Chiều Chuộng Em Cả Đời
Xuân Phong Lưu Hỏa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 26: Bẻ gãy
Sắc mặt Nại Nại có hơi tái nhợt, thoạt nhìn trạng thái tinh thần không tốt lắm.
“Quên rồi à, thời điểm cao trung mày nói muốn đi học nghệ thuật....”
Trong văn phòng, Thư Ninh cầm theo một xấp dày thư mời, cười lạnh.
Nại Nại nhún vai: “Dù sao tớ cũng chỉ muốn vào Phong Ngu.”
Nhưng lại có không ít đoàn phim và gameshow có ý đồ hợp tác với studio Tinh Tuyết, muốn thừa dịp nhân khí của bộ phim đang cao, mời Nại Nại tham gia chương trình, quay phim truyền hình.
“Là khi nào!”
“Bởi vì người tớ thích cũng từng là nghệ sĩ của Phong Ngu, nếu tớ vào đó không chừng sẽ gặp tại buổi tiệc thường niên thì sao?”
Sau khi chuyện Nại Nại ký hợp đồng với studio Tinh Tuyết truyền ra ngoài, các công ty giải trí khác cũng chặt đứt ý niệm muốn ký hợp đồng với cô.
Nhưng, bà ta lại từ những lời mời này chọn ra chương trình nổi tiếng và đoàn phim chất lượng, gọi điện thoại cho bọn họ, nói tạm thời Nại nại không thể đến...nhưng Lâm Tuyết Nhu lại có thể.
“Sao mày lại nói chị mày như thế!” Thư Ninh quát lớn: “Ba mẹ cũng vì tốt cho mày, giới giải trí bên ngoài ngăn nắp rực rỡ, nhưng cường độ công việc và áp lực của nghệ rất cao, tao đảm bảo mày sống không quá 25 tuổi!”
Thư Ninh thong dong cười: “Có hay không thì mày đi hỏi luật sư một chút đi, chẳng phải sẽ biết ngay sao?”
Con nhóc mày cánh cứng liền muốn bay đi à, vậy tao đây sẽ bẻ gãy cánh mày, xem mày còn có thể bay đi đâu.
Nại Nại nở nụ cười.
Cứ như vậy, nếu cô không hot thì tốt nhất, mà dù tương lai có hot thì studio Tinh Tuyết cũng có thể dùng hợp đồng này trói buộc cô.
Loại hợp đồng này có hai phần, Nại Nại đều ký tên cả hai.
Thư Ninh đều từ chối những đạo diễn này, nói hiện tại Nại Nại đang là sinh viên năm nhất, đúng là giai đoạn muốn dốc lòng học tập, sẽ không nhận lời mời nào hết.
Nại Nại lấy lại tinh thần, mờ mịt nhìn cô bạn, chớp chớp mắt.
“Người qua đường nói một câu đi, tôi cảm thấy cách diễn của Lâm Nại Nại rất tự nhiên, không kệch cỡm như Lâm Tuyết Nhu.”
Lần này, ba Lâm Đồng Duệ, mẹ Thư Ninh, thậm chí cả Lâm Tuyết Nhu đều ở đây, người một nhà này có vẻ chắc chắn Nại Nại sẽ quay về, cho nên đều đang chờ cô.
Đúng vậy, thế giới to lớn, việc lạ gì cũng có.
“Nữ chính là người mới hả? Trông khá giống Lâm Tuyết Nhu.”
Thể hiện của Nại Nại trong phim cũng được chú ý đến, bởi vì cô là người mới nên có không ít công ty vươn cành ôliu cho Nại nại, hy vọng có thể ký hợp đồng với Nại Nại, cũng đưa ra điều kiện mê người khi ký hợp đồng.
“Mùa xuân tới rồi, ánh mặt trời bên ngoài thật tốt nha.”
Cuối năm, [Anh là đôi mắt của em] đóng máy. Vừa khéo đuổi kịp mùng một năm mới, các trang web video lớn đồng bộ truyền bá.
Vốn dĩ chỉ là bộ phim chiếu mạng không có tiếng tăm, không ngờ ngày đầu tiên phát song đã hơn 20 vạn lượt xem, thành tích này đối với một bộ phim chiếu mạng đã vô cùng khả quan, hơn nữa lượt xem còn không ngừng tăng cao.
Cha mẹ nhà ai sẽ liên hợp gài bẫy con của mình?
300 vạn!
“Được được, ngày mai tôi sẽ dẫn Tuyết Nhu đến thử vai.”
*
Nửa năm qua, Lâm Nại Nại lộ mũi nhọn, thật sự là....khiến cô ta cực kỳ chán ghét.
Trên thực tế, lượng xem đầu tiên là Lục Dĩ U mang tới, các fans đều đi xem idol của mình, các tình tiết phim như thế nào cũng không quan trọng, có mặt anh trai là đủ rồi.
Nại Nại thở dài, đặt chân lên thanh ngang, tiếp tục co duỗi: “Công ty tớ muốn ký không nằm trong này.”
“Phổ cập khoa học một chút, người này chính là em gái của Tuyết bảo, dẫm lên Tuyết bảo để thượng vị.”
“Nại Nại sao, con bé muốn tập trung học tập, tạm thời không nhận gameshow và phim ảnh.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không nói đến nhiều năm qua Nại Nại có kiếm được 300 vạn không, mà dù giảm một số 0 thì lấy tình trạng kinh tế nửa thoát ly gia đình hiện tại mà nói, căn bản không có khả năng trả.
“Hai chị em diện mạo không khác mấy, lại nói, danh khí của Tuyết Nhu còn hơn nó một chút.”
*
“Rốt cuộc muốn bao nhiêu!” Nại Nại phẫn hận nhìn bà: “Muốn bao nhiêu tiền thì các người mới thả tôi đi!”
“Cậu có nghe tớ nói không đấy?” Cảnh Dao cuộn tài liệu trong tay lại, gõ lên đầu Nại Nại.
Hơn nữa những lời mời này, cũng có không ít đạo diễn và đoàn phim nổi danh.
Khóe miệng Cảnh Dao giật giật: “Mục tiêu nhỏ này của cậu cũng đủ nhỏ nha, nhưng mà....vì sao?”
Nại Nại nhìn phần hiệp ước kia, khó hiểu: “Con sẽ không ký với studio của các người.”
Thư Ninh mở hợp đồng ra, lật đến trang ký tên, trên đó viết chình ình tên của Lâm Nại Nại.
Cuối cùng Thư Ninh cũng lạnh nhạt xuống: “Được, mày muốn hủy hợp đồng chứ gì, bọn tao nuôi dưỡng mày lớn như này, tiền sinh hoạt, tiền thuốc men, đủ loại phí, cộng vào cũng 7 con số, vậy 300 vạn, mày có thể lấy ra thì tao sẽ đồng ý hủy hợp đồng ngay.”
Cảnh Dao biết người cô nói đến chính là Cố Trường Sinh.
Nhất định phải tuyệt tình thế sao!
“Công ty kia cậu vẫn nên bỏ đi, tiêu chuẩn ký hợp đồng của bọn họ rất nghiêm khắc, đại lưu lượng như Lục Dĩ U mới thuộc về cấp bậc ma mới trong nhà bọn họ thôi. Nếu cậu chấm công ty đó, trừ phi cùng cấp bậc với Lục Dĩ U.”
“Đừng war chỗ này, tập trung vào nội dung phim không được sao?”
“Nhà khác tớ đều không suy xét.” Cô buông chân, bắt đầu luyện nhảy: “Trước cứ định mục tiêu nhỏ đã, tiến vào Phong Ngu.”
Bộ phim này vừa ra đã đặt cùng các tin tức lớn trên hot search, ở phần chấm điểm tại trang web cũng liên tục tăng cao, thậm chí đạt tới 8.0
Thấy dáng vẻ cười đến bỉ ổi như vậy, Cảnh Dao hít sâu, “OMG, không phải cậu nghĩ muốn ký công ty chủ quản của Cố Bình Sinh chứ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Kỹ thuật diễn của em trai Dĩ U đã lấy đi nước mắt của mẹ tôi, tôi còn tưởng cậu ấy chỉ biết ca hát khiêu vũ, không ngờ kỹ thuật diễn cũng đáng khen ngợi!”
Có thể gần anh trai thêm một chút, lại gần một chút thì dù cho cơ hội cực kỳ bé nhỏ, cô cũng muốn thử một lần.
Nại Nại cũng biết truyền thông Phong Ngu không dễ vào.
Lâm Đồng Duệ có hơi khó chịu, hòa giải: “Ai da, người một nhà nói cái gì mà trả với không trả, ba mẹ sinh con nuôi con lớn nhường này không hề trông mong con trả hết tâm huyết của ba mẹ về, chỉ cần con ngoan ngoan nghe lời, ba mẹ nào sẽ so đo này nọ.”
“Mẹ, mẹ xem thái độ của nó kìa.” Lâm Tuyết Nhu đúng lúc xen mồm: “Mẹ coi nó là con gái, thế nhưng trong lòng nó có khi lại hận mẹ đấy!”
“Cậu muốn ký với nhà nào?”
Vận khí của con nhóc kia cũng đủ tốt, đi đâu cũng có quý nhân giúp đỡ, bộ phim lần này của nó cũng nhờ Lục Dĩ U mà nổi, lại còn nhận được nhiều cơ hội hợp tác nữa.
Bất công đến loại trình độ này....đúng là chưa từng gặp bao giờ.
“Các người muốn tôi nghe lời như thế nào?” Cô lạnh lùng nhìn Lâm Tuyết Nhu: “Không tranh với chị ta, không đoạt với chị ta....thứ chị ta không thích cũng đều không thể cho tôi. Chị ta muốn tôi sống bừa bãi vô danh cả một đời, giống như một con c·h·ó bị gô cổ xiềng xích...đây là cái mà các người gọi là nghe lời?”
Vào ban đêm, Nại nại lập tức gọi điện cho Diệp Tư Trà, muốn cô ấy cố vấn chuyện ký hợp đồng cho mình.
Khi đó Lâm Tuyết Nhu đã có chút danh tiếng, chứng kiến sóng gió trong giới giải trí, bởi vậy bắt Nại Nại ký hợp đồng 15 năm, muốn cột chặt thời gian thanh xuân của cô vào studio của ba mẹ.
Cô muốn ký với truyền thông Phong Ngu.
“Tao lại coi khinh mày rồi, không ngờ chỉ tham gia một bộ phim mà mày lại nổi tiếng.”
Thư Ninh vừa nhắc nhở, Nại Nại bừng tỉnh nhơ ra. Thời điểm mới lên cao trung cô đã nói muốn học nghệ thuật, tương lai tiến vào giới giải trí, khi đó bởi vì chị gái Lâm Tuyết Nhu mãnh liệt phẩn đối nên ba mẹ cũng không đồng ý.
Những chuyện trước kia cô có thể bỏ qua, nhường thì nhường, nhưng chuyện này cô quyết tâm muốn đi làm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu một người ngay cả quyền lựa chọn cũng không có thì khác gì con c·h·ó con mèo.
Vì thế bộ phim bắt đầu nhiều thật nhiều “Nước máy” fans, điên cuồng truyền bá ở các trang mạng xã hội lớn―
Hiện tại xem ra, Lâm Tuyết Nhu sớm đã đề phòng ngày này.
Thư Ninh cười cười: “Không cần ký, mày đã là nghệ sĩ của studio Tinh Tuyết rồi.”
Sau khi Diệp Tư Trà nghe xong tiền căn hậu quả, tức giận không nói ra lời, lập tức liên hệ với luật sư tư nhân Trần Triết Dương của mình.
Nại Nại gật đầu: “Ừ.”
Đàm phán không có hiệu quả, sau khi Cảnh Dao và Lương Vãn Hạ biết chuyện đều vì Nại Nại bênh vực kẻ yếu.
Các đại V điện ảnh cũng bắt đầu điên cuồng đề cử phim này.
“Muốn bao nhiêu tiền thì mới hủy hợp đồng, các người mới có thể thả tôi đi.” Nại Nại nhìn Thư Ninh, trầm giọng hỏi.
“Đi theo con đường trình tự pháp luật là con đường cực kỳ dài dòng, tôi kiến nghị tốt nhất cô nên dùng phương pháp giảng hòa, trao đổi tiền hủy hợp đồng.”
“Làm ơn đi, thần tượng đó của cậu đã biệt tăm tin tức mười mấy năm rồi, nghe nói đã sớm xuất ngoại dưỡng bệnh, sao có thể vẫn còn lưu lại Phong Ngu? Mấy năm nay lãnh đạo cao tầng của Phong Ngu trải qua vài lần thay đổi lớn, sớm đã thành cảnh còn người mất, nếu cậu muốn đi vào để theo đuổi thần tượng thì cũng không thực tế....”
Cúp điện thoại, Thư Ninh cong môi cười.
Lâm Tuyết Nhu nhìn dáng vẻ này của cô, cuối cùng trong lòng cũng thống khoái chút.
Sau đó Lâm Tuyết Nhu nhả ra, đồng ý cho cô đi học nghệ thuật, nhưng....chị ta đề nghị ba mẹ để Nại Nại ký một phần hợp đồng.
“Nói đến Thiên Truyền, đây là công ty mới, nghệ sĩ ký hợp đồng nhiều nhất đều là thần tượng, người mới. Công ty này thiết lập hình tượng rất giống nhau, chủ yếu là để người mới tạo thành nhóm nam nhóm nữ để mượn fans của nhau, sau khi thành danh thì phát triển đơn, cũng có không ít lưu lượng nổi tiếng xuất thân từ Thiên Truyền.”
Chương 26: Bẻ gãy
Trong lòng Nại Nại giật mình, vội vàng đọc.
Thư Ninh thở dài, thấm thía nói: “Nại Nại, mẹ cũng không muốn đối xử với con như thế, đều là người một nhà, nói chuyện tiền bạc làm gì? Lại nói, mẹ cũng không thiếu chút tiền ấy, chỉ cần con ngoan ngoãn nghe lời, đừng tranh vũng nước đục giới giải trí này, tương lai mẹ tìm cho con công việc sau màn....”
Nhưng bọn họ không ngờ, tình tiết phim đã đạt đến trình độ xuất sắc, vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ, chủ đạo là ngôn tình thanh xuân vườn trường lại có thêm yếu tố huyền huyễn xen lẫn khiến cốt truyện không hề máu c·h·ó, tình tiết thay đổi bất ngờ dẫn dắt người xem đắm mình vào đó, sau khi kết thúc còn kiếm lời được một đợt nước mắt.
“Vâng vâng, cảm ơn ngài đạo diễn Lưu.”
“A a a a thật sự siêu đẹp! Nội dung phim rất đáng xem!’ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tuy lớn lên có hơi giống Lâm Tuyết Nhu nhưng cô ấy rất có khí chất.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Có ai chưa xem [Anh là đôi mắt của em] không? Không đúng sự thật tôi lập tức an lợi, bộ phim tốt nhất năm, không hề khoa trương.”
Luật sư Trần xem qua bản file hợp đồng, nói với Nại Nại: “Hợp đồng này đúng là có hiệu lực pháp luật, nhưng lúc ấy cô ký trong trường hợp là trẻ vị thành niên và chưa hiểu rõ tình huống nên chắc tòa án sẽ xem xét tính hiệu lực của nó. Nhưng mà......phức tạp ở chỗ đối phương là người giám hộ của cô, loại tình huống này....trước giờ tôi chưa từng gặp.”
“Sao lại có fans não tàn của Lâm Tuyết Nhu ở đây? Muốn cho tất cả mọi người giúp mày nhớ lại hành vi của Tuyết bảo nhà mày sao?”
Lúc ấy Nại Nại còn nhỏ, căn bản không hiểu hợp đồng này dùng để làm gì, lúc đấy trong lòng cô chỉ tràn đầy vui mừng mà đi tập luyện, cũng không đọc đã ký.
Hai ngày sau, Nại Nại về nhà lấy đồ đạc, lại không ngờ mẹ trực tiếp ném một bản hợp đồng xuống trước mặt cô.
“Đây là.....lựa chọn của tôi.” Cô trầm giọng nói.
Trong phòng vũ đạo, Cảnh Dao giúp cô phân tích những công ty giải trí này: “Trước mắt, Trung Thịnh là công ty lâu năm, thực lực mạnh nhất, công ty nâng đỡ không ít minh tinh địa vị cao, có ảnh đế có thiên hậu, nhưng mà công ty lại khuyết thiếu mạch máu mới, nếu cậu vào đó biết đâu lại có cơ hội tốt để phát triển.”
Thân thích kỳ ba trên đời có nhiều, nhưng trường hợp ba mẹ cùng nhau hại chính con ruột của mình thì chưa từng thấy.
“Đúng vậy, suýt chút nữa tôi tưởng cùng một người!”
Vào ban đêm, Nại Nại quay về Lâm trạch lần nữa.
“Kỹ thuật diễn của nữ chính cũng khá tốt.”
“Cái gì?”
“Tớ biết ánh mặt trời tốt, nhưng mà rốt cuộc cậu có để ý công ty nào không? Nhiều công ty đều gửi thư mời ký hợp đồng với cậu như thế, một nhà cũng không coi trọng sao?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.