Chân Mệnh Hoàng Hậu
Đậu Đậu Ma Ma
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 83
Trong lòng đè lại tức giận, nhưng mà lờinóicủa đại ca là đúng.
nóitrúng cho nên liền thẹn quá hóa giận?
Lạimộtlần nữanóilời như vậy, A Đoàn hồi thần, có chút do dự bất định "Nhưng mà đại ca..."
Nước mắt vừa muốn chảy ra liền bị những lời này làm cho hít trở về. Làm cho cha muội khóc? Chất vấn ngẩng đầu, đây là ý gì? Đây mà là an ủi sao!khôngnóigì, ánh mắt phẫn nộđãtruyền đạt hết. Ngô Đồng nhìn chằm chằm vào mắt A Đoàn,khôngtránhkhôngné.
Đem A Đoàn giống khi còn bé ôm vào trong ngực, cong ngón tay sờnhẹlên mặt A Đoàn. Khóc quá lâu, môi hồng có chút khô, A Đoànkhôngtự giác mím môi l**m l**m, sau đó liền bị người đè gáy xuống, hơi hơi ngửa đầu, trừng to mắt nhìn Ngô Đồng cứ như vậy hôn lên.
Suy nghĩmộtchút lại thấy buồn, lại muốn khóc.
Thái Tử ca ca ta biết ta vì cái gì tin tưởng thậm chí ỷ lại huynhkhông.
"Muộisẽđem tất cả lờinóicủa muội với đại ca canóicho nương muội biết sao?"
Buông tha cuộc tranh chấpkhôngbiết xấu hổ này, liếc Ngô Đồngmộtcái,khôngnói, vểnh miệng tự mình tức giận. Ngô Đồng buồn cười đưa tay điểmnhẹlên miệng A Đoàn, mang theo nụ cười thanhâmrất thỏa mãn "Ủy khuất? Trong lòng cho rằng đại ca muộinóikhôngsai, nhưng mà lại cảm thấyrõràng là người nhà thân với mình nhất, vì cái gì phụ thânkhôngđứng cùngmộtbên với muội?"
Tại thời điểm ta cần huynh nhất, huynh xuấthiện. Như vậy, huynh chính là người hùng của ta.
Editor: An Nhiên
"Bởi vì muội tin tưởng ta, cho nên muọi mới có thểnóicho ta biết."
nóixong liền muốn cho mìnhmộtcái bạt tai, lời này như thế nào giống như qua cầu rút ván?mộtmảnh xiêm y ướt kia chính là chứng cớ.
A Đoàn trực tiếp cười vui vẻ, vừa rồi u sầu đềukhôngcó, dở khóc dở cười cùng Ngô Đồng tranh cãi "Đó là cha muội,muội vì cha khóc khócthìthế nào? Huynh còn cùng cha muội ghen sao?khôngcó chathìsẽkhôngcó muội đâu." Lại vừa tức vừa buồn cười, trọng điểm là cái này sao? Thế nhưng túm lấy cái nàykhôngbuông.
Đưa taynhẹnhàng điểm điểm lên hai gò má hồng của A Đoàn, còn sót lại ý vị cùng thanhâmtrầm thấp vang lên.
Dựa vào trong ngực Ngô Đồng, mùi hương quen thuộc cùng tiếng tim đập trầm ổn, A Đoàn rốt cuộc chậm rãi an tĩnh lại. Khóc quá lâu, ánh mắt khô khốc vừa chua xót vừa sưng, khó chịu nhìn vạt áo trước ngực của Thái Tử ca ca bị mình làm ướtmộtmảng lớn... Dừngmộtchút, lặng lẽ xê dịch vị trí, mặc dù là mình gây ra, nhưng mà dính ởtrênmặt rất khó chịu...
"Chuyện sớm muộn."
Chỉ có thể ở bên nàng,khôngthể hỏi.
"Huynh đến vào ban ngày như vậy, bị người pháthiệnsẽkhôngtốt..."
Chương 83
Vẻ mặt trấn định đương nhiên,khôngchút nào cho rằng lời này có gì sai.
"khôngcần để ý lờinóicủa đại ca muội, lờihắnnóiquảthậtkhôngsai, nhưng màkhôngthể áp dụng lên người muội.’’
Người A Đoàn vội vàng ngã ngửa ra sau, trực tiếp đem môi bịt lại, liên tụckhôngngừng gật đầu "Muộinói!"
"Cảm thấy mất mát, cảm thấykhôngcó bất kỳ người nào có thể tin tưởng?"
Tạitrênngười takhôngthể áp dụng? Nghi hoặc ngẩng đầu. Ngô Đồng cằm khẽ nhếch, mày đẹp mắt khinh tà, nhìn A Đoànnóiđơn giản "Muội có ta." Ba chữ rất đơn giản, nhưng mà A Đoàn lại cảm thấy mình giống như hô hấp có chút khó khăn, đâykhôngphải là hứa hẹn, đây làmộttự thuật.
Nhưng màkhôngthểnóicho nương.
Chớp chớp mắt lắc đầu.
Hận chính mìnhkhôngcố gắng cũng phiền lòng mỗi khikhônghiểu được ý trọng điểm của Ngô Đồng, cuối cùng chỉ là vô lực "Cái này có cái gì vui..."
Ngô Đồng cũngkhôngcó tức giận, ngược lại, cả người đều bị cảm giác thỏa mãn kỳ dị baothậtchặt, đem A Đoàn trực tiếp giữ trong ngực, cằm tại đỉnh đầu A Đoànnhẹcọ, gần như là ngữ điệu cảm thán"A Đoàn, ta rất vui."âmcuốinhẹnhàng giơ lên, tựa như chủ nhân của câunóiđangcực kì vui vẻ. Lúc nghe được Ngô Đồngnóirất vui cơn tức của A Đoàn lại nổi lên, cho dù là ai thời điểm muốn khóc người bên ngoài lạinóivuithìsẽđều tức giậnđi?
A Đoàn:...
"Muội mà khóc nữa, tasẽlàm cho cha muội khóc theo."
Muốn đối nhân sử thếthìphải hiểurõsựviệc, Ngô Đồng am hiểu sâu đạo lý này. Thấy nàng nghe lời cũngsẽkhôngép, bằngkhônglạisẽthành mất nhiều hơn. Đem A Đoàn dựng thẳng người trở về, để cho A Đoàn khoảng cách an toàn có thể hô hấp. Thấy thế A Đoàn quả nhiênkhôngvùng vẫy, tự cho làkhôngdấu vết thở phàonhẹnhõmmộthơi, ngoan ngoãn ngồi trong ngực Ngô Đồng.
khôngsai, tuy rằng ở mặt ngoài nghe lời Hứa Tiêu Nhiênkhôngcó lên tiếng, nhưng mà trong lòng A Đoànkhôngnguyện giấu diếm, thậm chí muốn cùng cha giằng co, hỏihắnvì cái gì bao che nhị thúc, hỏihắnthậtsựkhôngbiết hơn mười mạng người kia sao? Người thân quan trọng, như vậy mạng của người ngoài liềnkhôngquan trọng?
A Đoàn lộn xộn thân mình ngừngmộtlát, căn bảnkhôngmuốn dùng cái này để chuyển đề tài nha! Nâng mắt lên trừng trừng, sau đó nhìn thấy con người của Ngô Đồng đen tốikhôngrõ, sắc mặt cũngđãsớm trầm xuống, đuôi mắt có tiakhôngrõràng vội vàng xao động xẹt qua. Vừa rồi khí thế trừng người của A Đoàn giờđãsớm mất, cả người mềm nhũn ra, ánh mắt lơ lửngkhôngdám nhìn Ngô Đồng nữa.
nóirất nhiều lần, chẳng sợ mỗi lần đều là chỉ có hai chữ rất tốt, mỗi ngày chasẽvẫn hỏi. Hàng năm bắt đầu mùa đông mình đều thường xuyên sinh bệnh, mỗi ngày cha cũngsẽkhôngphiềnkhôngchán hỏi thăm. Quan tâm đó đềukhôngphải giả. Nhưng chính là bởi vìkhôngphải giả, cho nên mới khó chịu như vậy…..
Muội có ta, cho nên muộikhôngcần kiêng nể gì hết. Muội có ta, cho nên muộikhôngcần trợ lực của gia tộc. Muội có ta, cho nên muội muốn như thế nàothìlà thế đấy. Hai mắt nhắm nghiền, nhưng mà niềm vui dào dạt đềukhôngthể đè ép được là sao? Đều muốn tràn ra. Mở mắt, chống bả vai Ngô Đồng tới gần, chóp mũi dựa vào chóp mũi "Huynh đem muội chiều hưthìlàm sao đây?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Như thế nào đều là trong tính toán, mà Ngô Đồng càng là vẻ mặt thản nhiên.
Ngô Đồngkhônggiận càngkhôngcản trở, mày kiếm tuấn lãng hơi hơi nhếch lên, thanh thản mở miệng "Tuy rằng ta rất thích muội nhích tới nhích luitrênngười ta, thế nhưngkhôngcó nghĩa là muội có thể dùng cái này để chuyển đề tài."
Ngô Đồng vẫn cúi đầu nhìn A Đoàn, A Đoàn vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy ánh mắthắnmang nụ cười, từ ánh mắt trong veo nhìn thấy mặt đầy nước mắt chật vật của mình, mắtđãsớm đỏ, mặt cũng đỏ bừng theo, nhanh chóng cúi đầu.
"Muội ở cùng cha chỉ có hơn mười năm,muội ở cùng ta còn có hơn nửa đời người, ta chẳng lẽkhôngthể so vớihắn?"
Ngô Đồngkhôngnóigì, chỉ là lồng ngựckhôngtiếng động rung rung, A Đoàn tức giận ngẩng đầu, còn cười! Lời còn chưanóihết, người liền trực tiếp bị ôm ngang bế dậy, hai người cùng nhau ngồitrênghế quý phi, A Đoàn ngồi lên đùi Ngô Đồng. Hai người đầy thân mật, A Đoàn vẫn làkhôngthích ứng được động tác như vậy,khôngan phận ngọ nguậy người.
Takhôngtin huynh, còn có thể tin ai đây?
"Bé ngốc." Tránnhẹnhàng điểm xuống, tràn đầy sủng nịch.
Nữ nhân lo chuyện nhà nam nhân bôn ba ở ngoài, nhà mình cũng là như vậy. Cha thượng triều, cha có côngsựphải xử lý, ở bên mình nhiều nhất kỳthậtlà nương. Nhưng mà cha đối với mìnhthậtsựrất khá, ban ngàyhắnmuốn xử lý việc mình cũng phải đọc sách cả hai đềukhôngcó thời gian, đến buổi tối nhất địnhsẽcùng mình dùng bữa, sau đó hỏi chuyện ở nữ học.
Động tác bỉu môi ngẩn ngơ, sau đó trực tiếp phất tay đem tay Ngô Đồng vỗmộtcái, đầu cũng quay qua quay lại, lưu lại cho Ngô Đồngmộtcái gáy.
Ngô Đồng giống như phiền não suy nghĩmộttrận, cuối cùng bất đắc dĩ gật đầu "Chiều hưthìcứ hưđi, ai bảo tâm ta ởtrênngười muội." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phản ứng của A Đoàn là trực tiếp nhào tới, đánh về phía đôi môi tràn đầy nhớ nhung.
Tự thuật làmộtsựthật.
nóicho nương, nươngsẽcãi nhau với cha, đến lúc đó, đại ca khổ tâm cũng uổng phí.
Ngô Đồng còn chuyện biết chuyệnđãxảy ra, chỉ là nghe được tin tứcnóihiệntại cảm xúc của nàng thựckhôngổn định. Vội vàng chạy tới, khi nhìn thấy A Đoàn yên lặng ngồi bên cửa sổ, tuy rằng khi đó nàngkhôngkhóckhôngcónói, nhưng im lặng bi thương làm cho tâm Ngô Đồng như bị siết chặt.
"Muội cũngkhôngvì ta mà khóc lâu như thế, dựa vào cái gì vìhắnkhóc nhiều như vậy?"
Ngô Đồng khẽ nâng cao khóe miệng,khôngnóigì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu như muộikhôngcó đem mọi thứ náo loạn,khôngcó làmrõ, có phải haykhôngkhôngcần biết chân tướng.khôngcần biết hóa ra chathậtsựsẽvì quan hệ người nhà,khôngcần biết hóa ra địa vị của mình trong lòng chakhôngsánh bằng nhị thúc.nóikhôngthất vọng là giả, vừa rồi ngồi bên cửa sổ ngây người, trong đầu nghĩ lại tất cả khoảng thời gian qua sống với cha.
"Cònkhôngnói?"rõràng là uy h**p, chỉ cần A Đoàn dámkhôngnóimộtchữ, lập tứcsẽnhào đến.
sựpháthiệnnày làm cho Ngô Đồng tâm tìnhthậttốt, vừa rồi ý tưởngẩnẩnmuốn cho đại lão gia ăn chút đau khổ đềukhôngcó. Thậm chí muốn khenhắnhai câu, nhờ cóhắn, mới biết được tiểu A Đoàn ỷ lại mình như vậy. Khom người hôn hôn A Đoànđangcòn ngây ngốc "Lờinóicủa ta vĩnh viễn đều hiệu nghiệm, muốn cái gìthìlàm cái đó, trời có sập cũng có ta gánh vác.’’
Ngô Đồng tách bả vai A Đoàn ra khỏi người làm cho nàng nhìn mình, cười dị thường thỏa mãn "Muộikhôngnguyện ýnóicho nương muội biết, muội lại nguyện ýnóicho ta biết, đây là vì cái gì?"Ánh mắt A Đòan bị kiềm hãm sau đó nhanh chóng nháy mấy cái. Đúng rồi,khôngnguyện ýnóicho nương, thậm chí đại ca nhị ca cũngkhôngmuốnnói, vì cái gì dễ dàng như vậynóichohắnbiết?
A Đoàn thở dàimộthơi, quamộthồi lâu trực tiếpmộthơi đem lờinóicủa mình cùng đại ca toàn bộ đềunóicho Ngô Đồng, cuối cùng c*n m** d***, thanhâmcó chút hơi run "Muội sai sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ý cười trong mắt so với cả trời đầy sao còn sáng hơn.
Nụ hôn này cùng trong quá khứkhônggiống nhau,khôngôn nhu cũngkhôngnhiệt tình, mà là mang theo ý vị trừng phạtnhẹnhàng gặm nuốt, từng điểm từng điểm đem toàn bộ môi A Đoàn ăn hết, từng điểm tăng thêm lực, cuối cùng có chút đau nhói. A Đoànkhôngdám giãy dụa, chỉ là ủy khuất nhìn Ngô Đồng gần trong gang tấc.
Quá gần, gần đến nỗi chớp mắt cũng có thể đụng tới mi mắt của nhau, gần đến hoàn toàn thấykhôngrõcảm xúc trong mắt của Ngô Đồng, thâm trầm tới tận cùng đen như mực, đem toàn thânA Đoàn đều hít vào, chỉ có thể bị động tiếp nhận.thậtlâu sau hai người tách ra, nhìn đôi môi A Đoànmộtlần nữa trở nên kiều diễm, Ngô Đồng hài lòng.
Chính là ý tứ này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
sẽnóicho nươngmộtnửađi? Còn phảinóidối mới được,khôngthểnóitoàn bộ. Tin tưởng vững chắc, nương nhất định là đứng về phía mình, nương cùng nhị phòngđãsớmkhônghợp nhau. Tuy rằngkhôngcó thỉnh thoảng nhắc tới, nhưng mà mỗi khi nhị thúc làm gì đó nương cũngsẽvô tìnhnóimộthai câu, tràn đầykhôngkiên nhẫn.
"Muội còn chưa có gả đâu!"
Mày kiếm Ngô Đồng thoáng nhướn "Ở nhà từ phụ xuất giá tòng phu."
Nhận thấy được động tácnhỏcủa người trong ngực, cũng nhìn thấy vành tai nàng hồng hồng, giả vờ như cái gì cũngkhôngbiết, tránh làm cho A Đoàn ngượng ngùng, tiếp tục im lặng ôm nàng. Cuối cùng vẫn là A Đoàn chịukhôngđược, cũngkhôngthể mãi trốn trong ngực Thái tử ca ca như vậy? Từ từ dịch ra, nâng mí mắt sưng ngượng ngùng nhìn Ngô Đồng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.