Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 24

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24


hình mèo Garfield, lông xù, mềm mại, ôm vào trong ngực còn có mùi vị chỉ mình

"Đó là vì cô không hiểu anh ấy."

không được tốt. Anh đang làm cho một công ty điện, đi lên từ chức vụ kỹ thuật

Mạt Mạt lại dò hỏi: "Vậy anh có thích người nào

"Đã khuya rồi, về ngủ đi."

"Anh không có hành lý." Anh nói.

Mạt Mạt cúi đầu ăn gan ngỗng béo, một câu cũng không

về Australia.

"Tiêu Vi!" Mạt Mạt vội vàng chạy tới muốn

"Buổi tối tôi sẽ liên lạc với anh ấy."

sự tức giận, lại không tiện nổi cáu trong bệnh viện, đứng dậy lạnh lùng nói:

hỏi thăm một chút xem Tiêu Vi có chuyện gì không. Không nghĩ tới, chiếc xe kia

Nếu anh không cần nghĩ ngợi, cô có thể sẽ tin.

quan niệm phân biệt đẳng cấp rất nghiêm trọng, muốn được khẳng định, đòi hỏi

"Có thể chị còn chưa gặp được."

vai cô ta.

chỉ được mấy đồng bảng Anh ít ỏi đến đáng thương.

Tiêu Vi: "Chị không sao chứ?"

Mạt Mạt nhìn rất lâu, thấy đôi mắt như bị ánh sáng đâm

đình năm mười ba tuổi đã từng đọc không ít sách kỹ xảo *, từ lâu đã học thuộc

thừa nhận, cô sẵn lòng tác thành cho anh, để anh theo đuổi hạnh phúc của chính

Nặc Hàn kinh ngạc sờ vành tai của cô, trong giọng nói rõ ràng mang theo sự

Miếng bánh tuy chất lượng có biến đổi, nhưng mùi vị

M O M O

không?

trong phòng khách một lát, khi mọi người trở về phòng riêng thì đã khuya.

thấy chiếc xe dừng bên cạnh đột nhiên khởi động, lao thẳng về phía Tiêu Vi đang

người cô, từ sau lưng ôm lấy vai cô. "Thích những thứ này không?"

"Anh Tiểu An, anh bận nhiều việc sao?" Cô

người trải phẳng cho anh một con đường, tạo cho anh một cuộc sống an nhàn, anh

mùi vị ngọt ngào dập dờn giữa răng môi.

rẩy xa lạ.

Lòng bàn tay nóng rực lướt qua khuôn mặt cô và cần cổ,

Tiêu Vi miễn cưỡng cười một cái. "Mạt Mạt, có đôi

lòng những kỹ xảo trêu chọc người khác giới, lại cũng ngày đêm hy vọng có cơ

Tốc độ xe quá nhanh, cô không kịp tránh né, cũng quên

"Mạt Mạt, cô chờ một chút!"

Chạng vạng ngày hôm sau, Mạt Mạt ngồi yên lặng bên ngoài

là đàn ông, anh muốn tất cả đều dựa vào chính mình."

rơi vào trên vai cô, cách áo ngủ hơi mỏng, khuấy động cơ thể cô dấy lên sự run

Anh bất đắc dĩ thoáng nở nụ cười, buông cô ra.

Ánh đèn trong phòng ngủ vốn không sáng, nay lại càng

miệng, cánh tay cũng không kiểm soát được ôm lấy eo anh, cô ý thức được chính

Giờ phút này, đêm khuya không người, trai đơn gái

"Đúng." Anh nhìn màn hình máy tính, trả lời

tỉ mỉ từng gói quà An Nặc Hàn tặng cô.

Không kịp nghĩ ngợi, Mạt Mạt vôi vàng quay người nhìn

Sắc mặt cô ta tái nhợt đứng nguyên tại chỗ, nói:

không nhịn được khẽ hít vào một hơi.

Còn có rất nhiều đồ ăn, chocolate, kẹo, pudding...

"Em xỏ lỗ tai à? Lại còn bấm tận ba lỗ?" An

bận quá."

rằng bản thân mình sẽ bị đâm c·h·ế·t. Chiếc xe kia lại phanh cách hai mét trước

không, nếu có..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

mình xong rồi, cô lại không khống chế được h*m m**n muốn ở bên anh.

Mạt Mạt ngồi xuống tấm thảm trước giường, nghiên cứu

định sẽ làm được."

"Vậy vì sao không trở lại?"

mắt An Nặc Hàn cũng không che giấu được ý cười. "Trong vali đều là quà

Anh nhẹ nhàng hôn lên vành tai cô, luồng nhiệt từ hô

viết, đàn ông muốn nhất hai dạng phụ nữ, một là xinh đẹp, hai là có tiền...

Nói xong lại cúi đầu vô thức nhìn đồng hồ một lần.

Cô đưa từng thứ đồ ăn vào trong miệng, tinh tế nếm vị,

mới đẩy cửa ra, thò người đi vào.

Anh day day trán, nhưng vẫn không nhìn cô. "Anh

lại đột nhiên quay ngược trở lại, lao về phía các cô.

cảm nhất sau tai cô...

vương sự miễn cưỡng đầy đau đớn, thế nhưng lúc nào cũng đặt một người trong

như được cây tử đằng vây quấn chặt, tránh không được, cắt không xong. Một năm

về nước, bữa cơm này vô cùng phù hợp với thói quen ẩm thức Pháp - tình cảm, ưu

Nghe anh nói: "Mời vào."

viên thấp nhất, ngoại trừ tăng ca còn phải đi công tác, vất vả mệt nhọc đổi lại

lòng.

bước ra khỏi bệnh viện.

cũng đã hỏi ra. Cô không muốn giấu diếm lẫn nhau, lừa gạt nhau, chỉ cần anh

"..." Anh không nói gì, ngón tay m*n tr*n

mình.

Chương 24

"Tiêu Thành đối với em có tốt không?"

ngày hôm nay hình như dài hơn so với bất kì ngày nào.

như không ma sát bên tai, ám hiệu trực tiếp thế này sao Mạt Mạt có thể không

nói nên lời. Khi cô một lòng một dạ muốn lấy anh, anh khó xử như thế, thậm chí

***

thế.

lòng, càng thấy vẻ mặt của mèo Garfield giống cô, ngu ngốc như thế, đần như

"Còn đau không?"

em..." Anh ôm vai cô, hơi thở lướt qua khuôn mặt cô, cơ thể của anh mềm

Cũng giống như mỗi lần An Nặc Hàn về nước, người hai

Được coi là một người ngoại quốc, tại một nơi như Anh,

nay, anh bận bịu, giọng nói trong điện thoại cũng lạnh lùng, nhưng trong lòng

*Momo

hôn với cô, đàn ông mà tôi gặp... không ai thật sự muốn kết hôn với tôi."

Thấy khuôn mặt cười Mạt Mạt hơi có chút cứng lại, ánh

trong lòng anh, đầu tựa vào bên vai anh. "Vì sao mua nhiều quà cho em

điệu lạnh lùng: "Tôi không biết đàn ông khác nghĩ như thế nào, dù sao An

vàng, vẻ mặt của ông ta vô cùng bình tĩnh.

Vài giây đồng hồ ngắn ngủi, Mạt Mạt sợ đến đờ đẫn, cho

Quà tặng rất nhiều, phần lớn đều được gói lại rất đẹp.

hỏi đến, cô mới nghiêm túc tự hỏi mình. Một năm nay, cô và Thành hầu như mỗi

"Thói quen mà, thấy cái gì cũng đều muốn mua cho

đi đến Anh.

bên người anh yêu...

"Trước đây tôi từng đọc trên tạp chí có một đoạn

là phiên âm của Mạt Mạt trong tiếng Anh.

"À!" Cô liếc mắt nhìn chiếc vali, vali lớn

ngày đều gặp mặt, anh ta cũng dịu dàng, anh ta cũng quan tâm đến cô, thế

chặt răng, lòng bàn tay chảy đầy mồ hôi, Tiêu Thành còn khen cô có cá tính. Khi

Hiện nay khi lòng của cô đã lạnh, sẵn lòng từ bỏ, anh

Cô ôm thật chặt chiếc gối ôm trong tay, vừa muốn chống

"Cô vội việc gì sao?" Tiêu Vi ngồi bên cạnh

Mày đã lại rơi vào rồi!"

"Tôi nói rồi, cô không hiểu anh ấy!"

bốn viên thạch anh màu tím thành một chuỗi. Nhưng nhìn cẩn thận, sẽ phát hiện

không?"

"Rất tốt, gầy hơn trước rất nhiều, vì công việc

nói.

tuyệt đẹp, ghim cài áo tinh xảo, khăn voan mỏng...

xuyên, đau.

"À!" Cô thầm thở phào nhẹ nhõm, lại thấy mất

vẫn thơm mát nồng nàn không tan được, vì cô biết rõ anh không có khả năng mua

trên màn hình máy tính hiện ra những chữ cái và chữ số cô hoàn toàn không hiểu.

Tay của anh lần trên lưng cô, bờ môi in lên vùng mẫn

Mạt Mạt trước hết ở trước cửa thử nở nụ cười hai lần,

Mạt Mạt nhìn anh, cho dù trên mặt anh rõ ràng hiện lên

Mạt Mạt không nhịn được cau mày nhìn Tiêu Vi, giọng

Anh chặn đứng câu nói kế tiếp của cô: "Anh đã nói

đứng. Tiêu Vi sợ đến nỗi cuống quýt lui về sau vào bước, chiếc xe kia xẹt qua

mấy câu ngắn ngủi đó, Mạt Mạt nghe ra được công việc của An Nặc Hàn tại Anh rất

chiếc cùng ngồi bên giường, chàng trai đang ôm cô gái, bờ môi dịu dàng như có

Cô cúi đầu, trong lòng co rút đau đớn đến nỗi không

Mạt Mạt đi tới trước xe, vừa muốn lên xe, chợt trông

Cô nhớ cái ngày xỏ lỗ tai, cô đau đến nỗi phải cắn

hình mèo Garfield, cố sức hít vào hương vị của anh còn sót lại trên gối ôm.

có."

mềm, trái tim như c·h·ế·t đi sống lại đập mạnh mẽ trong lồng ngực, cơ thể dường (đọc tại Nhiều Truyện.com)

cửa.

tắc chờ không kịp mà mở vali ra.

lại cho cô hy vọng.

cho cô đồ ăn hết hạn, trừ khi anh giữ chúng đã lâu lắm rồi, lâu đến nỗi quên

Một luồng nhiệt như được đốt lên từ trong cơ thể, cô

Mạt Mạt cười ăn hết phần còn lại của bánh pudding

cô. Vì anh muốn tự do, không muốn lại như một cái tượng gỗ bị người ta điều

phải nỗ lực trả giá khó có thể tưởng tượng được, nhưng anh vẫn không muốn quay

nhất định còn đang làm việc. Cô lưỡng lự thật lâu, đi tới cửa phòng anh, gõ

Vẻ mặt của mèo Garfield cực kì vô tội.

không.

hội thực hành một chút.

cô.

Ăn xong cơm tối về nhà, cả gia đình ngồi hàn huyên

thật rõ ràng là đang suy nghĩ vấn đề phức tạp gì đó.

của * đối với các cô cũng không hề xa lạ. Mạt Mạt từ bé đã ngóng trông lập gia

khiển.

anh có.

"Mày phải kiên định, mày phải kiên định

Vấn đề này cô chưa bao giờ từng tự hỏi, bị An Nặc Hàn

"Dạ?"

Tiêu Vi luôn đuổi sát phía sau, tới cửa bệnh viện kéo

Trước hết cô mở một gói quá nhỏ nhất, bên trong là một

Mạt Mạt nhoài người bên mép giường, ôm lấy chiếc gối

mặt biến hóa thay đổi theo biểu tình trong lòng.

cười lộ bên môi. "Anh nói bận, em sẽ không vào sao?"

"Thật à?" Cô lập tức chạy vào, trong tích

các cô, dừng lại. Ngồi trong xe là một người đàn ông đeo kính đen, tóc đen, da

công việc và cuộc sống, câu trả lời của anh luôn luôn ngắn gọn mấy câu. Trong

đi.

hiểu.

hiện ra hạn sử dụng của pudding đã qua nửa tháng rồi.

cửa phòng trị liệu vật lý, thỉnh thoảng lại nhìn đồng hồ đeo tay, buổi kiểm tra

"..." Cô không dám nói lời nào, tựa như đứa

Anh đột nhiên hỏi cô: "Cậu ta đối với em có tốt

Nặc Hàn tuyệt đối không phải người như thế."

An Nặc Hàn hơi suy nghĩ một chút mới đáp: "Không

sẽ ra đây nhanh thôi."

đấy!"

khi tôi rất ghen tị với cô. Cô mới mười sáu tuổi, đàn ông bên cạnh đều muốn kết

nhưng...

nhà đều cùng đi ăn đồ Pháp. Hôm nay còn đặc biệt hơn tình cảnh lần đầu tiên anh (đọc tại Nhiều Truyện.com)

mờ mờ ảo ảo, khiến cho cô cái gì cũng không nhìn thấy rõ.

cô hỏi.

sự giáo d·ụ·c vỡ lòng về giới tính chính quy tại trường học, quá trình và ý nghĩa

"Anh Tiểu An, em rất nhớ anh." Vô ý buột

"Anh... có người yêu chưa?" Đây là câu nói cô chôn giấu tận đáy lòng, cô cuối cùng

"Anh ấy đã về?" Tiêu Vi lại hỏi. "Anh

khuôn mặt của cô, v**t v* tràn đầy quyến luyến rõ ràng như nói cho cô biết: anh

An Nặc Hàn nâng mắt, hàng mày lập tức giãn ra, nét

Chẳng lẽ ở bên người mình yêu, dù cuộc sống khổ thế

Cô đã hiểu, anh không muốn tiếp nhận công ty của bố

Cô xấu hổ cười, lắc đầu. "Không có."

trẻ con làm chuyện xấu bị người lớn bắt được.

Cô gật đầu, ôm chiếc gối mèo Garfield cuộn mình vào

Cô lại mở ra gói quà lớn nhất, đó là một chiếc gối ôm

"Không ai hiểu anh ấy hơn tôi." Mạt Mạt thật

Không biết tới mấy giờ, An Nặc Hàn ngồi xuống bên

cô lại: "Mạt Mạt, cô chờ một chút! Thành nói có chuyện muốn nói với cô, nó

không hài lòng: "Anh không phải đã nói với em đừng có chơi mấy cái

Có một loại tình cảm, mang tên là tình thân, không

nào cũng vẫn cảm thấy ngọt ngào?

"Em đến giúp anh dọn hành lý, không quấy rầy anh

chiếc dây điện thoại xinh xắn, thiết kế bình thường không có gì đặc sắc, xâu

cũng rất nhớ cô.

không?"

phải tránh né.

lại tình nguyện sống cuộc sống tại tầng lớp thấp nhất ở Anh, chỉ vì có thể ở

An Nặc Hàn ngồi trước máy tính, hàng mày nhíu chặt,

An Nặc Hàn đưa tay nâng ly rượu vang đỏ, ánh mắt vô

mất đã mua khi nào…

hấp của anh ào vào màng tai của cô.

sẽ chờ em mười tám tuổi đưa em đi Hy Lạp cử hành hôn lễ. Anh nói được thì nhất

Cô x** n*n khuôn mặt của nó, "Hàn Mạt ơi! Sao mày

"Chị nói với Thành giúp tôi, bảo tôi có việc đi trước."

"Vậy được rồi!" Tiêu Vi buông tay.

cự, lại vừa chờ mong, cô hoang mang, cô mâu thuẫn, cô đấu tranh, biểu tình trên

đường nét khiến anh có mùi vị kiên định và nội liễm của đàn ông, khiến anh càng (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô ngẩng đầu nhìn An Nặc Hàn, anh còn đang làm việc,

này."

tặng em."

Mạt Mạt trở lại phòng tắm rửa, vừa định đi ngủ, nghe

ngốc nghếch như thế hả! Anh ấy vừa mới về có một ngày, không, mới sáu giờ...

nhã, thanh lạnh.

tình chuyển qua cô, cô lật tức cúi đầu tiếp tục ăn.

Mạch máu vừa sôi trào lại lạnh dần đi.

thế sao lại không có hành lý.

"Anh Tiểu An, có phải anh ở Anh rất vất vả

Khi đặt pudding vào trong miệng, một luồng vị kỳ lạ

Xinh đẹp để l*m t*nh nhân, có tiền thì làm vợ."

Anh, cả bữa cơm số lần anh nói chỉ đếm trên đầu ngón tay. Mỗi khi được hỏi về

mát rất nhiều.

thấy phòng bên cạnh vang đến tiếng gõ bàn phím máy tính, đoán rằng An Nặc Hàn

Ở Australia, con gái tám chín tuổi đã được nhận được (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiếp đó, chiếc xe rẽ rất nhanh, rời khỏi hiện trường.

đâu." Cô chớp chớp đôi mắt to ngây thơ.

ra dưới khúc xạ của ánh đèn, thạch anh phảng phất như có khắc bốn chữ tiếng Anh

Linh hồn như bị rút mất, trước mắt cô chỉ còn khoảng

trở nên mê người, nhưng cô vẫn vì anh mà cảm thấy không đáng. Australia có

đó cô liền nhớ đến khi An Nặc Hàn nhìn thấy sẽ nói gì? Có phải sẽ hỏi cô: Có đau hay

Cô căn bản không nghe, trong phút chốc đi không ngừng

Hai bên đều không nói gì, yên lặng để thời gian trôi

Cả một đêm, cô ngơ ngác nhìn con mèo Garfield trong

An Nặc Hàn cũng không hề mang vẻ mặt phấn chấn kể về

Cô lắc đầu. "Đã sớm không đau rồi."

anh vẫn quan tâm đến cô.

vậy?"

cẩn thận hỏi.

k*ch th*ch đến vị giác của cô, cô lấy hộp bánh ra xem là vị gì, nhưng lại phát

Mạt Mạt từ từ mở ra từng gói từng gói quà, kẹp tóc

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24