Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 34: Chương 32: Trở về

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34: Chương 32: Trở về


Cường và mình lập tức nhảy lên cảng. Trên tay là AK-47. Cứ thế bóp cò. Đức chạy lại trên thay dùng Px4 Storm. Bắn lại

- Hỗ trợ em với – Là tiếng của Đức

- Alo. Anh nghe nè

- Lên thuyền nhanh – Cường nói mình và Đức

“Bùm” chiếc tàu thứ hai. Còn hai chiếc nữa đang theo đuôi

- Dùng chỗ này đi – Cường chỉ chỗ mấy khẩu RPG-2

Dường như đã thoát. Trên con thuyền, mình nhìn thấy xa xa, xe đội cảnh sát HongKong đang hú còi sáng rực một khoảng tiến đến (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Trong khoang hệ thống rockets. Vào nhắm bắn. Anh cầm cự

- Đi – Cường hét lên đồng thời vẫn xả đ·ạ·n

- Đội đặc biệt. Hoạt động đơn độc. 9 người. Có 4 hành động thành công. Các cậu hãy về nghỉ đi. Mai tôi sẽ có quyết định – I cầm mấy tập hồ sơ. Đưa cho lão đai. Ông ta vẫn không quay mặt lại nhìn chúng tôi

Phía sau nó có một loạt đang đuổi theo.

Hai chiếc tàu nổ tan

- I cho gọi mọi người – Giọng của một tên nam trong tổ chức

“Pằng”

Ký túc xá.

- Có chứ. Anh đang đói nè

Căn phòng của I

- Ở đây.....

- Nhanh đi

- Ra phòng Gia Huy đi. Bé đang nấu.

- Mình phải đi nhanh nhất. Đội cảnh sát biển HongKong cũng sẽ đến. Di chuyển nhanh đến phao số 0.

- E hèm. Đang có người nhé – Giọng của Cường cắt ngang. Còn thằng Đức nó đứng cười phía sau

Tiếng s·ú·n·g vẫn vang lên. Đức lên phía đầu tàu. Khởi động cano. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Bùm” chiếc tàu nổ tung. Nhanh chóng di chuyển sang bên, trên tay lấy một khẩu khác (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vèo”

Là Bé gọi

“Rầm” tàu của chúng mình lớn hơn nên tách chúng ra. Mình lao ra

- Nhiệm vụ hoàn thành chứ Đức – Mình hỏi

Chương 34: Chương 32: Trở về

- Vâng. Anh không nói sớm

- Nào không khóc. Chúng ta đã trở về mà

- Vâng anh - Mình Và Đức nói

- Anh không sao chứ? – Bé nhìn mình khắp một lượt

- Year – Mình, Cường và Đức cùng hét lên

Tiếng s·ú·n·g vẫn nổ ra. Bọn chúng có khoảng 20 tên

“Vèo”

“ Pằng”

- Bé không sao. Bé lo cho anh lắm

- Sẵn sàng luôn đi

“Rinh rinh...”

- Chẳng nhẽ họ nhanh vậy

- Vâng

Mình và Cường xuống dưới khoang tàu. Lấy s·ú·n·g và hộp đ·ạ·n AK – 47

- Vâng

Đức lái con tàu hường về Việt Nam

- Chúng ta phải rời khỏi trước khi cảnh sát HongKong đến – Cường nói

....

- Tại Bé mừng thôi - Bé gạt nước mắt

- Gia Huy có ở đó không?

- Khởi động thuyền đi – Cường nói

“ Pằng”

- Có quá không anh?

“Bừm...”

- Anh không sao – Mình lại ôm chầm lấy Bé – Bé cũng không sao chứ? Anh nhớ Bé nhiều lắm

- Rõ – Tất cả đồng thanh

- Đi ăn cơm không anh?

- Không sao đâu. Chúng nhảy xuống biển ấy mà

“Bùm”

Phía sau có 4 chiếc ca nô nhỏ đang báo theo

- Vâng – Đức

Dưới hầm là hệ thống rockets RBU-6000 Smerch-2. Quét rada. Nhắm thẳng mục tiêu vào hai chếc tàu theo đuôi

- Bé – Mình cũng chạy lại

...............

“Bùm....”. một làn khói đen bốc lên. Chiếc xe tan tành

- Anh biết mà. Anh cũng thế

“Vèo”

- Chúng tôi sẽ vào ngay

Cùng lúc đó thì Đức cho tàu chạy. Mình bóp cò. Tên lửa nhằm thẳng vào chiếc ô tô

MỘt chiếc xe ô tô đang lao tới. Cường đưa mình khẩu RPG-2. Mình nhằm thẳng chiếc ô tô đang lao tới.

- Tao làm xong rồi. Nhưng tụi đàn em của hắn đông quá – Đức giải thích (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Anh – Bé chạy đến mình

Bé đã đứng chờ mình ở đó từ khi nào. Ôm chầm lấy Bé. Bao nhiêu nỗi nhớ đã được xóa tan hết. Mình nhớ Bé

Việt Nam. Bờ biển CRE

Tiếng s·ú·n·g bẫn nổ ra cho khi đến phao số không

“Bùm”

Buông Bé ra. Hai hàng nước mắt của Bé đã chảy từ khi nào

“Bùm”

- Rõ

“Pằng”

- Trở về quê hương nào mấy đứa (đọc tại Nhiều Truyện.com)

.....

- Vâng anh – Đức nói

- Có hai chiếc đang chắn đầu. Bám chắc

“Pằng”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34: Chương 32: Trở về