lúng túng cười một tiếng.
Nhưng khi anh nói xong nửa câu sau, ngay lập tức khiến cô ngẩn người mờ mịt.
“Hử?’’
Trong một quán trà sữa gần đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi Chu Dương Khả thốt ra những lời này, mọi người xung quanh đều không thể kiềm chế được sự phấn khích của mình, bắt đầu rối rít bàn tán.
Kỷ Lôi Lôi cau mày:“Không thể nào, thím chính là thím nhỏ của cháu, chú, chú nhìn xem, đây đúng là thím nhỏ phải không?’’
Anh hứa sẽ dẫn cô bé đi ăn từ lúc nào, còn có mua quần áo?
Chị?
“Thím nhỏ nói có thể.’’
“Kỷ Hoài!’’
Người từ đầu đến cuối vẫn luôn tỏ ra bình thản như Chu Dương Khả cũng hơi thay đổi sắc mặt.
Hai tay Kỷ Hoài đút vào trong túi quần, ngước mắt nhìn Chu Dương Khả một cáinhưng đúng lúc này lại vô tình nhìn thấy vẻ mặt cười trên sự đau khổ của người khác của Thời Cấm, anh lập tứcnghiêng đầu nhìn thẳng vào cô.
Kỷ Lôi Lôi nhìn chằm chằm Thời Cấm không buông tha.
“Tôi không thích thì chỉ cần liếc mắt một cái cũng biết người nào không phù hợp, đừng lãng phí thời gian lên người tôi nữa, có thời gian thì em hãy chăm chỉ luyện đàn đi, nên nghĩ đến tương lai của mình sau này.’’ Kỷ Hoài dứt khoát từ chối, thậm chí có thể nói là không hề nể mặt.
Thời Cấm ngẩng đầu nhìn Kỷ Hoài đang đứng xếp hàng cách đó không xa để mua trà sữa cho cô và Lôi Lôi, dáng người cao gầy, khí chất tao nhã trời sinh, không ít các cô gái trẻ xung quanh cũng đang len lén liếc anh.
Tiểu cô nương hồi nhỏ đã dễ thương xinh đẹp, bây giờ lớn lên lại càng xinh đẹp hơn, ngũ quan nẩy nở, dáng người cũng cao lên không ít.
Khi Kỷ Hoài thốt ra nửa câu đầu sặc mùi uy h**p, Thời Cấm còn quật cường gật đầu, cô sẽ không chịu trách nhiệm đấy.
“Tại sao lại không phải?’’
“Thật hay.’’ Cao Nhã chọc chọc Thời Cấm, tiểu cô nương này đủ cam đảm.
Ngay khi cô đang ngẩn người suy nghĩ thì thấy Cao Nhã hấp tấp chạy vào.
Thời Cấm hai tay nâng má, chăm chú nhìn vào màn hình máy tính trước mặtnhưng những suy nghĩ trong đầu không biết đã bay đến nơi nào.
Cô chịu trách nhiệm hay anh chịu trách nhiệm, hai cái này có gì khác nhau sao!
(* Là một loại độc dược phát tác chậm có tính chất gây nghiện.)
Tất cả mọi người xung quanh đều tỏ ra mơ màng, tiểu nha đầu này từ đầu xuất hiện vậy, có vẻ nhưchưa thành niên, nhóc con này và Kỷ Hoài có quan hệ như thế nào?
Kỷ Hoài duỗi tay gõ nhẹ vào đầu cô nhóc:“Đang ở trường học đấy, đừng lộn xộn nữa.’’
*
Thời Cấm nhìn hai người kia, trên mặt Kỷ Hoài không biểu lộ chút cảm xúc nào, còn vẻ mặt của Chu Dương Khả lại vô cùng tự nhiên, không hềxấu hổ hay lo lắng gì cả, hoặc là cô ấy không biểu hiện nó ra bên ngoài.
Thời Cấm trừng mắt nhìnKỷ Hoài, ra hiệu cho anh ta không nên nói bậy bạ, nhưng vẻ mặt lúc nào cũng vô cảm của Kỷ Hoài lúc này lại tràn ngập ý cười, phớt lờ đi lời cảnh cáo của Thời Cấm, mỉm cười gật đầu với Kỷ Lôi Lôi.
“Lôi Lôi, bây giờ em còn nhỏ, có nói cho em, em cũng không hiểu, tóm lại là sau này em có thể gọi là….’’
“Hả?’’
“Chú nhỏ gạt người.’’ Kỷ Lôi Lôi đột nhiên nổi khùng nói một câu.
“Cháu đang nói với thím nhỏ, để thím ấy mãi mãi làm thím nhỏ của cháu.’’
“Anh đã nói rằng em phải chịu trách nhiệm với anh, em quên rồi?’’ Kỷ Hoài uy h**p ép sát lại gần cô.
“Cấm muội muội, Cấm muội muội!’’
“Em vẫn còn cái tật trợn tròn mắt khi nói dối sao?’’
Nói sẽ không phát tác ngay lập tức mà giống như x-in’ duya0* mang theo hương vị ngọt ngào, khiến cho bạn càng ngày càng mong đợi, càng ngày càng khát khao, nhưng ngay khi bạn nghĩ rằng bạn đang đến gần, thì nó sẽ cho bạn một đòn trí mạng, tất cả mọi thứ thật mong manh, không thể chịu nổi dẫu chỉ là một đã kích nhỏ.
“Đây là cháu gái của thầy, Kỷ Lôi Lôi.’’ Vì tránh sinh ra những hiểu lầm không đáng có, Kỷ Hoài đành phải mở miệng giải thích.
Mọi người khó hiểunhìn Kỷ Lôi Lôi, nhiều người thế này, cô bé đang gọi ai là thím nhỏ vậy, chắc không phải là Chu Dương Khả chứ?
“Trước đây cháu nghe bà nội hỏi chú nhỏ rằng có phải chú ấy đã chia tay với thím rồi không thì chú nhỏ bảo thím chỉ xuất ngoại để đi du học mà thôi, không hề có chuyện chia tay, nhưng tại sao sau khi đi du học vềthì thím đột nhiên không phải là thím của cháu nữa, cháu mặc kệ, dù sao thím chính là thím của cháu, mãi mãi là như vậy.’’
Thời Cấm, “……….”
Cô bé sải bước đi đến bên cạnh Kỷ Hoài, nắm ông tay áo anh nũng nịu:“Không phải chú đã nói xong việc sẽ dẫn cháu đi ăn cơm sao, còn đi mua quần áo cho cháu nữa?’’
“Vậy sao? Vậy thím nhỏ của cháu trả lời như thế nào?’’ Kỷ Hoài mỉm cười hỏi nhóc.
*
Bàn tay giữ chặt lấy tay cô không biết đã buông lỏng từ lúc nào, anh đưa tay che mắt cô lại, tiếp tục hôn thật sâu.
Vừa xuống tòa nhà dành cho giáo viên thì đã thấy rất đông người tụ tập vây quanh thành một vòng lớn ở sân tập thể d·ụ·c , có lẽ đây đều là những khán giả tập trung xem nào nhiệt như các cô.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.