Chân Võ Đại Lục
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 59: Sự im lặng trước cơn bão
Miêu Bất Hối liền do dự đáp:
"Bất Hối ngươi hôm nay đã dẫn Thánh Nữ đi những đâu?"
Bỗng từ ngoài cửa bước vào một thiếu nữ xinh đẹp. Không ai khác chính là Thanh Khâu Mộ Uyển.
"Ngươi chắc chứ?"
Hữu Tình lắc cái đầu nhỏ rồi nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Rất nhanh sau đó một bữa ăn thịnh soạn đã được dọn ra. Nạp Lan Yên Nhiên cũng đến chung vui.
"Các ngươi nghe đây. Các ngươi vốn lớn tuổi hơn ta, ta nên gọi các ngươi là tỉ tỉ mới đúng. Muội muội nấu ăn cho tỉ tỉ thì có gì sai đâu. Các ngươi cứ việc ngồi ở đó, ta đã ngồi cả ngày rồi chẳng muốn lại phải ngồi thêm đâu. Ta xuống bếp một chút mà thôi, tài nấu nướng của ta các ngươi cũng đã thưởng thức qua rồi đấy."
"Các ngươi đừng lo lắng. Ta nhất thời nhớ tới một ít chuyện buồn mà thôi."
"Này Hoạt Tử Nhân, ngươi nói xem sao dạo này ta thấy yên ắng quá. kiến ta có chút rạo rực trong người."
"Còn đứng chờ gì nữa mau cùng ta đi điều tra việc này. Bất cứ kẻ nào dám làm tổn thương tới Thánh Nữ đều phải c·hết!!!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hữu Tình lúc này cũng lấy tay áo lau đi nước mắt. Nàng nhìn qua cửa sổ về một phương xa, ở đó một bộ thân thể khác của nàng đang khóc, nỗi đau đớn uất hận khôn cùng của nó cũng làm ảnh hưởng tới thân thể này của nàng, khiến cho việc nàng tưởng chừng dường như không bao giờ thể hiện ra cảm xúc lại có thể chảy được nước mắt.
"Uk, vậy là tốt. Ngươi và Bất Hối uống chút trà đi, ta sẽ xuống bếp mời các ngươi ăn một bữa."
"Được rồi nếu hai ngươi cũng đã xuống đây thì mau cùng ta chuẩn bị đồ ăn đi. Càng đông càng vui mà."
****
"Đa tạ Thánh Nữ đã khen ngợi. Mộ Uyển chỉ là may mắn mà thôi, đối thủ mà thần gặp phải đều quá yếu so với những học viên hạt giống."
Hai người Mộ Uyển cũng chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo nàng. Riêng Miêu Bất Hối đã cắn nát cả môi nhỏ, nàng nghĩ nát óc vẫn không nghĩ ra việc gì đã làm Thánh Nữ phiền lòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngọn lửa cuồng bạo đang bùng nổ trong lòng Nạp Lan Yên Nhiên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mộ Uyển và Bất Hối hai người lúc này cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn nhau cười khổ. Thấy Thánh Nữ mộc mạc giản dị như vậy, hai người càng thêm yêu quý nàng hơn, địa vị của nàng trong tim của hai người ngày càng vững chắc không ai có thể lay chuyển.
"Sao có thể được. Xin hãy để bọn thần phục vụ người, người không cần phải làm những công việc nặng nhọc này đâu."
Mộ Uyển nghe vậy liền lườm nàng. Thánh Nữ Điện Hạ sao có thể cắt trúng ngón tay được, ắt hẳn có chuyện gì đó khiến nàng phiền lòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Thánh Nữ Điện Hạ, ngài cắt trúng ngón tay sao?" - Miêu Bất Hối lúc này cực kỳ bối rối nên nàng nói ngay những gì mà nàng đang suy nghĩ.
Hình ảnh một cô bé nhỏ nhắn đang đi lăng xăng giúp đỡ mọi người ở trong Nạp Lan gia đã in sâu vào tiềm thức của Yên Nhiên. Nàng không thể cười, cũng không thể khóc nên không ai biết nàng đang nghĩ gì, dù nàng té ngã b·ị t·hương chảy máu nàng cũng không thể kêu rên. Dù nàng phải luyện tập ma pháp ngày đêm vẫn không kêu mệt. Ngày nàng được phong làm Thánh Nữ nàng cũng không hề vui mừng. Vậy mà giờ đây nàng lại khóc?
Khi xác định đã đi xa phòng riêng của Thánh Nữ, thì Thanh Khâu Mộ Uyển liền lên tiếng chất vấn Miêu Bất Hối:
Thấy Thánh Nữ có vẻ không muốn nói, hai người Mộ Uyển cũng không tiện truy hỏi.
"À nếu vậy thì thật tuyệt vời. Ta chướng mắt bọn Thánh Kỵ Sĩ của Quang Minh Giáo Hội đã lâu. Ta thật muốn chặt xuống đầu lâu của bọn chúng cho vào bộ sưu tập của ta hahahaha."
"Thánh Nữ đi tới đâu muội liền đi theo tới đó. Trong suốt cả ngày hôm nay trừ ở xưởng thí nghiệm Khoa Kỹ ra thì Thánh Nữ không hề tiếp xúc với ai cả."
Hữu Tình đương nhiên sẽ không cảm thấy gì. Nàng chỉ ngồi đó ưu nhã thưởng thức ly trà ưa thích của nàng. Hôm nay, sau khi đi ra khỏi phòng thí nghiệm khoa kỹ thì nàng đến tham dự quan sát vòng đấu loại của các ngành nghề khác. Nhìn chung cả ngày nàng chỉ có việc ngồi một chỗ làm bình hoa, cũng không có làm gì quá đáng kể. Đương nhiên chỉ bản thân nàng thấy như vậy, còn đối với những học viên khác sự xuất hiện của Thánh Nữ khiến họ tăng hẳn 200% hiệu xuất so với ngày thường, ai cũng ra sức làm thể hiện bản lĩnh của mình. Miêu Bất Hối cũng chính là vì phải liên tục đứng cảnh giác cả ngày phòng hờ bất cứ kẻ nào đối với nàng có ý đồ xấu nên mới mỏi mệt đến như vậy.
Ở một nơi cách rất xa Quang Minh Học Viện vừa mới xảy ra một cuộc t·hảm s·át.
Nạp Lan Yên Nhiên vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra nên liền lên tiếng hỏi. Nhưng khi biết được Hữu Tình đã khóc thì nàng không nhịn được mà tỏa ra một luồng sát khí kinh khủng. Phải biết Nạp Lan Yên Nhiên vốn nổi danh là Nữ Bạo Chúa, chỉ có khi ở với Hữu Tình nàng mới tỏ ra dịu dàng mà thôi.
Cả một tộc đàn hơn trăm người liền bị đồ sát sạch sẽ.
Nhưng sau khi ra về từ bữa ăn thì không khí đột nhiên trầm xuống.
Ngay lập tức hai người Mộ Uyển phi thân xuống dưới phòng bếp.
Miêu Bất Hối liền ngập ngừng gật đầu.
"Hôm nay thực sự quá mệt rồi. Một đấu sư cấp hai như ta còn thấy rã rời a~~" - Miêu Bất Hối vừa than thầm, vừa vươn vai, khiến cho bộ ngực đang phát triển của nàng chập chùng gợn sóng.
"Thưa Thánh Nữ Điện Hạ, là việc gì hay kẻ nào làm phiền lòng người ? Xin người hãy nói ra chúng ta nhất định sẽ dốc toàn lực giải quyết cho người."
"Hmm cái này người ta gọi là sự im lặng trước cơn bão. Ngươi chờ xem đi, ta có cảm giác nay mai sẽ có một trận huyết chiến rất lớn."
Một tên Ma Tướng đang vừa ăn thịt con mồi mà hắn vừa săn được vừa hỏi:
Chương 59: Sự im lặng trước cơn bão
"Mộ Uyển đến rồi à? Chúc mừng ngươi nha, ta nghe nói ngươi đã thể hiện rất xuất sắc trong vòng đấu loại."
Nghe vậy hai nữ Hộ Đạo Giả liền xoắn xuýt cả lên.
Thật ra theo những gì nàng biết thì phần lớn đối thủ gặp phải Thanh Khâu Mộ Uyển đều tự giác bỏ cuộc hoặc bị nàng làm cho bỏ cuộc bằng mị thuật của mình. Haiz, ở thế giới nào cũng vậy, hồ ly tinh đúng là hại nước hại dân mà.
"Còn ta chỉ muốn được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Thánh Nữ của chúng ta khi nàng đăng quang mà thôi."
"Các ngươi nên biết Hữu Tình nó từ nhỏ đã bị Hắc Ám Thần Điện ám hại khiến nó không cách nào thể hiện được cảm xúc. Nay các ngươi lại nói nó đã khóc à? Là việc thương tâm cỡ nào đến mức khiến nó phải khóc?"
Tuy vậy, qua một lúc từ dưới bếp lại vang lên từng tiếng khóc nức nở.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.