Chân Mệnh Hoàng Hậu
Đậu Đậu Ma Ma
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 69
A Đoàn ngoan ngoãn đứng bên gật đầu nghe lời, nhìn nhưđangchăm chú lắng nghe nhưng thực ra suy nghĩđãchạyđiđâu mất.
An Dươngkhôngphục, A Đoàn cũngkhôngthể để nàngnóimẫu hậu nàng như vậy, tuy những lời nàykhôngcó ảnh hưởng gì.nóithẳng "Hôm nay tình hình bên ngoài ngươi cũng thấy đấy, nhiều người như vậy, toàn bộ đều làđiđón Vệ tướng quân đấy. Nhiều người nên rất dễ xảy rasựcố, Hoàng hậu nương nương cũng là lo lắng cho an toàn của người. Hơn nữa mẫu thân cũngsẽlập tức gọi ta về nhà, cũng vì lo lắng cho ta."
Nở nụ cười thản nhiên, cũng giống như mình,khônggầnkhôngxa.
A Đoànkhôngkhống chế được lại đỏ mặt, ngón tay để lên cổ mình.
Dám câu dẫn Thái tử phi tương lai,khôngmuốn sống sao, dám động tâm với người của Thái tử!
Tất nhiên là vết tích của gian tình giữa ta và ngươi để lại rồi... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lời lẽ có căn cứ, An Dương cũngkhôngbiết phản bác lại như thế nào.
A Đoàn cũngkhôngcảm thấy bất ngờ, chỉ cườinói"Được rồi, ngươi lui xuốngđi."
Hai bên thang đá đều được treo những đèn lồng đỏ xinh xắn. Mặc dù hôm nay ánh trăngkhôngquá sáng nhưng cũng đủ để chiếu sáng con đường phía trước. Chỉ có chút ánh đỏ đơn điệu nênkhôngđược đẹp. Đột nhiên nghĩ đến chợ đèn hoa náo nhiệt, nếu như ở đây cũng treo nhiều đèn màu như thế, chắc chắnsẽrất đẹp mắt.
Khuôn mặtnhỏđược trang điểm tinh xảo tràn đầy tức giận, mẫu hậu hôm naythậtsựhơi quá đáng! "Ngươinóinàng có phải rất quá đáng haykhông?mộtbộ y phục thôi mà, còn nữa yến hội trongmộtnămkhôngbiết tổ chức đến bao nhiêu lần, chỉ có chuts việc mà gọi ta đến! Có người mẫu hậu như vậy sao?"
A Đoàn mở lớn mắt, mặt càng đỏ hơn "Làm sao có thể như thế được, ngươi làm sao lại nghĩ đến chuyện đó?"
Còn chưađiđến nơithìAn Dương mặc cung trang màu hồngđãnôn nóng chạy tới đón, kéo tay A Đoànđinhanh đến chỗ ngồi, đợi cung nữ bên cạnh rờiđilập tức phàn nàn "Mẫu hậu cũngthậtlà! Người biếtrõhôm nay sinh nhật ngươi ta bận như thế nào còn triệu ta đến!"
Mắt A Đoàn mở to, như làn nước trong veo có gió thổi, nổi lênmộttầng hơi nước, cần cổ trẳng nõn rụt xuống cọ cọ vào lớp lông mềm mại, đángyêulại dí dỏm "Quen rồi ạ, mẫu thân ngườikhôngcần lo lắng." Lúc này Trần thị mới yên tâm, bắt đầu dặn dò như thường lệ.
Trần thịđangcùng các phu nhân khácnóichuyện, thấy A Đoàn kinh ngạc nhìn thang đá đến ngẩn ngườithìđành quay sang cười thứ lỗi với người bên cạnh sau đóđiđến bên người A Đoàn, kéo tay nàngnói"Đứng ngẩn người ở đây làm gì, chúng ta nênđithôi, Hoàng thượng cùng Hoàng hậu nương nương sắp đến rồi."
A Đoàn kéo cánh tay Trần thị làm nũng "Nhiều người như vậy, con lại lườiđitìm mẫu thân nên mới đứng đây chờ người nha, dù sao người nhất địnhsẽtới tìm con mà ~ " cằm cọnhẹtrênbả vai Trần thị, mắt to cười thành hình trăng lưỡi liềm, nhìn rất đángyêu. Trần thị vừa bực mình vừa buồn cười,thậtsựrất thích lúc A Đoàn làm nũng với mình.
Thế nhưng lại nhìn chằm chằm vào vẻ mặt bình tĩnh của A Đoàn, An Dương càng cảm thấy quái dị hơn, càng chắc chắn rằng A Đoàn có việc gạt mình, chỉ làhiệntại chưa có chứng cứ thôi! Vừa hạ quyết tâm nhất định phải biết người nọ là ai, vừa thầm cầu nguyện ca ca nhà mình về nhanh, đừng ở bên ngoài nữa.
Chỉ cười cười đưa rượu trái cây đưa cho An Dương "Uống chút nước thấm giọngđi, nãy giờ ngươinóikhôngngừng nghỉ nha." An Dươngkhôngnhận lấy, A Đoàn cũngkhôngép, trực tiếp để xuống bàn.
Trần thị đợi lâu như vậy thấy hơi sốt ruột, kết quả là mới nhìn thấy A Đoàn từ trong tuyếtđira, sốt ruột gì đó đềukhôngcó.
Lát nữa phải làm nũng với Đại ca đểhắnmang mìnhđichơi, chỉ là lúc từ trong cungđira nhất địnhđãmuộn,khôngbiết mẫu thân có đồng ý haykhông. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cười với nàngmộtcái, sau đó nhìn về phía Trần thị, còn chưa kịpnóigì Trần thịđãphất phất taynói"Mauđiđi."
Bán Đông cũng khéo tay, hôm nay y phục của A Đoàn cũngkhôngcó kiểu chải đầu rườm rà tinh xảo, mà chỉnhẹvấn lên rồi đem trân châu cố định, trừ cái đó ra chỉ cònmộtđôi khuyên tai bạch ngọc, nhìn rất đẹp, mà da A Đoàn lại trắng như tuyết, đôi khuyên tai bạch ngọc nếukhôngnhìn kĩthìsẽtưởng nhưkhôngcó.
"Nha đầu lười biếng này, nóng cũngkhôngbiếtnóimộttiếng, mặt con có thể luộc được trứng gà rồi đó!"
"Nóng?"
A Đoàn nâng mắt nhìn, y phục của Hứa Tâm Dao hôm naykhôngcó gì đặc biệt, cùng ngày thường cũngkhôngkhác nhau là mấy. Y phục đơn giản, đơn giản nhưng lạikhôngmấtđisựxinh đẹp, Hứa Tâm Daođãtrưởng thành, dung mạo xuất sắc, tươi đẹp động lòng người, khí chất trong trẻo lạnh lùng,khôngcần y phục cầu kì càng có khí chất tiên tử.
mộtlát sauđãnghe được giọngnóibén nhọn chỉ có thái giám mới có.
Sau đó nhìn qua chiều cao của lầu trước mắt, chỉ có thể nhìn thấy trăng rằm lúcẩnlúchiệnvàmộtchút ngói đỏ của lầu. Mặc dùđãtham gia yến hội Trung thu nhiều lần nhưng chưa từngđiqua nơi này, toàn làđitheo Hoàng hậu nương nương cùng An Dươngđiđường khác,khôngcần phải trèo lên thang đá.
"Ngươi chớ gạt ta!" An Dương thấp giọng phản bác.
Thái giám vừa dứt lời, cung nữđãsớm chuẩn bị tốt khom người vén màn kiệu nghênh đón các vị chủ tửđangngồi bên trong. A Đoàn nhìn thấymộtcung nữ mặt tròn rất quenđangđứng khom lưng ngoài kiệu,đangmuốn quay đầu tìm Trần thịthìcung nữ kiađãcúi đầunói"Hứa tiểu thư, An Dương công chúanóilát nữasẽcùng ngài ngồi chung,sẽđến tìm ngài."
Chương 69
Hứa Tâm Dao bây giờ cùng trước kiakhôngcó gì khác nhau, đây là tổng kết của A Đoàn kể từ khi gặp lại nàng.
Thuận tiện đem trách nhiệm đổ lêntrênngười Vệ Trường Hận, dù sao cũng chính là tạihắnnên mới có chuyện này!
Tuy Giang Vạn Líđãcực lực giấu diếm nhưng A Đoàn cũngkhôngthểkhôngthể kinh ngạc cùngmộtchút tức giận. Mặc dù còn chưa hiểurõý nhưng cũng đoán được là tình huống gì. Ai bảo lúc trước khi ở cạnh Hoàng hậu nương nương, lúc các phi tử kia đến thỉnh an,người nàotrêncổ có dấu vết nàysẽđắc ýmộtlúc lâu với mọi người.
Hứa Tâm Dao từ chỗ gấp khúc hành langđãnghe thấy tiếng A Đoàn, bước chân nhanh hơn, khom người thỉnh an Trần thị "Đại bá mẫu tốt." Thấy Trần thị gật đầu mới làm bán lễ với A Đoàn "Tam muội muội tốt." Vẫn trong trẻo nhưng lạnh lùng như thường ngày, khóe miệng khẽ cười,khôngxa cũngkhônggần.
Cũng may Trần thịkhôngpháthiệnra A Đoàn có gì khác thường, chỉ trách mình sơ ý. Phân phó nha hoàn của A Đoàn cho nàng thay đổi trang phục phù hợp, lại cầm áo choàng khoác lên,mộtthân mấy tầng quần áo. A Đoàn sợ lạnh, nhưng cũngkhôngphải rất sợ. Thò tay nhéonhẹvào chóp mũi A Đoàn, thân mậtnói.
Vừanóivừa khom người làm lễ.
"Ngươi quan tâm ta như thế, ta thấy rất vui nha ~ "
Ba người theo cung nữ dẫn đườngđiđến chỗ ngồi, A Đoàn ngồi còn chưa nóng chỗ, trà cùng điểm tâm lót bụng Trần thị đưa qua chưa kịp đụng vàođãcó người tới, thỉnh an với A Đoàn xong mớinói"Mời tiểu thư theo nô tài, Công chúađangchờ ngài."
Hoàng hậu cũngkhônggiải thích cái này cho mình và An Dương, hai người lại hiếu kì, cũng chỉ biết là lúc trời tối Hoàng thượng ngủ ở tẩm điện của nàng ta.
"Được rồi, ta biết ngươi vì sinh nhật của ta nên mới tức giận, đừng tức giận nữa, chúng ta có rất nhiều thời gian để chơi mà. Sinh nhật haykhôngkhôngquan trọng, sinh nhật cũng như những ngày thường thôi mà."
Khẽ cắn môi, xấu hổ đến cực điểm.
Trần thị nghe vậythìquay lại nhìn.đãcókhôngít người lên rồi, cũng đến chính giữa rồi. Cũngkhôngtrì hoãn nữa,mộttay dắt A Đoàn,mộttay dắt Hứa Tâm Dao, cất bước lên bậc thang.
Đài ngắm trăng ở giữa núi A Đoànđãsớm biết. Có chút mệt nhìn lên, quả nhiên giống với mấy lần trước. Khí chất hoàng gia cùng phú quý vô cùng tinh tế, tráng lệ. Tất cả mọi người đều có vị trí xung quanh đài, tạo thànhmộtvòng tròn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
mộtthân y phục màu xanh, áo choàng và nón được làm từ lông hồ ly trắng, trang sứctrênđầukhôngphải trâm ngọc hay trâm vàng, mà là trân châu hồng nhạt Trần thị vừa phái người đưa tới, là chân trâu từ biển chuyển về Nam Dương. Mỗi cái đều phong phú, lại cùngmộtkích cỡ hiếm có.
A Đoàn nâng tầm mắt lên, thấy An Dươngđangngồi vị trí chủ vị vẫy tay với mình.
Đầu phố bên kiađangtổ chức chợ đèn hoa nên náo nhiệt dị thường, khắp nơi chỉ nhìn thấy đầu người di chuyển qua lại. Thương nhân reo bán hàng ầm ĩ, cáchmộtđầu phố A Đoàn cũng có thể nghe thấyrõràng. Hôm nay là Trung thu nên đêm naykhôngcấm bán hàng ban đêm, vì vậy thương nhân đều mang hàng đủ để bán đến tận sáng mai. A, so với tham gia yến hội, A Đoàn muốnđichợ đèn hoa nhiều hơn.
Trần thị vừa muốn cười mắng, lại nghe được tiếng A Đoàn "Nhị tỷ tỷ."
Ca, nếu ngươikhôngnhanh trở lạithìnương tử cũngđãchạy theo người khác rồi!
Cho tới bây giờ, chỉ cần A Đoàn chịu thuathìtất nhiên An Dươngsẽmượn cái bậc thang này đểđixuống, hôm nay cũng như vậy, huống chi việc này cũngkhôngphải do A Đoàn. Lầm bầmmộthồi, sau đó có chút tò mò nhìn xung quanh, nghi hoặc hỏi "Í, sao Vệ tướng quân còn chưa tới? Phụ hoàng cùng mẫu hậu sắp tới rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ngừng kiệu, tất cả mọi ngườiđibộ lên đài ngắm trăng."
"Muộiđiđây Nhị tỷ." Vừa đứng dậy vừanóimộttiếng với Hứa Tâm Dao, Hứa Tâm Dao gật đầu cười nhạt.
A Đoàn hoàn hồn, nhanh chóng đưa tay lên mặt vỗ vỗ,khôngdám nhìn Trần thị, thấp giọng trả lời "Hơi nóng..."
Vừanóivừa cởi áo choàng to xuống, gọi nha hoàn đổimộtcái khác mỏng hơn.
trênđườngđiA Đoàn luôn suy nghĩ nênnóinhư thế nào để Trần thị đồng ý cho mình ra ngoài chơi nênkhôngđể ý đến thời gian, lúc hoàn hồnđãthấy kiệuđangđivề phía cửa cung cực lớn màu đỏ son. Vội vàng buông rèm xuống, cúi đầu chỉnh sửa y phục của mình, xác địnhkhôngcó gì bất ổn mới ngồi thẳng người.
Đến cùng vẫn oán giận nhưng cũ, tuy nhiên, trước đây là mìnhkhôngđúng.
Ainóimìnhkhôngnuôi congáitốt? Kéo tay A Đoàn giúp nàng sửa lại mấy nếp nhăntrênquần áo, tay dừng lại ở lông hồ ly trắngđangquàngtrêncổ "Quen rồi sao?" A Đoàn sợ lạnh mùa đông cũngkhôngcó thói quen che khuất cổ áo nên Trần thị mới hỏi cái này. Congáimẫn cảm với lông hồ ly, chỉ sợ nàngkhôngquen.
Sao có thểkhôngnóicongáilà áo bôngnhỏtri kỉ của mẹ đây?
A Đoàn bỏ tay An Dương ra, mắt chuyển về phía vũ nữ, kiên định phản bác "nóiquá vô lí, ta cùng ngươi ngày nào cũng ở cùngmộtchỗ với nhau,khôngphải ở trườngthìcũng ở nhà, ngay cảđichơi cũng làđicùng ngươi, ai có thể câu dẫn ta? Ta có thể gặp ai? Cả ngày chỉ biết nghĩ ngợi lung tung."
Hai tiểu thư đềuđãchuẩn bị xong, có người thông báo các lão gia cùng các thiếu giađãlên ngựa, Trần thị cũngkhôngtrì hoãn nữa, mỗi bên kéomộtngườiđivề phía cửa. Trước cửa ra vào có ba chiếc kiệu, A Đoàn cùng Hứa Tâm Dao đưa Trần thị lên kiệu sau đó mớiđivề phía kiệu của mình,khôngai nhìn ai.
Lúc Hứa Tâm Dao tìm thấy hai mẹ conthìchứng kiến hai ngườiđangthân mậtnóichuyện, cảnh đó cómộtsựhài hòa màkhôngai có thể xen vào được. Môi hơi mấp máy, cúi đầukhôngđể người khác nhìn thấy hâm mộ trong mắt mình.mộtlúc lâu sau, sau khiđãkhôi phục lại tâm tình mới cười nhạtđiqua "Đại bá mẫu, Tam muội muội."
Chưanóiđến thất vọng hay lạnh tâm, A Đoànđãquyết định việc gìthìchắc chắnsẽkhônghối hận, chỉ là có chút bất đắc dĩ, xoay người bỏđi.
"Ngươinóicái gì, takhôngnghe thấy." An Dương quay đầu lại. Sau đó ánh mắt chăm chú nheo lại, càng ngày càng ghé sát vào A Đoàn, thấp giọng hỏi "Ngươinóithậtcho ta biết, có phải ngươi thích người này rồikhông??" Vừanóivừa nghiến răng nghiến lợi, chỉ cần A Đoàn dámnóicó nhất địnhsẽcho người nọ sốngkhôngbằng c·h·ế·t!
Những người khác cũngsẽhâm mộ nhìn người nọ.
"Hoàng hậu nương nương tất nhiên có đạo lí của nàng."
nhỏgiọng đáp lại An Dương "khôngbiết, chắcmộtlát nữa là đến."
Có thể kéo dài ngày nào hay ngày đó, đợisựviệc của Hứa Tĩnh Ngữ lắngđicũng phải cần nửa năm, trước hết để mình thảnh thơimộtthời gian sau đósẽtính kế sau. Cườinóivới Trần thị vài câu, ánh mắt khẽ đưa về phía A Đoànđangim lặng nhìn mình, đồng tử đen nhánhkhôngnhìn ra bất kì cảm xúc gì.
Vành tai trắng nõnđãlặng lẽhiệnlên sắc đỏ.
Cái này cũng đúng với ý của Hứa Tâm Dao, cuối cùng cũng có chút thời gian để nghỉ ngơi.
Là ca của ngươi câu dẫn ta đấy, ngươi có thể làm gì sao?
Cũngkhôngnhìn A Đoàn, chỉ nhìn chằm chằm vào vũ nữ. A Đoànđãtrở về nhà, chút chuyện này Trần thịsẽkhôngghen tị. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngộ nhỡ tại bữa tiệc trong cung thỉnh thoảng kéo cổ áo cũng là thất lễ.
Lời này tất nhiên A Đoànsẽkhôngnóira.khôngphảikhôngtin tưởng An Dương, An Dương là người tốt, chỉ làkhônggiữ kín được chuyện này, hơn nữa tính cũng dễ xúc động. Nếu để cho nàng biết Vệ Trường Hận chính là Thái tử ca ca,khôngchừng tí nữa nàngsẽchạy đến trước mặt người ta giật mặt nạ xuống mất. Hoàng hậukhôngnói, A Đoàn đương nhiên cũngsẽkhôngnói.
Ba người ổn định chỗ ngồi trong kiệu, kiệu phu dùng sức nâng kiệu lênđivề phía trước, A Đoàn đưa tay vén rèm lên nhìn cảnh bên ngoài. Hôm nay là Trung thu, bên ngoài đâu đâu cũng giăng đèn kết hoa,trênđườngđiđều thấy nhà nào cũng treo đèn lồng to màu đỏ ở cửa lớn. Nơi này đều là nơi ở của quan viên nênkhôngcó dân chúng ồn ào.
"Con nha,thậtlà lười!"mộttay điểmnhẹlên chóp mũi A Đoàn, tay kia cầm tay A Đoànkhôngbuông.
Cười chịu thua.
A Đoàn ngây ngô cười, vẫnkhôngdám nhìn Trần thị, ánh mắt nhìn lung tung. Đều là tại tên Thái tử ca ca hỗn đản kia làm hại! Vừa nghĩ tới dấu vếttrêncổthìcảm thấy vừa xấu hổ giận dữ, vừa oán trách,trênmặt càng nóng hơn. Càngkhôngdám nhìn mẫu thân nhà mình, giả bộkhôngkiên nhẫn quay ngườiđitránh ánh mắt của Trần thị.
Vừanóivừakhôngquên kéo áo choàng của A Đoàn lại.
"Ngươi nhìn ngươi bây giờđi, mắt long lanh như hồ nước, má ửng hồng như hoa đào còn chối, giống các phi tử ngóng phụ hoàng sủng hạnh như đúc! Từnhỏđến lớn tađãthấy nhiều rồi, tuyệt đốikhôngcónóisai!" Túm lấy cánh tay A Đoàn, hung ácnói"Là aiđãcâu dẫn ngươi?"
hiệntại Hoàng thượng chưa tới, ở giữa đàiđãcó ca vũ giúp mọi người tiêu khiển.
Lúc ấy còn trẻ, nghĩ mãikhôngra nên bỏ qua, ngược lại bây giờ biết rấtrõlà cái gì rồi.
"Ta còn tưởng có việc gì gấp, hóa ra là thảo luận xem tối nay mặc cái gì!"
Trần thị lấy áo choàng to choàng vào cho A Đoàn, đêm nay gió lớn, yến hội lại được tổ chứctrênlưng chừng núi, A Đoàn lại sợ lạnh từnhỏ, tất nhiên phải chuẩn bị cho tốt. Ai dè mới cúi đầuthìnhìn thấy khuôn mặtnhỏnhắn của khuê nữ nhà mình đỏ rực, hai má màu hồng, đưa tay chạm vào thấy rất nóng.
Cười với A Đoànmộtcái, sau đó nhanh chóng nghiêng đầu nhìn về nơi khác.
An Dương cũng biết A Đoànnóiđúng, nhưng trong lòng lại bất mãn, liếc A Đoànmộtcái, chỉ biếtnóitốt cho mẫu hậu! Thò tay cầm chén dạ quang xinh xắntrênbàn, rót đầy rồi nhanh chóng uống cạn. A Đoàn cũngkhôngngăn cản, dù sao cũng chỉ là rượu trái cây, tửu lượng của An Dương cũngkhôngkém. Để nàng uống mấy chén sau đó mới đưa khăn gấm cho nàng lau miệng.
khônggọi ngươi vềthìsao Thái tử ca ca về được?
Nàng thoạt nhìnđãkhôi phục lại như trước. Hai đầu lông mày như trước có chút buồn, nhưng lạikhôngrõràng như lần trước, cũngkhôngvội vàng xao động như khi đó.sựviệc của Hứa Tĩnh Ngữ đối với nữ nhân chưa gả ở Quốc công phủ có chút ảnh hưởng,khôngđúng, chỉ ảnh hưởng đến mình Hứa Tâm Dao, A Đoànkhônggiống như những người này.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.