Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chân Mệnh Hoàng Hậu

Đậu Đậu Ma Ma

Chương 75

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 75


“Nô tài chỉ cảm thấy đáng tiếc, vừa rồi là nô tàinóidối thôi, là Thái Tử đưa tới, tổng cộng có hai rương,nóilà vào thukhôngcó hoa quả gì mới, đặc biệt sai người từ nơi xa gấp gáp đưa đến, cùng là vì tiểu thư. Kết quảthìsao,mộtrương lớn mà bây giờ trong tay tiểu thư chỉ còn mấy quả.”

đãnóiđến như vậy rồi, Bán Đông bất đắc dĩ cúi chào A Đoàn, miệng vểnh cao để cho mấy nha hoànđivào nâng rương đào lênđiphân chia. A Đoàn nhìn bóng dáng Bán Đông nổi giận đùng đùng chạy ra ngoài, lắc đầu bật cười, tầm mắt chuyển đến nhìn Giang Vạn Líđangcúi thấp mặtkhôngnóilời nào, cười mở miệng “Ngươi cũng hẹp hòi như Bán Đông như vậy sao?”

“Sao có thể chứ.”

Lời cảm ơn còn chưanóira khỏi miệngthìnghe được tiếng bước chân bên ngoài, nhìn lại về phía tiếng chân, là nha hoàn lần trướcđitheo Tam tiểu thư. Bán Đông thở hổn hển, sắc mặt ửng hồng,khôngphải là vội mà là vì tức giận “Tiểu thư, nhị phu nhân đến!” Liếc mắt nhìn Tả Đình Đình chưanóigì, chỉ là lỗ mũi vẫnđangthở khí tức giận.

“Bây giờkhôngphải mùa đào, ngươi kiếm ở đâu ra vậy?”

Bên cạnh cómộtrương hoa An Dương phái người đưa từ trong cung ra, đẹpthìđẹp nhưng tiếc là mình cũngkhôngquáyêuthích. Tầm mắt đảo qua mấy rương trang sức, cuối cùng quyết định lấymộtbộ Phỉ thúy màu xanh lục, hợp với bộ quần áo màu xanh hôm nay. Bán Đông khom người lấy gì đó, A Đoàn mở miệng “Đó là người như thế nào,đilại thân cận với ai?”

Khinóichuyệnmộttiểu nha hoàn tiến vào bẩm báo “Tiểu thư, Tả tiểu thư đến.” A Đoàn gật đầu, Giang Vạn Lí hành lễ, tránhđi. A Đoànđivài bước tới cửa, nhìn nha hoàn dẫn theocônương mặt tròn tròn hay cườiđivào, xem ra nàng ấy vẫn mất tự nhiên,khôngdám nhìn xung quanh.

Thở dàimộthơi mớinói“Nô tài biết tiểu thư là vì nể mặt mũi của lão gia, đương nhiênsẽkhôngnóigì.”

“Vài ngày trước ta có việc, vội đến vộiđiđãquên mất việc này, ngươisẽkhôngtrách ta chứ?” Vừanóivừa dẫn nàng đến ngồi bên ghế.

Buông chén trà trong tay xuống, lối kéo tay nàngđivào trong “đitheo ta.” Tả Đình Đìnhkhônghỏi gì,đitheo A Đoàn vào bên trong. Bọn nha hoàn cũngkhôngtheo vào, trong lòng giảm bớt chút lo lắng, cũng có gan đánh gia trang trí xung quanh. Sau đó miệng dần mở rộng ra…

May là tiểu thưkhôngnhư vậy.

Tả Đình Đình tay nắm thành nắm đấm giấu trong tay áo, trong lòng khẩn trương tim cũng muốn nhay ra khỏi lồng ngực, bên tai có nha hoànnói“đãđến,cônương cẩn th*n d*** chân.” Ấp úng ngẩng đầu đáp lời, sau đó nhìn thấy người mà biểu tỷnóiquý nữ trong các quý nữđangdựa vào cửa cười xinh đẹp nhìn mình.

A Đoàn cầmmộtquả ở trong tay, vừamộtnắm tay, ở bên ngoài còn có lông tơ, cầm trong tay cũng ngửi được mùi đào. Xoay người đưa cho Bán Đông “Vẫn quy tắc cũ, đưa cho mẫu thânmộtphần ba, cho đại ca với nhị camộtphần ba, còn lại chia thành hai phần,mộtphần đưa đến cho nhị phòngđi.”

Miệng Giang Vạn Lí cong lênkhônglên tiếng, sắc mặt vui vẻđãbiến mất, Bán Đông bĩu môi lên tiếng, nhưng cũngkhôngcó hành động gì. Cuối cùng bực bội lên tiếng “khôngphải là nô tỳkhôngđi, tiểu thư, đưa cho Đại phu nhân cùng hai vị thiếu gia là điều nên làm, nô tỳkhôngdámnóigì, nhưng vì sao phải đưa cho nhị phòng chứ?”

Nàngkhôngnóilời nào, A Đoàn cũngkhôngép nàng, chỉđitới trước tủ quần áo đầu tiên chọn hai bộ quần áo, lại liên tục chiến đâu ở tủ quần áo thứ hai,đitheo thứ tự, trong tay A Đoàn chất tầng tầng quần áo, sau đó đặt vào trong ngực Tả Đình Đình “Chúng đều là của ngươi, nếukhônglấy tasẽđốtđi!”

Lúc A Đoàn luyện chữkhôngcần người hầu hạ bên cạnh, vẫn luôn tự mình mài mực. Thứ nhất cũng là rảnh rỗi, thứ hai là cũng muốnhoạt động cổ taymộtchút, viết dài cũngkhôngsợ mỏi. A Đoàn tự làm việc của mình, Giang Vạn Lí tiến lên cắt bớt nến làm sáng lênmộtchút sau đó cũng lui ra ngoài, đứng chờ sau cửa cùng Bán Đông.

“Đều là vật ngoài thân.” Sau đó tiếp tục hỏi vấn đề vừa rồi “Ngươi còn chưanói, ngày thương ngươi thích mặc quần áo màu gì?” Ở bên vừanóivừa mở tủ quần áo,đãmở bốn tủ quần áo. Tả Đình Đình nâng mắt nhìn, các tử chật cứng toàn quần áo, cũng biết vì sao hỏi mình bình thường thích mặc quần áo màu gì.

A Đoàn ngẩn người,nóivới Bán Đông “Ngươi đểmộttiểu nha hoàn đưa Tảcônương đến phòng tađi.” Lại ngại ngùng với Tả Đình Đình “Ta còn có chút việc,mộtlúc nữasẽđến tìm ngươi.” Tả Đình Đình gật gật đầu, lại liếc mắt nhìn Bán Đôngmộtcái, ômmộtbộ quần áođitheo nha hoàn về phòng A Đoàn.

A Đoàn buồn cười nhìn vẻ mặtkhôngbằng lòng của Bán Đông, cười mắng “Ta để ngươi thiếu ăn hay thiếu uống? Mấy quả đào cũng tiếc, ra ngoài đừngnóilà nha hoàn của ta!” Bán Đông cứng cổ “Nô tỳ chính làkhôngvui! Đưa cho các nàng mà ngay cả những lời tốt đẹp cũngkhôngđược nghe! Nhị phu nhân cả ngày ở trước mặt Đại phu nhân giả vờ ôn hòa, còntrênthực tếthìsao? Mang những quả này qua, ngay cả nước trắng cũngkhôngđược uống!”

Ngày thườngthìtốt, Giang công công rất thích cười, cũng có thểnóiđùa, nhưngmộtkhi gặp được việc gì liên quan đến tiểu thư,thìvô cùng nghiêm túc.rõràng làmộtkhuôn mặt thích cười, nhưngmộtkhihắnnhếch môi lên, Bán Đông liền cảm thấythậtlà dọa người.

A Đoàn liếc Giang Vạn Límộtcái, cúi đầu nhìn rương đàokhôngtiếp lờihắn, chỉ là hai gò má lặng lẽhiệnlên vệt đỏ ửng. Giang Vạn Lí nhìn thấy cũngkhôngdám trêu đùa, chỉ mong cuộc sống này cứ trôi qua như vậy, tiểu thư cùng với gia cứ sống cùng nhau hài hòa như vậythìtốt.

mộtrương đào to, cuối cùng A Đoàn cònkhôngđến mười quả.

khôngngừng nháy mắt với A Đoàn,khôngcần nghĩ cũng biết là ý của ai.

“Những bộ quần áo này ta cũng chưa mặc bao giờ, vẫn mặc rất tốt.”

nóixong phất tay để Bán Đông nhanhđichuẩn bị, chân mày cũng hơi hơi nhíu, nhìn bộ dáng có chútkhôngkiên nhẫn. Bộ dáng này làm những lời Bán Đông muốnnóibị chặn trở về, gật đầu,nhẹnhàng nhưng rất nhanhđãbiến mất trước mặt Giang Vạn Lí.

“Ta là lần đầu tiên được…” Dừngmộtchút đếm đếmtrênmấy đầu ngón tay “Được tám người hầu hạ.”

Giang Vạn Lí cười hì hì trả lời “Nô tài cũngkhôngbiết từ đâu tới, là Hoàng Hậu nương nương cho người đem đến. Người nọ cònnói, là từ chỗ rất xa khẩn cấp đưa tới, tổng cộng có mấy rương như này, đưa lại đây cho tiểu thưmộtrương này.” Lúcnóiđến Hoàng Hậu nương nương còn cố ý nhấn mạnh.

“Được, nô tài biết rồi,sẽđichuyển lời cho gia.”

Xem ra, bộ quần áo này thựcsựlà phu nhân cất dưới đáy hòm, nếukhôngnàng cũngsẽkhôngcẩn thân như vậy.

“Ta cũngkhôngmuốn mặc bộ quần áo này, nhưng mẫu thân của tanóiquần áo của ta quá xấu, quần áo của người để dưới đáy hòm (ý chỉ quần áo rất quý giá) cũngđãlấy ra!”

Bán Đông cười lạnh “Nhị phu nhânnóichúng ta đưa cho nàng thứ đồ chơi gì vậy, tìm người đểnóilý lẽ!”

Nhìn thấy tình trạng củacônương ở đối diện, Giang Vạn Lí có thểkhôngbiết nguyên nhân sao? Áy náykhôngbiết có nênnóikhông, cuối cùng cũngkhôngnói. Thoáng hắng giọng honhẹhai cái, sau đó nhìn thấy Bán Đông ngẩng mạnh đầu lên, thậm chí thân người cũng hơi lui về sau, ánh mắt bất an cũng luốn cuống.

A Đoàn cầm khuyên tai đồng bộ ởtrênbàn trang điểm đeo vào. Ngọc này là cùngmộtbộ, khuyên tai chạm khắc thành Thu Cúc, hình tròn nhonhỏ, nhìn rất tinh xảo rất khác biệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

A Đoàn “…”

“Là thi đậu khoa cử.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thậm chí ngay cả chào hỏi lẫn nhau cũngkhôngkịp, rất muốn khóc.

Những điểm tâm ngày bình thườngthìcũng thôiđi, tiểu thư hai ba ngày lại được trong cung ban thưởng,khôngnóitiểu thư, ngay cả bọn nha hoàn cũng được ăn ngon, ăn đến chán rồi, đưa cho nhị phòngthìcũng thôi. Nhưng mà đào nàythìsao? Sắp vào đông rồi, đào này còn có thể ăn.

“Ha ha.” A Đoàn bị bộ dáng keo kiệt của Bán Đông chọc cười vui vẻmộtlúc,mộtlúc lâu mới khôi phục cố gắng nghiêm mặt “Hồ đồ, chủ tử đúng sai ngươi có thểnóisao? Lần sau lại để cho ta nghe được những lời này, xem ta có đánh miệng ngươikhông!” Liếc mắt trừng Bán Đông mớinói“Nhanhđiđưa ta còn có thể để lại cho ngươi hai quả, nếu chậm trễ, tasẽđể cho người khác ăn!”

Động tác của Bán Đông vẫnkhôngngừng.

Quần áo màu xanh nhạt nhìn cực kỳ xinh đẹp, Tả Đình Đình tự nhiên rất muốnnóicho phụ thân mình, phụ thân người đặt tên sai rồi, duyên dángyêukiều cũngkhôngphải congáicủa người.đivài bước liền nhìn thấy trong tròng mắt xinh đẹp của nàng là vẻ mặt co quắp đỏ bừng của mình, cùng với quần áo vô cùngkhôngthích hợp của mình! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Giang công công vừanóicho nô tỳ, là tứ phẩm, phụ thân của nàng nhậm chức ở Hàn Lâm Viện,nóilà làm quen rất thanh liêm.” Dừng lạimộtchút lạinói“Giang công côngnóingười nọ có chút cổ hủ, chính là chính, tà là tàkhôngđược có chút trung gian nào, ở Hàn Lâm Viện vài năm mới lên đến được tứ phẩm.”

Lúc Giang Vạn Lí dặn dò người làm A Đoàn cũng tìm được việc để làm, bây giờ Tam ca còn chưa đến biên quan, đường xá xa xôi cũngkhôngcó cách nào viết thư. Trước tiên viết thư cho Tam ca, sau đó làm hà bao còn nợ cho Nhị ca, còn Đại ca nữa, hai hôm nay đúng lúc có thời gian.

A Đoàn đưa người đến phòng mình để quần áo, sau đó hỏi “Bình thường ngươi thích màu gi?” Vừanóivừa mở ngăn tủ. Nhưng màthậtlâukhôngcó tiếng đáp lại, nghiêng đầu nhìn,cônương nàyđanghá to miệng ngây người! Buồn cười phất phất tay trước mặt nàng “Ngươi làm sao vậy?”

Sau khi Bán ĐôngđiGiang Vạn Lí cũng thở ramộthơi, thậm chí còn dùng lực vỗ vỗ lồng ngực của mình. Sợ nhất là bộ dáng muốnnóikhôngnói, muốn khóckhôngkhóc, ngươi muốnnóigì cứnóithẳng là được! Tức giận cũng được, căm phẫn cũng được,nóithẳng ra là được rồi, lại cứ muốn kìm nén rồi ngoài miệng lại cònnóinhững lờikhôngthèm để ý!

“Nếu ta cầm quần áo của ngươi, phụ thân ta nhất địnhsẽchặt chân ta!”

Bán Đông thấy Giang Vạn Líkhôngtiếng động lùi ra sauthìbiết là tiểu thư muốn ởmộtmình, cũngkhônghỏi cái gì, chỉ cần thận nhìn thoáng qua Giang Vạn Lí, mím môi cười cười, sau đó cúi đầu nhìn mũi chân của mình. Mặc dù tuổi tác hai người cũngkhôngcách nhau nhiều lắm, cũng đều là người hầu hạ bên cạnh tiểu thư, nhưng trong lòng Bán Đông thầm nghĩ, người này mìnhkhôngthể đắc tội được.

Từng bộ quần áo trong các tủ màu sắc đềukhônggiống nhau, để riêng ra ngay ngắn.

Phụ thân thanh liêm trong nhà cũng cháp nhận trôi qua, chủ yếu là phụ thânyêuđồ cổ, tiền bạc tích góp của bản thân tất cả đều để mua thứ mà trong miệng mẫu thân là chỉ đẹp màkhôngthực dụng, tuy chỉ là ít món đồnhỏ, nhưng mình cũng nhiễm chút năng lực, luyện được mắt nhìn đồ. Đây, phòng của Tam tiểu thư nhìnkhôngrõràng nhưng chỉ cần tùy tiện chọnmộtmón đồthìphụ thân tích góp cả đời cũngkhôngmua nổi…

May mà mình thiếu mấtmộtmón đồ chơi (ý là thiếu mất c** ** ấy đó), nửa đời sau cũngkhôngcần lo lắng vấn đề này.

Tả Đình Đình mặt vẫn hồng hồng, nghe được lời này vội vàng lắc đầu “Sao có thể chứ, lúc ta nghe được lờinóicủa vị tiểu công công kia tađãsợ đến choáng váng, takhôngdámnóicho bất cứ ai.” Thè lưỡinóicó chút hoạt bát “Vừa rồi lúc ngươi phái người đến nhà chúng ta truyền lời mẫu thân ta cũng sợ đến choáng váng, náo loạnmộthồi chuẩn bị cho ta.

Giang Vạn Línhẹnhàng buông rương trong tay ra, vẫn thở hổn hển, cũngkhôngtrả lời, mở nắp ra để A Đoàn tự mình nhìn. A Đoàn còn chưa nhìn thấy, mũi động đậy, sau đó kinh ngạc mở miệng “Đào?” Cúi đầy nhìn vào,thậtsựlà đào, hơn nữa mỗi quả vẫn còn tươi, đỉnh chóp có nhàn nhạt màu phấn hồng.

“Xác địnhkhôngđilại với bất cứ kẻ nào sao?”

trênthân đào có lông, A Đoàn lấy khăn tay lau lau, hình như còn có thể ngửi được mùi đào vừa rồi, cười dịu dàng “Tâm ý của huynh ấy ta biết là được rồi, ta cũngkhôngthèm ăn, mấy món ăn tươi cũng dễ làm thôi.mộtrương lớn như vậy để cho ta, ta cũng ănkhônghết, đểkhôngcũng chỉ mốc hỏng uổng phí thôi.”

Đưa cho phu nhân cùng hai vị thiếu gia,khôngchỉ có tiền thưởng còn có trà nóng, hơn nữa mỗi lần tằng đồ qua, cũng có thể mangmộtđống đồ gì đó trở về. Còn Nhị phu nhânthìsao? Phi, vắt cổ chày ra nước (ý chỉ keo kiệt), chỉ có vàokhôngcó ra, còn phu nhânthìsao, cònkhônghào phòng bằng quản gia bà tử!

Tả Đình Đình nhanh chóng chớp chớp mắt mới hồi thần, cười gượng “Ta cũngkhôngdám ngồi trong phòng ngươi, tùy tiện chạm vàomộtmón đồ ta cũngkhôngđền nổi!”

Nhìn bộ dáng Giang Vạn Lí còn có chút nản lòng lại mở miệng “Ngươinóicho huynh ấy biết, nếu muốn để cho ta vui, đưa cho tamộtvò rượu quý, cũng làm ta vui hơn so với mười rương đào.”

A Đoàn gật đầu, xoay người vào bên trong, Bán Đôngđãchờ ở trong từ lâu.

Chương 75

Miệng Tả Đình Đình lại veenrg lên cao “Tất cả những cái này ngươi đều chưa từng mặc sao?”

A Đoàn ngồi trước gương đồng nhìn hai tay Bán Đông linh hoạt qua lạitrêntóc dài của mình, rất nhanhđãvấn xongmộtbúi tóc tinh xảo, vừa chải đầu vừa hỏi “Hôm nay tiểu thư muốn cài hoa gì?” A Đoàn hạ mắt nhìn, bởi vìkhôngcần ra ngoài cũngkhôngphải là gặp khách quý, Bán Đông cũng chỉ lấy ra trang sức bình thường.

Nghi ngờ trong mắt A Đoàn chợt lóe, đảo mắt liền hiểu được.

Chuyện này Giang Vạn Lí vẫn luôn nhớ rất kỹ, chỉ là sau khi vết thương đỡ hơn A Đoàn vẫn rất bận, nênkhôngnóiđến chuyện này nữa. Tạ ơn đương nhiên quan trọng, nhưng cũngkhôngthể so với gia được đúngkhông? Nếu bị gai biết được tiểu thưđigặp người khác mà bỏ qua người, người kiasẽkhôngcó ngày nào sống dễ chịu rồi. Đây là vì tốt cho nàng ta!

Nhìn rương trang điểm, suy nghĩ nữa ngày cuối cùng vẫn cầm lấy som điểmnhẹlên môi. Nhấp môi vài lần, môi có chút hồng hào,trênmặt cũng tốt hơn. Bây giờ mới hài lòng, xoay người ra bên ngoài ngồi đợi. Ai ngờ vừa ra ngoàithìthấy Giang Vạn Lí ômmộtrương gì đóđiđến.

đãchải tóc xong, A Đoàn đứng dậy, khom người sát vào để nhìn mặt mình, vỗ nhènhẹ. Hôm qua bị bệnh, hôm nay sắc mặt hơikhôngtốt, nhìn hơi tái nhợt, nhưng mà cũngkhôngthích trang điểm. Hơn nữa mẫu thân cũngnói,cônương trẻ tuổi,khôngtrang điểm chính là đẹp nhất.

nóiNhị lão gia vô liêm sỉmộtchút cũngkhôngquá đáng, đừngnóilà đào, lần nào quênkhôngđưa điểm tâm qua,hắncũng có thể tìm đến Đại lão gianóivài câu, làm nhà cửa thành như này cũng là quá đủ rồi! Đại lão gia đương nhiênsẽkhôngvì những cái này mà gây khó dễ cho tiểu thư, chỉ là cảm thấy mất mặt, vì những cái này cũng có thể làm náo loạn lên!

“Hôm qua là ta quá vội,khôngphải là ta cố ý dọa ngươi, ta chỉ lo lắng cho sức khỏe của tiểu thư.” Mắt Bán Đông trừng càng to, há mồm muốnnóilại nhưng Giang Vạn Líkhôngcho nàng cơ hội “Về sau tasẽkhống chế, việc làn này là takhôngđúng. Đợi lát nữa tiểu thư có khách, ngươiđichuẩn bị điểm tâmđi.”

khôngdám trả lại? A Đoàn dừngmộtchút mới nhớ, đúng rồi, lúc ấy mìnhđãdặnkhôngcho phép phô trương, cho nên Tả đại nhân cũngkhôngdám có hành động gì.khôngđế ý đến lờinóicủa Tả Đình Đình, mở tất cả tủ quần áo ra “khôngphải là ta muốn đưa, nhưng nếu ngươikhôngmặc, những quần áo này cũng chỉ đểkhôngở đây.”

“Có chuyện gì?”

A Đoàn cuối cùng cũng biết Giang Vạn Línóithanh liêm là ý gì, hiểu được triệt để Tả đại nhân có bao nhiêu thanh liêm.thậtkhó chocônương này, nàng chỉ đơn giản là thẹn thùng vớikhôngđược tự nhiên, cũngkhôngcó ý oán trách người nhà, làcônương rộng lượng. Cười tiến lên hai bước kéo tay có chút tịt của nàng, dẫn nàng vào trong. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mình có dọa người như vậykhông? Giang Vạn Lí bật cười.

Nàngnóiđùa, A Đoàn cũng cười vui vẻ. Cẩn thận nhìn lại,cônương này lớn lên nhìn đĩnh đạc, dáng vẻ cũngkhôngcó gì sai, nhưng mà lại quá thẹn thùng, bây giờ mặt vẫn đỏ rực. Hơn nữa nàng hình như đứng ngồikhôngyên,khôngngừng chỉnh lại quần áo, ngay cả uống tà cũng rất cẩn thận, hình như sợ dính vào cổ tay áo?

Hiểu được là A Đoàn muốn đưa quần áo cho mình, trong lòng cảm thấy ấm áp nhưng mà lại lập tức từ chối “khôngđược đâu, ta có quần áo mặc, chỉ là mẫu thân ta cảm thấy những quần áo kiakhônggặp được khách quý, ta cũng cảm thấykhôngcó gì. Hơn nữa ngươiđãphái người qua nhà ta đưa quà tặng, phụ thân takhôngdám trả lại, cũngkhôngbiết nguyên nhân là gì, những đồ kia vẫn để ở nhàkhôngdám động vào.”

khôngbiết tình huống trong nhà nàng ấy như thế nào, chỉ là bộ quần áo của nàng ấy hôm nay, chất liệu tốt, kiểu dáng cũng đẹp nhưn đó là kiểu dáng lưu hành mấy năm trước, quan trọng hơn là màu sắc quần áoâmtrầm trang trọng,rõràng nên là các phu nhânđãcó tuổi mặc, mặc ởtrênngười nàng giống như tiểu hài tử lấy mặc trộm quần áo! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

A Đoàn gật đầu. Quá nhiều quần áo, mẫu thân làm, Hoàng Hậu nương nương, An Dương đưa đến, còn bà ngoại với các mợ,mộttháng mấy chục bộ quần áo,mộtngày thay hai bộ vẫn đủ. Bản thân cũngkhôngthích những cái này, mỗi lần đưa đến đều chỉ chọnmộtbộ để vào tủ quần áo thường dùng, những cái khác đều để ở những cái tủ này.

Thời gianthậtchuẩn, A Đoàn vừa bỏ thư vào phong thưthìGiang Vạn Líđivào “Tiểu thư, vịcônương kiađãbiết hơn nữa chuẩn bị xuất phát đến đây, chúng ta mauđithay quần áođi.” Vừanóivừa nhận lấy phong thư từ tay A Đoàn. Có khách đến, tất nhiên phải thay quần áo, mặc quần áo ở nhàthìquá tùy ý, quan hệ cũngkhôngthân cận đến mức đó.

Chỉ làmộtthân quần áo của nàng ấy, A Đoàn nhịnđãlâu, cuối cùng vẫn bật cười.

Ở trong cung có mấy rương, bây giờ rất đắt, đưa cho các nàng làm gì? Tặng cho các nàng cũngkhôngnhận đượcmộtlời cảm ơn, còn bịnóivô cùng chua ngoa!

Trong tâmkhôngcó chút áy náy nào dặn dò ngườiđixử lý việc này, canh chừng tiểu thư vẫn quan trọng hơn, bệnh phong hàn còn chưa khỏi hẳn, nếukhôngcanh chừng người, nhỡ người ra ngoài chạymộtvòng, có khi lại phải uống thuốc nữa.

Tả Đình Đình vừa muốn mở miệngnóichuyện lập tức ngậm lại, ôm chặt quần áo trong tay, những cái này mà đốtthậtlà tiếc!

Bán Đông lắc đầu, trang sứcđãđeo xong,đanglấy lược được dấp nướcnhẹnhàng chải xẹp phần tóc có chút rồi “khôngcó, Giang công côngnóingười nọkhônghòa đồng với mọi người, chỉ yên ổn trong Hàn Lâm Viện,khôngqua lại với ai. Hơn nữahắnrấtkhôngbiết xửsự, rất nhiều người cũngkhôngmuốn giao du vớihắn.”

Tò mò tiến lên “Ngươi xách cái gì vậy?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 75